Bạn Trai Cũ Đều Đang Nằm Thương
-
Quyển 2 - Chương 8
Lâm Diệu Diệu làm dáng xong nhìn thiếu nữ thanh xuân vô địch trong gương, lộ ra một nụ cười vừa lòng, tuy rằng trở về bảy năm trước làm cô cảm thấy có chút không tiếp nhận được, nhưng so bộ dáng thành thục bảy năm sau của cô, cô vẫn càng thích bộ dáng thanh xuân dào dạt hiện tại, dù sao nữ nhân đều thích tuổi trẻ một ít.
Lâm Diệu Diệu ra khỏi phòng, sau khi nhìn thấy phòng bên ngoài không có người, cũng không quá kinh ngạc, cô năm đó cũng dùng rất nhiều sức mới thoát khỏi cha của Lâm Diệu Diệu, đồ sâu rượu tham lam mà vô năng kia, nếu không phải cô nói, sớm đã không biết chết ở nơi nào.
Đánh giá nơi quen thuộc làm cho cô khó chịu nổi trong trí nhớ, Lâm Diệu Diệu cười lạnh một tiếng.
Năm đó sau khi Liêu Thần chết, cô liền bị đuổi ra khỏi Liêu gia, kể cả người mà cô gọi là cha làm việc ở Liêu gia, Lâm Diệu Diệu là gia đình đơn thân, mẹ từ rất nhỏ liền qua đời, cha của Lâm Diệu Diệu cũng không biết vì sao mà lại không cưới vợ nữa,đời trước sau khi Lâm Diệu Diệu thấy cha Lâm uống rượu, suýt tí nữa là bị ức hiếp, mới nhẫn tâm muốn giết chết cha Lân, sau lại thông qua nhẫn để đáp lên quan hệ với người giàu có và quan to, quen biết Mạnh Kinh Huy, tự nhiên cũng liền thôi dễ dàng giết chết cha Lâm đã từng “ức hiếp” Lâm Diệu Diệu qua.
Nghĩ đến người yêu của mình, Lâm Diệu Diệu liền có chút lo lắng, bởi vì cô phát hiện khoảng cách ngày cô cứu người yêu cô còn hơn một tháng, cô nhất định phải lấy được nhẫn!!!
Chuẩn bị tốt xong, Lâm Diệu Diệu ra khỏi nhà, ra ngoài liền đến Liêu trạch.
Mà ở Liêu trạch, Liêu Thần lại đang chơi cờ với Liêu lão gia tử.
“Tiểu Thần, thân thể hiện tại của cháu đã không còn vấn đề gì, không có việc gì thì không cần đứng lâu ở trong nhà, ra ngoài nhìn xem một chút đi, quen biết thêm mấy người bạn, cứ ở cùng với ông thì có ý tứ gì.” Liêu lão gia tử vừa nói vừa đặt quân cờ lên bàn cờ, thân thể cháu trai đã tốt lắm, ông vui vẻ, nhưng cháu trai luôn ở một mình, làm ông có chút lo lắng cháu ở một mình sẽ quá mức quái gở.
“Có mấy người bạn hai ngày nữa sẽ tới đây, cháu tính chiêu đãi họ ở khu biệt thự mới khai phá của chúng ta.”
Nghiêm túc tự hỏi thế cờ, Liêu Thần cầm quân cờ trong tay dừng trên bàn cờ, rồi mới nói.
“Nga? Là bạn bè gì?”
Liêu lão gia tử tò mò, cháu của ông đã rất lâu rồi không ra cửa qua, trước kia là thân thể không tốt không thể ra cửa, sau đó thân thể tốt thì chỉ đi hai nơi là nhà và bệnh viện, cũng không có bạn bè tri tâm nào.
“Là một ít bạn quen biết trên Internet.”
Nghiêm túc hồi đáp, trên mặt Liêu Thần cũng thêm vài phần tươi cười, một năm này, Liêu Thần trừ bỏ học tập y thuật, cũng vì thả lỏng tinh thần mà chơi không ít game, cho nên cũng quen biết không ít bạn bè cùng nhau chơi game.
Con người có lẽ càng già thì tính cách càng trẻ con, lúc Liêu Thần hơn chín mươi tuổi, liền thường xuyên thích kéo Chu Tử Thanh chơi chút game nhỏ như đập chuột linh tinh, còn chỉnh mấy bộ phim hoạt hình mà trẻ con thích xem, cho nên Liêu Thần cảm thấy lúc mệt mỏi sẽ tìm một ít game thả lỏng, thường xuyên qua lại, cũng quen được vài người bạn.
“Vậy khi chúng nó đến đây thì cháu làm chủ nhân phải chiêu đãi tốt hơn một chút.” Liêu lão gia tử cười tủm tỉm, ông thật ra cũng không cho rằng bạn bè trên Internet có cái gì không tốt, dù sao họ là người như thế nào, kết bè bạn cũng vô cùng có ích, hiện tại trên internet ai cũng không biết ai, ngược lại tình cảm càng thêm chân thành, chỉ hi vọng những người đó đến đây một lần thì sau này còn có thể chơi vui với cháu trai thêm nữa.
“Dạ.” Liêu Thần gật đầu, nhớ tới đám bạn bè đậu bỉ kia, cũng là lộ ra một nụ cười.
“Ông nội, tới phiên ông.”
Nửa giờ sau, Lâm Diệu Diệu còn chưa dễ dàng đến bên ngoài Liêu trạch, lại bị ngăn ở bên ngoài, lúc trước khi Lâm Diệu Diệu bị đuổi ra khỏi Liêu gia, Lưu bá đã hạ lệnh, không cho Lâm Diệu Diệu tiến vào Liêu trạch nữa, cho nên bảo tiêu liền ngăn Lâm Diệu Diệu ở bên ngoài.
“Lâm tiểu thư, Lưu bá đã hạ lệnh, cô không thể vào.” Bảo tiêu nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của Lưu bá, mấy bảo tiêu này đều là mới đến, kỳ thật cũng không biết Lâm Diệu Diệu, nếu không phải Lưu bá đưa ảnh chụp của Lâm Diệu Diệu cho mọi người nhìn qua, chỉ sợ căn bản cũng thèm liếc nhìn Lâm Diệu Diệu một cái.
Lâm Diệu Diệu hôm nay mặc một cái đầm trắng, tóc dài đen nhánh thả trên đầu vai, thoạt nhìn thanh thuần động lòng người, nhưng ánh mắt nhìn về phía bảo tiêu cũng mang theo một loại kiêu ngạo.
“Tôi là bạn gái Liêu Thần, anh sao lại không cho tôi vào!!! Cẩn thận tôi bảo Liêu Thần đuổi anh đi!”
Còn không biết ‘mình’ đã bị Liêu Thần đuổi ra khỏi Liêu gia, Lâm Diệu Diệu vẫn như trước kiêu ngạo như năm đó, cô năm đó ở cạnh Liêu Thần một đoạn thời gian, tất cả mọi người đều chú ý cô như một đại tiểu thư, trừ bỏ Liêu Thần bề ngoài âm trầm, kỳ thật ngày ở Liêu trạch vẫn trôi qua có vẻ tốt.
“Lâm tiểu thư, mời cô lui ra phía sau, bằng không tôi sẽ không khách khí.” Bảo tiêu cũng bực bội, càng không cần phải nói bảo tiêu mới đổi của Liêu gia đều là xuất thân binh lính, vô cùng hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh, nhìn thấy Lâm Diệu Diệu từng bước tới gần, liền tính trực tiếp động tay.
Ở phía sau, chỉ thấy một chiếc xe từ xa xa chạy nhanh đến, rất nhanh liền đứng ở trước cửa, một bảo tiêu khác tiến lên mở cửa xe ra, cha Liêu từ trong xe xuống trước, kế tiếp chính là Lưu bá, mà sau khi hai người thấy được Lâm Diệu Diệu đều nhíu mày.
Lâm Diệu Diệu hoàn toàn không chú ý tới thần sắc hai người, chủ yếu là lúc trước khi cô nhìn thấy hai người này thì chưa từng hòa nhã với cô qua, cho nên như là tìm được núi để dựa vào lập tức đi tới.
“Liêu tiên sinh, chào ngài, tôi đến tìm Liêu Thần.” Đầu tiên lộ ra một nụ cười ngọt ngào với cha Liêu, tiếp theo là có chút ủy khuất liến nhìn Lưu bá bên cạnh cha Liêu nói.
“Liêu tiên sinh, tôi cũng không biết sao lại đắc tội với Lưu bá qua, Lưu bá thế nhưng lại không cho tôi đi vào, chẳng lẽ không sợ Liêu Thần tức giận sao?”
Lời này tuy rằng ủy ủy khuất khuất, nhưng cũng như đang cứng rắn tố cáo Lưu bá, cha Liêu nhìn Lâm Diệu Diệu trước mắt, không nói chuyện, lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra cái gì Lưu bá cũng đã nói cho ông, hơn nữa cha Liêu cũng không có ấn tượng tốt gì với Lâm Diệu Diệu, cho nên cha Liêu cũng không quan tâm đến Lâm Diệu Diệu, nhanh chóng vào trong rồi đi vào.
Lưu bá đi theo cha Liêu vào trong, trước khi đi còn khinh miệt liếc Lâm Diệu Diệu, thật không nghĩ tới Lâm Diệu Diệu da mặt dày như vậy, bị thiếu gia đuổi ra khỏi Liêu gia rồi mà còn có mặt mũi về tố cáo.
Hai người phản ứng làm cho nụ cười trên mặt Lâm Diệu Diệu lập tức cứng ngắc, cũng lập tức muốn đi theo Lưu bá vào, không nghĩ tới vẫn như trước bị bảo tiêu ngăn ở bên ngoài, vì thế chỉ có thể la với bóng dáng của cha Liêu cùng Lưu bá.
“Liêu tiên sinh! Tôi muốn gặp Liêu Thần, Liêu Thần không thấy tôi sẽ tức giận!!”
Lời này của cô quả thật là không sai, cô đời trước lúc xuyên qua, chuyện làm cho cô cảm thấy sợ hãi nhất, chính là Liêu Thần mỗi phút mỗi giây tựa hồ đều không rời khỏi cô, thậm chí sẽ một ít vấn đề không hiểu ra sao, ngoại trừ thích ăn cái gì, thế nhưng ngay cả thích mặc nội y màu gì cũng phải hỏi, đây mới làm cho Lâm Diệu Diệu cảm thấy Liêu Thần là một tên biến thái, càng không cần phải nói sau khi Liêu Thần mỗi lần hỏi xong cô một vấn đề liền hay dùng một loại ánh mắt tối tăm nhìn cô, làm cho cô toàn thân sợ hãi…
Lâm Diệu Diệu cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới mình xuyên qua thì bản thân liền hấp thụ ánh sáng, Lâm Diệu Diệu đi theo cạnh Liêu Thần nhiều năm như vậy, vô luận là thói quen hay là thích cái gì, cơ hồ đều là dựa theo yêu thích của Liêu Thần để bồi dưỡng, chỉ cần là Liêu Thần thích, thì Lâm Diệu Diệu nhất định phải thích, mà quần áo linh tinh của Lâm Diệu Diệu đều là Liêu Thần chọn lựa, cứ như vậy, phát hiện một người biến thành một người khác, là dễ dàng như vậy.
Lâm Diệu Diệu còn ở bên ngoài chưa từ bỏ ý định la hét, mà cha Liêu cùng Lưu bá đều đen mặt tiến vào đại sảnh, nhìn thấy Liêu Thần cùng Liêu lão gia tử đang nhàn nhã uống trà, tâm tình mới tốt hơn một chút.
“Gặp chuyện gì mà sắc mặt kém như vậy?” Liêu lão gia tử nhìn thấy ông bạn già cùng con trai của mình sắc mặt đều kém, còn tưởng rằng là gặp phải chuyện gì không xong.
Liêu Thần cũng đi qua xem, có chút nghi hoặc.
“Không có chuyện gì.” Cha Liêu vốn muốn nói cái gì, nhưng nghĩ đến con trai có bệnh thích Lâm Diệu Diệu như vậy, hiện tại con trai thật vất vả bình thường, ông cũng không tính nhắc lại Lâm Diệu Diệu.
Lưu bá cũng gật gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn như trước bay về phía cửa, làm cho Liêu Thần có chút tò mò.
“Chuẩn bị cho cha cùng Lưu bá trà sâm mà sáng ta nấu.” Liêu Thần vừa dặn dò nữ dong bên cạnh, vừa đứng dậy đi đến cửa, kết quả vừa tới cửa, liền nghe được tiếng huyên náo bên ngoài, đột nhiên vừa nghe, nhưng thật ra nghe không rõ là ai, lại đi vài bước về trước, sau khi thấy được Lâm Diệu Diệu mặc đầm trắng bên ngoài, Liêu Thần lộ ra một nụ cười như có như không.
Một năm này, Liêu Thần vận dụng trí nhớ của nguyên chủ càng thêm hoàn mỹ, cho nên tìm riêng kí ức về nữ chính Lâm Diệu Diệu, kết quả phát hiện nguyên chủ quả nhiên là một tên biến thái, như là nuôi sủng vật mà nuôi Lâm Diệu Diệu thành một sủng vật hắn nắm trong tay, đương nhiên, nếu là nuôi sủng vật, vẫn cho phép sủng vật được sủng mà kiêu.
Gợi lên khóe môi, nhìn Lâm Diệu Diệu một thân đầm trắng phía bên ngoài, Liêu Thần đối chiếu thời gian cốt truyện một chút, xem như hiểu được một việc, thì ra, Lâm Diệu Diệu trong trí nhớ căn bản không phải là nữ chính, mà hiện tại, đây mới là nữ chính đi?
Nữ chính thích mặc đầm trắng như trong cốt truyện, mà không phải là Lâm Diệu Diệu vì nguyên chủ chán ghét màu trắng nên luôn mặc đầm màu hồng nhạt, lúc này… Ngẫm lại khoảng cách nguyên chủ trong cốt truyện chết đi cũng hơn một tháng sau, xem ra là bị nữ chính giết chết đi?
Nghĩ đến đây, Liêu Thần liền cảm thấy chơi càng vui, ánh mắt nhìn về phía Lâm Diệu Diệu càng thêm hứng thú, đi tới chỗ Lâm Diệu Diệu.
“Liêu Thần!” Lâm Diệu Diệu nhìn thấy Liêu Thần đi tới, vô cùng kinh hỉ, vẻ mặt tươi cười.
Liêu Thần mặt không chút thay đổi, đi qua vừa đánh giá nữ chính, vừa lạnh lùng nói.
“Cô không nên tới nơi này, chúng ta đã chia tay.”
Lời này làm cho Lâm Diệu Diệu nhất thời lộ ra thần sắc không thể tin, cô xuyên qua căn bản không có trí nhớ của nguyên chủ, cho nên không biết cô đã rời đi Liêu gia, cũng không phải là bạn gái Liêu Thần, vì thế ủy khuất nói.
“Liêu Thần, tại sao có thể như vậy chứ? Em yêu anh như vậy, chúng ta sao có thể chia tay đây?”
Kết luận nữ chính không có trí nhớ của Lâm Diệu Diệu, Liêu Thần cảm thấy càng thêm thú vị, vì thế vứt cho nữ chính một cơ hội mắc câu.
“Chia tay chính là chia tay, nhìn trên phần cô còn yêu tôi, tôi sẽ thỏa mãn một yêu cầu của cô, cái gì cũng có thể.”
Lâm Diệu Diệu vừa nghe thấy lời Liêu Thần liền mở to hai mắt nhìn, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía tay trái Liêu Thần, lại phát hiện phía trên chỉ có một ban chỉ màu đen, nghĩ đến chiếc nhẫn màu đen mà mình mang trên tay đời trước, dù cho là hình dạng thay đổi, Lâm Diệu Diệu cũng như trước cảm thấy ban chỉ này nhất định chính là cái nhẫn kia, vì thế không chút do dự yêu cầu.
“Được! Là anh nói! Tôi hiện tại muốn nhẫn màu đen trên tay trái của anh! Anh đưa nhẫn cho tôi tôi sẽ không làm phiền anh nữa!”
Lâm Diệu Diệu ra khỏi phòng, sau khi nhìn thấy phòng bên ngoài không có người, cũng không quá kinh ngạc, cô năm đó cũng dùng rất nhiều sức mới thoát khỏi cha của Lâm Diệu Diệu, đồ sâu rượu tham lam mà vô năng kia, nếu không phải cô nói, sớm đã không biết chết ở nơi nào.
Đánh giá nơi quen thuộc làm cho cô khó chịu nổi trong trí nhớ, Lâm Diệu Diệu cười lạnh một tiếng.
Năm đó sau khi Liêu Thần chết, cô liền bị đuổi ra khỏi Liêu gia, kể cả người mà cô gọi là cha làm việc ở Liêu gia, Lâm Diệu Diệu là gia đình đơn thân, mẹ từ rất nhỏ liền qua đời, cha của Lâm Diệu Diệu cũng không biết vì sao mà lại không cưới vợ nữa,đời trước sau khi Lâm Diệu Diệu thấy cha Lâm uống rượu, suýt tí nữa là bị ức hiếp, mới nhẫn tâm muốn giết chết cha Lân, sau lại thông qua nhẫn để đáp lên quan hệ với người giàu có và quan to, quen biết Mạnh Kinh Huy, tự nhiên cũng liền thôi dễ dàng giết chết cha Lâm đã từng “ức hiếp” Lâm Diệu Diệu qua.
Nghĩ đến người yêu của mình, Lâm Diệu Diệu liền có chút lo lắng, bởi vì cô phát hiện khoảng cách ngày cô cứu người yêu cô còn hơn một tháng, cô nhất định phải lấy được nhẫn!!!
Chuẩn bị tốt xong, Lâm Diệu Diệu ra khỏi nhà, ra ngoài liền đến Liêu trạch.
Mà ở Liêu trạch, Liêu Thần lại đang chơi cờ với Liêu lão gia tử.
“Tiểu Thần, thân thể hiện tại của cháu đã không còn vấn đề gì, không có việc gì thì không cần đứng lâu ở trong nhà, ra ngoài nhìn xem một chút đi, quen biết thêm mấy người bạn, cứ ở cùng với ông thì có ý tứ gì.” Liêu lão gia tử vừa nói vừa đặt quân cờ lên bàn cờ, thân thể cháu trai đã tốt lắm, ông vui vẻ, nhưng cháu trai luôn ở một mình, làm ông có chút lo lắng cháu ở một mình sẽ quá mức quái gở.
“Có mấy người bạn hai ngày nữa sẽ tới đây, cháu tính chiêu đãi họ ở khu biệt thự mới khai phá của chúng ta.”
Nghiêm túc tự hỏi thế cờ, Liêu Thần cầm quân cờ trong tay dừng trên bàn cờ, rồi mới nói.
“Nga? Là bạn bè gì?”
Liêu lão gia tử tò mò, cháu của ông đã rất lâu rồi không ra cửa qua, trước kia là thân thể không tốt không thể ra cửa, sau đó thân thể tốt thì chỉ đi hai nơi là nhà và bệnh viện, cũng không có bạn bè tri tâm nào.
“Là một ít bạn quen biết trên Internet.”
Nghiêm túc hồi đáp, trên mặt Liêu Thần cũng thêm vài phần tươi cười, một năm này, Liêu Thần trừ bỏ học tập y thuật, cũng vì thả lỏng tinh thần mà chơi không ít game, cho nên cũng quen biết không ít bạn bè cùng nhau chơi game.
Con người có lẽ càng già thì tính cách càng trẻ con, lúc Liêu Thần hơn chín mươi tuổi, liền thường xuyên thích kéo Chu Tử Thanh chơi chút game nhỏ như đập chuột linh tinh, còn chỉnh mấy bộ phim hoạt hình mà trẻ con thích xem, cho nên Liêu Thần cảm thấy lúc mệt mỏi sẽ tìm một ít game thả lỏng, thường xuyên qua lại, cũng quen được vài người bạn.
“Vậy khi chúng nó đến đây thì cháu làm chủ nhân phải chiêu đãi tốt hơn một chút.” Liêu lão gia tử cười tủm tỉm, ông thật ra cũng không cho rằng bạn bè trên Internet có cái gì không tốt, dù sao họ là người như thế nào, kết bè bạn cũng vô cùng có ích, hiện tại trên internet ai cũng không biết ai, ngược lại tình cảm càng thêm chân thành, chỉ hi vọng những người đó đến đây một lần thì sau này còn có thể chơi vui với cháu trai thêm nữa.
“Dạ.” Liêu Thần gật đầu, nhớ tới đám bạn bè đậu bỉ kia, cũng là lộ ra một nụ cười.
“Ông nội, tới phiên ông.”
Nửa giờ sau, Lâm Diệu Diệu còn chưa dễ dàng đến bên ngoài Liêu trạch, lại bị ngăn ở bên ngoài, lúc trước khi Lâm Diệu Diệu bị đuổi ra khỏi Liêu gia, Lưu bá đã hạ lệnh, không cho Lâm Diệu Diệu tiến vào Liêu trạch nữa, cho nên bảo tiêu liền ngăn Lâm Diệu Diệu ở bên ngoài.
“Lâm tiểu thư, Lưu bá đã hạ lệnh, cô không thể vào.” Bảo tiêu nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của Lưu bá, mấy bảo tiêu này đều là mới đến, kỳ thật cũng không biết Lâm Diệu Diệu, nếu không phải Lưu bá đưa ảnh chụp của Lâm Diệu Diệu cho mọi người nhìn qua, chỉ sợ căn bản cũng thèm liếc nhìn Lâm Diệu Diệu một cái.
Lâm Diệu Diệu hôm nay mặc một cái đầm trắng, tóc dài đen nhánh thả trên đầu vai, thoạt nhìn thanh thuần động lòng người, nhưng ánh mắt nhìn về phía bảo tiêu cũng mang theo một loại kiêu ngạo.
“Tôi là bạn gái Liêu Thần, anh sao lại không cho tôi vào!!! Cẩn thận tôi bảo Liêu Thần đuổi anh đi!”
Còn không biết ‘mình’ đã bị Liêu Thần đuổi ra khỏi Liêu gia, Lâm Diệu Diệu vẫn như trước kiêu ngạo như năm đó, cô năm đó ở cạnh Liêu Thần một đoạn thời gian, tất cả mọi người đều chú ý cô như một đại tiểu thư, trừ bỏ Liêu Thần bề ngoài âm trầm, kỳ thật ngày ở Liêu trạch vẫn trôi qua có vẻ tốt.
“Lâm tiểu thư, mời cô lui ra phía sau, bằng không tôi sẽ không khách khí.” Bảo tiêu cũng bực bội, càng không cần phải nói bảo tiêu mới đổi của Liêu gia đều là xuất thân binh lính, vô cùng hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh, nhìn thấy Lâm Diệu Diệu từng bước tới gần, liền tính trực tiếp động tay.
Ở phía sau, chỉ thấy một chiếc xe từ xa xa chạy nhanh đến, rất nhanh liền đứng ở trước cửa, một bảo tiêu khác tiến lên mở cửa xe ra, cha Liêu từ trong xe xuống trước, kế tiếp chính là Lưu bá, mà sau khi hai người thấy được Lâm Diệu Diệu đều nhíu mày.
Lâm Diệu Diệu hoàn toàn không chú ý tới thần sắc hai người, chủ yếu là lúc trước khi cô nhìn thấy hai người này thì chưa từng hòa nhã với cô qua, cho nên như là tìm được núi để dựa vào lập tức đi tới.
“Liêu tiên sinh, chào ngài, tôi đến tìm Liêu Thần.” Đầu tiên lộ ra một nụ cười ngọt ngào với cha Liêu, tiếp theo là có chút ủy khuất liến nhìn Lưu bá bên cạnh cha Liêu nói.
“Liêu tiên sinh, tôi cũng không biết sao lại đắc tội với Lưu bá qua, Lưu bá thế nhưng lại không cho tôi đi vào, chẳng lẽ không sợ Liêu Thần tức giận sao?”
Lời này tuy rằng ủy ủy khuất khuất, nhưng cũng như đang cứng rắn tố cáo Lưu bá, cha Liêu nhìn Lâm Diệu Diệu trước mắt, không nói chuyện, lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra cái gì Lưu bá cũng đã nói cho ông, hơn nữa cha Liêu cũng không có ấn tượng tốt gì với Lâm Diệu Diệu, cho nên cha Liêu cũng không quan tâm đến Lâm Diệu Diệu, nhanh chóng vào trong rồi đi vào.
Lưu bá đi theo cha Liêu vào trong, trước khi đi còn khinh miệt liếc Lâm Diệu Diệu, thật không nghĩ tới Lâm Diệu Diệu da mặt dày như vậy, bị thiếu gia đuổi ra khỏi Liêu gia rồi mà còn có mặt mũi về tố cáo.
Hai người phản ứng làm cho nụ cười trên mặt Lâm Diệu Diệu lập tức cứng ngắc, cũng lập tức muốn đi theo Lưu bá vào, không nghĩ tới vẫn như trước bị bảo tiêu ngăn ở bên ngoài, vì thế chỉ có thể la với bóng dáng của cha Liêu cùng Lưu bá.
“Liêu tiên sinh! Tôi muốn gặp Liêu Thần, Liêu Thần không thấy tôi sẽ tức giận!!”
Lời này của cô quả thật là không sai, cô đời trước lúc xuyên qua, chuyện làm cho cô cảm thấy sợ hãi nhất, chính là Liêu Thần mỗi phút mỗi giây tựa hồ đều không rời khỏi cô, thậm chí sẽ một ít vấn đề không hiểu ra sao, ngoại trừ thích ăn cái gì, thế nhưng ngay cả thích mặc nội y màu gì cũng phải hỏi, đây mới làm cho Lâm Diệu Diệu cảm thấy Liêu Thần là một tên biến thái, càng không cần phải nói sau khi Liêu Thần mỗi lần hỏi xong cô một vấn đề liền hay dùng một loại ánh mắt tối tăm nhìn cô, làm cho cô toàn thân sợ hãi…
Lâm Diệu Diệu cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới mình xuyên qua thì bản thân liền hấp thụ ánh sáng, Lâm Diệu Diệu đi theo cạnh Liêu Thần nhiều năm như vậy, vô luận là thói quen hay là thích cái gì, cơ hồ đều là dựa theo yêu thích của Liêu Thần để bồi dưỡng, chỉ cần là Liêu Thần thích, thì Lâm Diệu Diệu nhất định phải thích, mà quần áo linh tinh của Lâm Diệu Diệu đều là Liêu Thần chọn lựa, cứ như vậy, phát hiện một người biến thành một người khác, là dễ dàng như vậy.
Lâm Diệu Diệu còn ở bên ngoài chưa từ bỏ ý định la hét, mà cha Liêu cùng Lưu bá đều đen mặt tiến vào đại sảnh, nhìn thấy Liêu Thần cùng Liêu lão gia tử đang nhàn nhã uống trà, tâm tình mới tốt hơn một chút.
“Gặp chuyện gì mà sắc mặt kém như vậy?” Liêu lão gia tử nhìn thấy ông bạn già cùng con trai của mình sắc mặt đều kém, còn tưởng rằng là gặp phải chuyện gì không xong.
Liêu Thần cũng đi qua xem, có chút nghi hoặc.
“Không có chuyện gì.” Cha Liêu vốn muốn nói cái gì, nhưng nghĩ đến con trai có bệnh thích Lâm Diệu Diệu như vậy, hiện tại con trai thật vất vả bình thường, ông cũng không tính nhắc lại Lâm Diệu Diệu.
Lưu bá cũng gật gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn như trước bay về phía cửa, làm cho Liêu Thần có chút tò mò.
“Chuẩn bị cho cha cùng Lưu bá trà sâm mà sáng ta nấu.” Liêu Thần vừa dặn dò nữ dong bên cạnh, vừa đứng dậy đi đến cửa, kết quả vừa tới cửa, liền nghe được tiếng huyên náo bên ngoài, đột nhiên vừa nghe, nhưng thật ra nghe không rõ là ai, lại đi vài bước về trước, sau khi thấy được Lâm Diệu Diệu mặc đầm trắng bên ngoài, Liêu Thần lộ ra một nụ cười như có như không.
Một năm này, Liêu Thần vận dụng trí nhớ của nguyên chủ càng thêm hoàn mỹ, cho nên tìm riêng kí ức về nữ chính Lâm Diệu Diệu, kết quả phát hiện nguyên chủ quả nhiên là một tên biến thái, như là nuôi sủng vật mà nuôi Lâm Diệu Diệu thành một sủng vật hắn nắm trong tay, đương nhiên, nếu là nuôi sủng vật, vẫn cho phép sủng vật được sủng mà kiêu.
Gợi lên khóe môi, nhìn Lâm Diệu Diệu một thân đầm trắng phía bên ngoài, Liêu Thần đối chiếu thời gian cốt truyện một chút, xem như hiểu được một việc, thì ra, Lâm Diệu Diệu trong trí nhớ căn bản không phải là nữ chính, mà hiện tại, đây mới là nữ chính đi?
Nữ chính thích mặc đầm trắng như trong cốt truyện, mà không phải là Lâm Diệu Diệu vì nguyên chủ chán ghét màu trắng nên luôn mặc đầm màu hồng nhạt, lúc này… Ngẫm lại khoảng cách nguyên chủ trong cốt truyện chết đi cũng hơn một tháng sau, xem ra là bị nữ chính giết chết đi?
Nghĩ đến đây, Liêu Thần liền cảm thấy chơi càng vui, ánh mắt nhìn về phía Lâm Diệu Diệu càng thêm hứng thú, đi tới chỗ Lâm Diệu Diệu.
“Liêu Thần!” Lâm Diệu Diệu nhìn thấy Liêu Thần đi tới, vô cùng kinh hỉ, vẻ mặt tươi cười.
Liêu Thần mặt không chút thay đổi, đi qua vừa đánh giá nữ chính, vừa lạnh lùng nói.
“Cô không nên tới nơi này, chúng ta đã chia tay.”
Lời này làm cho Lâm Diệu Diệu nhất thời lộ ra thần sắc không thể tin, cô xuyên qua căn bản không có trí nhớ của nguyên chủ, cho nên không biết cô đã rời đi Liêu gia, cũng không phải là bạn gái Liêu Thần, vì thế ủy khuất nói.
“Liêu Thần, tại sao có thể như vậy chứ? Em yêu anh như vậy, chúng ta sao có thể chia tay đây?”
Kết luận nữ chính không có trí nhớ của Lâm Diệu Diệu, Liêu Thần cảm thấy càng thêm thú vị, vì thế vứt cho nữ chính một cơ hội mắc câu.
“Chia tay chính là chia tay, nhìn trên phần cô còn yêu tôi, tôi sẽ thỏa mãn một yêu cầu của cô, cái gì cũng có thể.”
Lâm Diệu Diệu vừa nghe thấy lời Liêu Thần liền mở to hai mắt nhìn, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía tay trái Liêu Thần, lại phát hiện phía trên chỉ có một ban chỉ màu đen, nghĩ đến chiếc nhẫn màu đen mà mình mang trên tay đời trước, dù cho là hình dạng thay đổi, Lâm Diệu Diệu cũng như trước cảm thấy ban chỉ này nhất định chính là cái nhẫn kia, vì thế không chút do dự yêu cầu.
“Được! Là anh nói! Tôi hiện tại muốn nhẫn màu đen trên tay trái của anh! Anh đưa nhẫn cho tôi tôi sẽ không làm phiền anh nữa!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook