Bàn Long
-
Chương 714: Quy đồ
"Mẫu thân của ngươi?" Tử vong chúa tể kinh dị liếc mắt nhìn Lâm Lôi
Tử vong chúa tể nghĩ rằng, Lâm Lôi phải hỏi về cha mẹ hắn đầu tiên mới đúng, từ đầu hắn chỉ hỏi về cha mình ... đến cuối cùng mới hỏi về mẫu thân.
"ngươi chờ ta một lát" Tử Vong chúa tể nhắm đôi mắt lại.
Lâm Lôi đột nhiên thấy đáy lòng buồn vô cớ "mẫu thân ... ta chưa từng được gặp mẫu thân a". Trong trí nhớ của Lâm Lôi thì từ"mẫu thân" quá mức xa xôi, trong đầu hắn cũng không nhớ được gì, nhưng mỗi khi Lâm Lôi nhìn thấy người khác đều có cha mẹ, hắn cũng liên tưởng đến mẫu thân của mình, đến cuối cùng là như thế nào?
"Quái lạ, Tử vong chúa tể mở mắt ra, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Lâm Lôi.
"Làm sao vậy?" Lâm Lôi lo lắng nhất hiện giờ chính là mẫu thân của hắn đã chết, dù sao cha cùng Da Lỗ, Kiều Trì thực lực còn mạnh, mà mẫu thân hắn trước đây tiềm lực quá yếu, mặc dù linh hồn tinh khiết nhưng thực lực lại không đủ mạnh.
"Không tra được sao?" Bối Bối bên cạnh cũng vì Lâm Lôi mà lo lắng.
Nhưng tử vong chúa tể trợn mắt, có chút tức giận nhìn Lâm Lôi "Lâm Lôi, ngươi cố ý trêu ta?"
Lâm Lôi có chút khó hiểu liền nói "Chủ thần, làm sao ta dám trêu ngài? Chủ thần, xin ngài nói cho ta biết mẫu thân ta rốt cuộc như thế nào? Có phải bà ta đã trở thành vong linh? Còn sống hay đã chết? Xin ngài cứ trực tiếp nói thẳng" Lâm Lôi đáy lòng lo lắng, nhưng lúc này sắc mặt của Tử vong chúa tể lại rất khó coi.
"Hừ, Lâm Lôi, mẫu thân ngươi căn bản là không có chết nên không trở thành vong linh, ngươi lại còn bảo ta tra?" Trong đôi mắt của Tử Vong chúa tể đột nhiên tiết ra một tia sát khí.
Tử vong chúa tể đương nhiên là giận rồi.
Lâm Lôi cùng nàng vừa rồi đã có đánh cược, nếu mẫu thân Lâm Lôi chết thì Tử vong chúa tể có thể thắng. Nhưng mẫu thân Lâm Lôi còn chưa có chết thì làm sao Tử vong chúa tể có thể tra ra? Không chết mà còn bảo nàng tra, đối với tử vong chúa tể đó chính là Lâm Lôi trêu chọc nàng.
"Mẫu thân ta không chết?" Lâm Lôi khó có thể tin được điều này.
Bối Bối ở bên cạnh cũng trừng mắt nói "Không chết? Không có khả năng ... gã Phân Lai quốc vương đã nói ... không thể giả được chứ"
"Mẫu thân ngươi không có chết" Tử Vong chúa tể nghiêm mặt nói "Hoặc có thể nói, nếu có chết thì cũng đã hồn phi phách tán, tóm lại có một điều có thể khẳng định: Mẫu thân ngươi căn bản không có ở Minh giới, cũng không chuyển thành vong linh, chỉ cần chuyển thành vong linh thì sổ sách của Minh giới sẽ có ghi chép, tuyệt đối không có khả năng không tìm được"
Nghe được điều này khiến Lâm Lôi nhíu mày.
Với thân phận của Tử vong chúa tể thì tuyệt đối nàng sẽ không nói dối, mà mẫu thân của mình lại không có mặt ở Minh giới, cuối cùng nguyên nhân là gì?
"Chủ thần" Lâm Lôi liền hỏi "Thực sự thì mẫu thân của ta đã mất tích từ rất lâu, ta có điều tra và biết rằng mẫu thân đã chết, bởi vì linh hồn thuần khiết nên tại vật chất vị diện bị Quang minh giáo đình bắt hiến cho Quang Minh chúa tể, quang minh chúa tể dù sao cũng là một chúa tể, hẳn sẽ không quan tâm đến linh hồn của một con người? Linh hồn có thể xuyên qua không gian để tới Quang minh thần giới được không?"
Đối với điều này Lâm Lôi không có mấy tin tưởng.
Tử vong chúa tể nghe xong liền hoàn toàn hiểu được, lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Lôi "Linh hồn của Mẫu thân ngươi, nếu thực sự đúng như lời ngươi nói thì chính xác linh hồn của nàng sẽ đến Quang minh thần giới, hoàn toàn thuộc về Quang minh chúa tể hoặc bị Quang minh chủ thần khống chế, tóm lại ... không chịu sự quản chế của ta"
"Quang Minh thần giới?" Lâm Lôi vội vàng hỏi "Có biện pháp nào làm cho mẫu thân ta quay lại không?"
"Không có khả năng" Tử vong chúa tể trả lời.
Tử vong chúa tể nói như chém đinh chặt sắt "Phàm là những linh hồn khi rơi vào tay của Quang Minh chúa tể thì tuyệt đối không có khả năng khôi phục tự do, ta nói cho ngươi, Quang minh thần giới chính là nơi của Thiên sứ, ở đó Thiên sứ phải hoàn toàn trung thành với Quang minh chủ thần, không được có hai lòng, cho dù ngươi có tìm thấy mẫu thân mình thì nàng cũng đã trở thành thiên sứ, cũng không có khả năng khiến nàng quay trở về"
"Thiên sứ?" Lâm Lôi cũng đã gặp qua Thiên sứ nên cũng có thể hiểu được.
Thiên sứ chính là chủng tộc quân đội cường đại nhất của Quang Minh chủ thần. Theo truyền thuyết thì Thiên sứ chính là do Chủ thần sáng tạo, mặc dù trí tuệ thấp một chút nhưng lại được xem là binh khí hình người, mẫu thân của mình giờ thành Thiên sứ sao?
"Quang Minh chủ thần tập hợp những linh hồn thuần khiết làm gì? Cũng chỉ để tạo nên những đại quân đoàn Thiên sứ mà thôi" Tử Vong chúa tể lạnh nhạt cười.
"Không có biện pháp nào làm cho mẫu thân ta trở về sao?" Lâm Lôi khó hiểu hỏi lại.
"Nếu thành vong linh thì coi như người thân ngươi tự do, mà Thiên sứ thì ..." Tử Vong chúa tể liếc mắt nhìn Lâm Lô một cái "Lâm Lôi, hẳn ngươi đã biết tử thần khôi lỗi là dạng binh khí hình người, Thiên sứ chỉ có chút đặc biệt hơn mà thôi vì dù sao thì chúng cũng có trí tuệ, tuy nhiên chúng có một đặc điểm chung đó là Thiên sứ không có khả năng phản bội Quang minh chủ thần, mà với tính tình của Quang minh chúa tể thì đừng nói là ngươi, ngay cả Chủ thần có đích thân đến xin hắn khôi phục ký ức cho một Thiên sứ cũng chưa chắc đã được."
Lâm Lôi nghe xong thì đáy lòng cảm thấy nặng nề. Quang minh chúa tể dù sao cũng là chúa tể.
"Nếu ngươi không còn chuyện gì thì ta đi đây" Tử vong chúa tể đạm mạc nói.
Lâm Lôi còn chưa kịp suy nghĩ gì đã vội la lên "Ta còn chuyện muốn hỏi"
"Ngươi thực nhiều chuyện" Tử vong chúa tể có chút gật đầu nói "Nói đi" Thái độ của Tử vong chúa tể giờ này so với khi gặp mặt tại U Minh sơn dường như đã cởi mở hơn, điều đó cũng bình thường vì Chủ thần cũng rất bội phục những người đạt tới Đại viên mãn.
Dù sao thì việc trở thành chủ thần thì phải có duyên kỳ ngộ, điều này phụ thuộc vào vận khí thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Ta muốn hỏi, nếu một người đã hồn phi phách tán, liệu có thể làm cho người đó sống lại không?" Lâm Lôi lo lắng hỏi, Bối Bối bên cạnh cũng không khỏi liếc nhìn Lâm Lôi "Lão đại hỏi như vậy dám chắc vì Đức Lâm ông nội" Bối Bối biết rõ Lâm Lôi cùng Đức Lâm Kha ốc Đặc có tình cảm như thế nào.
"Tử vong chúa tể cười lên một tiếng đoạn nói "Thực là buồn cười, hồn phi phách tán hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, làm sao mà sống lại được?"
"Uhm ..." Tại đáy lòng của Lâm Lôi, một tia hi vọng cũng đã tan vỡ.
Vốn hắn cũng không hi vọng quá lớn, chỉ là một hi vọng xa vời mà thôi.
Tử vong chúa tể nhướng mày, đột nhiên mỉm cười nói "Lâm Lôi, thực ra một người đã hồn phi phách tán muốn sống lại có lẽ còn một chút hi vọng"
"Ân.." Mắt Lâm Lôi đột nhiên sáng chói lên nhìn chằm chằm Tử vong chúa tể "Chủ thần, biện pháp là gì?"
Tử vong chúa tể cũng cả kinh khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Lôi, nhưng nàng lại cười tươi hơn "Hồn phi phách tán chắc chắn là phải chết không thể nghi ngờ, đó là ý nghĩ của chủ thần, mà trong truyền thuyết thì Tánh mạng chí cao thần chính là tánh mạng quy tắc cũng có chút biến ảo, thân mình chính là tính mạng quy tắc. Vô hạn thiên địa vận chuyển, tất cả đều dưới sự khống chế của thiên địa quy tắc ... người mà hồn phi phách tán ta cứu không được nhưng Tánh mạng chí cao thần có lẽ có thể cứu:
"Đúng, đúng" Lâm Lôi không khỏi tràn ngập chờ mong, "Thiên địa vận chuyển cũng dưới sự hạn chế của quy tắc, Tánh mạng chí cao thần bản thân mình chính là Quy tắc, hắn nhất định có thể cứu được"
"Đây cũng chỉ là ý nghĩ của ta, ta không phải là Chí cao thần, có cứu được hay không ta cũng không dám chắc" Tử Vong chúa tể đạm mạc cười "Nhưng mà, trong mắt của ta thì Chí cao thần không có gì là không làm được, tại thiên địa vô hạn này tựa hồ bất kỳ điều gì họ cũng có thể làm được, bọn họ dù sao cũng chính là ... quy tắc"
Tử vong chúa tể cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, nhưng điều phỏng đoán này đối với Lâm Lôi cũng rất có thể là sự thực.
Tánh mạng chí cao thần, quản lý về phương diện này (tính mạng) rất có thể cứu được.
"Ta cũng không có lãng phí thời gian ở đây với ngươi nữa" Tử vong chúa tể đạm mạc nói "Ngươi đưa ra sáu người, cũng là ở Minh giới, ta sẽ phái người an bài họ đưa đến U Minh sơn tập trung, ngươi bây giờ cũng nên đến U Minh Sơn để tương tụ với bằng hữu thân nhân của ngươi đi" Vừa dứt lời ... Thân thể Tử vong chúa tể như là làn sương nhanh chóng trở về với thiên địa.
Dù sao người này cũng là phân thân bằng năng lượng của Tử Vong chúa tể mà thôi
Lâm Lôi và Bối Bối nhìn nhau "Lão đại, chúc mừng huynh" Bối Bối hi hi cười nhìn Lâm Lôi chúc mừng.
Lâm Lôi lúc này trên mặt hiện rõ sự vui mừng, từ Tử vong chúa tể biết được tin tức này đã giải trừ tất cả những mê hoặc bấy lâu nay của hắn. Cha và bọn họ còn sống ... mẫu thân nguyên lai trở thành Thiên sứ của Quang minh thần giới, còn có Đức Lâm ông nội có lẽ nếu gặp được Táng mạng chí cao thần thì còn hi vọng.
Chỉ còn một tia hi vọng thì Lâm Lôi sẽ lại tràn ngập đấu chí.
"Mọi chuyện cũng đã tốt rồi" Đáy lòng Lâm Lôi thầm nghĩ. "Bối Bối, đi ... chúng ta tới U Minh sơn" Lâm Lôi không múôn ở lại Diễm Cốt sơn lấy một khác nào nữa, trước hết rời khỏi Diễm Cốt sơn sau đó lên Kim Chúc tánh mạng chạy tới U Minh sơn là mục tiêu chính của hắn.
Minh giới - Bắc hài phủ,. Hang ổ của cường đạo Thập Bát sơn, trong đó có một chi mạch.
Bầu trời về đêm đã bao phủ hồ Hắc Long, ánh trăng đỏ như máu đang lấp ló sau những đám mây dày đặc;
Kiều Trì giờ này đang đứng trước cửa sổ phòng mình, hắn ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng đỏ như máu kia.
"Tích luỹ tiền tài lâu nay có thể ở trong thành mua lấy một chỗ ở" đây chính là điều mà trong lòng Kiều Trì đang nghĩ, "Bây giờ quan trọng nhất chính là nắm được thời cơ đi vào trong thành. Uhm, ba tháng sau trong núi sẽ phái người đi bán hết những đồ đã cướp bóc được, nên ba tháng sau sẽ đi"
Kiều Trì lâu nay vẫn không nóng lòng, vẫn một mực chờ đợi, tuy nói là người của cường đạo nhưng hắn cũng chỉ ở bên trong mà thôi, tất cả tài vụ đều do hắn quản. Tuy nhiên hắn cũng không dám tham lam, dù gì hắn cũng lăn lộn trong quan trường bao nhiêu năm, phần lớn những thủ đoạn hắn đều biết hết. Mà quản lý tài vụ với những tên suốt ngày chỉ biết chém giết thì chẳng hiểu gì cả, cũng chính như vậy nên nhiều năm qua có được Kiều Trù đối với những tên đạo đặc biệt hưng phấn.
Trong mắt bọ họ, vị quản gia này rất nhân hậu, hơn nữa phân phối tài vật cũng rất công bằng khiến cho mọi người đều tin phục/
Đột nhiên
"Lão thập nhị" Một tiếng vang lên như rống
"Người nào?" Kiều Trì nhíu mày, lúc này hắn mới từ trong phòng bay ra
Ở trong toà thành cũng không có ít người đi ra, Lĩnh chủ của chi mạch là một người đầu trọc tráng hán cũng nhanh chóng hướng phía ngoài bay tới "Aizz, lão đại, có chuyện gì mà gấp vậy?" Hắn vừa nói xong cũng mang theo hộ vệ hướng phía âm thanh nhanh chóng bay ra nghênh đón. Hắn cũng nghe được tiếng nói đó chính là Tổng thủ lĩnh của Thập Bát Sơn
Ánh trăng đỏ như máu bao trùm tất cả không gian, tựa hồ như cả rừng núi nơi này được bao phủ bởi một tầng huyết sắc,
"Lão thập nhị, động tác nhanh lên một chút" Âm thanh hùng hậu lại một lần nữa vang lên.
Kiều trì đi theo sau đại hán đầu trọc, hắn cũng phát hiện người mới đến là một gã to lớn cùng một gã tóc trắng khoác trên mình áo bào tím. Kiều Trì chỉ biết gã to lớn kia chính là Tổng thủ lĩnh của Thập bát sơn Khắc Lý áo Mạt Đặc Lạp "Người bên cạnh của Tổng thủ lĩnh là ai?" Kiều Trì trong lòng có chút nghi hoặc, trong núi này hắn không nhận ra đại nhân vật này là ai. "Bên cạnh ta chính là thất tinh ác ma Bối uy Lợi đại nhân" gã đại hán liền nói.
Đại hán đầu trọc lập tức khom người nói "Xin ra mắt đại nhân"
Tử bào kim phát nam tử đạm mạc quét mắt qua, ánh mắt tập trung vào người đứng sau đại hán đầu trọc - Kiều Trì. Kiều Trì thấy thế thì cả kinh "Thất tinh ác ma này nhìn chằm chằm ta làm gì?" Đối với Kiều Trì thì thất tinh ác ma chính là tầng lớp cao thủ, tại Minh giới chính là siêu cấp cường giả.
"Ngươi gọ là Kiều Trì?" Tử bào kim phát nam tử đạm mạc hỏi
"Ách, ... đúng vậy" Kiều Trì kinh hãi
"Kiếp trước ở Ngọc Lan đại lục vị diện?" Tử bào kim phát nam tử trên mặt lộ ra một nụ cười.
Kiều Trì giờ này rất kinh hãi nhưng cũng chỉ biết gật đầu thừa nhận
"Tốt lắm, đi theo ta" tử bào kim phát nam tử nói thẳng
"Xin bảo Bối Uy Lợi đại nhân, mang Kiều Trì đi làm gì?" Đại hán đầu tróc liền hỏi, nhiều năm qua Kiều Trì luôn làm quản gia của hắn khiến hắn phi thường hài lòng, chuyện gì cũng có thể giải quyết không cần hắn quan tâm, hắn cũng thực sự không nỡ để Kiều Trì ra đi
Tử bào kim phát nam tử không khỏi nhíu mày
"Lão thập nhị" Tổng thủ lĩnh Thập bát sơn không khỏi trách mắng
"Thủ lĩnh, cứ để hắn dẫn ta đi: "Kiều Trì cũng cảm kích đại hán đầu trọc này, lúc này đây hắn biết yêu cầu của vị thất tinh ác ma này, căn bản đám cường đạo không dám phản kháng.
"Kiều Trì ..." Đại hắn đầu trọc nhìn hắn, vỗ vỗ vào vai nói. Lúc này Kiều Trì cũng cố nở ra nụ cười, trong lòng cũng không biết phải nghĩ gì "Chuẩn bị nhiều năm như vậy, sắp được thoát ra ngoài, như thế nào mà đột nhiên lại có người tới dẫn ta đi? Lần này ... nhìn kiểu này lại càng khó được tương tụ cùng bọn lão Tam rồi"
"Yên tâm đi, không phải chuyện xấu" Tử bào kim phát nam tử liếc mắt nhìn bọn hắn, lạnh lùng nói "Chuyện này là chủ thần an bài"
"Chủ thần an bài?"
Kiều Trì cùng mấy người xung quanh sợ đến hô to
"Ngươi, theo ta" Tử bào Kim phát nam tử nhìn về phía Kiều Trì lạnh lùng nói
"Rõ" Kiều Trì cũng không e sợ, hắn giờ này trong lòng cũng trở nên mờ mịt "Ta chỉ là một tiêu nhân vật, như thế nào lại khiến cho Chủ thần chú ý, lại còn phái người tới đây?" Kiều Trì trong lòng tràn đầy khó hiểu, nhưng cũng chỉ còn biết theo vị thất tinh ác ma cao thủ này rời đi.
Tử vong chúa tể nghĩ rằng, Lâm Lôi phải hỏi về cha mẹ hắn đầu tiên mới đúng, từ đầu hắn chỉ hỏi về cha mình ... đến cuối cùng mới hỏi về mẫu thân.
"ngươi chờ ta một lát" Tử Vong chúa tể nhắm đôi mắt lại.
Lâm Lôi đột nhiên thấy đáy lòng buồn vô cớ "mẫu thân ... ta chưa từng được gặp mẫu thân a". Trong trí nhớ của Lâm Lôi thì từ"mẫu thân" quá mức xa xôi, trong đầu hắn cũng không nhớ được gì, nhưng mỗi khi Lâm Lôi nhìn thấy người khác đều có cha mẹ, hắn cũng liên tưởng đến mẫu thân của mình, đến cuối cùng là như thế nào?
"Quái lạ, Tử vong chúa tể mở mắt ra, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Lâm Lôi.
"Làm sao vậy?" Lâm Lôi lo lắng nhất hiện giờ chính là mẫu thân của hắn đã chết, dù sao cha cùng Da Lỗ, Kiều Trì thực lực còn mạnh, mà mẫu thân hắn trước đây tiềm lực quá yếu, mặc dù linh hồn tinh khiết nhưng thực lực lại không đủ mạnh.
"Không tra được sao?" Bối Bối bên cạnh cũng vì Lâm Lôi mà lo lắng.
Nhưng tử vong chúa tể trợn mắt, có chút tức giận nhìn Lâm Lôi "Lâm Lôi, ngươi cố ý trêu ta?"
Lâm Lôi có chút khó hiểu liền nói "Chủ thần, làm sao ta dám trêu ngài? Chủ thần, xin ngài nói cho ta biết mẫu thân ta rốt cuộc như thế nào? Có phải bà ta đã trở thành vong linh? Còn sống hay đã chết? Xin ngài cứ trực tiếp nói thẳng" Lâm Lôi đáy lòng lo lắng, nhưng lúc này sắc mặt của Tử vong chúa tể lại rất khó coi.
"Hừ, Lâm Lôi, mẫu thân ngươi căn bản là không có chết nên không trở thành vong linh, ngươi lại còn bảo ta tra?" Trong đôi mắt của Tử Vong chúa tể đột nhiên tiết ra một tia sát khí.
Tử vong chúa tể đương nhiên là giận rồi.
Lâm Lôi cùng nàng vừa rồi đã có đánh cược, nếu mẫu thân Lâm Lôi chết thì Tử vong chúa tể có thể thắng. Nhưng mẫu thân Lâm Lôi còn chưa có chết thì làm sao Tử vong chúa tể có thể tra ra? Không chết mà còn bảo nàng tra, đối với tử vong chúa tể đó chính là Lâm Lôi trêu chọc nàng.
"Mẫu thân ta không chết?" Lâm Lôi khó có thể tin được điều này.
Bối Bối ở bên cạnh cũng trừng mắt nói "Không chết? Không có khả năng ... gã Phân Lai quốc vương đã nói ... không thể giả được chứ"
"Mẫu thân ngươi không có chết" Tử Vong chúa tể nghiêm mặt nói "Hoặc có thể nói, nếu có chết thì cũng đã hồn phi phách tán, tóm lại có một điều có thể khẳng định: Mẫu thân ngươi căn bản không có ở Minh giới, cũng không chuyển thành vong linh, chỉ cần chuyển thành vong linh thì sổ sách của Minh giới sẽ có ghi chép, tuyệt đối không có khả năng không tìm được"
Nghe được điều này khiến Lâm Lôi nhíu mày.
Với thân phận của Tử vong chúa tể thì tuyệt đối nàng sẽ không nói dối, mà mẫu thân của mình lại không có mặt ở Minh giới, cuối cùng nguyên nhân là gì?
"Chủ thần" Lâm Lôi liền hỏi "Thực sự thì mẫu thân của ta đã mất tích từ rất lâu, ta có điều tra và biết rằng mẫu thân đã chết, bởi vì linh hồn thuần khiết nên tại vật chất vị diện bị Quang minh giáo đình bắt hiến cho Quang Minh chúa tể, quang minh chúa tể dù sao cũng là một chúa tể, hẳn sẽ không quan tâm đến linh hồn của một con người? Linh hồn có thể xuyên qua không gian để tới Quang minh thần giới được không?"
Đối với điều này Lâm Lôi không có mấy tin tưởng.
Tử vong chúa tể nghe xong liền hoàn toàn hiểu được, lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Lôi "Linh hồn của Mẫu thân ngươi, nếu thực sự đúng như lời ngươi nói thì chính xác linh hồn của nàng sẽ đến Quang minh thần giới, hoàn toàn thuộc về Quang minh chúa tể hoặc bị Quang minh chủ thần khống chế, tóm lại ... không chịu sự quản chế của ta"
"Quang Minh thần giới?" Lâm Lôi vội vàng hỏi "Có biện pháp nào làm cho mẫu thân ta quay lại không?"
"Không có khả năng" Tử vong chúa tể trả lời.
Tử vong chúa tể nói như chém đinh chặt sắt "Phàm là những linh hồn khi rơi vào tay của Quang Minh chúa tể thì tuyệt đối không có khả năng khôi phục tự do, ta nói cho ngươi, Quang minh thần giới chính là nơi của Thiên sứ, ở đó Thiên sứ phải hoàn toàn trung thành với Quang minh chủ thần, không được có hai lòng, cho dù ngươi có tìm thấy mẫu thân mình thì nàng cũng đã trở thành thiên sứ, cũng không có khả năng khiến nàng quay trở về"
"Thiên sứ?" Lâm Lôi cũng đã gặp qua Thiên sứ nên cũng có thể hiểu được.
Thiên sứ chính là chủng tộc quân đội cường đại nhất của Quang Minh chủ thần. Theo truyền thuyết thì Thiên sứ chính là do Chủ thần sáng tạo, mặc dù trí tuệ thấp một chút nhưng lại được xem là binh khí hình người, mẫu thân của mình giờ thành Thiên sứ sao?
"Quang Minh chủ thần tập hợp những linh hồn thuần khiết làm gì? Cũng chỉ để tạo nên những đại quân đoàn Thiên sứ mà thôi" Tử Vong chúa tể lạnh nhạt cười.
"Không có biện pháp nào làm cho mẫu thân ta trở về sao?" Lâm Lôi khó hiểu hỏi lại.
"Nếu thành vong linh thì coi như người thân ngươi tự do, mà Thiên sứ thì ..." Tử Vong chúa tể liếc mắt nhìn Lâm Lô một cái "Lâm Lôi, hẳn ngươi đã biết tử thần khôi lỗi là dạng binh khí hình người, Thiên sứ chỉ có chút đặc biệt hơn mà thôi vì dù sao thì chúng cũng có trí tuệ, tuy nhiên chúng có một đặc điểm chung đó là Thiên sứ không có khả năng phản bội Quang minh chủ thần, mà với tính tình của Quang minh chúa tể thì đừng nói là ngươi, ngay cả Chủ thần có đích thân đến xin hắn khôi phục ký ức cho một Thiên sứ cũng chưa chắc đã được."
Lâm Lôi nghe xong thì đáy lòng cảm thấy nặng nề. Quang minh chúa tể dù sao cũng là chúa tể.
"Nếu ngươi không còn chuyện gì thì ta đi đây" Tử vong chúa tể đạm mạc nói.
Lâm Lôi còn chưa kịp suy nghĩ gì đã vội la lên "Ta còn chuyện muốn hỏi"
"Ngươi thực nhiều chuyện" Tử vong chúa tể có chút gật đầu nói "Nói đi" Thái độ của Tử vong chúa tể giờ này so với khi gặp mặt tại U Minh sơn dường như đã cởi mở hơn, điều đó cũng bình thường vì Chủ thần cũng rất bội phục những người đạt tới Đại viên mãn.
Dù sao thì việc trở thành chủ thần thì phải có duyên kỳ ngộ, điều này phụ thuộc vào vận khí thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Ta muốn hỏi, nếu một người đã hồn phi phách tán, liệu có thể làm cho người đó sống lại không?" Lâm Lôi lo lắng hỏi, Bối Bối bên cạnh cũng không khỏi liếc nhìn Lâm Lôi "Lão đại hỏi như vậy dám chắc vì Đức Lâm ông nội" Bối Bối biết rõ Lâm Lôi cùng Đức Lâm Kha ốc Đặc có tình cảm như thế nào.
"Tử vong chúa tể cười lên một tiếng đoạn nói "Thực là buồn cười, hồn phi phách tán hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, làm sao mà sống lại được?"
"Uhm ..." Tại đáy lòng của Lâm Lôi, một tia hi vọng cũng đã tan vỡ.
Vốn hắn cũng không hi vọng quá lớn, chỉ là một hi vọng xa vời mà thôi.
Tử vong chúa tể nhướng mày, đột nhiên mỉm cười nói "Lâm Lôi, thực ra một người đã hồn phi phách tán muốn sống lại có lẽ còn một chút hi vọng"
"Ân.." Mắt Lâm Lôi đột nhiên sáng chói lên nhìn chằm chằm Tử vong chúa tể "Chủ thần, biện pháp là gì?"
Tử vong chúa tể cũng cả kinh khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Lôi, nhưng nàng lại cười tươi hơn "Hồn phi phách tán chắc chắn là phải chết không thể nghi ngờ, đó là ý nghĩ của chủ thần, mà trong truyền thuyết thì Tánh mạng chí cao thần chính là tánh mạng quy tắc cũng có chút biến ảo, thân mình chính là tính mạng quy tắc. Vô hạn thiên địa vận chuyển, tất cả đều dưới sự khống chế của thiên địa quy tắc ... người mà hồn phi phách tán ta cứu không được nhưng Tánh mạng chí cao thần có lẽ có thể cứu:
"Đúng, đúng" Lâm Lôi không khỏi tràn ngập chờ mong, "Thiên địa vận chuyển cũng dưới sự hạn chế của quy tắc, Tánh mạng chí cao thần bản thân mình chính là Quy tắc, hắn nhất định có thể cứu được"
"Đây cũng chỉ là ý nghĩ của ta, ta không phải là Chí cao thần, có cứu được hay không ta cũng không dám chắc" Tử Vong chúa tể đạm mạc cười "Nhưng mà, trong mắt của ta thì Chí cao thần không có gì là không làm được, tại thiên địa vô hạn này tựa hồ bất kỳ điều gì họ cũng có thể làm được, bọn họ dù sao cũng chính là ... quy tắc"
Tử vong chúa tể cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, nhưng điều phỏng đoán này đối với Lâm Lôi cũng rất có thể là sự thực.
Tánh mạng chí cao thần, quản lý về phương diện này (tính mạng) rất có thể cứu được.
"Ta cũng không có lãng phí thời gian ở đây với ngươi nữa" Tử vong chúa tể đạm mạc nói "Ngươi đưa ra sáu người, cũng là ở Minh giới, ta sẽ phái người an bài họ đưa đến U Minh sơn tập trung, ngươi bây giờ cũng nên đến U Minh Sơn để tương tụ với bằng hữu thân nhân của ngươi đi" Vừa dứt lời ... Thân thể Tử vong chúa tể như là làn sương nhanh chóng trở về với thiên địa.
Dù sao người này cũng là phân thân bằng năng lượng của Tử Vong chúa tể mà thôi
Lâm Lôi và Bối Bối nhìn nhau "Lão đại, chúc mừng huynh" Bối Bối hi hi cười nhìn Lâm Lôi chúc mừng.
Lâm Lôi lúc này trên mặt hiện rõ sự vui mừng, từ Tử vong chúa tể biết được tin tức này đã giải trừ tất cả những mê hoặc bấy lâu nay của hắn. Cha và bọn họ còn sống ... mẫu thân nguyên lai trở thành Thiên sứ của Quang minh thần giới, còn có Đức Lâm ông nội có lẽ nếu gặp được Táng mạng chí cao thần thì còn hi vọng.
Chỉ còn một tia hi vọng thì Lâm Lôi sẽ lại tràn ngập đấu chí.
"Mọi chuyện cũng đã tốt rồi" Đáy lòng Lâm Lôi thầm nghĩ. "Bối Bối, đi ... chúng ta tới U Minh sơn" Lâm Lôi không múôn ở lại Diễm Cốt sơn lấy một khác nào nữa, trước hết rời khỏi Diễm Cốt sơn sau đó lên Kim Chúc tánh mạng chạy tới U Minh sơn là mục tiêu chính của hắn.
Minh giới - Bắc hài phủ,. Hang ổ của cường đạo Thập Bát sơn, trong đó có một chi mạch.
Bầu trời về đêm đã bao phủ hồ Hắc Long, ánh trăng đỏ như máu đang lấp ló sau những đám mây dày đặc;
Kiều Trì giờ này đang đứng trước cửa sổ phòng mình, hắn ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng đỏ như máu kia.
"Tích luỹ tiền tài lâu nay có thể ở trong thành mua lấy một chỗ ở" đây chính là điều mà trong lòng Kiều Trì đang nghĩ, "Bây giờ quan trọng nhất chính là nắm được thời cơ đi vào trong thành. Uhm, ba tháng sau trong núi sẽ phái người đi bán hết những đồ đã cướp bóc được, nên ba tháng sau sẽ đi"
Kiều Trì lâu nay vẫn không nóng lòng, vẫn một mực chờ đợi, tuy nói là người của cường đạo nhưng hắn cũng chỉ ở bên trong mà thôi, tất cả tài vụ đều do hắn quản. Tuy nhiên hắn cũng không dám tham lam, dù gì hắn cũng lăn lộn trong quan trường bao nhiêu năm, phần lớn những thủ đoạn hắn đều biết hết. Mà quản lý tài vụ với những tên suốt ngày chỉ biết chém giết thì chẳng hiểu gì cả, cũng chính như vậy nên nhiều năm qua có được Kiều Trù đối với những tên đạo đặc biệt hưng phấn.
Trong mắt bọ họ, vị quản gia này rất nhân hậu, hơn nữa phân phối tài vật cũng rất công bằng khiến cho mọi người đều tin phục/
Đột nhiên
"Lão thập nhị" Một tiếng vang lên như rống
"Người nào?" Kiều Trì nhíu mày, lúc này hắn mới từ trong phòng bay ra
Ở trong toà thành cũng không có ít người đi ra, Lĩnh chủ của chi mạch là một người đầu trọc tráng hán cũng nhanh chóng hướng phía ngoài bay tới "Aizz, lão đại, có chuyện gì mà gấp vậy?" Hắn vừa nói xong cũng mang theo hộ vệ hướng phía âm thanh nhanh chóng bay ra nghênh đón. Hắn cũng nghe được tiếng nói đó chính là Tổng thủ lĩnh của Thập Bát Sơn
Ánh trăng đỏ như máu bao trùm tất cả không gian, tựa hồ như cả rừng núi nơi này được bao phủ bởi một tầng huyết sắc,
"Lão thập nhị, động tác nhanh lên một chút" Âm thanh hùng hậu lại một lần nữa vang lên.
Kiều trì đi theo sau đại hán đầu trọc, hắn cũng phát hiện người mới đến là một gã to lớn cùng một gã tóc trắng khoác trên mình áo bào tím. Kiều Trì chỉ biết gã to lớn kia chính là Tổng thủ lĩnh của Thập bát sơn Khắc Lý áo Mạt Đặc Lạp "Người bên cạnh của Tổng thủ lĩnh là ai?" Kiều Trì trong lòng có chút nghi hoặc, trong núi này hắn không nhận ra đại nhân vật này là ai. "Bên cạnh ta chính là thất tinh ác ma Bối uy Lợi đại nhân" gã đại hán liền nói.
Đại hán đầu trọc lập tức khom người nói "Xin ra mắt đại nhân"
Tử bào kim phát nam tử đạm mạc quét mắt qua, ánh mắt tập trung vào người đứng sau đại hán đầu trọc - Kiều Trì. Kiều Trì thấy thế thì cả kinh "Thất tinh ác ma này nhìn chằm chằm ta làm gì?" Đối với Kiều Trì thì thất tinh ác ma chính là tầng lớp cao thủ, tại Minh giới chính là siêu cấp cường giả.
"Ngươi gọ là Kiều Trì?" Tử bào kim phát nam tử đạm mạc hỏi
"Ách, ... đúng vậy" Kiều Trì kinh hãi
"Kiếp trước ở Ngọc Lan đại lục vị diện?" Tử bào kim phát nam tử trên mặt lộ ra một nụ cười.
Kiều Trì giờ này rất kinh hãi nhưng cũng chỉ biết gật đầu thừa nhận
"Tốt lắm, đi theo ta" tử bào kim phát nam tử nói thẳng
"Xin bảo Bối Uy Lợi đại nhân, mang Kiều Trì đi làm gì?" Đại hán đầu tróc liền hỏi, nhiều năm qua Kiều Trì luôn làm quản gia của hắn khiến hắn phi thường hài lòng, chuyện gì cũng có thể giải quyết không cần hắn quan tâm, hắn cũng thực sự không nỡ để Kiều Trì ra đi
Tử bào kim phát nam tử không khỏi nhíu mày
"Lão thập nhị" Tổng thủ lĩnh Thập bát sơn không khỏi trách mắng
"Thủ lĩnh, cứ để hắn dẫn ta đi: "Kiều Trì cũng cảm kích đại hán đầu trọc này, lúc này đây hắn biết yêu cầu của vị thất tinh ác ma này, căn bản đám cường đạo không dám phản kháng.
"Kiều Trì ..." Đại hắn đầu trọc nhìn hắn, vỗ vỗ vào vai nói. Lúc này Kiều Trì cũng cố nở ra nụ cười, trong lòng cũng không biết phải nghĩ gì "Chuẩn bị nhiều năm như vậy, sắp được thoát ra ngoài, như thế nào mà đột nhiên lại có người tới dẫn ta đi? Lần này ... nhìn kiểu này lại càng khó được tương tụ cùng bọn lão Tam rồi"
"Yên tâm đi, không phải chuyện xấu" Tử bào kim phát nam tử liếc mắt nhìn bọn hắn, lạnh lùng nói "Chuyện này là chủ thần an bài"
"Chủ thần an bài?"
Kiều Trì cùng mấy người xung quanh sợ đến hô to
"Ngươi, theo ta" Tử bào Kim phát nam tử nhìn về phía Kiều Trì lạnh lùng nói
"Rõ" Kiều Trì cũng không e sợ, hắn giờ này trong lòng cũng trở nên mờ mịt "Ta chỉ là một tiêu nhân vật, như thế nào lại khiến cho Chủ thần chú ý, lại còn phái người tới đây?" Kiều Trì trong lòng tràn đầy khó hiểu, nhưng cũng chỉ còn biết theo vị thất tinh ác ma cao thủ này rời đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook