Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi
Chương 59: Vương càn cũng là quỷ thai

“Cái gì?” Người thanh niên này nói những lời này, nghe giống như đều lý giải khá tốt, nhưng khi liên kết các ý lại với nhau lại thấy  không cách nào lý giải! @[email protected]

Anh ta nhìn tôi, rồi trợn mắt, đứng lên đi thẳng tới trước mặt tôi, nhẹ nhàng nâng mặt tôi lên.

Tôi thấy được anh ta không có ý gì khác, chỉ là xem mặt tôi thôi. Tôi quay sang nhìn Tông Thịnh, mặt mờ mịt. Tông Thịnh hất tay hắn ra: “nói tiếp đi.”

Anh ta chỉ tôi, lại chỉ Tông Thịnh: “Ngươi, ngươi cũng quá nhẫn tâm đi! Vì mình mà có thể…”

Tôi nghĩ Lan Lan sẽ không vui khi nghe những lời tiếp theo, nhìn sang thấy cô nàng còn đang nhìn ngắm tháp trầm hương thì vội nói: “Đừng nói nhảm nữa, mau nói vào chủ đề, chuyện ở khách sạn là sao?”

Người trẻ tuổi nuốt nước bọt: “cô thật đúng là không biết trên người của cô phát sinh chuyện gì hả?”

“Tôi biết, nhưng không cần anh quản.”

Tôi tức giận nói. Ngày thường thì tôi cũng không nói chuyện kiểu đó, nhưng Lan Lan đang ngồi đây, cô nàng vẫn cho rằng tôi và Tông thịnh là anh em, nếu như anh ta làm lộ ra quan hệ ái muội giữa chúng tôi thì cô nàng liệu có thể trở mặt với tôi không? Cho dù chúng tôi là chị em tốt, nhưng chuyện như vầy thì ai mà không tức giận.

Tông Thịnh kế bên cong khóe môi, tôi nhận ra được là hắn đang đắc ý. “

“Ngươi hoài nghi Vương Càn là quỷ thai?”

“Nếu gã không phải là quỷ thai thì tại sao ông chủ khách sạn đó lại cứ nhìn chằm chằm ngươi không bỏ?”

Lan Lan rốt cuộc cũng thôi chú ý về phía tháp trầm hương, quay sang kéo tay tôi nói: “Mọi người đang nói chuyện gì  vậy? chuyện quỷ nháo ở khách sạn sao?”

“Ừ, quỷ ở khách sạn hình như vô cùng lợi hại.”

Lan Lan nhìn người thanh niên trước mặt này, thì thầm vào tai tôi: “Nhìn dáng vẻ của hắn có vẻ là kẻ lừa đảo, hai người coi chừng bị hắn lừa. Tớ thấy đại sư ban nãy có vẻ ổn hơn nhưng anh cậu lại bảo là kẻ lừa đảo!”  

Nếu không ai nhắc nhở thì tôi cũng không nghĩ được người thanh niênmặc đồ tây trước mặat lại là người làm việc này, nhưng nếu đã là người Tông thịnh chọn để hỏi thì chắc hẳn là có thể tín nhiệm.

Người trẻ tuổi tiếp tục nói: “Tôi từng đi hỏi loanh quanh  những người gần đó, có một thầy bói từng tiếp xúc với Vương Càn, ông ta bảo gã cực kỳ kỳ quái. Ngày xưa ông ta có xem tử vi cho gã, từng nói gã sẽ bị tai ương lao ngục, hơn nữa sẽ chết oan chết uổng. Tuy rằng ông ta không nói rõ, nhưng mà có thể đoán được Vương Càn người này ở nổi danh ở quê nhà là kẻ chẳng ra gì. Bát tự của hắn ông ta không nhớnhưng mà từ việc của cậu, tôi đoán hắn chính là quỷ thai.”

“Quỷ thai, lại bị người ta biến thành dưỡng quỷ?”

Người trẻ tuổi ha hả cười: “Tông tiên sinh, nếu cậu muốn ra tay, muồn tìm người hỗ trợ thì cứ việc tìm tôi. Tôi rát dễ thương lượng.” anh ta vừa nói, vừa lấy một phong bì rất lớn đưa cho chúng tôi. Lan Lan vội cầm lấy, mở ra xem.

Tông Thịnh cũng không ngăn cản Lan Lan, mà móc ra một cái bao lì xì đưa cho người trẻ tuổi: “Cảm ơn, bất quá tôi cảm thấy chúng ta về sau vẫn là không cần gặp mặt. Cùng tôi làm ăn, chỉ sợ mất mạng trở về.”

“Ai da, học thì phải hành chứ. Thật là ngứa hết cả người! Nói nữa, đi theo cao thử như cậu đây, còn sợ mất mạng sao? Ha hả!”

Tông Thịnh căn bản không quản hắn nói cái gì liền xoay người đi ra ngoài. Người trẻ tuổi lại vội vã móc ra một danh thiếp nhét vào tay của tôi rồi đưa chúng tôi ra ngoài.Tôi muốn nhắn cùng các bạn, nếu đọc thấy dòng này thì do mình đối phó các trang lấy truyện của mình đem bán:( là mình sẽ up truyện lỗi:((( huhu. Các bạn sang Facebook Meo_mup hộ mình nhé!!! Cảm ơn các độc giả yêu thương! 

Lan lan quay sang nhìn tôi, trưng cầu ý kiến. tôi và cô ấy học cùng đại học, chơi với nhau khá tốt, trên căn bản mọi việc đều làm cùng nhau. Nếu cô ấy muốn đổi, tôi cũng sẽ đổi, còn nếu nhu không thì tôi cũng không. Tôi không nói gì, im lặng! Tôi cũng không biết có nên đổi chỗ thực tập không. Biết rõ trong tường khách sạn có vấn đề, ông chủ cũng nguy hiểm, nếu như chúng tôi thật sự phải rời đi đến nơi an toàn hơn, nhưng đồng nghĩa là chúng tôi cũng không biết mọi việc  sẽ ra sao. Nếu chúng tôi ở lại Toa Ân thì sẽ biết thêm mọi chuyện nội tình. Tôi nói sang chuyện khác:

“Tin từ báo chắc là thật, nhưng người ban nãy tn được không? Sao anh không muốn bắt tay cùng anh ta?”

Tôi biết việc này rất nguy hiểm, mà gã quỷ kia vẫn nhìn chàm chằm vào Tông Thịnh, chỉ cần hắn vào khách sạn là sẽ bị ăn, thêm người hỗ trợ đâu phải là chuyện xấu!

“Hắn có thể tín nhiệm, nếu không tôi cũng sẽ không đem việc này giao cho hắn làm.” 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương