Bạn Trai Sống Chung
C4: Chương 4

Sau khi mẹ và bà trở về, họ không bao giờ thúc giục tôi liên lạc với đối tượng xem mắt nữa.

Thay vào đó, khi rảnh họ gửi cho tôi các loại đặc sản sản, thậm chí có cả món sủi cảo đông lạnh nhà làm, lúc trước tôi còn không được đối xử như vậy.

24 năm làm con gái mẹ, cộng với một năm trong bụng nữa là 25 năm, lẽ nào tôi không biết mẹ đang nghĩ gì!

0

Mỗi lần hỏi “con gái đang làm gì” luôn kèm theo sau đó là "còn tiểu Mã thì sao?"

Mỗi lần nói "con gái chú ý giữ gìn sức khỏe" là luôn kèm theo câu “cùng với tiểu Mã chăm sóc tốt bản thân nha".

Trước ngày Quốc khánh, mẹ hỏi tôi "khi nào về nhà?", tiếp theo đó là "tiểu Mã có về không?"

"Mẹ, anh tiểu Mã còn phải về nhà của mình mà!"

“Con hỏi chưa? Là tự tiểu Mã nói sao?"

"Không cần hỏi đâu."

"Vậy thì con kết luận quá vội vàng rồi, mau đi hỏi đi, dưới một mái nhà, con phải luôn quan tâm đến người ta chứ."

"Mẹ..."

"Mau hỏi đi. Không muốn hỏi thì cho mẹ số điện thoại của tiểu Mã, mẹ tự hỏi, với cảnh đẹp non xanh nước biếc và đồ ăn siêu ngon của nhà chúng ta thì cậu ấy nhất định sẽ đồng ý đến!”

“Vậy để con hỏi xem.”

23

Đùng đùng đùng.

Tôi gõ cửa phòng anh Mã.

"Chuyện gì vậy?"

"Anh Mã, mẹ bảo tôi hỏi anh, ngày quốc tế lao động anh có muốn đến nhà tôi chơi không?"

"Anh đến nhà em?"


"Ừm."

"Tại sao anh phải đi?"

"Bởi vì... vì cảnh đẹp hữu tình và thức ăn siêu ngon của nhà tôi."

"Chỉ vì thế thôi?"

"Ồ, thế thì tôi sẽ nói với mẹ rằng hôm đó anh bận về nhà vậy."

Tôi quay người chuẩn bị rời đi nhưng anh Mã lại nói.

"Chờ một chút, để anh nói cho. Em gọi điện thoại cho dì, anh sẽ tự mình giải thích."

Anh tiểu Mã thực sự rất chu đáo và biết giúp tôi giải thích, còn trực tiếp cảm ơn mẹ tôi vì lời mời.

Sau khi bấm gọi xong, tôi đưa điện thoại cho anh ta.

"Alo, chào dì, con là tiểu Mã."

"Ồ, tiểu Mã, chào con, chào con nhé."

"Cám ơn dì đã mời con đến nhà làm khách."

"Ây da, đừng khách sáo thế chứ, tiểu Mã con thích ăn gì? Để dì chuẩn bị trước."

Mẹ nhiệt tình như vậy, để xem anh tiểu Mã đây làm sao.

"Được! Dì ạ!"

Hả?

"Con muốn ăn sủi cảo lúc trước dì làm, ngon vô cùng, ăn mãi không chán!"

Hả hả?

"Dì đừng làm nhiều quá kẻo lại mệt người, không tốt đâu, đợi tới lúc về chúng ta cùng nhau làm là được rồi."

Hả hả, cái gì?

Trong lúc tôi còn đang bàng hoàng, nói xong vài lời hoa mỹ anh tiểu Mã đã cúp điện thoại.

Anh ta đưa điện thoại cho tôi như không có chuyện gì xảy ra rồi đi về phòng.

Để lại người bạn nhỏ này một mình ở phòng khách với nhiều dấu hỏi trong đầu.

24

Kỳ nghỉ thứ 11, anh Mã thuê một chiếc ô tô, trong thùng xe chất đầy đậu phộng, hạt dưa, cháo bát bảo, bia, nước khoáng và hai chai rượu mao đài.

Khi nhìn thấy nhiều món quà như vậy, tôi đột nhiên cảm thấy ngại.

"Anh Mã, sao anh lại mua rượu mao đài?"

"Ô, không phải đi gặp bố vợ là bắt buộc phải có sao?"

"Bố vợ gì chứ! Anh lại nói bậy rồi, trong nhà tôi làm gì có bố vợ nào."

Lúc này, tôi bắt đầu đỏ mặt và nói lắp bắp.

"Ngộ nhỡ anh hợp với bố em và ông ấy nhất quyết nhận anh làm con rể thì sao? Anh phải chuẩn bị trước."

"..."

Sau khi đến nhà.

Tôi vẫn chưa kịp kêu lên "bố" và "mẹ".


Anh Mã đã đi trước, cầm rượu mao đài đứng trước mặt bố tôi.

"Chú, cháu có rượu mang Mao Đài đến biếu chú."

"Ôi chao, mau vào trong nào."

Mẹ và bà cũng lập tức xuất hiện bên cạnh bố, để nắm được tay anh Mã mà họ nỡ nhét tất cả những thứ mà anh ta đang cầm vào tay tôi.

“Tiểu Mã, con khách sáo quá rồi, còn mang quà quý giá như vậy nữa.”

"Không có gì đâu ạ, mang cho chú uống."

Bốn người họ vô cùng vui vẻ, còn tôi đứng một bên với những chiếc túi lớn nhỏ mà không ai quan tâm đến, như thể tôi chỉ là một người giao hàng cho nhà này vậy đó.

Trên bàn ăn toàn là sủi cảo mà anh Mã nhắc đến.

Bốn người họ cụng ly cho đến lúc ngà ngà say, bố tôi bỗng trở nên quấy rối.

“Tiểu Mã, con biết ngày lễ con đến đây chơi là nói lên điều gì phải không.

"Vâng, con biết."

"Tốt, chủ chỉ có một đứa con gái, hi vọng con có thể đối tốt với nó, chai rượu mao đài này không mua chuộc được chú đâu, hức!"

"Xin chú yên tâm."

"Lát nữa theo chú đến phòng tắm, chúng ta sẽ đi tắm."

"Vâng thưa chú."

Sau khi nghe Tiểu Mã đồng ý, ba mẹ tôi liền nhìn nhau cười.

25

Ba giờ sau, bố tôi nở nụ cười trên môi, trở lại cùng với anh Mã, hai người còn khoác vai nhau.

Mẹ liền đỡ bố vào phòng, hai người trung niên lớn tuổi thì thầm với nhau gì đó.

Sắp xếp cho anh tiểu Mã ổn định xong tôi trở về phòng mình, vừa nằm xuống liền nhận được tin nhắn của anh Mã.

"Mau nói, có chịu làm vợ của anh không?"

Trái tim nhỏ bé của tôi choáng ngợp trước lời tỏ tình đột ngột này, mặc dù tôi quả thực rất muốn lao vào phòng của anh và hét lên rằng "em đồng ý!"

Nhưng tôi không biết mình có phải là Song Tử quá không, lại đi đã trả lời "em sẽ suy nghĩ về điều đó".

"Anh sẽ đếm đến ba để em suy nghĩ."


"1"

"Cái gì?"

"2"

"Ôi định mệnh."

"3. Hết giờ, nói cho anh biết câu trả lời của em. Nếu không, anh sẽ lập tức đến phòng bố mẹ em."

"Anh đến phòng họ làm gì?"

"Mách họ, nói em ấy ấy anh rồi không chịu trách nhiệm."

"Ôi trời! Bắt buộc phải đồng ý sao?"

"Bắt buộc!"

"..."

26

Sau lần đầu tiên trong đời được tỏ tình, tôi xoay qua quay lại như một miếng bít tết chiên, không thể ngủ được.

Nửa đêm đi vệ sinh, nghe tiếng nói chuyện từ phòng bố mẹ mà tôi cũng trằn trọc không ngủ được.

"Ông nhìn rõ chứ?"

"Tôi sao có thể nhìn không rõ được! Lúc vào nhà tắm đã cởi hết sạch ra rồi."

"Có thật là rất được không?"

"Được lắm, nhưng! Vẫn không bằng tôi!"

“Đồ quỷ sứ anh!"

[HOÀN RỒI NÈ

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương