*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khuôn Mặt Người Chết

Tôi cũng không  phải là bông hoa trong nhà kính mà không hiểu những lời họ nói. Tôi đã thực tập ở đây hơn nửa tháng, cũng chưa từng nghe bảo vệ nào dám nói qua những lời này. Khách sạn này tuy không phải là khách sạn lớn, nhưng quản lý vẫn vô cùng nghiêm ngặt.

“Các người ăn nói bậy bạ gì đó? Cẩn thận tôi báo quản lý!”

“Còn vờ vịt gì? Ở khách sạn này có viêc gì có thể lừa được đám bảo vệ chúng tôi? Hôm qua tôi thay ca cho người khác thấy rõ cô bị một người khách kéo vào phòng. Đang tính đi cứu cô thì nghe bọn họ nói là đó là anh cô. Đó là phòng đơn đó, có một cái giường thôi, cô và anh trai cô qua đêm à, ha ha!”

Tôi tức đến đỏ bừng cả mặt nhưng không biết phải đáp lại thế nào, điều tôi hy vọng nhất lúc này là mình có thể hóa thân thành bà của Tông Thịnh, đem hai gã này mắng cho đến gà bay chó chạy. Nhưng bất quá, tôi chỉ là một người mới, chỉ có thể đứng ngó về phía phòng vệ sinh hy vọng đại tỷ nhanh chóng quay lại.

Tôi còn chưa chờ được đại tỷ thì đã nghe trong bộ đàm có tiếng bảo vệ la lớn: “Hai người còn đứng đó làm gì? Mau lên lầu 16 có chuyện rồi.”

Sau vài giây hỗn loạn, hai người họ chạy lên. Lầu 16, Tông Thịnh chính là ở lầu đó. Tầng đó những căn phòng ở hướng Bắc đều là phòng tiêu chuẩn, còn phía nam là phòng đơn với giường lớn. Tôi chợt nghĩ, liệu có khi nào là Tông Thịnh xảy ra chuyện không? Nếu không phải, lỡ có dính dáng đến hắn, vậy…

Trong lòng tôi cũng sốt ruột nhưng không dám lên lầu xem, vì vẫn phải có người trực quầy. Tôi nóng ruột, mong đại tỷ mau quay về.

Bất quá thường thường sự tình cũng không thuận lợi giống chúng ta tưởng tượng, đại tỷ đi toilet cũng hơn một tiếng {Meo: OiChaMeOi}, mà trong một tiếng này, cảnh sát đã tới khách sạn chúng tôi.

Dưới tình thế cấp bách, tôi lấy điện thoại gọi cho Lan Lan đang trực trên lầu. Lan Lan làm ở bộ phận trực phòng, có việc thì hẳn cô ấy biết.

Chuông đổ nhưng Lan Lan không bắt máy, cũng không biết do đang bận bịu hay sao, nhưng tôi thật sự  nôn nóng, tự dưng trách mình trước đây không xin số điện thoại của Tông Thịnh.

Cuối cùng đại tỷ cũng quay lại, tuy cô ấy không biết tin tức, nhưng cũng có thể trông quầy, tôi có thể chạy lên xem có chuyện gì!

“Đại tỷ, nghe nói trên lầu đã xảy ra chuyện.”

Đại tỷ về tới quây, đè thấp thanh âm nói: “Ưu Tuyền, mấy hôm trước có một cô gái tứ bạch đản tới thuê phòng nhớ không?”

Tôi nghi hoặc gật gật đầu, chẳng lẽ sự tình phát sinh trên lầu cùng nữ nhân kia có quan hệ? Gương mặt kia tôi không làm sao quên, cùng với người đàn ông mang gương mặt người chết kia nữa, toi hoảng sợ, “Cô ta đã xảy ra chuyện?”

“Không phải, là người đàn ông tới đây cùng cô ấy. Cả người trần trụi, chết ở trên giường!”

Trong lòng tôi hoảng lên, đúng là người đàn ông đó, thật sự chết rồi.

Đại tỷ tiếp tục nói: “Nhưng mà, người báo với phục vụ là anh của em. Anh em nói ở bồn rửa tay nghe tiếng động kỳ quái, đoán là phòng kế bên, anh ta nói nghe tiếng giãy dụa ở kế bên, nhưng khi mà phục vụ phòng mở cửa phòng thì người kia đã chết trương ở bồn tắm. Ưu Tuyền, chị đoán là anh trai em đã gặp quỷ rồi.”

Câu cuối, chị ta dùng giọng đè thấp quái dị nói. Tôi cười, không đáp. Nếu nói người khác gặp quỷ là chuyện lớn, thì với hắn cũng chỉ là chuyện cỏn con. Tôi còn tận mắt thấy hắn ngắt tay quỷ cơ mà. Sự đáng sợ của hắn còn hơn cả quỷ!

Đại tỷ tiếp tục nói: “Cô gái đi cùng người đàn ông kia cũng mất tích, hiện tại cũng không biết người rốt cuộc là chết như thế nào.”

Tôi do dự một chút, sau vẫn nói với đại tỷ: “Đại tỷ, em muốn lên lầu xem thế nào… anh trai em…” Tôi vội nói thêm ba chữ cuối. Nếu tôi nói là muốn đi lên nhìn xem náo nhiệt thì đại tỷ tuyệt đối sẽ không cho phép. Nhưng nếu là lên xem anh trai thế nào, đối với người bình thường tình lõi đời, cũng sẽ cho phép đi.

Đại tỷ gật gật đầu: “Đi thôi, đi thôi. Anh trai em thật đúng là soái, không hề thua kém tiểu lão bản. Anh trai em có bạn gái chưa? He he, Tiểu Chung bên bộ phận F&B cũng xinh đẹp, hoàn cảnh gia đình cũng tốt, có muốn chị giới thiệu cho anh trai em không?”

Tôi thật không biết phải trả lời như thế nào. Lần đầu tiên hy vọng nhà của Tông Thịnh bên kia mau hoàn thiện, hắn có thể lập tức dọn qua ở, bằng không cứ nói dối thế này không biết khi nào liền bị phát hiện.

Đường lên lầu 16 thật tấp nập.

Người Trung Quốc thật sự thích xem náo nhiệt.

Tôi đứng giữa đám đông, nhờ mặc đồng phục, nói với người xung quanh: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi” liền được nhường đường, người ta đều tưởng tôi đến hỗ trợ.

Đến nơi, nhìn vào phòng, ở cửa có cảnh sát đang bận rộn, Thẩm Kế Ân đang cùng cảnh sát nói chuyện, ở khách sạn xảy ra sự việc như này hắn hẳn phải xuất hiện để giải quyết.

Tông Thịnh đang đứng dựa tường cách đó không xa, không e dè mà nhìn Thẩm Kế Ân. Ánh mắt hắn chính là nhìn về phía Thẩm Kế Ân, tôi có thể xác định.

Lần trước hắn còn bảo tôi hỏi thăm thông tin về tiểu lão bản, hiện tại lại trắng trợn táo bạo như vậy mà nhìn chằm chằm người ta. Còn có…, hắn nói dù tôi có cởi hết hắn cũng không có hứng thú.

Ơ, phối hợp lại thì có khi nào… ớ, Tông Thịnh là… cong?!

Hắn chỉ cảm thấy hứng thú đối với nam nhân, mà hắn hiện tại nhìn về phía tiểu lão bản nhà ta.

Cũng vì hắn cong, cho nên đối với tôi không có hứng thú, tình nguyện cho tôi uống máu của hắn, dù miệng vết thương đau, cũng không muốn làm loại chuyện này, dùng chất lỏng làm môi giới tiến vào thân thể của tôi.

Không thể nào! Tông Thịnh nhìn qua rất đàn ông. Dù hắn có chút trắng quá, bất quá nhìn tới nhìn lui vẫn vô cùng thẳng!

Tôi bị phat hiện này của mình mà có chút khiếp sợ, căn bản quên luôn cả nhớ coi người kia chết thế nào.

Đang lúc đó, một người cảnh sát đi tới trước mặt tôi, “Tiểu thư, khách trọ phòng này do cô làm thủ tục hả?”

“A, vâng, lúc đó tôi đang trực quầy.” Bởi vì cảnh sát hỏi tôi nên tiểu lão bản và Tông Thịnh đều quay sang nhìn tôi. 

“Lúc họ tới có gì lạ không?”

“Không có, toàn bộ quá trình chỉ khoảng hai ba phút. Hơn nữa lúc ấy, tôi bị đồ rơi xuống chân, nên mọi thứ đều do đồng nghiệp làm. Tôi chỉ đứng cạnh bên, không thấy có gì bất thường.”

Tôi không dám nói, khi đó anh ta đã mang bộ mặt của người chết. Loại chuyện này, nói ra cũng không ai tin tưởng.

Cảnh sát lại hỏi thêm một ít vấn đề, sau đó liền rời đi. Tôi cũng không phải là đối tượng dò hỏi điều tra của bọn họ.

Vài phút lúc sau, bảo vệ khách sạn mời mọi người rời đi, kêu là tránh chen chúc dẫm đạp gì đó. Nhìn thấy tôi mặc đồng phục, cũng kêu tôi cùng nhau hỗ trợ khuyên mọi người về phòng đi. Tôi thấy Lan Lan cũng tới, cô ấy tới gần thấp giọng nói với tôi: “Anh cậu thật ngầu nha, chỉ nhìn thôi mà biét tại sao người đó chết. Nào là dùng thuốc kích thích, nào là chết trong bồn tắm. Thật là lợi hại. À, đừng có quên tớ là chị em tốt của cậu đó, nhớ rủ anh cậu ăn cùng tớ nha.”

Lúc đám đông giải tán xong Tông Thịnh cũng rốt cuộc có thể rời đi. Bất quá cũng đã hơn 6 giờ chiều, quá thời gian tan ca của tôi. Tông Thịnh đi tới chỗ tôi nắm lấy cánh tay đi về phía thang máy.

“Đi đâu vậy?” tôi hỏi hắn. Tôi cũng để ý, người ta toàn nắm tay, chỉ có hắn là nắm lấy cánh tay. Trên mặt tôi T.T rõ ràng hắn không muốn đụng chạm tới tôi, hắn hẳn là cong rồi. Bà hắn hẳn là không thể chịu nổi rồi. Ha ha!

Tôi không nói gì, liền đứng ở bên cạnh hắn, cúi đầu nhìn chằm chằm sàn thang máy, nhưng lại sợ dưới chân có bàn tay quỷ nhô ra. Bất quá đây là thời gian dùng cơm tối, trong thang máy tương đối đông đúc, dù con quỷ kia có muốn đưa tay ra cũng không có chỗ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương