Bạn Thân, Làm Vợ Tao Đi - Vyvy1504
-
Chương 26
Tôi và con Yến Trâm cười suốt đoạn đường về nhà, trừ Nghiêm. Chúng tôi đứng trước nhà tôi, ba đôi mắt chạm vào nhau, tôi phì cười cho đỡ bớt gượng gạo, nói:
“ Thôi, về nhà đi, tao còn đi ngủ để sáng mai tao đi. “ - Tôi đuổi đi.
“ Hay tao ở lại nhà mày ngủ nha, cho tao ngủ ở đây với mày đi. “ - Yến Trâm cầm cánh tay tôi, lắc qua lắc lại, nài nỉ ỉ ôi.
“ Hời, ngủ ở nhà tao thì không có gì là không được nhưng mày định bỏ thằng Nghiêm à? Nhìn mặt nó kìa, như cái bánh bao thiu ấy. “ - Tôi nhết mày, ám chỉ cái mặt đen thui của Nghiêm. Yến Trâm cũng xoay mặt cún con qua cầu xin, theo tôi là vậy.
“ Được rồi, em ngủ ở đây đi, dù gì ngày mai Vy cũng đi rồi! À, mai mấy giờ đi? “ - Ghê gớm! Tình như vũng sình!
“ 8 giờ. “ - Tôi trả lời cộc lốc.
“ Mai tao sẽ đến tiễn mày đi. Hai người cũng ngủ sớm đó, đừng nói chuyện khuya quá, nghe rõ chưa!? “ - Tính tình cứ như ông già 80 tuổi ấy, con Trâm vậy mà nó cũng yêu thằng Nghiêm suốt 3 năm trời được.
“ Biết rồi anh già, về đi, bọn em vào đây, anh cũng nhớ ngủ sớm đấy nhá! “ - Ôi, nghe nổi hết cả da gà lên rồi! Nó còn hôn gió nữa kìa trời! Đã vậy thì tôi sẽ chia cắt! Tôi kéo xềnh xệch nó vào nhà, còn con Trâm như tôi là người thứ ba, liếc xéo. Thằng Nghiêm tất nhiên là xách dép đi về một mình chứ sao!
Vào đến nhà, tôi nhìn thấy ba mẹ và Nhật Hào đang bày ra những mon ăn trong bếp, cười đùa rất vui vẻ, nhộn nhịp. Ha, tôi tưởng mình không phải là thành viên trong gia đình này, tôi không thể hòa nhập cùng họ, tôi là người dư thừa! Họ đã nhìn thấy tôi, ngưng cười đùa, mẹ lên tiếng:
“ Về rồi đấy hả? Yến Trâm tới chơi hả con? “ - Mẹ tôi có vẻ vui mừng khi gặp Trâm.
“ Chào hai bác. “ - Nó cũng lễ phép chào hỏi ba mẹ tôi.
“ Yến Trâm hôm nay ngủ ở đây. Hào, ngủ dưới đất hay qua phòng ba mẹ ngủ đi, ngủ nhà kho cũng được, chị Trâm ngủ cùng chị rồi baby! “ - Tôi nhếch mép nhìn cục cưng nhà này, chị cưng không dễ chơi nhá!
“ Xí, không thèm chơi với chị, em ngủ cùng ba mẹ. “ - Nhóc hất mặt lên nhìn tôi. Ơ, hôm nay còn dám cãi chị mày à, ngoan quá trời ngoan!
“ Nhớ đó, nhớ là nói thế với chị đó. Đừng có ngủ không được mà lò mò qua phòng chị nha. “ - Tôi bỏ mặt nhóc con dắt Trâm đi lên phòng.
Lên đến phòng, tôi bò lăn bò lộn trên giường, thở dài, thở dài và chỉ biết thở dài và con nhỏ kia cũng nằm lăn lóc thở dài, hùa!
“ Này, nếu tao có làm gì trái với ý mày thì mày đừng giận tao đó! “ - Trâm đột nhiên mở lời, mà mở miệng ra thì chẳng có đầu có đuôi gì.
“ Ý gì đây? Làm gì sai trái với tao à? “ - Tôi nằm nghiêng để nhìn mặt nó. Đang bày trò gì sao?
“ Không có! Nói đi, tao có làm gì có lỗi với mày thì đừng có giận tao nha? “ - Lại giở cái trò con bò này, trò này chỉ áp dụng cho Nghiêm được thôi nhưng... hôm nay chiều theo ý nó một lần vậy! “ Ừ, biết rồi! Đồ nhiều lời! “ - Tôi chê trách vì độ phiền phức kia, thật sự thì cũng không phiền phức cho lắm. Ơ... mà tôi nói gì thế này hả trời?
“ Nhớ lời mày nói đó, tao đã ghi âm lại rồi. “ - Nhanh tay lẹ mắt ghê nơi, chuyện này cũng có là gì đâu mà phải ghi âm lại chứ. Nó còn cầm điên thoại trên tay lắc lắc, điên thật!
“ Mày ở đó làm trò con bò của mày đi, tao đi tắm. “ - Tôi đứng dậy, cất bước đi đến nhà tắm.
Ra khỏi phòng với bộ đồ ngủ Doraemon, tôi nhìn quay phòng, a, thì ra là nó đang ngồi trên bàn học của tôi bấm điện thoại, có lẽ là nhắn tin với Nghiêm. Có bạn trai là lập tức bơ luôn con bạn chí cốt.
“ Này, chúng mày xa nhau có một chút là nhớ rồi à? Mê trai bỏ bạn! “ - Tôi mặt lạnh đứng sau lưng nó, nói. Tôi thấy nó giật nảy người, rồi quay sang nhìn tôi cười ngượng, như có lỗi lắm ấy!
“ Hì hì, bỏ mày khi nào hả? Toàn nói chuyện không đâu! Ngủ đi con! “ - Nó bỏ điện thoại vào túi quần, chạy lại ôm tôi, kéo lên giường. Ôi, lúc nãy thì tôi kéo, giờ đến lượt nó kéo. Tôi cũng đành mặc kệ nó lôi lôi kéo kéo, bò lên giường, tắt đèn ngủ, ngủ đây!
- Sáng hôm sau -
Đồng hồ báo thức điểm đúng 7 giờ, tôi từ giường bò đến toilet, trong tình trạng không mang theo kính... thế là... 'binh'... 'bóp'... 'binh'... Một mớ hỗn độn xảy ra, là tôi làm ra vì không đeo kính vào. Tôi lại mò từ toilet đến giường tìm kính... a, đây rồi, đeo vào cái đã rồi tính. Ôi, đây là bùa hộ mệnh của tôi! Đeo vào xong rồi, thấy đường đi rồi, giờ thì tiếp tục từ giường mò đến toilet. Sau 10 phút đồng hồ mò từ giường đến toilet từ toilet đến giường rồi lại từ giường đến toilet tôi cũng vào được cái phòng tắm! Số vẫn cứ nhọ và tôi vẫn cứ sống!
Vệ sinh cá nhân, tắm rửa hoàn tất, tôi ra hỏi phòng tắm gọi con heo đang say giấc kia dậy.
“ Này, dậy đi! Mày định nướng tới khi cháy mông thì thức à? “ - Tôi tét vào mông nó.
“... “ - Nó đéo thèm đáp lại. Chiêu cũ.
“ Ê, con kia, thằng Nghiêm nó đang trong phòng này! “
“ Ái “ - Nó bật dậy như cái lò xo, mắt mở to, nhìn dáo dác. Giữ thể diện trước bạn trai! Tới khi hai đứa chung nhà thì nó cũng biết cách mày quậy khi ngủ thôi con à! Tối qua xém nữa rớt uô xuống sàn!
-----------------------
Ta đã trở lại!
Lý do up chương mới trễ vì ta đã đăng ký thi học sinh giỏi 4 môn, giờ thì ôn bài ngập đầu.
Thứ 2 tuần sau, ta thi HSG Văn.
Thứ 6 tuần sau, ta thi Toán... không nhớ nữa...
Thứ 2 tuần sau, tuần sau nữa, ta thi Sử.
Thứ 4 tuần sau, tuần sau nữa, ta thi Sinh... Khùng luôn!
Nên mấy bợn đừng có hối thúc ta quá, hối quá là không có người viết truyện cho mấy bợn đọc đâu!
Nhớ bình chọn cho ta, thương nhiều!
“ Thôi, về nhà đi, tao còn đi ngủ để sáng mai tao đi. “ - Tôi đuổi đi.
“ Hay tao ở lại nhà mày ngủ nha, cho tao ngủ ở đây với mày đi. “ - Yến Trâm cầm cánh tay tôi, lắc qua lắc lại, nài nỉ ỉ ôi.
“ Hời, ngủ ở nhà tao thì không có gì là không được nhưng mày định bỏ thằng Nghiêm à? Nhìn mặt nó kìa, như cái bánh bao thiu ấy. “ - Tôi nhết mày, ám chỉ cái mặt đen thui của Nghiêm. Yến Trâm cũng xoay mặt cún con qua cầu xin, theo tôi là vậy.
“ Được rồi, em ngủ ở đây đi, dù gì ngày mai Vy cũng đi rồi! À, mai mấy giờ đi? “ - Ghê gớm! Tình như vũng sình!
“ 8 giờ. “ - Tôi trả lời cộc lốc.
“ Mai tao sẽ đến tiễn mày đi. Hai người cũng ngủ sớm đó, đừng nói chuyện khuya quá, nghe rõ chưa!? “ - Tính tình cứ như ông già 80 tuổi ấy, con Trâm vậy mà nó cũng yêu thằng Nghiêm suốt 3 năm trời được.
“ Biết rồi anh già, về đi, bọn em vào đây, anh cũng nhớ ngủ sớm đấy nhá! “ - Ôi, nghe nổi hết cả da gà lên rồi! Nó còn hôn gió nữa kìa trời! Đã vậy thì tôi sẽ chia cắt! Tôi kéo xềnh xệch nó vào nhà, còn con Trâm như tôi là người thứ ba, liếc xéo. Thằng Nghiêm tất nhiên là xách dép đi về một mình chứ sao!
Vào đến nhà, tôi nhìn thấy ba mẹ và Nhật Hào đang bày ra những mon ăn trong bếp, cười đùa rất vui vẻ, nhộn nhịp. Ha, tôi tưởng mình không phải là thành viên trong gia đình này, tôi không thể hòa nhập cùng họ, tôi là người dư thừa! Họ đã nhìn thấy tôi, ngưng cười đùa, mẹ lên tiếng:
“ Về rồi đấy hả? Yến Trâm tới chơi hả con? “ - Mẹ tôi có vẻ vui mừng khi gặp Trâm.
“ Chào hai bác. “ - Nó cũng lễ phép chào hỏi ba mẹ tôi.
“ Yến Trâm hôm nay ngủ ở đây. Hào, ngủ dưới đất hay qua phòng ba mẹ ngủ đi, ngủ nhà kho cũng được, chị Trâm ngủ cùng chị rồi baby! “ - Tôi nhếch mép nhìn cục cưng nhà này, chị cưng không dễ chơi nhá!
“ Xí, không thèm chơi với chị, em ngủ cùng ba mẹ. “ - Nhóc hất mặt lên nhìn tôi. Ơ, hôm nay còn dám cãi chị mày à, ngoan quá trời ngoan!
“ Nhớ đó, nhớ là nói thế với chị đó. Đừng có ngủ không được mà lò mò qua phòng chị nha. “ - Tôi bỏ mặt nhóc con dắt Trâm đi lên phòng.
Lên đến phòng, tôi bò lăn bò lộn trên giường, thở dài, thở dài và chỉ biết thở dài và con nhỏ kia cũng nằm lăn lóc thở dài, hùa!
“ Này, nếu tao có làm gì trái với ý mày thì mày đừng giận tao đó! “ - Trâm đột nhiên mở lời, mà mở miệng ra thì chẳng có đầu có đuôi gì.
“ Ý gì đây? Làm gì sai trái với tao à? “ - Tôi nằm nghiêng để nhìn mặt nó. Đang bày trò gì sao?
“ Không có! Nói đi, tao có làm gì có lỗi với mày thì đừng có giận tao nha? “ - Lại giở cái trò con bò này, trò này chỉ áp dụng cho Nghiêm được thôi nhưng... hôm nay chiều theo ý nó một lần vậy! “ Ừ, biết rồi! Đồ nhiều lời! “ - Tôi chê trách vì độ phiền phức kia, thật sự thì cũng không phiền phức cho lắm. Ơ... mà tôi nói gì thế này hả trời?
“ Nhớ lời mày nói đó, tao đã ghi âm lại rồi. “ - Nhanh tay lẹ mắt ghê nơi, chuyện này cũng có là gì đâu mà phải ghi âm lại chứ. Nó còn cầm điên thoại trên tay lắc lắc, điên thật!
“ Mày ở đó làm trò con bò của mày đi, tao đi tắm. “ - Tôi đứng dậy, cất bước đi đến nhà tắm.
Ra khỏi phòng với bộ đồ ngủ Doraemon, tôi nhìn quay phòng, a, thì ra là nó đang ngồi trên bàn học của tôi bấm điện thoại, có lẽ là nhắn tin với Nghiêm. Có bạn trai là lập tức bơ luôn con bạn chí cốt.
“ Này, chúng mày xa nhau có một chút là nhớ rồi à? Mê trai bỏ bạn! “ - Tôi mặt lạnh đứng sau lưng nó, nói. Tôi thấy nó giật nảy người, rồi quay sang nhìn tôi cười ngượng, như có lỗi lắm ấy!
“ Hì hì, bỏ mày khi nào hả? Toàn nói chuyện không đâu! Ngủ đi con! “ - Nó bỏ điện thoại vào túi quần, chạy lại ôm tôi, kéo lên giường. Ôi, lúc nãy thì tôi kéo, giờ đến lượt nó kéo. Tôi cũng đành mặc kệ nó lôi lôi kéo kéo, bò lên giường, tắt đèn ngủ, ngủ đây!
- Sáng hôm sau -
Đồng hồ báo thức điểm đúng 7 giờ, tôi từ giường bò đến toilet, trong tình trạng không mang theo kính... thế là... 'binh'... 'bóp'... 'binh'... Một mớ hỗn độn xảy ra, là tôi làm ra vì không đeo kính vào. Tôi lại mò từ toilet đến giường tìm kính... a, đây rồi, đeo vào cái đã rồi tính. Ôi, đây là bùa hộ mệnh của tôi! Đeo vào xong rồi, thấy đường đi rồi, giờ thì tiếp tục từ giường mò đến toilet. Sau 10 phút đồng hồ mò từ giường đến toilet từ toilet đến giường rồi lại từ giường đến toilet tôi cũng vào được cái phòng tắm! Số vẫn cứ nhọ và tôi vẫn cứ sống!
Vệ sinh cá nhân, tắm rửa hoàn tất, tôi ra hỏi phòng tắm gọi con heo đang say giấc kia dậy.
“ Này, dậy đi! Mày định nướng tới khi cháy mông thì thức à? “ - Tôi tét vào mông nó.
“... “ - Nó đéo thèm đáp lại. Chiêu cũ.
“ Ê, con kia, thằng Nghiêm nó đang trong phòng này! “
“ Ái “ - Nó bật dậy như cái lò xo, mắt mở to, nhìn dáo dác. Giữ thể diện trước bạn trai! Tới khi hai đứa chung nhà thì nó cũng biết cách mày quậy khi ngủ thôi con à! Tối qua xém nữa rớt uô xuống sàn!
-----------------------
Ta đã trở lại!
Lý do up chương mới trễ vì ta đã đăng ký thi học sinh giỏi 4 môn, giờ thì ôn bài ngập đầu.
Thứ 2 tuần sau, ta thi HSG Văn.
Thứ 6 tuần sau, ta thi Toán... không nhớ nữa...
Thứ 2 tuần sau, tuần sau nữa, ta thi Sử.
Thứ 4 tuần sau, tuần sau nữa, ta thi Sinh... Khùng luôn!
Nên mấy bợn đừng có hối thúc ta quá, hối quá là không có người viết truyện cho mấy bợn đọc đâu!
Nhớ bình chọn cho ta, thương nhiều!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook