Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương
-
Quyển 3 - Chương 8
Tìm Ninh Triết mua một căn biệt thự, lần này Liêu Thần cũng không cho Ninh Triết ra giá nội bộ, trực tiếp đưa một ngàn vạn, nói nếu là không đủ thì sau này bù, trên tay hắn hiện tại cũng không có nhiều tiền vậy, nhưng sau này sẽ có, Liêu Thần một chút cũng không lo lắng.
Tạ Ninh Triết tựa hồ cũng biết trong nhà Liêu Thần đã xảy ra một ít chuyện, nhưng thật ra lại không hỏi nhiều, thu tiền Liêu Thần, cho bên công ty phân nhà, ngay cạnh căn biệt thự Liêu Thần mua.
Kỳ thật khu biệt thự này còn chưa tiến vào thời gian buôn bán, hoặc là nói, nó kỳ thật từ khi vừa bắt đầu liền không phải cho người thường ở, cho nên vừa bắt đầu cũng không tiến hành phổ biến, mà trong nhân viên lại không cần phổ biến, cho nên Liêu Thần rất hiểu giá trị nơi này.
Tuy rằng không muốn kính nhờ Ninh Triết, nhưng nghĩ đến mẹ Liêu lo lắng, vẫn nói cho Tạ Ninh Triết chuyện lúc trước cha Liêu mua nhà cho Giang Hân Manh, thậm chí quan hệ của cha Liêu và Liêu Thanh với Giang Hân Manh cũng đều nói ra.
Tạ Ninh Triết vô cùng khiếp sợ với chuyện xảy ra, y tuy rằng cũng thấy qua không ít chuyện kỳ quái nhưng một nữ nhân đùa giỡn xoay quanh hai nam nhân còn là cha con như vậy, vẫn là lần đầu tiên, nghĩ đến mẹ Liêu hiền lành trong bệnh viện, đáp ứng chuyện này, thậm chí còn kèm thêm giấy bất động sản, điền sản xây nhà của chị dâu Liêu Thần Sầm Minh Kiều ở trong nhà, nhà Tạ Ninh Triết tóm lại cũng có chút quan hệ liên lụy với phía trên, cho nên xử lý mấy thứ này cũng chỉ là vấn đề động miệng.
Xử lý tốt chuyện này, Liêu Thần liền tính đi đón mấy người anh trai của mẹ Liêu, mẹ Liêu cũng được người sủng ái lớn lên, bốn anh trai mặc dù không phải người quá phú quý, nhưng cũng tốt hơn Liêu gia rất nhiều, càng không cần phải nói người cậu lớn nhất trong đó còn lớn hơn mẹ Liêu tròn mười bốn tuổi, cơ hồ xem mẹ Liêu như con gái mà nhìn lớn lên, hiện tại sao có thể trơ mắt nhìn mẹ Liêu bị bắt nạt?
Cậu cả của Liêu Thần làm công trình, hiện tại đã có một công ty không tệ, một năm kiếm một hai trăm vạn là thoải mái, nếu không phải thấy mẹ Liêu không thích luôn được nhà mẹ đẻ giúp đỡ, cậu lớn của Liêu Thần sớm đã cho Liêu Thanh hoặc là Liêu Thần đi công ty họ làm việc.
Mà cậu lớn cách mẹ Liêu xa nhất, cũng là đến nhanh nhất.
Không sai, cậu cả của Liêu Thần Phương Tư Duệ vừa nghe thấy em gái bị bắt nạt, cơ hồ là cả nhà đều tới, sau khi có tin liền bảo con trai đặt vé cho cả nhà, mang theo con trai con dâu và cháu trai cháu dâu đều cùng nhau lại đây, chính là muốn cho em gái chỗ dựa, phải biết rằng, Phương Tư Duệ có ba người con trai một người con gái, chỉ là con trai phía dưới ba người con trai của ông cũng đã kết hôn, bốn thế cùng đường thì hoàn toàn không có vấn đề.
Làm Liêu Thần sau khi ở sân bay đón nhà của cậu lớn tổng cộng mười người, Liêu Thần chỉ cảm thấy mẹ Liêu ở Phương gia khẳng định là cực kì được sủng, bằng không cũng sẽ không làm cậu lớn như vậy.
“Đây là Thần nhi đi? Đều lớn như vậy, hiểu chuyện!!!” Phương Tư Duệ nhìn Liêu Thần tinh thần mười phần, trong lòng có chút an ủi, em gái kia của ông, tính cách mạnh mẽ, không chịu thua, bị ủy khuất cũng tự mình gánh, sợ họ lo lắng, năm đó họ đã nói là không cho em gái gả xa như vậy, hiện tại như thế, Phương Tư Duệ liền cảm thấy hận không thể lập tức mang em gái về nhà.
“Cậu lớn, mẹ con ở trong nhà chờ cậu, con đưa ngài qua.” Liêu Thần cũng đánh giá cụ già trước mắt, dựa theo tuổi của Phương Tư Duệ mà nói, ông năm nay cũng đã trên sáu mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn không khác với người năm mươi tuổi, mặt mày giống mẹ Liêu rất nhiều.
“Đi, nơi này cũng không phải chỗ nói chuyện, chúng ta về nói.”
Phương Tư Duệ vui vẻ đồng ý, cho Liêu Thần mang theo mọi người cùng nhau đến biệt thự mẹ Liêu ở, sau khi mấy người đi theo Phương Tư Duệ nhìn thấy biệt thự, cũng đều cho Liêu Thần cái nhìn khác.
Năm đó chuyện cụ ông yêu thương em gái mọi người đều biết, ba người con của Phương Tư Duệ tự nhiên là biết, họ cũng cực kì thích người cô này, sau đó cô lập gia đình, bọn họ mới cảm thấy cô tách khỏi họ quá xa cũng không tốt, cụ ông cũng luôn nhớ tới chuyện trước đây của cô, nói hai ba câu với cụ ông, thấy cô gả cũng không tốt như vậy, sinh hoạt có lẽ có chút gian khổ, nhưng như thế này, cụ ông cũng không cho mọi người giúp đỡ, sợ cô và cụ ông giận nhau, bởi vậy, trừ bỏ hàng năm gặp một lần mặt, họ cũng không có tiếp xúc khác, hiện tại nhìn thấy cô ở biệt thự, mọi người cũng không cảm thấy áy náy như vậy.
Lần này tới là cụ ông nhà Phương, lão đại lão nhị Phương gia, vợ của hai người, còn có con lớn và con dâu của hai người, dù sao có thể đến đều đến đây, trừ bỏ lão tam Phương gia ra nước ngoài, Phương gia khác đều đến đây.
“Tư Tư a, em chịu khổ…” Phương Tư Duệ nhìn thấy em gái già nua, trong lòng tê rần, nhớ tới em gái trước đây đáng yêu, chỉ cảm thấy ông mấy năm nay căn bản không nên nghe em gái nói.
Mẹ Liêu cũng là trong cười mang lệ, bà sao lại không biết ý tứ của anh trai, nhưng từ nhỏ phải dựa vào các anh, bà đã trưởng thành, luôn dựa vào các anh, cũng sẽ làm các anh cảm thấy khó xử, cho nên mẹ Liêu mấy năm nay dù khó xử, cũng không muốn tìm các anh, sợ làm cho các anh phiền toái, nhưng hiện tại thấy anh cả như vậy, mẹ Liêu cũng vô cùng hối hận, hối hận mấy năm nay không ở chung với các anh.
Phương lão gia tử nói vài câu với mẹ Liêu, không đành lòng nhìn thấy em gái thương tâm, mà bắt đầu nói chuyện của con trai cháu trai, làm mẹ Liêu cũng vui vẻ theo, mà Liêu Thần, lại cùng với anh họ hắn, cùng nhau tiếp tục đi đón người.
Cũng chỉ một ngày, bốn cụ ông của Phương gia đều đến biệt thự, mà mẹ Liêu trong lần gặp nhau xa cách từ lâu này vô cùng vui vẻ, muốn đích thân xuống bếp nấu cơm cho bốn người anh, bốn cụ ông tuy rằng không muốn cho mẹ Liêu mệt nhọc, nhưng thấy mẹ Liêu vui vẻ, cũng không ngăn cản.
Vợ cùng con dâu cháu dâu đều đi hỗ trợ nấu ăn, một ngày này trong biệt thự liền có gần bốn mươi người, toàn bộ đều là người thân của mẹ Liêu, Liêu Thần cũng dưới tình huống như vậy, hoàn toàn biết rõ một chút về nhà mẹ đẻ của mẹ Liêu.
Trong trí nhớ lúc trước, mẹ Liêu tiếp xúc với nhà mẹ không nhiều, rất nhiều lúc đều là lén tiếp xúc, cũng không biết có phải do cha Liêu hay không, cho nên Liêu Thần đối với chuyện nhà mẹ đẻ của mẹ Liêu căn bản không quá rõ ràng, nhưng hiện tại, hắn lại ẩn ẩn có chút hiểu được vì sao cha Liêu không muốn cho mẹ Liêu tiếp xúc người nhà mẹ đẻ.
Cậu cả làm công trình, của cải ít nhất cũng có mấy ngàn vạn, cậu hai làm công ty thực phẩm, phát triển cũng vô cùng không tệ, cậu ba làm ăn buôn bán trang phục, mấy năm nay cũng có rất nhiều vốn, mà cậu tư làm công ty chuyển phát nhanh, mấy năm nay internet phát triển công ty chuyển phát nhanh cũng cực kì náo nhiệt.
Dưới đối lập như vậy, cha Liêu cho dù lúc trước kiếm được một ít tiền, cũng coi như không được gì, càng không cần phải nói trong trí nhớ Liêu Thần, cha Liêu sau khi mỗi lần kiếm được tiền đều phải ra ngoài ‘phong lưu’ một đoạn thời gian, cho nên cha Liêu đối với mẹ Liêu, chỉ sợ là trong lòng không thoải mái, bởi vì nhà mẹ đẻ quá mức mạnh của mẹ Liêu.
Liêu Thần nghĩ, cha Liêu năm đó khẳng định động qua ý tứ bảo mẹ Liêu đi cầu mấy anh trai, chỉ là mẹ Liêu vô cùng kiên định không muốn tạo phiền toái cho các anh, cho nên mới không để ý, đây mới đưa đến mẹ Liêu cùng nhà mẹ đẻ mấy năm nay cũng liên hệ rất ít, nói trắng ra là, chính là một mình hâm mộ ghen tị hận.
Mọi người ăn chung với nhau vui vẻ, mẹ Liêu cũng đã lâu không nhìn thấy người thân, càng không cần phải nói tề tụ một nhà như vậy, tuy rằng chồng và con lớn đều không ở bên người, nhưng mẹ Liêu vẫn như trước vô cùng cao hứng, giống như trước đây vậy.
Ăn cơm xong, mọi người lại vui đùa một lát, mẹ Liêu đã mệt mỏi, Liêu Thần trước cho mẹ Liêu cùng chị dâu đi nghỉ ngơi, mới theo bốn người cậu cùng với các anh họ đến thư phòng, với chuyện của mẹ Liêu, các cậu tựa hồ càng có quyền lên tiếng.
“Nói đi, mẹ con nếu không có chuyện lớn thì sẽ không cho con gọi điện thoại bảo chúng ta lại đây, Tiểu Thần, con nói thật cho cậu, ba con rốt cuộc làm gì với mẹ con?” Phương Tư Duệ mấy năm nay không gặp em gái, hôm nay vui vẻ, uống nhiều hai miệng, lời này vô cùng không khách khí.
“Đúng! Nam nhân thối kia nếu dám không tốt với em gái cậu, cậu liền giết chết ông ta!” Cậu ba Phương Tư Minh phụ họa, trong các cậu thì Phương Tư Minh tính tình nóng nảy nhất.
Liêu Thần cũng biết chuyện này cần phải giải quyết, vì thế nói rõ chân tướng mọi chuyện cho mọi người, bắt đầu từ nửa năm trước hắn bị Giang Hân Manh lừa, đến chuyện bây giờ Giang Hân Manh ở trong nhà hắn, đều lần lượt nói ra.
Ở đây nghe đều là đại lão gia, nhưng nghe xong chuyện như vậy, cũng tránh không được có chút ghê tởm, thần sắc có chút khó coi.
“Con nói ba con còn mua nhà cho ả tiện kia?” Cậu tư Phương Tư Kình có chút nóng nảy, từ trong lòng lấy ra một điếu thuốc hút, người khác cũng bốc lên lửa giận, vô cùng chán ghét chuyện này.
Liêu Thần liền biết mọi người tức giận, vì thế nói nhờ bạn làm tốt chuyện căn nhà, còn có theo thám tử điều tra chuyện Giang Hân Manh lúc trước cũng đều nói rõ, còn lần lượt đưa tư liệu ra, mặt trên còn đánh dấu kĩ Giang Hân Manh khi nào ở cùng với cha Liêu.
Mọi người lần lượt truyền nhau nhìn tư liệu, tuy rằng giận, nhưng họ cũng hiểu được hiện tại em gái ngủ ở bên cạnh, nếu có chuyện gì, trong lòng em gái nhất định sẽ chịu khổ, cho nên dù giận trong lòng, thì cũng nhịn.
“Mẹ con trong lòng nghĩ thế nào?” Cậu cả Phương Tư Duệ cũng có chút chịu không nổi rút điếu thuốc, trong phòng tràn ngập sương khói, tâm tình mọi người đều có chút nôn nóng.
“Mẹ con muốn ly hôn, nhưng mẹ con không muốn người đó tiện nghi.” Cũng không gọi ba, Liêu Thần cảm thấy cha Liêu thật sự là làm hắn cảm thấy ghê tởm, muốn tiểu tam không cần con trai, hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy.
Đối với đáp án này không hề kỳ quái, bốn cụ ông vẫn tương đối biết rõ em gái của mình, chỉ là cảm thấy em gái của mình ngày sau một mình chỉ sợ…
“Mẹ con nói biệt thự này là một mình con kiếm?” Phương Tư Kình đột nhiên hỏi, làm cho người chung quanh sửng sốt, tiếp theo đều hiểu được ý của Phương Tư Kình.
“Đúng vậy.” Liêu Thần gật đầu, hắn hiểu ý cậu hỏi như vậy, chỉ sợ là lo lắng cuộc sống sau khi mẹ Liêu ly hôn, vì thế cam đoan nói.
“Cậu, con nhất định sẽ chăm sóc mẹ con thật tốt, bên này con kỳ thật mua hai căn biệt thự, căn khác liền ở bên cạnh, đêm nay các cậu có thể đến bên kia nghỉ ngơi.”
Trong căn biệt thư kia có bốn tầng, tầng thứ nhất không có phòng ngủ, tầng thứ hai có một phòng ngủ chính cùng ba phòng khách, mà lầu ba cùng lầu bốn còn lại là một phòng ngủ chính cùng hai phòng khách, cho nên bốn mươi người vẫn có vẻ chia được.
Thấy Liêu Thần có tiền đồ như vậy, người Phương gia cũng yên tâm, bắt đầu cùng Liêu Thần lên kế hoạch như thế nào làm cho cha Liêu cùng mẹ Liêu ly hôn, thậm chí còn muốn cầm lại tài sản của mẹ Liêu, bàn bạc như thế, nhưng thật ra cũng có chương trình…
Người Phương gia đều cực kỳ bao che khuyết điểm, đã xảy ra loại chuyện này, tuy rằng ở mặt ngoài bình tĩnh, nhưng ngày hôm sau, Liêu Thần liền phát hiện không thấy vài người anh họ, hỏi các cậu mới biết được, thì ra các anh họ vì mẹ Liêu báo thù, thế nhưng tính đi đánh cha Liêu cùng Liêu Thanh một trận trước…
Đương nhiên, là cái loại lén lút che đầu…
Tạ Ninh Triết tựa hồ cũng biết trong nhà Liêu Thần đã xảy ra một ít chuyện, nhưng thật ra lại không hỏi nhiều, thu tiền Liêu Thần, cho bên công ty phân nhà, ngay cạnh căn biệt thự Liêu Thần mua.
Kỳ thật khu biệt thự này còn chưa tiến vào thời gian buôn bán, hoặc là nói, nó kỳ thật từ khi vừa bắt đầu liền không phải cho người thường ở, cho nên vừa bắt đầu cũng không tiến hành phổ biến, mà trong nhân viên lại không cần phổ biến, cho nên Liêu Thần rất hiểu giá trị nơi này.
Tuy rằng không muốn kính nhờ Ninh Triết, nhưng nghĩ đến mẹ Liêu lo lắng, vẫn nói cho Tạ Ninh Triết chuyện lúc trước cha Liêu mua nhà cho Giang Hân Manh, thậm chí quan hệ của cha Liêu và Liêu Thanh với Giang Hân Manh cũng đều nói ra.
Tạ Ninh Triết vô cùng khiếp sợ với chuyện xảy ra, y tuy rằng cũng thấy qua không ít chuyện kỳ quái nhưng một nữ nhân đùa giỡn xoay quanh hai nam nhân còn là cha con như vậy, vẫn là lần đầu tiên, nghĩ đến mẹ Liêu hiền lành trong bệnh viện, đáp ứng chuyện này, thậm chí còn kèm thêm giấy bất động sản, điền sản xây nhà của chị dâu Liêu Thần Sầm Minh Kiều ở trong nhà, nhà Tạ Ninh Triết tóm lại cũng có chút quan hệ liên lụy với phía trên, cho nên xử lý mấy thứ này cũng chỉ là vấn đề động miệng.
Xử lý tốt chuyện này, Liêu Thần liền tính đi đón mấy người anh trai của mẹ Liêu, mẹ Liêu cũng được người sủng ái lớn lên, bốn anh trai mặc dù không phải người quá phú quý, nhưng cũng tốt hơn Liêu gia rất nhiều, càng không cần phải nói người cậu lớn nhất trong đó còn lớn hơn mẹ Liêu tròn mười bốn tuổi, cơ hồ xem mẹ Liêu như con gái mà nhìn lớn lên, hiện tại sao có thể trơ mắt nhìn mẹ Liêu bị bắt nạt?
Cậu cả của Liêu Thần làm công trình, hiện tại đã có một công ty không tệ, một năm kiếm một hai trăm vạn là thoải mái, nếu không phải thấy mẹ Liêu không thích luôn được nhà mẹ đẻ giúp đỡ, cậu lớn của Liêu Thần sớm đã cho Liêu Thanh hoặc là Liêu Thần đi công ty họ làm việc.
Mà cậu lớn cách mẹ Liêu xa nhất, cũng là đến nhanh nhất.
Không sai, cậu cả của Liêu Thần Phương Tư Duệ vừa nghe thấy em gái bị bắt nạt, cơ hồ là cả nhà đều tới, sau khi có tin liền bảo con trai đặt vé cho cả nhà, mang theo con trai con dâu và cháu trai cháu dâu đều cùng nhau lại đây, chính là muốn cho em gái chỗ dựa, phải biết rằng, Phương Tư Duệ có ba người con trai một người con gái, chỉ là con trai phía dưới ba người con trai của ông cũng đã kết hôn, bốn thế cùng đường thì hoàn toàn không có vấn đề.
Làm Liêu Thần sau khi ở sân bay đón nhà của cậu lớn tổng cộng mười người, Liêu Thần chỉ cảm thấy mẹ Liêu ở Phương gia khẳng định là cực kì được sủng, bằng không cũng sẽ không làm cậu lớn như vậy.
“Đây là Thần nhi đi? Đều lớn như vậy, hiểu chuyện!!!” Phương Tư Duệ nhìn Liêu Thần tinh thần mười phần, trong lòng có chút an ủi, em gái kia của ông, tính cách mạnh mẽ, không chịu thua, bị ủy khuất cũng tự mình gánh, sợ họ lo lắng, năm đó họ đã nói là không cho em gái gả xa như vậy, hiện tại như thế, Phương Tư Duệ liền cảm thấy hận không thể lập tức mang em gái về nhà.
“Cậu lớn, mẹ con ở trong nhà chờ cậu, con đưa ngài qua.” Liêu Thần cũng đánh giá cụ già trước mắt, dựa theo tuổi của Phương Tư Duệ mà nói, ông năm nay cũng đã trên sáu mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn không khác với người năm mươi tuổi, mặt mày giống mẹ Liêu rất nhiều.
“Đi, nơi này cũng không phải chỗ nói chuyện, chúng ta về nói.”
Phương Tư Duệ vui vẻ đồng ý, cho Liêu Thần mang theo mọi người cùng nhau đến biệt thự mẹ Liêu ở, sau khi mấy người đi theo Phương Tư Duệ nhìn thấy biệt thự, cũng đều cho Liêu Thần cái nhìn khác.
Năm đó chuyện cụ ông yêu thương em gái mọi người đều biết, ba người con của Phương Tư Duệ tự nhiên là biết, họ cũng cực kì thích người cô này, sau đó cô lập gia đình, bọn họ mới cảm thấy cô tách khỏi họ quá xa cũng không tốt, cụ ông cũng luôn nhớ tới chuyện trước đây của cô, nói hai ba câu với cụ ông, thấy cô gả cũng không tốt như vậy, sinh hoạt có lẽ có chút gian khổ, nhưng như thế này, cụ ông cũng không cho mọi người giúp đỡ, sợ cô và cụ ông giận nhau, bởi vậy, trừ bỏ hàng năm gặp một lần mặt, họ cũng không có tiếp xúc khác, hiện tại nhìn thấy cô ở biệt thự, mọi người cũng không cảm thấy áy náy như vậy.
Lần này tới là cụ ông nhà Phương, lão đại lão nhị Phương gia, vợ của hai người, còn có con lớn và con dâu của hai người, dù sao có thể đến đều đến đây, trừ bỏ lão tam Phương gia ra nước ngoài, Phương gia khác đều đến đây.
“Tư Tư a, em chịu khổ…” Phương Tư Duệ nhìn thấy em gái già nua, trong lòng tê rần, nhớ tới em gái trước đây đáng yêu, chỉ cảm thấy ông mấy năm nay căn bản không nên nghe em gái nói.
Mẹ Liêu cũng là trong cười mang lệ, bà sao lại không biết ý tứ của anh trai, nhưng từ nhỏ phải dựa vào các anh, bà đã trưởng thành, luôn dựa vào các anh, cũng sẽ làm các anh cảm thấy khó xử, cho nên mẹ Liêu mấy năm nay dù khó xử, cũng không muốn tìm các anh, sợ làm cho các anh phiền toái, nhưng hiện tại thấy anh cả như vậy, mẹ Liêu cũng vô cùng hối hận, hối hận mấy năm nay không ở chung với các anh.
Phương lão gia tử nói vài câu với mẹ Liêu, không đành lòng nhìn thấy em gái thương tâm, mà bắt đầu nói chuyện của con trai cháu trai, làm mẹ Liêu cũng vui vẻ theo, mà Liêu Thần, lại cùng với anh họ hắn, cùng nhau tiếp tục đi đón người.
Cũng chỉ một ngày, bốn cụ ông của Phương gia đều đến biệt thự, mà mẹ Liêu trong lần gặp nhau xa cách từ lâu này vô cùng vui vẻ, muốn đích thân xuống bếp nấu cơm cho bốn người anh, bốn cụ ông tuy rằng không muốn cho mẹ Liêu mệt nhọc, nhưng thấy mẹ Liêu vui vẻ, cũng không ngăn cản.
Vợ cùng con dâu cháu dâu đều đi hỗ trợ nấu ăn, một ngày này trong biệt thự liền có gần bốn mươi người, toàn bộ đều là người thân của mẹ Liêu, Liêu Thần cũng dưới tình huống như vậy, hoàn toàn biết rõ một chút về nhà mẹ đẻ của mẹ Liêu.
Trong trí nhớ lúc trước, mẹ Liêu tiếp xúc với nhà mẹ không nhiều, rất nhiều lúc đều là lén tiếp xúc, cũng không biết có phải do cha Liêu hay không, cho nên Liêu Thần đối với chuyện nhà mẹ đẻ của mẹ Liêu căn bản không quá rõ ràng, nhưng hiện tại, hắn lại ẩn ẩn có chút hiểu được vì sao cha Liêu không muốn cho mẹ Liêu tiếp xúc người nhà mẹ đẻ.
Cậu cả làm công trình, của cải ít nhất cũng có mấy ngàn vạn, cậu hai làm công ty thực phẩm, phát triển cũng vô cùng không tệ, cậu ba làm ăn buôn bán trang phục, mấy năm nay cũng có rất nhiều vốn, mà cậu tư làm công ty chuyển phát nhanh, mấy năm nay internet phát triển công ty chuyển phát nhanh cũng cực kì náo nhiệt.
Dưới đối lập như vậy, cha Liêu cho dù lúc trước kiếm được một ít tiền, cũng coi như không được gì, càng không cần phải nói trong trí nhớ Liêu Thần, cha Liêu sau khi mỗi lần kiếm được tiền đều phải ra ngoài ‘phong lưu’ một đoạn thời gian, cho nên cha Liêu đối với mẹ Liêu, chỉ sợ là trong lòng không thoải mái, bởi vì nhà mẹ đẻ quá mức mạnh của mẹ Liêu.
Liêu Thần nghĩ, cha Liêu năm đó khẳng định động qua ý tứ bảo mẹ Liêu đi cầu mấy anh trai, chỉ là mẹ Liêu vô cùng kiên định không muốn tạo phiền toái cho các anh, cho nên mới không để ý, đây mới đưa đến mẹ Liêu cùng nhà mẹ đẻ mấy năm nay cũng liên hệ rất ít, nói trắng ra là, chính là một mình hâm mộ ghen tị hận.
Mọi người ăn chung với nhau vui vẻ, mẹ Liêu cũng đã lâu không nhìn thấy người thân, càng không cần phải nói tề tụ một nhà như vậy, tuy rằng chồng và con lớn đều không ở bên người, nhưng mẹ Liêu vẫn như trước vô cùng cao hứng, giống như trước đây vậy.
Ăn cơm xong, mọi người lại vui đùa một lát, mẹ Liêu đã mệt mỏi, Liêu Thần trước cho mẹ Liêu cùng chị dâu đi nghỉ ngơi, mới theo bốn người cậu cùng với các anh họ đến thư phòng, với chuyện của mẹ Liêu, các cậu tựa hồ càng có quyền lên tiếng.
“Nói đi, mẹ con nếu không có chuyện lớn thì sẽ không cho con gọi điện thoại bảo chúng ta lại đây, Tiểu Thần, con nói thật cho cậu, ba con rốt cuộc làm gì với mẹ con?” Phương Tư Duệ mấy năm nay không gặp em gái, hôm nay vui vẻ, uống nhiều hai miệng, lời này vô cùng không khách khí.
“Đúng! Nam nhân thối kia nếu dám không tốt với em gái cậu, cậu liền giết chết ông ta!” Cậu ba Phương Tư Minh phụ họa, trong các cậu thì Phương Tư Minh tính tình nóng nảy nhất.
Liêu Thần cũng biết chuyện này cần phải giải quyết, vì thế nói rõ chân tướng mọi chuyện cho mọi người, bắt đầu từ nửa năm trước hắn bị Giang Hân Manh lừa, đến chuyện bây giờ Giang Hân Manh ở trong nhà hắn, đều lần lượt nói ra.
Ở đây nghe đều là đại lão gia, nhưng nghe xong chuyện như vậy, cũng tránh không được có chút ghê tởm, thần sắc có chút khó coi.
“Con nói ba con còn mua nhà cho ả tiện kia?” Cậu tư Phương Tư Kình có chút nóng nảy, từ trong lòng lấy ra một điếu thuốc hút, người khác cũng bốc lên lửa giận, vô cùng chán ghét chuyện này.
Liêu Thần liền biết mọi người tức giận, vì thế nói nhờ bạn làm tốt chuyện căn nhà, còn có theo thám tử điều tra chuyện Giang Hân Manh lúc trước cũng đều nói rõ, còn lần lượt đưa tư liệu ra, mặt trên còn đánh dấu kĩ Giang Hân Manh khi nào ở cùng với cha Liêu.
Mọi người lần lượt truyền nhau nhìn tư liệu, tuy rằng giận, nhưng họ cũng hiểu được hiện tại em gái ngủ ở bên cạnh, nếu có chuyện gì, trong lòng em gái nhất định sẽ chịu khổ, cho nên dù giận trong lòng, thì cũng nhịn.
“Mẹ con trong lòng nghĩ thế nào?” Cậu cả Phương Tư Duệ cũng có chút chịu không nổi rút điếu thuốc, trong phòng tràn ngập sương khói, tâm tình mọi người đều có chút nôn nóng.
“Mẹ con muốn ly hôn, nhưng mẹ con không muốn người đó tiện nghi.” Cũng không gọi ba, Liêu Thần cảm thấy cha Liêu thật sự là làm hắn cảm thấy ghê tởm, muốn tiểu tam không cần con trai, hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy.
Đối với đáp án này không hề kỳ quái, bốn cụ ông vẫn tương đối biết rõ em gái của mình, chỉ là cảm thấy em gái của mình ngày sau một mình chỉ sợ…
“Mẹ con nói biệt thự này là một mình con kiếm?” Phương Tư Kình đột nhiên hỏi, làm cho người chung quanh sửng sốt, tiếp theo đều hiểu được ý của Phương Tư Kình.
“Đúng vậy.” Liêu Thần gật đầu, hắn hiểu ý cậu hỏi như vậy, chỉ sợ là lo lắng cuộc sống sau khi mẹ Liêu ly hôn, vì thế cam đoan nói.
“Cậu, con nhất định sẽ chăm sóc mẹ con thật tốt, bên này con kỳ thật mua hai căn biệt thự, căn khác liền ở bên cạnh, đêm nay các cậu có thể đến bên kia nghỉ ngơi.”
Trong căn biệt thư kia có bốn tầng, tầng thứ nhất không có phòng ngủ, tầng thứ hai có một phòng ngủ chính cùng ba phòng khách, mà lầu ba cùng lầu bốn còn lại là một phòng ngủ chính cùng hai phòng khách, cho nên bốn mươi người vẫn có vẻ chia được.
Thấy Liêu Thần có tiền đồ như vậy, người Phương gia cũng yên tâm, bắt đầu cùng Liêu Thần lên kế hoạch như thế nào làm cho cha Liêu cùng mẹ Liêu ly hôn, thậm chí còn muốn cầm lại tài sản của mẹ Liêu, bàn bạc như thế, nhưng thật ra cũng có chương trình…
Người Phương gia đều cực kỳ bao che khuyết điểm, đã xảy ra loại chuyện này, tuy rằng ở mặt ngoài bình tĩnh, nhưng ngày hôm sau, Liêu Thần liền phát hiện không thấy vài người anh họ, hỏi các cậu mới biết được, thì ra các anh họ vì mẹ Liêu báo thù, thế nhưng tính đi đánh cha Liêu cùng Liêu Thanh một trận trước…
Đương nhiên, là cái loại lén lút che đầu…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook