Chúng đệ tử Thanh Tĩnh Phong, nhất thời một mảnh ồ lên.

Những đệ tử môn hạ khác còn tốt, bởi vì chưa quen thuộc tình hình của Thanh Tĩnh Phong, còn tưởng rằng phái ra nhất định là đệ tử đắc ý của Thẩm Thanh Thu, tu vi ít nhất cũng có ba mươi năm mới có thể đến đánh với trưởng lão Ma tộc nhìn một cái đã biết ít nhất mấy trăm tuổi, chỉ là kỳ lạ sao trước kia chưa từng nghe qua người này. Đám người trên Thanh Tĩnh Phong còn có thể không rõ tu vi của Lạc Băng Hà sao?

Minh Phàm mặt mũi trắng bệch, lắp bắp kêu lên: "Sư tôn... Phái tiểu tạp... Phái Lạc sư đệ xuất trận, không thích hợp cho lắm chăng?" Tuy nói hắn vừa không muốn xuất trận, cũng rất thích ý để Lạc Băng Hà đi ăn đập, nhưng sự tình quan hệ đến vinh nhục bổn phái a!

Ninh Anh Anh lại gấp đến độ nước mắt trào ra, bày trò ôm lấy cánh tay của Lạc Băng Hà, vừa giậm chân vừa kêu: "Không muốn không muốn không muốn!"

Ai cũng nghĩ Lạc Băng Hà không có kinh nghiệm thực chiến gì, trưởng lão Ma tộc kia cả người đầy gai mang độc, cái chùy kia cũng ít nhất phải mấy trăm cân, không bị đánh chết mới là lạ!

Thẩm Thanh Thu nhướn mày, quát lớn nói: "Ta kêu y lên thì y phải lên, các người có gì bất mãn với quyết định của vi sư sao? Anh nhi, buông y ra."

Ninh Anh Anh thấy sư phụ nghiêm mặt, biết là hết cách.

Lạc Băng Hà trấn an mà vỗ vỗ nàng,giọng nói lại kiên định: "Sư tỷ không cần lo lắng. Tuy rằng ta không đáng dùng, nhưng nếu sư tôn đã phái ta xuất trận, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó, cho dù liều tính mạng cũng không thể để bổn phái mất mặt."


Ninh Anh Anh lau nước mắt buông cánh tay Lạc Băng Hà ra, tựa hồ không đành lòng ở tại chỗ này xem người trong lòng bị đánh, giậm chân mấy cái rồi oa oa oa chạy mất.

Trái lại trưởng lão đại chuỳ Ma tộc phái ra, thân hình lưng hùm vai gấu vừa đến nơi đó đứng, đối lập thân hình còn đang dậy thì của Lạc Băng Hà, liền hình thành một loại cảm giác áp bách, cả người tản ra ma khí đen hầm hầm. Tất cả mọi người có chút chần chờ, có kẻ đoán chắc là ẩn giấu thực lực, nhưng đợi khi chân chính đấu võ, tất cả mọi người không còn gì để nói.

Ẩn giấu thực lực cái gì! Y là thật sự đánh không lại a!

Đây có chỗ nào là tỉ thí, căn bản là đơn phương bị đánh!

Từ sau khi Lạc Băng Hà vào cuộc, căn bản là không có cơ hội xuất thủ. Tên trưởng lão Ma tộc kia lực lớn vô cùng, một thanh đại chuỳ quăng ra uy vũ nổi gió,tuy rằng Lạc Băng Hà đã né tránh khoảng cách công kích, cây búa vẫn thỉnh thoảng nện ở trên người y.

Lạc Băng Hà đang chăm chú tìm điểm yếu của Thiên Chùy thì thấy khóe miệng của Thẩm Thanh Thu mấp máy: Hãy tìm điểm yếu của hắn. Ta tin tưởng ngươi.

Không ngờ sư tôn thật sự đặt lòng tin ở hắn mới đưa hắn ra tỉ thí. Y thấy mình sắp mọc hoa xung quanh người rồi.

Vì không để ý mà suýt bị cây chày kia nện vào người Lạc Băng Hà. Y tập trung, tìm ra bằng được điiểm yếu của Thiên Chùy trưởng lão

Có người nhỏ giọng nói: "Đây không phải nhất định sẽ thua sao... Còn so cái gì?"


Không ngờ,Thẩm Thanh Thu thản nhiên nói: "Y sẽ thắng."


Nói thừa. Lạc Băng Hà là một ma tôn đấy. Mà ma tôn thì trâu bò thế nào chứ? Chỉ là quá tình thắng có hơi gian nan thôi.

Đám Ma tộc cười ồn ào. Ồn ào kêu y mau nhận thua.



Cây đại chùy này lại một lần xé gió đánh úp tới. Đồng tử Lạc Băng Hà đột nhiên co lại, lòng bàn tay vận lực, ngưng khí thành quyết!

Tất cả mọi người bị thiếu niên kiên trì không ngừng này hấp dẫn. Tuy rằng Lạc Băng Hà tạm thời không có khe hở phản kích, nhưng vẫn không từ bỏ tìm kiếm cơ hội phản kích, càng không có nhận thua. Mà giờ khắc này, khoảnh khắc phản kích rốt cuộc đã đến, đằng chuôi của cơ hội đã bị Lạc Băng Hà vô cùng chuẩn xác nắm vào trong tay.

Giằng co nửa canh giờ, trận tỉ thí thứ ba rốt cuộc có kết quả.

Ngoại trừ Thẩm Thanh Thu, tất cả mọi người đều không dự liệu được kết quả này. Thiên Chùy trưởng lão có được trăm năm công lực, đầy người gai độc, cư nhiên bị một thiếu niên mười lăm tuổi đánh bại!


Ôi giời ơi! Bình thường mà . Ta nói rồi hắn sẽ thắng mà. Hắn là ai cơ chứ? Là đệ tử của Thanh Tĩnh phong- đệ tử của Thẩm Thanh Thu cơ mà. Kiếp trước hắn thắng thì làm sao kiếp này thua được.

Sa Chúc Tuệ nghẹn một lúc lâu sau, rốt cuộc rặn ra một câu: "Nhân giới Trung Nguyên, quả nhiên nhân tài đông đúc, thiếu niên anh hùng xuất hiện lớp lớp.Tuệ nhi rất là bội phục."


Thẩm Thanh Thu nói: "Đâu có đâu có. Nếu tỉ thí đã có kết quả, cô nương có phải nên rút về tộc nhân của các người? Thứ cho Thương Khung Sơn phái hiện nay rối ren, không thể chiêu đãi khách từ xa."

Ngụ ý... Căn bản không phải ngụ ý, hắn thế này là trực tiếp rõ ràng hạ lệnh đuổi khách.

Sa Chúc Tuệ tức giận không có chỗ phát tiết, ngón tay vò một hồi lụa đỏ trên người, bỗng nhiên bạo phát.



Ả duỗi tay ra, đánh cho Thiên Chùy trưởng lão một cái bạt tai vừa nhanh vừa ác, giọng kiêu căng nổi giận nói: "Đánh với đệ tử trẻ trung như vậy của môn hạ Thẩm tiền bối, lại thua khó coi như thế, mặt mũi của Ma tộc đều bị ngươi làm mất hết rồi!"

Thiên Chùy trưởng lão cũng thật đáng thương, ma giới cấp bậc nghiêm ngặt, Sa Chúc Tuệ lại là thánh nữ xuất thân cao quý, gã đã trúng một cái bạt tai, lại khúm núm không dám phản kháng, chỉ dám không nhịn được nói: "Thuộc hạ vô năng, cầu thánh nữ trách phạt!"

Thẩm Thanh Thu nhìn không được, không mặn không nhạt nói: "Sa cô nương, nếu muốn giáo huấn thuộc hạ, thỉnh đến nơi khác giáo huấn. Khung Đỉnh Phong cũng không phải là địa giới quý tộc ra uy."

Sa Chúc Tuệ một cái bạt tai phát tiết, cuối cùng trút được khẩu ác khí, quay đầu một cái, sắc mặt lại tươi cười nói: "Thẩm tiền bối nói rất đúng. Tuệ nhi chỉ là thấy môn hạ của ngài thanh niên tài giỏi, nhìn lại thủ hạ của mình một đôi phế vật, trong lòng rất thất vọng, mới nhất thời không khống chế được, tiền bối ngàn vạn lần đừng chê cười."


Tim của gã đương trường lạnh đi một nửa. Nguyên bản cảm thấy trên Khung Đỉnh Phong ngoại trừ Thẩm Thanh Thu đều là tiểu oa nhi choai choai và đệ tử tu vi nông cạn nên mới muốn chiếm lợi thế có sẵn, tranh công trước mặt thánh nữ mới, lại không nghĩ rằng đại bại, ngay cả tính mạng cũng khó giữ được. Gã chỉ chớp mắt, thấy Lạc Băng Hà được mọi người vây quanh, hỏi han ân cần, ác ý lớn dần.


Gã một mạch nhắm đánh về phía Lạc Băng Hà.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương