Bán Quỷ
-
40: Diệp Tiểu Nhu Bất Ngờ
Sau đó, hắn đem video vừa mới quay xong sửa sang lại, tiếp đó gửi cho vị trợ lý.
Nhìn qua thời gian, lúc này đây cũng đã hơn một giờ sáng.
“Ừm! Không biết giờ này cô ấy đã ngủ chưa?”Lâm Trần có một cái suy nghĩ tự lừa mình dối người, sau đó ngay lập tức gọi điện thoại.
Không bao lâu sau, điện thoại được kết nối.
“Cô đã ngủ hay chưa?”Lâm Trần nghĩ một hồi, vẫn là quyết định quan tâm đối phương một chút, để làm hòa hoãn bầu không khí hiện tại.
“! ! ”Đầu bên kia điện thoại im lặng trong giây lát, sau đó truyền đến âm thanh mang theo vẻ bất lực của trợ lý: “Coi như là tôi đang ngủ, không phải cũng bị anh làm cho tỉnh ngủ luôn rồi à? Hiện tại, anh đang có chuyện gì, mau nói đi!”“Là như thế này, tôi vừa rồi! ! ”Lâm Trần giản lược chuyện về điện thoại quỷ, nói lại một lần nữa.
“Sao có thể như vậy được?”Trợ lý sửng sốt trong chốc lát, có chút không dám tin rồi nói: “Đây chính là một con quỷ cấp lệ quỷ đó! Anh làm thế nào giết nó được vậy?”“Tôi đã gửi video cho cô rồi, cô tự mình xem đi.
”Lâm Trần tùy tiện nói một câu, sau đó lại hỏi về vấn đề mà chính mình quan tâm nhất: “Lần này, tôi đã giải quyết được một con quỷ cấp ác quỷ, cô cảm thấy tôi có thể nhận được bao nhiêu tiền thưởng vậy?”“Nếu như những lời anh nói là sự thật, tôi có thể đảm bảo, tiền thưởng ít nhất cũng phải tới 300 ngàn trở lên.
”Trợ lý nghĩ thật kỹ, sau đó nói một cách nghiêm túc.
“Được, vậy tôi chờ tin tức tốt của cô!”Lâm Trần cúp điện thoại xong, nhân lúc trời còn chưa sáng hẳn, vui vẻ xem phim truyền hình.
……Mà lúc này đây, trợ lý ở bên kia sau khi cúp điện thoại xong, ngay lập tức xem đoạn video mà Lâm Trần đã gửi qua.
Sau mười mấy phút xem video, toàn bộ quá trình cô đã xem xong, lúc này cô lại lâm vào trầm mặc.
Đây thực sự có phải là điện thoại quỷ không?Tại sao cô cảm thấy đây giống như một con gà bệnh rất yếu đuối.
Ngoài ra, còn có viên gạch, gậy bắt ngựa, cưa điện, bao tải… mấy cái này thật sự là quá kỳ quái?Trong khoảnh khắc đó, cô bắt đầu hoài nghi nhân sinh! !.
Ngày hôm sau, 5:00 chiều.
Lâm Trần vừa mới thức dậy, mơ mơ màng màng cầm điện thoại di động lên, chuẩn bị nhìn xem thời gian.
Lúc này, hắn thấy trên màn hình điện thoại di động có thêm một tin nhắn nhắc nhở, mở ra xem thì thấy tin nhắn: “Tài khoản của ngài đã được cộng thêm 500 ngàn.
”“Cmn? Tiền thưởng đã có rồi ư!”Lâm Trần vô cùng phấn khích khi nhìn thấy một chuỗi dài những con số không.
Hắn lập tức từ trên giường ngồi dậy, mở ra phần mềm giao hàng nhanh.
Nếu bạn thường muốn ăn nhưng không muốn đi mua, hãy đặt hàng!Nhưng ngay cả như vậy thì cũng chỉ tốn mấy trăm mà thôi.
“Có tiền thật là tốt.
”Lâm Trần thở dài một hơi, sau đó đứng dậy đi rửa mặt, mở cửa văn phòng rồi chờ đợi đồ ăn đã đặt giao đến.
Khoảng chừng hơn mười phút, nhân viên giao hàng đã mang theo bao lớn bao nhỏ, giao hàng đến nơi.
Lâm Trần đem đồ đã đặt bày lên trên bàn trà, đang định bắt đầu thưởng thức, thì thấy một bóng người đi vào trong văn phòng.
“Ông chủ, chào buổi tối!”Diệp Tiểu Nhu cất tiếng chào hỏi, đột nhiên nhìn thấy trên bàn trà bày ra một đống đồ ăn vừa mới được giao đến, lòng hiếu kỳ không khỏi bị gợi lên, cô hỏi: “Ông chủ, anh trúng số hay sao? Như thế nào đột nhiên chịu chi nhiều tiền như vậy?”Trong nhận thức của cô, ngay cả tiền của nhân viên Lâm Trần còn quỵt được, hiển nhiên chính là một ông chủ bóc lột.
Sự việc xảy ra trước mắt, thật sự có chút khác thường.
“Tôi vốn muốn lấy thân phận là người bình thường để có thể sống hòa nhập với mọi người.
”Lâm Trần trong miệng đang ăn đùi gà, khẽ liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Nhu một cái, rồi tiếp tục nói: “Sau tất cả chỉ đổi lấy lại là hiểu lầm của cô, bây giờ tôi không giả vờ nữa.
Tôi ngả bài với cô, tôi thật ra là người có tiền!”“Thật hay giả vậy?”Diệp Tiểu Nhu có chút ngẩn người, sau đó hỏi dò một câu: “Vậy thì! Ông chủ, anh có nghĩ đến việc tăng thêm cho tôi một chút tiền lương được không?”Lâm Trần nghe xong, trong nháy mắt lập tức trở mặt: “Thêm không được, không có tiền.
”“! ! ”Diệp Tiểu Nhu xám mặt lại.
“Được rồi, đừng làm phiền nữa.
”Lâm Trần chỉ chỉ vào thức ăn trên bàn: “Cô đã ăn cơm chưa? Có muốn ăn chung với tôi hay không đây?”“Vậy thì tôi sẽ không khách khí!”Kể từ khi Diệp Tiểu Nhu làm việc ở văn phòng của Lâm Trần, ngay cả một đồng đều không có kiếm được, ngược lại là tự lấy tiền của mình tiêu xài không ít.
Bây giờ, nhìn thấy có lợi trước mắt mà không nắm lấy, làm gì có đạo lý từ chối đây?Cô vội vàng đi tới ngồi xuống đối diện với Lâm Trần, không nói lời nào cầm lấy một cái đùi gà bắt đầu gặm.
Vốn là một cô gái nhỏ đáng yêu, nhưng giờ phút này giống như là một tên quỷ đói đầu thai, thật sự là nhìn có chút cay con mắt.
Chỉ trong chốc lát, đồ ăn trên bàn đã bị đều tiêu diệt sạch sẽ.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook