Trong một căn phòng xa hoa tại một khách sạn sang trọng, có hai cơ thể đang quấn quýt lấy nhau không ngừng lại được.
Một trong số hai người chính là đương kim Ảnh Đế Hàn Diệc - người được cho rằng là độc thân hoàng kim, ai nấy đều hi vọng rằng sẽ được anh nhìn đến dù chỉ một lần.

Nhưng mà vì Hàn Diệc đang theo hình tượng một người đàn ông độc thân, không vướng bụi trần, nên cũng không có một sao nữ nào dám bén mảng đến bên cạnh anh.
Người con gái đang nằm dưới thân Ảnh Đế rên rỉ kia cũng không phải là tiểu hoa hay minh tinh nổi tiếng, cô tên là Nhan Tiểu Nhuyễn, là em gái của trợ lý Ảnh Đế.

Vì hôm nay anh trai của cô có việc bận nên muốn nhờ cô đến bên cạnh Hàn Diệc để giúp đỡ một ngày.


Nhưng ai mà có ngờ, Ảnh Đế Hàn Diệc hôm nay phải tiếp rượu nên cũng đã say khướt rồi, lúc Nhan Tiểu Nhuyễn đưa anh vào phòng khách sạn còn bị anh đè trên giường, trực tiếp hôn lên môi cô.
Mặc dù trước đó Nhan Tiểu Nhuyễn đã biết Hàn Diệc từ trước, nhưng đột nhiên bị một người không phải người yêu lấy mất nụ hôn đầu đã làm cho Nhan Tiểu Nhuyễn sốc đến mức không nói nên lời.

Mối quan hệ giữa Hàn Diệc và anh trai cô - Nhan Vãn Nam không chỉ là ông chủ và nhân viên, hai người họ còn là bạn thân nhiều năm của nhau nữa.

Vì "tin" tưởng rằng Hàn Diệc là người đàn ông đàng hoàng nên Nhan Tiểu Nhuyễn mới đồng ý đến đây...!Bây giờ cô hối hận xanh ruột rồi!
- Hàn...!Hàn Diệc...!Dừng lại...!Ha...a...!Hàn Diệc...
- Nhuyễn Nhuyễn...!Nhuyễn Nhuyễn...
Mặc kệ lời cầu xin của Nhan Tiểu Nhuyễn, Hàn Diệc vẫn cố ý đẩy hạ bộ vào sâu bên trong cô, chính cô cũng không biết anh đã rong ruổi trên cơ thể của mình bao lâu nữa, cô chỉ biết rằng hiện tại eo thì đau, chân thì tê, tay cũng mỏi nữa...!Nhưng cái tên Ảnh Đế đó vẫn còn nhiệt huyết hì hục luân động bên trong cô, mỗi lần va chạm đều làm cho Nhan Tiểu Nhuyễn không khỏi há hốc.
Nhưng thật sự mà nói thì Nhan Tiểu Nhuyễn đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là cô không chắc Hàn Diệc có thích mình hay không, vì thế nên nhiều năm nay vẫn không nói ra...!Còn Hàn Diệc...!Cô không chắc nữa...
- Nhuyễn Nhuyễn...
Vừa gọi tên cô, Hàn Diệc lại còn hôn lên cổ của cô, đưa tay ôm lấy eo nhỏ của cô, bắt đầu va chạm luân động ở giai đoạn nước rút.

Nơi vách thịt non mềm cũng cảm nhận được nơi hạ bộ kia cũng đang rất căng trướng, không cần nói nhiều cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo rồi...
Đột nhiên lúc này Hàn Diệc lại ôm lấy cơ thể của Nhan Tiểu Nhuyễn, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nhỏ giọng nói:

- Nhuyễn Nhuyễn...!Anh yêu em...!Anh yêu em...!Nguyễn Nhuyễn...
Nghe thì nghe đấy, nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn lại không dám tin, một người nói giàu có thì giàu có, nói sự nghiệp cũng có sự nghiệp lại thích một cô gái như cô sao? Tuy biết rằng Hàn Diệc và Nhan Vãn Nam là bạn thân, chơi với nhau từ khi còn đi học cho đến bây giờ, nhưng Nhan Tiểu Nhuyễn không dám tin rằng Hàn Diệc sẽ nói lời yêu mình...!Nhất là ở trong hoàn cảnh này.
Lời đàn ông nói trên giường, không đáng tin chút nào.
Tuy nhiên, Nhan Tiểu Nhuyễn lại tự huyễn hoặc bản thân, cô càng ôm chặt lấy anh hơn, sau đó nước mắt cũng rơi xuống, nhỏ giọng nói:
- Hàn Diệc...!Em cũng yêu anh...!Em yêu anh...!A Diệc...
Buổi tối hôm đó, trong căn phòng xa hoa đó cả hai cơ thể khao khát có được nhau cứ như vậy mà quấn lấy nhau, mãi cho đến khi nào thì cũng không ai biết cả!
[...]
Buổi sáng hôm sau, Nhan Tiểu Nhuyễn dậy từ rất sớm, cô đưa mắt nhìn sang người ở bên cạnh thì vẫn thấy Hàn Diệc đang ngủ.

Nhẹ nhàng bước xuống giường, toàn thân của Nhan Tiểu Nhuyễn bắt đầu ê ẩm, chân cũng có chút run rẩy không có sức nữa, nhưng rồi cô cũng chỉ nhặt được quần áo của mình là nhanh chóng vào nhà vệ sinh ngay.

Thay xong quần áo thì Nhan Tiểu Nhuyễn cũng có nhìn anh một lần, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười rồi rời đi không nói câu nào.
Dù rằng cô biết anh trai mình và Hàn Diệc là bạn thân, nếu như anh yêu cô thì quá tốt rồi...!Nhưng chính cô cũng rất lo sợ.
Cách đây ba năm thì gia đình của cô vẫn rất hạnh phúc, có đủ cả cha lẫn mẹ, nhưng rồi tai nạn ập đến, cha cô thì qua đời, mẹ thì thành góa phụ.

Anh trai muốn chèo chống công ty cũng không đủ năng lực, cuối cùng gia đình cô rơi vào bế tắc...!Khi đó Hàn Diệc đã dang rộng vòng tay để cứu vớt Nhan gia của cô, từ khi đó là cô đã thích anh rồi.
Nhưng mà...!Nhan Tiểu Nhuyễn cũng biết thân biết phận, cô chỉ là một đứa con trong gia đình neo đơn, còn anh là thiếu gia của Hàn thị, bây giờ còn là Ảnh Đế được người người ngưỡng mộ...
Thân phận cách biệt như vậy, thì làm sao mà xứng được chứ...!Cho dù Hàn Diệc có yêu cô thật lòng đi nữa, cũng chưa chắc cha mẹ và gia đình của anh sẽ đồng ý đâu...!Mơ mộng viễn vông, cô nên tỉnh lại sớm thôi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương