Bán Lộ Phu Phu
Chương 24: Lâm dực ah, lâm dực (thượng)

Lúc Tần An nhắn tin qua thì Lâm Dực đang ở giữa giờ dạy, sau khi trộm liếc nhìn điện thoại một cái, Lâm Dực lại làm bộ điềm nhiên như không có việc gì.

—— Hàn Ninh Cẩn.

Tuy tin nhắn chỉ viết có ba chữ kia, nhưng Lâm Dực đã lập tức hiểu rõ ý tứ của Tần An.

Tận lực không đổi sắc mặt giải thích rõ ràng một đoạn định nghĩa cuối cùng trong bài học, Lâm Dực bật một video có liên quan đến bài giảng lên, sau đó lùi mình về sau, đây là chiêu mà y thường dùng mỗi khi lời biếng, lợi người lợi mình, cớ sao mà không làm?

Xem thời gian, còn tới nửa giờ nữa mới tan học, Lâm Dực tựa đầu vào màn chiếu, buông thỏng mắt, khẽ thở dài.

Không hề nghi ngờ, cho dù vài ngày trước Lâm Dực đã thập phần không phúc hậu cho Tần An leo cây, nhưng điều đáng nhắc tới chính là, tính tình của Tần An thiệt rất…mãnh mẽ, ngoại trừ việc xém tí xíu đã phi đao giải phẫu đóng đinh Lâm Dực trên bức tường vào ngày hôm sau, thì hiệu suất làm việc của hắn vẫn chẳng thua kém mấy anh đặc công nước ngoài bao nhiêu, phải nói là chưa tới một tuần mà đã điều tra rõ ràng các manh mối của việc y đang nhờ.

Đẩy kính mắt, Lâm Dực thoáng có chút thất thần nhìn chằm chằm vào thanh progress trên video.

Ngoài ý muốn, y cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Y không nghĩ tới chuyện Ôn Minh bắt mình phải bỏ thuốc Ôn Kỳ lại có quan hệ với người bên cạnh y. Y vốn chỉ tưởng lại có ông đại gia biến thái nào đó đã nảy lòng tham với sắc đẹp của Ôn tiểu mỹ nhân mà thôi, nếu như là cái loại chuyện xấu xa không thấy được ánh sáng này, thì y tối đa có thể dựa vào Tần An để dọn dẹp mọi chuyện êm xuôi, dù sao cũng không có tên nào ngu ngốc đến nổi tự đâm đầu vào họng súng của bọn con em thế gia như hắn.

Nhưng đáng tiếc là, kết quả mà Tần An điều tra được rõ ràng đã thua xa sự lạc quan của Lâm Dực.

Người đứng sau chuyện này vậy mà lại là Hàn Ninh Cẩn, nghĩ đến đây Lâm Dực nhịn không được nhíu mày, y dường như đã hiểu được hành động khó hiểu trước khi rời đi của Hàn Ninh Cẩn vào đêm đó rồi.

Hắn chính xác đã nói, Lâm Dực thật ra chẳng hề thích Ôn Kỳ như vậy đâu.

Hắn cũng đã xác định, Lâm Dực sẽ không vì chuyện của Ôn Kỳ mà mạo hiểm dây dưa với đám người xã hội đen, tựa như bảy năm trước, y đã không dám vì hắn mà đắc tội người của Hàn gia vậy.

Khi đoạn cuối của video được chiếu xong, Lâm Dực mặt không biểu tình liếc mắt nhìn thời gian, rồi quay người khoát khoát tay: “Tan học thôi.”

Tới lúc đi ra thang máy, quả nhiên không ngoài sở liệu, cách một khoảng thật xa Lâm Dực đã nhìn thấy chiếc xe thể thao sáng loán lộng lẫy của Tần An dừng ở dưới lầu.

“Mấy em sinh viên trường cậu đều nhìn tôi với ánh mắt như thể tôi sắp cua cậu không bằng.” lên xe, Lâm Dực vừa ngẩng đầu đã phải chứng kiến khuôn mặt tươi cười chẳng biết sống chết của Tần An.

Mím môi, Lâm Dực không đáp lời, một đường dò xét từ chiếc đồng hồ màu đỏ chói mắt của Tần An đến đôi giầy da bỉ bựa trên cặp chân dài kia, hàm ý trong đáy mắt đã rõ rành rành là—— vô luận nhìn thế nào con mẹ nó cậu lại càng giống với cái loại công tử đi chơi gái hơn ai hết.

Suy sụp cúi mặt, Tần An thức thời ngậm miệng lại, nhanh chóng lái xe biến khỏi cái trường học lắm thị phi này.

… trong tình huống như vậy mà còn có tâm tư tán hươu tán vượn thì ngoại trừ Tần An ra thì thật sự không có người thứ hai trên đời.

Quán cafe.

“Lát nữa tôi có một cuộc giải phẩu cho một bà bầu mang thai song sinh,” bưng ly cà phê nóng hầm hập, Tần An nhíu mày nhìn Lâm Dực, “Cậu hôm nay đừng đi tìm hắn, đến mai tôi sẽ đi cùng cậu.”

“… Tìm ai?” Lâm Dực cúi đầu nhấp ngụm cà phê, giả ngu nói.

“×, ít có giả bộ đi, tên họ Hàn kia hiện tại cũng không phải người cậu có thể đối phó được.”

“Tôi sẽ không đi tìm hắn.” Lâm Dực nhanh chóng nói ra.

Tần An sững sờ, sau đó hí mắt, vẻ mặt hoài nghi: “Thật sự?”

“Thật sự.”

“Con mẹ nó cậu nếu —— “

“Uống xong cà phê rồi thì mau cút nhanh lên đi,” Lâm Dực buồn cười, “Bộ đây là ngày đâu tiên cậu mới quen biết tôi sao?”

“…” Tần An không lên tiếng.

Trầm mặc hết nửa ngày, Tần An rốt cục cũng uống xong cà phê, trước khi rời đi đối phương khó có được chút nghiêm trang mà nhìn chằm chằm vào Lâm Dực: “Kỳ thật, cậu không hề ích kỷ.”

Lâm Dực vừa muốn há mồm nói gì, ngay sau đó đối phương đã bổ sung thêm một câu: “Cậu chỉ là có đôi khi cmn như đàn bà, cố kỵ quá nhiều thứ.”

Nói xong, Tần An liền xun xoe bỏ chạy, mà cái tướng chạy của hắn nhìn hoài vẫn không thấy chút mỹ cảm nào.

Còn lại mình Lâm Dực cắm cọc trên ghế giả bộ bình tĩnh, y chẳng cần chấp nhặt với kẻ kém hiểu biết như Tần An làm gì, đợi bữa khác y sẽ tung ra thủ đoạn phản kích lợi hại hơn nữa.

Ánh mắt vô ý thức mà đảo quanh một vòng, lúc Lâm Dực vừa muốn dọn dẹp đứng dậy, thì lại bất ngờ giật mình đứng nguyên tại chỗ.

Đập vào mắt y chính là đầu đề của số báo mới nhất đặt ở cửa ra vào ——Người thừa kế của công ty giải trí XX sẽ tổ chức lễ cưới vào hôm nay.

Lục Nhiên kết hôn!

Phản xạ có điều kiện mà trở mình lấy điện thoại ra, nhưng một giây trước khi đầu ngón tay chạm đến danh tự của Ôn Kỳ thì liền dừng lại, Lâm Dực vặn chặt lông mày, y đoán…Ôn Kỳ hiện tại chắc sẽ không muốn gặp y.

Vài phút sau, Lâm Dực rời khỏi giao diện của danh bạ điện thoại.

Hiện tại, y có thể thay Ôn Kỳ làm một ít việc càng hữu dụng hơn, ví dụ như, đi tìm Hàn Ninh Cẩn.

Tần An đã giúp y quá nhiều rồi, Lâm Dực không muốn lại để cho hắn bị cuốn vào chuyện này nữa, cho nên vừa nãy y mới nói dối với Tần An, để làm cho hắn yên tâm.

Hít sâu một hơi, lúc Lâm Dực chuẩn bị ly khai, thì lại tới lượt điện thoại đột ngột vang lên.

Là một dãy số lạ lẫm.

“Cậu khỏe chứ?” Ngay lúc vừa bắt máy, Lâm Dực không hiểu sao lại cảm thấy ngay một trận bực tức.

“…” Trong điện thoại lại vang lên một tiếng cười nhẹ, ngay sau đó, thanh âm của một người đàn ông trung niên truyền tới rõ ràng hơn, “Người trẻ tuổi, cậu điều tra tôi sao?”

…là Ôn Minh.

Lâm Dực còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã khinh thường hừ lạnh, tiếp tục nói: “Cậu thật giống như cũng không phải rất quan tâm con gái của mình?”

Thân thể căng cứng, Lâm Dực đè nén giọng nói đã hơi run rẩy của mình, không rõ ràng hỏi: “Ông có ý gì?”

“Tôi sẽ nhắn địa chỉ qua cho cậu, nhớ mang Ôn Kỳ đến đổi cô bé.” Nói xong, đối phương còn bổ sung thêm một câu cuối, “Nếu cảm thấy hữu dụng, cậu có thể báo cảnh sát!”

—————————–

Nguyên văn 骚包的豆豆鞋 – Lúc search GG thì ra đc đôi này:]]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương