Bạn Gái Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ
-
4: Mũ Trò Chơi
“Ta giống như nhà quê lên thành phố.” Trong lòng an ủi mình phải bình tĩnh, trên mặt Hạ Triết vẫn giả bộ như ta đây có chuyện gì mà chưa từng thấy qua, thản nhiên ngồi vào ghế lái phụ.
Dây an toàn tự động thắt chặt, xe cất cánh.
Trong lòng Hạ Triết: "WTF??!!”
Không bao lâu sau, xe bay dừng lại bên ngoài cửa sổ cao tầng của một tòa nhà.
Sau khi kết nối, cửa xe và cửa sổ đồng thời mở ra.
“Đi vào đi.”
“À ừm.” Hạ Triết nhảy xuống xe, quan sát trang trí trong phòng.
Ngay khi hắn đang quan sát các loại thiết bị điện kỳ lạ giống như một em bé tò mò, Lãnh Cầm đã vào nhà lấy một thứ khiến tim hắn đập thình thịch.
Một cái mũ trò chơi!
"Trong mũ thực tế ảo này có một trò chơi, ta cho ngươi một ngày để tổng kết ra ưu điểm và khuyết điểm của trò chơi này, coi như đó là phỏng vấn.
Ngươi có thể thoải mái sử dụng đồ ăn thức uống trong phòng này, nhưng không có quần áo cho ngươi thay đâu.
Không có chuyện gì thì ta đi trước đây.”
“Đây không phải nhà ngươi sao?” Hạ Triết tỏ vẻ nàng là đồ lừa đảo!
Lãnh Cầm nhìn hắn một cái: "Đây là nhà ta, một gian phòng trong nhà ta.
Nghiêm túc mà nói, cả tòa nhà này đều là của ta.”
Hạ Triết choáng váng.
Lãnh Cầm cười cười, không biết vì sao trước kia nàng cảm thấy hành vi khoe của rất nhàm chán, nhưng giờ phút này lại làm cho nàng sinh ra cảm giác vui sướng, có thể là vì vừa rồi đấu khẩu với hắn bị thua chăng?
“Hừ.” Nàng tiêu sái xoay người, chuẩn bị rời khỏi phòng, "Cơ hội ta đã cho ngươi, còn phải xem ngươi có nắm bắt được hay không.”
“Chờ một chút.” Hạ Triết vội lên tiếng.
Lãnh Cầm quay đầu lại cười nói: "Không cần khoác lác hay bảo đảm cái gì, tất cả đều phải xem thành quả ngày mai của ngươi.”
Hạ Triết gãi đầu: "Không phải, thật ra ta chỉ muốn hỏi, ách...!ngươi có thể dạy ta cách dùng mũ trò chơi này không?"
Lãnh Cầm: "...”
Lãnh Cầm hoài nghi gần đây có phải mình quá mong cầu người tài nên mới bị quỷ che mắt đưa cái tên này trở về không.
Hay chỉ bởi vì hắn trông có vẻ rất nhiệt tình, bộ dạng rất thuận mắt nàng?
Nhưng đã đồng ý cho cơ hội, nàng cũng không có ý định đổi ý, đi tới chỉ đạo Hạ Triết:
"Thấy không, nút khởi động ở bên hông, đội mũ trò chơi nằm xuống, nhắm mắt thả lỏng, chương trình sẽ tự động kiểm tra tình trạng não của ngươi rồi tiến hành liên kết với thần kinh não, hiểu chưa?"
Hạ Triết gật đầu: "Hiểu rồi.”
Lãnh Cầm xoay người định đi, Hạ Triết lại hô: "Chờ đã.”
“Cái gì nữa?”
"Ách...!có thể giới thiệu cách sử dụng đồ điện gia dụng trong phòng một lần cho ta được không, ta chưa từng trải đời, sợ làm hỏng đồ trong nhà ngươi, ví dụ như thứ trên bàn đây là cái gì?"
Hạ Triết chỉ vào một thiết bị điện hình khối vuông trông rất đẹp ở trên bàn, trong lòng suy đoán liệu nó có phải là người máy trí năng hay không.
Chỉ thấy Lãnh Cầm mặt không chút thay đổi nhìn hắn: "Ngay cả ấm nước mà ngươi cũng không biết?”
Hạ Triết: "...”
“Còn đùa nghịch nữa ta đánh ngươi à!” Lãnh Cầm uy hiếp một tiếng, xoay người rời đi.
Đợi đến khi cửa phòng đóng lại, Hạ Triết mới ngồi xuống sô pha để bình phục tâm tình rối loạn của mình.
Hắn dù gì cũng coi như là niềm kiêu ngạo của cô nhi viện, từ nhỏ nghịch ngợm gây sự cũng không ảnh hưởng đến kết quả học tập của hắn, còn thuận lợi thi đậu vào một trường đại học, kết quả bây giờ ngay cả một cái bình đun nước cũng không nhận ra!
Hai tay Hạ Triết đè lên má làm ra vẻ hoảng sợ.
Cũng may hắn không phải kiểu người ở hoàn cảnh xa lạ thì sẽ luống cuống tay chân, nhập gia tùy tục, có cơ hội nếm thử kỹ thuật thực tế ảo của tương lai thì nhất định phải trải nghiệm cho tốt nha.
Hạ Triết nhấn nút khởi động, đội mũ trò chơi rồi nằm trên sô pha, rất nhanh sau đó cơn buồn ngủ mãnh liệt ập tới khiến hắn thất thần trong một giây, đến khi ý thức quay trở lại, Hạ Triết phát hiện mình đã ở trong không gian ảo.
Sờ soạng một hồi, hắn nhận ra cách sử dụng không gian giả định giống với cách sử dụng hệ thống máy tính.
Hạ Triết không vội vã chơi trò chơi Lãnh Cầm nói mà mở công cụ tìm kiếm ra, hy vọng có thể hiểu rõ về thời đại này trong khoảng thời gian ngắn nhất.
“A...!ồ… à…”
Hạ Triết vừa tìm tòi thông tin vừa nhịn không được cảm thán, thông qua việc tìm đọc tư liệu lịch sử, hắn phát hiện lịch sử của thời không này xuất hiện sự đứt gãy văn minh rất lớn.
Chỉ biết là hành tinh mẹ nơi đã dựng dục ra nền văn minh nhân loại không chịu nổi mức độ khai phá của con người nên không còn thích hợp để nhân loại sinh sống.
Cũng may lúc ấy nhân loại đã nắm giữ kỹ thuật nhảy vọt giữa các vì sao, cũng phát hiện ra tinh cầu nơi nhân loại có thể sinh tồn, cho nên trước khi hành tinh mẹ sụp đổ đã tiến hành quá trình đại di cư.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook