Bản Hợp Đồng Tà Ác: Tổng Tài Xin Buông Tha Cho Tôi
-
Chương 30: Phương thức trừng phạt tàn nhẫn
Hắn cưới âm hiểm như đang thưởng thức con mồi sắp bị làm thịt.
Không biết từ lúc nào, áo của hắn cởi ra để lộ nửa thân trên rắn chắc màu đồng hoàn mĩ. Hắn lắc nhẹ cái ly thủy tinh chứa một chất lỏng màu đỏ như máu.
- Anh sao lại mang tôi vào đây?- cô lo lắng
Hắn bước tới gần cô một cách ưu nhã rồi ngồi xuống nâng cằm cô lên. Chất lỏng trong ly từ từ chảy vào miệng cô. Cái vị cay nồng, nóng rực khiến cổ họng cô khô rát, khó chịu. Tự nhiên hắn cho cô uống rượu mà còn là rượu mạnh nữa.
Một trận ho khan bắt đầu.
- Anh...khụ...khụ...anh sao lại bắt tôi uống...uống rượu?- cô bất mãn lên tiếng.
Nhìn cô chật vật hắn chẳng buồn quan tâm mà vứt cho cô một câu
- Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu.
Choáng nha, rốt cuộc hắn muốn thế nào đây. Hôm nay hắn khác quá.
( không cần vội, chút nữa sẽ biết...he...he...)
Boong...boang...đồng hồ điểm 12h
Choang...chiếc ly bị Lôi Kình ném vỡ tan tành. Hắn hung hăng lao về phía cô. Hắn túm lấy người cô vứt lên giường. Khi ỳ thức cô còn chư thanh tỉnh thì tay và chân cô đã bị buộc chặt. Vào giường không thể nhúc nhích.
- Anh, cái tên xấu xa này! Sao lại chói tôi?- cô gào nên
- Bé ngoan, không làm vậy thì lát nữa sẽ không đẹp.- hắn nói đầy vẻ thần bí. Nhưng cô cảm nhận có cái gì đó không đúng.Hắn dường như biến thành kẻ khác vậy.
Hắn cúi xuống moi từ gầm giường ra một cái hộp sắt.
Hắn mở hộp, bắt đầu lắp rắp. Chưa đầy 5 phút đã hoàn thành một cái máy vừa giống súng vừa không phải súng.
- Nó là cái gì?
- Bảo bối em nói tôi chỉ có được cơ thể em mà vĩnh viễn không có được tim em?
- Vậy...vậy thì sao?
- Em là của tôi. Tôi muốn đóng dấu nên món đồ của mình.
Vừa nó hết câu hắn lật người cô úp sấp xuống. Tức khắc những mũi kim lạnh lẽo liên tục đâm vào da thịt trắng như tuyết. Cô cảm thấy mình giống như sắp chết nhưng không tài nào mà ngất đi được. Có lẽ là vì thứ rượu đó. Cô không biết làm gì ngoài cam chịu. Cô ghét hắn. Ghét kẻ bá đạo luôn cho mình cái quyền tổn thương người khác.
Khoảng hơn một tiếng sau, cuối cùng cực hình cũng kết thúc. Cả người cô vô lực nằm ở đó không nhúc nhích dù tay chân đã tự do. Phía vai trái cô đau nhức vô cùng.
Ở trên cao hắn thoả mãn ngắm nhìn tác phẩm của mình. Hắn đã đã in lại một con huyết long trên vai cô. Cả đời này cô là đàn bà củ hắn. Hắn nghiêng người hô nên tấm lưng trần của cô. Hắn mơn man quanh vùng da sưng tấy, đỏ ửng của cô đầy mê luyến. Bàn tay hắn lần xuống phía dưới chỗ cặp mông căng tròn kia. Như ý thức được điều hắn muốn làm cả người cô cứng ngắc. Thu lại chút sức tàn cô đẩy mạnh hắn ra. Cả người cô lăn ra khỏi giường.
Áaaaaa...cảm giác đau đớn từ lưng truyền đến. Cô đang nằm lê đám thủy tinh vỡ. Bị cô đẩy ra, hắn hoàn toàn mất đi lý trí. Mặc cô đang chảy máu hắn hung hăng xâm nhập vào giữa hai chân cô. Mỗi cái va chạm làm mảnh thủy tinh càng đâm sâu vào lưng cô. Cô mệt mỏi quá! Mẹ, cô thấy mẹ đang gọi cô. Trước mắt cô là một mảng tối đen. Tôi nguyền rủa anh phải xuống địa ngục.....
Không biết từ lúc nào, áo của hắn cởi ra để lộ nửa thân trên rắn chắc màu đồng hoàn mĩ. Hắn lắc nhẹ cái ly thủy tinh chứa một chất lỏng màu đỏ như máu.
- Anh sao lại mang tôi vào đây?- cô lo lắng
Hắn bước tới gần cô một cách ưu nhã rồi ngồi xuống nâng cằm cô lên. Chất lỏng trong ly từ từ chảy vào miệng cô. Cái vị cay nồng, nóng rực khiến cổ họng cô khô rát, khó chịu. Tự nhiên hắn cho cô uống rượu mà còn là rượu mạnh nữa.
Một trận ho khan bắt đầu.
- Anh...khụ...khụ...anh sao lại bắt tôi uống...uống rượu?- cô bất mãn lên tiếng.
Nhìn cô chật vật hắn chẳng buồn quan tâm mà vứt cho cô một câu
- Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu.
Choáng nha, rốt cuộc hắn muốn thế nào đây. Hôm nay hắn khác quá.
( không cần vội, chút nữa sẽ biết...he...he...)
Boong...boang...đồng hồ điểm 12h
Choang...chiếc ly bị Lôi Kình ném vỡ tan tành. Hắn hung hăng lao về phía cô. Hắn túm lấy người cô vứt lên giường. Khi ỳ thức cô còn chư thanh tỉnh thì tay và chân cô đã bị buộc chặt. Vào giường không thể nhúc nhích.
- Anh, cái tên xấu xa này! Sao lại chói tôi?- cô gào nên
- Bé ngoan, không làm vậy thì lát nữa sẽ không đẹp.- hắn nói đầy vẻ thần bí. Nhưng cô cảm nhận có cái gì đó không đúng.Hắn dường như biến thành kẻ khác vậy.
Hắn cúi xuống moi từ gầm giường ra một cái hộp sắt.
Hắn mở hộp, bắt đầu lắp rắp. Chưa đầy 5 phút đã hoàn thành một cái máy vừa giống súng vừa không phải súng.
- Nó là cái gì?
- Bảo bối em nói tôi chỉ có được cơ thể em mà vĩnh viễn không có được tim em?
- Vậy...vậy thì sao?
- Em là của tôi. Tôi muốn đóng dấu nên món đồ của mình.
Vừa nó hết câu hắn lật người cô úp sấp xuống. Tức khắc những mũi kim lạnh lẽo liên tục đâm vào da thịt trắng như tuyết. Cô cảm thấy mình giống như sắp chết nhưng không tài nào mà ngất đi được. Có lẽ là vì thứ rượu đó. Cô không biết làm gì ngoài cam chịu. Cô ghét hắn. Ghét kẻ bá đạo luôn cho mình cái quyền tổn thương người khác.
Khoảng hơn một tiếng sau, cuối cùng cực hình cũng kết thúc. Cả người cô vô lực nằm ở đó không nhúc nhích dù tay chân đã tự do. Phía vai trái cô đau nhức vô cùng.
Ở trên cao hắn thoả mãn ngắm nhìn tác phẩm của mình. Hắn đã đã in lại một con huyết long trên vai cô. Cả đời này cô là đàn bà củ hắn. Hắn nghiêng người hô nên tấm lưng trần của cô. Hắn mơn man quanh vùng da sưng tấy, đỏ ửng của cô đầy mê luyến. Bàn tay hắn lần xuống phía dưới chỗ cặp mông căng tròn kia. Như ý thức được điều hắn muốn làm cả người cô cứng ngắc. Thu lại chút sức tàn cô đẩy mạnh hắn ra. Cả người cô lăn ra khỏi giường.
Áaaaaa...cảm giác đau đớn từ lưng truyền đến. Cô đang nằm lê đám thủy tinh vỡ. Bị cô đẩy ra, hắn hoàn toàn mất đi lý trí. Mặc cô đang chảy máu hắn hung hăng xâm nhập vào giữa hai chân cô. Mỗi cái va chạm làm mảnh thủy tinh càng đâm sâu vào lưng cô. Cô mệt mỏi quá! Mẹ, cô thấy mẹ đang gọi cô. Trước mắt cô là một mảng tối đen. Tôi nguyền rủa anh phải xuống địa ngục.....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook