Bạn Trai Tôi Là Gangter - Boss Đại Nhân
-
Chương 35: Ngoại truyện 3: cuộc họp mặt lớp
Có thư mời từ các bạn thời đại học nên Trân Trân đã đi dự( chú thích: không có Ngọc Lan nha, vì cô đã cùng Vũ Ngọc đi chơi xa rồi), tất nhiên cô cũng đã nói với Vũ Phong rồi, nhưng anh không thể đi cùng cô vì anh bận. Đi đến buổi họp mặt tại một khách sạn khá nổi tiếng, gặp lại các bạn cũ, ai ai cũng đã trưởng thành có người đã là giám đốc, có người thì là trưởng phòng. Và đặc biệt ai cũng đều mang theo chồng hoặc bạn trai duy chỉ có 2 người là không thấy thôi, một là Trân Trân ai cũng biết, hai là anh chàng Dương Văn. Gặp lại hai người bạn là An và Bình, lúc này hai người này đã vác hai cái bầu to kinh khủng, chắc sắp sanh, nên hai ông chồng phải đi theo kèm:
_Trân Trân mày kì lắm nha, lâu rồi không chịu gọi điện thoại cho chị em gì hết- An nói.
_Ây dô, gọi cho bà để chồng bà tra khảo tôi àh. Một lần là đủ rồi. Nhớ lần đó tôi gọi điện thoại, chồng bà hỏi tôi là ai? Nam hay nữ? Có chuyện gì không mà gọi? Làm tôi không dám gọi nữa- Trân Trân nói lại.
_Vậy chứ còn tui sao bà không gọi- Bình nói.
_Hừ..sorry tôi không nhớ số bà- Trân Trân cười trừ nói.
_Đúng thật là… mà nè đã có bạn trai chưa?- An nói.
_Có..rồi- Trân Trân nói.
_Sao không dẫn đến đây để ra mắt bạn bè hả?- Bình nói thêm.
_Anh ấy có việc bận rồi- Trân Trân đáp.
_trời lý do củ chuối quá. Không có thì nói đại đi, để tao làm mai cho- An phè phè nói.
_Đúng đó, anh chàng Dương Văn ấy, cũng được trai đó, nghề nghiệp ổn định, gia cảnh bình thường. Hợp với mày đấy- Bình lại thêm vào.
_Ê Bình tao đã nói là tao làm mai trước mà sao lại nhảy vào họng tao miết hả?- An tức tối nói.
_Gì chứ tao chỉ muốn giới thiệu cho nó thôi mà. – Bình không chịu thua nói. Thế là khẩu chiến bắt đầu, hai ông chồng ở hai bên khuyên mãi mà không chịu dừng.
_THÔI NÀO. Bộ hai người muốn động thai hả?- Trân Trân la lên, thì hai người mới dừng lại.
Một lúc sau, bữa tiệc cũng bắt đầu, không biết có phải là mấy bà bạn ghán ghép không mà tôi và cái anh chàng Dương Văn đó ngồi kề nhau.
_Chào- Dương Văn mở lời.
_Chào..- Trân Trân cũng đáp lại.
_Chắc trong đây chỉ có hai tụi mình là không có dẫn theo bạn nhỉ- Dương Văn nói.
_Àh…uhm- Trân Trân đáp.
_Má bạn tên Trân Trân phải không?- Dương Văn mỉm cười nói.
_Đúng….chắc là hai người kia nói chứ gì?- Nói rồi chỉ vào hai người phía đối diện.
_Uk….chúng ta gặp nhau cũng là cái duyên hay là thử quen nhau nha- Dương Văn không kiêng kị gì nói.
_Phụt..- làm cô đang uống nước nghe xong phụt ra..ngay mặt hai bà bạn
_Áh..xin lỗi nha- Trân Trân ngại ngùng nói rồi chạy đến lau cho hai người đó.
_Bà giỏi nhỉ- hai bà bầu này cùng lúc nhìn Trân Trân mà nói.
_Hihihi- làm nàng ta chỉ biết cười qua chuyện.
Chưa được bao lâu thì có một cặp đôi thù lù xuất hiện ngay bàn tôi.
_Yô, Tiết Trân Trân cũng ở đây sao?- Thạch Thuỳ lên giọng kiêu ngạo nói.
_Lại là cô àh. Cô muốn gì đây- Trân Trân nhíu mày nói.
_Tôi có muốn gì đâu, tôi chỉ muốn đến xem cô ra sao thôi mà- Thạch Thùy lại giở giọng nói.
_Nè, Thạch Thùy, cô vừa thôi nha, đừng tưởng mình giỏi nha- An đứng lên nói.
_Thì sao nào, làm gì được tôi- Mã Kì vênh váo nói.
_Thôi đi Thạch Thùy, em làm cái gì vậy hả?- Thanh Giang nói.
_Thanh Giang, anh đang theo phe ai vậy hả? Anh nghĩ chức vụ Trưởng Phòng bây giờ là của ai cho anh hả?- Mã Kì quay sang quát tháo Thanh Giang.
_Cái..đó? Là của em giúp anh. – Thanh Giang ỉu xìu nói. Làm mọi người xung quanh quay lại nhìn.
_Hừ, biết thế thì anh nên biết điều chút đi- Thạch Thùy dương oai nói.
_Nhưng anh không phải con cờ do em sai khiến. Lúc đầu anh tưởng em là người tốt, hiền dịu và sẽ giúp cho anh tiến bứơc ai ngờ em lại là hạng kiêu căng, hống hách như vậy. Xin lỗi nha, chúng ta chia tay đi- Thanh Giang bộc phát nói. Làm xung quay ồh lên.
_Cái gì? Vậy thì anh bị đuổi việc ngay hôm nay- Thạch Thùy tức giận nói.
_Mặc kệ, dù sao tôi cũng có thể đi tìm được việc làm mà- Thanh Giang lạnh nhạt nói, rồi quay sang phái Trân Trân đang chăm chú lắng nghe- Trân Trân, anh xin lỗi vì lúc đó đã bỏ em. Mong em tha thứ, và hãy cho anh một cơ hội.
Thế là mọi người trố mắt nhìn tôi, riêng Thạch Thùy, cô ta lồng lộn lên:
_Tiết Trân Trân mày ngon lắm dám cướp bạn trai tao- Mã Kì điên lên, định bay vào đánh tôi, ai ngờ có một bàn tay chụp lại:
_Cô kia cô đang làm gì hả?- giọng nói quen thuộc vang lên.
_Wow Thiên Vũ Phong- một người thốt lên. Lúc này tôi đang nhắm mắt, nghe tên anh xong liền mở mắt ra nhìn người đang giữ cánh tay Thạch Thùy lại.
_Anh,…..- Tôi nghẹn ngào nói.
_Hừm, cô nên biết là đừng làm chuyện ngu dốt như thế thêm lần nào nữa- Nói rồi Vũ Phong thả tay Thạch Thùy ra thật mạnh như lời răn đe vậy.
_Anh là ai àm can thiệp vào hả?- lúc này Thạch Thùy chưa biết đó là Vũ Phong nha vì bà này đnag giận mà có nghe gì đâu. Quay lại nhìn thấy, cô ta liền trở nên nhẹ nhàng, yểu điệu.
_Thì ra là anh ảh?- Thạch Thùy nói giọng chảy ra mỡ luôn. Làm tôi ở bên ngứa cả gan.
_Tôi thì sao chứ.- Vũ Phong lạnh lùng nói.
_Em đâu có ý gì đâu.- Thạch Thùy thánh thót nói.
_Hừ tùy cô- Nói rồi Vũ Phong tiến lại gần chỗ Thanh Giang.
_Anh kia, anh đang làm gì với vợ chưa cưới của tôi hả?- Vũ Phong vừa nói ra câu này thôi, làm ai cũng trố mắt nhìn tôi .
_Hả? Vợ..chưa..cưới- Dương Văn, Thanh Giang, An, Bình đồng thanh nói.
_Bộ các người không để ý trên tay cô ấy đeo gì sao?- Vũ Phong nói rồi đưa tay tôi lên.
_Trời ơi, xém nữa là mình hại người rồi- An và Bình nói.
Không nói thêm gì nữa, Vũ Phong kéo tôi ra về, chỉ nghe phái sau đang bàn tán thôi:
_Thì ra là Trân Trân là vợ chưa cưới của TGĐ tập đoàn Thiên Gia nổi tiếng, đúng y như lời đồn lưôn- một bà chị nói.
_Tưởng là người nào vừa có sắc đẹp lại làm nghiêng đổ một người kiêu ngạo, lạnh lùng như anh ta chứ. Thật đáng thất vọn, chắc anh ta mắt mù rồi- một cô nàng khác nói.
_Ê bà đừng nói bậy đó. Cận thận mồm miệng vào, đã từng có người vì nói bậy, nói xấu vợ chưa cưới của anh ta mà bị điên, bị nằm việc đấy- Một chàng trai khác nói.
Trên đường về nhà:
_Sao anh biết em đnế đó vậy- tôi hỏi.
_Anh được một đứa bạn nhờ đnế đây, thay anh ta. Ai ngờ đuâ vừa đến lại thấy cảnh ” bạn trai cũ” lại muốn quay về với em chứ- Vũ Phong liếc tôi nói.
_Hì..hì nhưng em đâu có chấp nhận đâu- Tôi cười trừ.
_May cho em đó. Nếu không anh không biết có chuyện gì xả ra đâu- Vũ Phong nói.
_Xí..anh làm gì được em nào- Tôi hất mặt nói.
_Két….
_Anh không biết sẽ làm gì đâu, chỉ biết rằng em sẽ không thể lấy ai được ngoài anh cả- Vũ Phong dương con mắt nguy hiểm nói.
_Anh…- chưa hết câu tôi laị bị hôn nữa rồi, cũng may đây là con đường vắng đi về biệt thự nhà anh đấy.
_Nè, anh đừng làm vyậ,…đây là ngoài đường mà- tôi chống chế anh nói.
_Vậy em muốn về nhà hả? Ok- Vũ Phong nói thả tôi ra chạy xe tiếp.
Thế là đêm nay tôi không được yên rồi…
_Trân Trân mày kì lắm nha, lâu rồi không chịu gọi điện thoại cho chị em gì hết- An nói.
_Ây dô, gọi cho bà để chồng bà tra khảo tôi àh. Một lần là đủ rồi. Nhớ lần đó tôi gọi điện thoại, chồng bà hỏi tôi là ai? Nam hay nữ? Có chuyện gì không mà gọi? Làm tôi không dám gọi nữa- Trân Trân nói lại.
_Vậy chứ còn tui sao bà không gọi- Bình nói.
_Hừ..sorry tôi không nhớ số bà- Trân Trân cười trừ nói.
_Đúng thật là… mà nè đã có bạn trai chưa?- An nói.
_Có..rồi- Trân Trân nói.
_Sao không dẫn đến đây để ra mắt bạn bè hả?- Bình nói thêm.
_Anh ấy có việc bận rồi- Trân Trân đáp.
_trời lý do củ chuối quá. Không có thì nói đại đi, để tao làm mai cho- An phè phè nói.
_Đúng đó, anh chàng Dương Văn ấy, cũng được trai đó, nghề nghiệp ổn định, gia cảnh bình thường. Hợp với mày đấy- Bình lại thêm vào.
_Ê Bình tao đã nói là tao làm mai trước mà sao lại nhảy vào họng tao miết hả?- An tức tối nói.
_Gì chứ tao chỉ muốn giới thiệu cho nó thôi mà. – Bình không chịu thua nói. Thế là khẩu chiến bắt đầu, hai ông chồng ở hai bên khuyên mãi mà không chịu dừng.
_THÔI NÀO. Bộ hai người muốn động thai hả?- Trân Trân la lên, thì hai người mới dừng lại.
Một lúc sau, bữa tiệc cũng bắt đầu, không biết có phải là mấy bà bạn ghán ghép không mà tôi và cái anh chàng Dương Văn đó ngồi kề nhau.
_Chào- Dương Văn mở lời.
_Chào..- Trân Trân cũng đáp lại.
_Chắc trong đây chỉ có hai tụi mình là không có dẫn theo bạn nhỉ- Dương Văn nói.
_Àh…uhm- Trân Trân đáp.
_Má bạn tên Trân Trân phải không?- Dương Văn mỉm cười nói.
_Đúng….chắc là hai người kia nói chứ gì?- Nói rồi chỉ vào hai người phía đối diện.
_Uk….chúng ta gặp nhau cũng là cái duyên hay là thử quen nhau nha- Dương Văn không kiêng kị gì nói.
_Phụt..- làm cô đang uống nước nghe xong phụt ra..ngay mặt hai bà bạn
_Áh..xin lỗi nha- Trân Trân ngại ngùng nói rồi chạy đến lau cho hai người đó.
_Bà giỏi nhỉ- hai bà bầu này cùng lúc nhìn Trân Trân mà nói.
_Hihihi- làm nàng ta chỉ biết cười qua chuyện.
Chưa được bao lâu thì có một cặp đôi thù lù xuất hiện ngay bàn tôi.
_Yô, Tiết Trân Trân cũng ở đây sao?- Thạch Thuỳ lên giọng kiêu ngạo nói.
_Lại là cô àh. Cô muốn gì đây- Trân Trân nhíu mày nói.
_Tôi có muốn gì đâu, tôi chỉ muốn đến xem cô ra sao thôi mà- Thạch Thùy lại giở giọng nói.
_Nè, Thạch Thùy, cô vừa thôi nha, đừng tưởng mình giỏi nha- An đứng lên nói.
_Thì sao nào, làm gì được tôi- Mã Kì vênh váo nói.
_Thôi đi Thạch Thùy, em làm cái gì vậy hả?- Thanh Giang nói.
_Thanh Giang, anh đang theo phe ai vậy hả? Anh nghĩ chức vụ Trưởng Phòng bây giờ là của ai cho anh hả?- Mã Kì quay sang quát tháo Thanh Giang.
_Cái..đó? Là của em giúp anh. – Thanh Giang ỉu xìu nói. Làm mọi người xung quanh quay lại nhìn.
_Hừ, biết thế thì anh nên biết điều chút đi- Thạch Thùy dương oai nói.
_Nhưng anh không phải con cờ do em sai khiến. Lúc đầu anh tưởng em là người tốt, hiền dịu và sẽ giúp cho anh tiến bứơc ai ngờ em lại là hạng kiêu căng, hống hách như vậy. Xin lỗi nha, chúng ta chia tay đi- Thanh Giang bộc phát nói. Làm xung quay ồh lên.
_Cái gì? Vậy thì anh bị đuổi việc ngay hôm nay- Thạch Thùy tức giận nói.
_Mặc kệ, dù sao tôi cũng có thể đi tìm được việc làm mà- Thanh Giang lạnh nhạt nói, rồi quay sang phái Trân Trân đang chăm chú lắng nghe- Trân Trân, anh xin lỗi vì lúc đó đã bỏ em. Mong em tha thứ, và hãy cho anh một cơ hội.
Thế là mọi người trố mắt nhìn tôi, riêng Thạch Thùy, cô ta lồng lộn lên:
_Tiết Trân Trân mày ngon lắm dám cướp bạn trai tao- Mã Kì điên lên, định bay vào đánh tôi, ai ngờ có một bàn tay chụp lại:
_Cô kia cô đang làm gì hả?- giọng nói quen thuộc vang lên.
_Wow Thiên Vũ Phong- một người thốt lên. Lúc này tôi đang nhắm mắt, nghe tên anh xong liền mở mắt ra nhìn người đang giữ cánh tay Thạch Thùy lại.
_Anh,…..- Tôi nghẹn ngào nói.
_Hừm, cô nên biết là đừng làm chuyện ngu dốt như thế thêm lần nào nữa- Nói rồi Vũ Phong thả tay Thạch Thùy ra thật mạnh như lời răn đe vậy.
_Anh là ai àm can thiệp vào hả?- lúc này Thạch Thùy chưa biết đó là Vũ Phong nha vì bà này đnag giận mà có nghe gì đâu. Quay lại nhìn thấy, cô ta liền trở nên nhẹ nhàng, yểu điệu.
_Thì ra là anh ảh?- Thạch Thùy nói giọng chảy ra mỡ luôn. Làm tôi ở bên ngứa cả gan.
_Tôi thì sao chứ.- Vũ Phong lạnh lùng nói.
_Em đâu có ý gì đâu.- Thạch Thùy thánh thót nói.
_Hừ tùy cô- Nói rồi Vũ Phong tiến lại gần chỗ Thanh Giang.
_Anh kia, anh đang làm gì với vợ chưa cưới của tôi hả?- Vũ Phong vừa nói ra câu này thôi, làm ai cũng trố mắt nhìn tôi .
_Hả? Vợ..chưa..cưới- Dương Văn, Thanh Giang, An, Bình đồng thanh nói.
_Bộ các người không để ý trên tay cô ấy đeo gì sao?- Vũ Phong nói rồi đưa tay tôi lên.
_Trời ơi, xém nữa là mình hại người rồi- An và Bình nói.
Không nói thêm gì nữa, Vũ Phong kéo tôi ra về, chỉ nghe phái sau đang bàn tán thôi:
_Thì ra là Trân Trân là vợ chưa cưới của TGĐ tập đoàn Thiên Gia nổi tiếng, đúng y như lời đồn lưôn- một bà chị nói.
_Tưởng là người nào vừa có sắc đẹp lại làm nghiêng đổ một người kiêu ngạo, lạnh lùng như anh ta chứ. Thật đáng thất vọn, chắc anh ta mắt mù rồi- một cô nàng khác nói.
_Ê bà đừng nói bậy đó. Cận thận mồm miệng vào, đã từng có người vì nói bậy, nói xấu vợ chưa cưới của anh ta mà bị điên, bị nằm việc đấy- Một chàng trai khác nói.
Trên đường về nhà:
_Sao anh biết em đnế đó vậy- tôi hỏi.
_Anh được một đứa bạn nhờ đnế đây, thay anh ta. Ai ngờ đuâ vừa đến lại thấy cảnh ” bạn trai cũ” lại muốn quay về với em chứ- Vũ Phong liếc tôi nói.
_Hì..hì nhưng em đâu có chấp nhận đâu- Tôi cười trừ.
_May cho em đó. Nếu không anh không biết có chuyện gì xả ra đâu- Vũ Phong nói.
_Xí..anh làm gì được em nào- Tôi hất mặt nói.
_Két….
_Anh không biết sẽ làm gì đâu, chỉ biết rằng em sẽ không thể lấy ai được ngoài anh cả- Vũ Phong dương con mắt nguy hiểm nói.
_Anh…- chưa hết câu tôi laị bị hôn nữa rồi, cũng may đây là con đường vắng đi về biệt thự nhà anh đấy.
_Nè, anh đừng làm vyậ,…đây là ngoài đường mà- tôi chống chế anh nói.
_Vậy em muốn về nhà hả? Ok- Vũ Phong nói thả tôi ra chạy xe tiếp.
Thế là đêm nay tôi không được yên rồi…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook