Bạn Nhỏ Jeon
C50: 49. Về.

Warning: nội dung 18, lưu ý trước khi đọc!

Jeon Jungkook chán nản quăng cặp trên bàn, chẳng còn để ý đến chuyện bản thân là học sinh gương mẫu trong mắt mọi người. Em chỉ ngoan với mình Kim Taehyung và những người em thật sự quý mà thôi.

Nhảy lên giường, em nhìn điện thoại chẳng có tín hiệu gì là Kim Taehyung sẽ gọi đến cho em. Đã gần như cả hôm qua lẫn hôm nay hắn vẫn chưa gọi cho em một cuộc nào.

Em mất ăn mất ngủ vì hắn, không biết tình hình của hắn như thế nào, thật sự muốn phái một người nào đó đi theo dõi hắn, nhưng suy đi tính lại, chuyện theo dõi Kim Taehyung là bất khả thi.

Nhớ đến tin nhắn hôm trước, có ai đó đã gửi một tin nhắn cho em, đính kèm là một link gì đó. Tò mò không thôi, Jungkook ấn vào dòng link trên.

Trước mắt em là cảnh tưởng hai người đàn ông đang quấn quýt lấy nhau, từng tiếng thở dốc của người dưới thân, tiếng gầm gừ của người đang cực lực cày cấy. Jeon Jungkook nhìn mà nóng cả mặt.

- Đại ca à, gửi cái link ác ôn thế! Bên dưới thật sự bị kích thích rồi.

Jungkook có thể cảm nhận được bên dưới đang rục rịch. Tiếng rên rỉ hoan ái cùng tiếng va đập của xác thịt va chạm vào nhau, em như mờ nhạt lý trí, bàn tay đưa xuống, gỡ cúc quần, kéo khóa.

Bên dưới bật ra khi quần lót của em bị kéo xuống, không gian nóng lên theo từng nhịp lên xuống của bàn tay Jeon Jungkook. Cố gắng để bản thân mình xuất tinh để không phải nhục nhã như hiện tại. Nhưng phía sau lại vô cùng ngứa ngáy, bỏ điện thoại xuống, lật người lại, mắt nhìn vào bên trong chiếc điện thoại nằm dựa vào gối, tay trái lên xuống theo từng nhịp đều đều, tay phải luồn xuống bên dưới khe hai má anh đào.

Chạm vào hậu huyệt ấm nóng, em rùng mình. Ngón tay len lỏi vào bên trong, cảm giác sung sướng như một luồn điện chạy dọc theo lưng em. Miệng vô thức bật ra mấy tiếng rên rỉ.

- Kim... hức... Kim Taehyung... em muốn... muốn...

Jeon Jungkook cũng chẳng thể ngờ được bản thân sẽ gọi tên hắn trong giai đoạn này. Nhưng em vẫn không thể đạt được mong muốn của mình.

Cánh cửa bật ra, Kim Taehyung nhìn thấy thì ngơ một lúc. Hắn đang định tạo bất ngờ cho bạn nhỏ, nhưng có lẽ bạn đã đi trước hắn một bước.

Trước khung cảnh mà hắn nhìn thấy là Jeon Jungkook đang nằm trên giường, miệng không ngừng gọi tên Kim Taehyung, bàn tay vẫn đang mon men vào nơi chật chội đó. Dịch ruột rỉ từng chút xuống ga giường.


Khung cảnh nóng mặt khiến hắn chẳng thể chịu đựng được thêm, nếu kẻ nào có thể chịu đựng nổi mà không lao vào như hổ đói thì chắc cũng cứng lắm, nhưng Kim Taehyung thì không như vậy. Mỡ dâng đến miệng, mèo khờ dại gì không đớp.

Bước vào trên trong phòng, Jeon Jungkook vì sung sướng cùng tiếng rên rỉ của chính mình mà chẳng quan tâm đến sự xuất hiện của Kim Taehyung.

Hắn nhìn em, em lại chẳng quan tâm đến, miệng không ngừng rên rỉ, cố gắng gọi tên của hắn trong vô thức, rồi lại im lặng.

- Không chạm đến được... Ngón tay mình không dài như ngón tay của Taehyungie.

Hắn bất giác ngưng lại, sau đó đưa bàn tay về phía trước. Jungkook cảm thấy dưới chân mình có thứ gì đó kiềm chặt, một luồng điện mạnh mẽ chạy qua khi Kim Taehyung cho hai ngón tay đâm vào bên trong.

Áp sát lên người Jeon Jungkook, Kim Taehyung hôn lên tai của em, lưỡi tinh ranh liếm láp những đường gân trên vành tai.

Mắt hắn chạm phải chiếc điện thoại đang phát những cảnh ân ái của nam nhân. Bất giác nghĩ đến trong thời gian hắn đi, chắc hẳn là Kim Yangmi đã âm thầm lấy đi sự trong sáng của em, hay Park Jimin đã chỉ dẫn em bước chân vào những trang web đen này chứ.
1

Hắn ôn tồn hỏi Jungkook:

- Ai dẫn em vào đường link này vậy? Là Kim Yangmi, là Park Jimin, hay là Min Hanni nhỉ?

Nghe thấy tiếng của Kim Taehyung, gương mặt em ngượng đến đỏ. Ban đầu, em còn tưởng là ảo giác, nhưng bây giờ đã không còn như thế nữa, em chính là nhìn thấy Kim Taehyung bằng xương bằng thịt đang ở phía sau em, ngón tay không ngừng cào nhẹ vào vách thịt mềm. Ngón tay em vẫn còn nằm trên bên trong, cùng những ngón tay thon dài của ma sát vào vách tràng.

- Trả lời tôi đi nào bé cưng.

- Em... Là do một người lạ gửi qua cho em, em chỉ nhấp vào xem thôi...ư...

Kim Taehyung cười, dù biết là kẻ kia cố ý, nhưng thật sự cũng cảm ơn một tiếng, nếu không thì hiện tại sao có thể nhìn thấy món quá tuyệt vời như vậy.


Kéo em ngồi dậy, chân quỵ xuống, đầu gối chạm xuống giường, cả người Jeon Jungkook dựa vào người

- Em yêu, tôi muốn em.

Hắn kéo gương mặt em đến gần, hôn lên đôi môi em một cái rõ kêu, xong lại lật người của em lại, gương mặt của Jeon Jungkook đối diện với hắn, từng đường nét trên gương mặt hắn, em đều có thể nhìn rõ được.

Nếu không phải là hắn xuất hiện trước mặt em, và nếu lúc đó người mở cửa phòng là một kẻ khác, em cũng chẳng biết bản thân sẽ lấy đèn ngủ trên bàn mà đập thẳng vào đầu kẻ đó cho đến chết hay cầm lấy súng của Kim Taehyung cất trong ngăn kéo tủ mà một đường đạn tiễn hắn đi xa thật xa.

Nhưng đây là người yêu em, người em mong nhớ từng ngày chỉ mong có thể chiếm lấy làm của riêng. Là hắn, Kim Taehyung.

Kim Taehyung thấy em không còn quan tâm đến chuyện phía trước, chủ động cúi người xuống, môi chạm môi. Từng âm thanh vang vọng khi Kim Taehyung bắt đầu đùa giỡn với đôi môi của Jeon Jungkook.

Em bị hắn làm cho thần trí điên đảo, mọi tế bào trong người em cứ nóng lên không ngừng.

Jeon Jungkook dùng tay câu lấy cổ hắn, bàn tay từ từ lướt xuống, theo sự khoái cảm do hắn tạo ra mà vuốt nhẹ sống lưng của Kim Taehyung.

Hắn bất giác cảm thấy khó chịu, em bé của hắn cũng thật biết trêu chọc.

Buông môi em yêu ra, Kim Taehyung cười yêu với người thương.

- Bé yêu, em đang ghẹo tôi đấy à?

- Không... không có, Yangmi bảo em làm thế...
1

- Kim Yangmi đúng là bạn tốt, bé yêu nhỉ?


Kim Taehyung vừa nói vừa kéo khóa quần, bật ra là thứ khiến cho Jungkook từng ôm eo trong vài hôm liền. Muốn từ chối, nhưng khao khát ở bên trong đã ngăn mọi lời nói vô nghĩa của em lại.

- Anh...

- Hửm?

- Em muốn... muốn nó đâm vào trong.

Kim Taehyung đơ.

- Mẹ kiếp! Kim Yangmi à, mày dạy em bé của anh kiểu gì thế này!?
1

Nhưng không sao, dù Jeon Jungkook có đen tối hay trong sáng, thì Kim Taehyung vẫn mê em bé thôi.

Thân hình của Jungkook luôn tựa như một liều thuốc khiến hắn thèm khát nó tới phát điên, muốn được chạm vào cái da dẻ mảnh mai đó, rồi lại hôn lên trên nó để cảm nhận được sự ngọt ngào - thanh mát, sự nóng bỏng - ái tình.

Kim Taehyung đẩy côn thịt vào bên trong, mọi tế bào dường như tê liệt khi hắn cảm nhận được sự sung sướng khi các vách thịt mềm mại bám chặt lấy khi hắn đưa vào bên trong.

Jeon Jungkook cảm nhận được bên trong đang làm gì, vì sự to lớn ấy mà em đã phải cố gắng thả lỏng ra, chỉ với mục đích khiến hắn không phải khổ sở. Nhưng rồi Jungkook chỉ cười, trong lòng em hiểu rõ Kim Taehyung chẳng chịu nổi thêm.

- Bé yêu, cười cái gì thế?

-Anh Kim Taehyung.

- Hửm?

Jeon Jungkook đẩy Kim Taehyung nằm xuống giường, với tay lấy trong ngăn kéo ở đầu tủ ra một cái còng tay màu bạc lấp lánh. Hắn như đơ ra một lúc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bị Jeon Jungkook kéo về thực tại.

Em đưa mắt nhìn Kim Taehyung, môi xinh bất giác làm vài cái hôn yêu làm Kim Taehyung đách chịu được.


- Anh qua Pháp rốt cuộc là đi công việc hay đi ăn với cô nào thể Kim Taehyung? Anh tưởng em bé của anh không biết ghen sao?

Em vừa nói vừa hôn lên cổ hắn, mấy vết tích màu hồng, đỏ rồi tím nhanh chóng xuất hiện trên người của hắn. Jeon Jungkook đây là để mọi người biết rằng, Kim Taehyung đã là hoa có chủ, chỉ cần còn em ở đây, không bất cứ kẻ nào có thể cướp hắn khỏi tay em.

- Tôi không có bé à, hôn môi tôi đây này.

Kim Taehyung chính là đang tỏ ra cái vẻ hắn dấu kín bao lâu nay, một Kim Taehyung badboy chính hiệu. Cái nét mặt trông như khiêu gợi dục vọng bên trong Jungkook hãy lớn dần lên.

Đặt xuống môi hắn một nụ hôn, Jungkook di chuyển mông tròn. Hai má mông liên tục đập vào túi tinh và da thịt xung quanh đó. Sự va phạm khiến tiếng động vang lên.

Bài hát vô nghĩa của Jungkook vang lên, Taehyung bị còng tay nhưng không có nghĩa hắn sẽ không thể sử dụng chân.

Từ bên dưới, hắn di chuyển hông, thúc mạnh vào bên trong khiến Jungkook khổ sở. Hai tay chống lên ngực của Kim Taehyung, cố gắng theo từng nhịp của hắn.

- Bé yêu, tháo còng tay ra cho chồng yêu em nào?

- Anh... ư... anh tự mở đi, nếu... ha.. nếu anh mở được.. chúng ta sẽ làm đến sáng.

Kim Taehyung bấy giờ nở nụ cười ác. Hắn dùng bàn tay bẻ gãy bên phải, sau đó là bên còn lại. Đương nhiên còng tay cho việc nhạy cảm sẽ không chắc bằng đồ của cảnh sát.

Lật người Jungkook lại, hai tai em chống lên giường, chân cố gắng trụ vững, miệng nhỏ liên tục rên rỉ.

- Được rồi, tới sáng thôi em yêu.

.

tới sáng eoooo ~
1

phl.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương