Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ
-
Chương 17: Vườn trường Mary Sue (15)
Giữa trưa ngày hôm sau, Quý Lạc ở nhà ăn trường học cùng vài nữ sinh chung lớp cùng nhau ăn cơm, kỳ thật cô là tưởng một người, nhưng mà những người này thật sự là quá nhiệt tình, cho nên cô đành phải ngồi ở chỗ kia, nghe các cô nói một ít bát quái của minh tinh, chờ thời điểm không khí tăng vọt thì sẽ phối hợp mà cười một cái.
Một nữ sinh đang vừa chơi di động vừa nói chuyện phiếm đột nhiên ngừng thanh âm, những người khác khó hiểu mà nhìn cô, mà cô lại nhìn mặt Quý Lạc, sau đó lại nhìn vào màn hình di động, cứ như thế vài lần, Quý Lạc rất mau liền ý thức được có cái gì không đúng rồi.
"Chuyện gì vậy?"
Một nữ sinh khác cảm thấy rất kỳ quái, thò đầu lại gần, đôi mắt nhìn về phía màn hình di động của nữ sinh kia, nhìn trong chốc lát đột nhiên hai mắt liền trợn to, cũng giống nữ sinh kia dùng ánh mắt không thể tin tưởng mà nhìn Quý Lạc.
"Quý Lạc, cậu như thế nào......"
Lời nói còn chưa dứt, ánh mắt đã chứa đầy thâm ý, như là Quý Lạc đã làm ra chuyện đồi phong bại tục gì, Quý Lạc thiếu chút nữa bị thái độ muốn nói lại thôi của cô ta làm cho tức chết.
Thời khắc mấu chốt Nhị Linh vẫn là dùng được, nó bay tới đối diện, mắt nhìn vào di động, sau đó nói 【 Lạc Lạc, trên diễn đàn của trường học các ngươi, có một tấm ảnh chụp về ngươi, là vào đêm qua. 】
Quý Lạc nghe vậy cũng lấy di động mở diễn đàn ra, phát hiện tin tức đang đứng đầu quả nhiên là nói về cô, vừa nhìn vào liền biết đây là một cái tài khoản giả, nhưng không ai quan tâm đến chuyện này, người khác chỉ chú trọng nội dung ảnh chụp.
Trong ảnh chụp, tuy rằng có chút tối, nhưng chỉ cần liếc mắt qua một cái liền có thể nhìn ra đó là Quý Lạc.
Đây không phải là ảnh chụp đêm qua cô cùng Lục Thất Niên sao? Là ai đã chụp được? Lại còn dùng chủ đề ác tục như vậy, cái gì gọi là cầm lòng không đậu?
【 Có cần ta tra người này giúp ngươi không? 】
"Ngươi còn có cái công năng này?"
Quý Lạc cùng Nhị Linh nói chuyện với nhau đều là thông qua tâm linh cảm ứng, cho nên hiện tại người bình thường sẽ nghe không được, chỉ là Quý Lạc không nghĩ tới Nhị Linh còn có loại bản lĩnh này.
【 Đương nhiên. 】 Nhị Linh đương nhiên đem lời này trở thành khích lệ, trong lòng không khỏi lâng lâng, 【 Ta thuộc về loại trí não, đối với phương diện kỹ thuật Internet cũng khá lợi hại, ngoài ra ta còn có có thể theo dõi linh tinh ở cự ly xa. 】
Từ từ, theo dõi ở cự ly xa? Quý Lạc cười, "Không cần, hiện tại không cần đào ra, đến lúc đó lại nói."
【 Được. 】
Nhị Linh đoán được Quý Lạc phỏng chừng là đã có chủ ý, vì thế cũng không có nhắc lại.
Bởi vì là ở nhà ăn, cho nên lượng người rất lớn, luôn có người sẽ nhìn đến cái tin này, lúc này đã có rất nhiều người mang theo ánh mắt sắc bén nhìn Quý Lạc, nếu đổi lại là nữ sinh cao trung bình thường khác, phỏng chừng lúc này sớm đã xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Nhưng mà Quý Lạc là diễn viên thời điểm lúc trước tai tiếng có nhiều đi chăng nữa, mặc dù không có cái nào là sự thật, nhưng không phải cái nào cũng đều có hình có chân tướng sao, Quý Lạc lại trước nay đều không có bởi vì loại sự tình này mà đi làm sáng tỏ, bởi vì lời đồn sẽ luôn tự sụp đổ.
Lần này, Quý Lạc cũng không tính toán phải đi giải thích cái gì, những người này là người có quan hệ gì với cô, vì cái gì cô phải để ý ánh mắt của bọn họ?
Đến nỗi cái người phía sau màn kia, cùng cô có thù oán chỉ có một, thật sự là tìm không ra được người thứ hai.
"Thật không nghĩ tới cô ta lại là loại người này."
"Đúng vậy, tri nhân tri diện bất tri tâm*."
*nhìn người chỉ thấy được mặt nhưng không thấy được tâm địa.
"Kẻ có tiền đều là như vậy."
Các loại nghị luận giống như hóa thành vũ khí, đều muốn công kích Quý Lạc, nhưng mà mặc kệ những người đó nói khó nghe như thế nào, Quý Lạc vẫn làm như không có việc gì, tiếp tục ăn cơm của chính mình, chỉ có ăn no mới lại có sức lực làm việc a.
Mặt khác mấy nữ sinh ngồi cùng bàn mới đầu cũng có chút hoài nghi Quý Lạc, nhưng lúc tiếp xúc các cô đối với tính cách Quý Lạc vẫn là có chút hiểu biết, lúc này lại thấy bộ dáng Quý Lạc một chút đều không có hoảng loạn, liền biết chuyện này khẳng định không phải như trên tin nói.
"Quý Lạc cậu yên tâm, tớ tin tưởng cậu."
Một người nữ sinh mở miệng, ngữ khí mang theo tia kiên định, cái nữ sinh này chính là người ngay từ đầu đã giúp Bạch Liễm nói chuyện, giờ phút này lại lựa chọn giúp Quý Lạc nói chuyện, từ ánh mắt của cô có thể thấy được lời nói là phát ra từ nội tâm.
"Chúng ta cũng tin tưởng cậu."
Nhìn vài khuôn mặt trẻ tuổi khác, tâm Quý Lạc đột nhiên có tí ấm áp, tuy rằng chỉ là một chuyện rất nhỏ, nhưng cô lại có thể cảm nhận được khoảng cách giữa người với người.
Đây là cảm giác mà khi cô làm minh tinh chưa từng có.
"Cảm ơn các cậu."
Không có lời gì để nói, chỉ có thể nói câu cảm ơn, mặc dù bé nhỏ không đáng kể!
Một nữ sinh đang vừa chơi di động vừa nói chuyện phiếm đột nhiên ngừng thanh âm, những người khác khó hiểu mà nhìn cô, mà cô lại nhìn mặt Quý Lạc, sau đó lại nhìn vào màn hình di động, cứ như thế vài lần, Quý Lạc rất mau liền ý thức được có cái gì không đúng rồi.
"Chuyện gì vậy?"
Một nữ sinh khác cảm thấy rất kỳ quái, thò đầu lại gần, đôi mắt nhìn về phía màn hình di động của nữ sinh kia, nhìn trong chốc lát đột nhiên hai mắt liền trợn to, cũng giống nữ sinh kia dùng ánh mắt không thể tin tưởng mà nhìn Quý Lạc.
"Quý Lạc, cậu như thế nào......"
Lời nói còn chưa dứt, ánh mắt đã chứa đầy thâm ý, như là Quý Lạc đã làm ra chuyện đồi phong bại tục gì, Quý Lạc thiếu chút nữa bị thái độ muốn nói lại thôi của cô ta làm cho tức chết.
Thời khắc mấu chốt Nhị Linh vẫn là dùng được, nó bay tới đối diện, mắt nhìn vào di động, sau đó nói 【 Lạc Lạc, trên diễn đàn của trường học các ngươi, có một tấm ảnh chụp về ngươi, là vào đêm qua. 】
Quý Lạc nghe vậy cũng lấy di động mở diễn đàn ra, phát hiện tin tức đang đứng đầu quả nhiên là nói về cô, vừa nhìn vào liền biết đây là một cái tài khoản giả, nhưng không ai quan tâm đến chuyện này, người khác chỉ chú trọng nội dung ảnh chụp.
Trong ảnh chụp, tuy rằng có chút tối, nhưng chỉ cần liếc mắt qua một cái liền có thể nhìn ra đó là Quý Lạc.
Đây không phải là ảnh chụp đêm qua cô cùng Lục Thất Niên sao? Là ai đã chụp được? Lại còn dùng chủ đề ác tục như vậy, cái gì gọi là cầm lòng không đậu?
【 Có cần ta tra người này giúp ngươi không? 】
"Ngươi còn có cái công năng này?"
Quý Lạc cùng Nhị Linh nói chuyện với nhau đều là thông qua tâm linh cảm ứng, cho nên hiện tại người bình thường sẽ nghe không được, chỉ là Quý Lạc không nghĩ tới Nhị Linh còn có loại bản lĩnh này.
【 Đương nhiên. 】 Nhị Linh đương nhiên đem lời này trở thành khích lệ, trong lòng không khỏi lâng lâng, 【 Ta thuộc về loại trí não, đối với phương diện kỹ thuật Internet cũng khá lợi hại, ngoài ra ta còn có có thể theo dõi linh tinh ở cự ly xa. 】
Từ từ, theo dõi ở cự ly xa? Quý Lạc cười, "Không cần, hiện tại không cần đào ra, đến lúc đó lại nói."
【 Được. 】
Nhị Linh đoán được Quý Lạc phỏng chừng là đã có chủ ý, vì thế cũng không có nhắc lại.
Bởi vì là ở nhà ăn, cho nên lượng người rất lớn, luôn có người sẽ nhìn đến cái tin này, lúc này đã có rất nhiều người mang theo ánh mắt sắc bén nhìn Quý Lạc, nếu đổi lại là nữ sinh cao trung bình thường khác, phỏng chừng lúc này sớm đã xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Nhưng mà Quý Lạc là diễn viên thời điểm lúc trước tai tiếng có nhiều đi chăng nữa, mặc dù không có cái nào là sự thật, nhưng không phải cái nào cũng đều có hình có chân tướng sao, Quý Lạc lại trước nay đều không có bởi vì loại sự tình này mà đi làm sáng tỏ, bởi vì lời đồn sẽ luôn tự sụp đổ.
Lần này, Quý Lạc cũng không tính toán phải đi giải thích cái gì, những người này là người có quan hệ gì với cô, vì cái gì cô phải để ý ánh mắt của bọn họ?
Đến nỗi cái người phía sau màn kia, cùng cô có thù oán chỉ có một, thật sự là tìm không ra được người thứ hai.
"Thật không nghĩ tới cô ta lại là loại người này."
"Đúng vậy, tri nhân tri diện bất tri tâm*."
*nhìn người chỉ thấy được mặt nhưng không thấy được tâm địa.
"Kẻ có tiền đều là như vậy."
Các loại nghị luận giống như hóa thành vũ khí, đều muốn công kích Quý Lạc, nhưng mà mặc kệ những người đó nói khó nghe như thế nào, Quý Lạc vẫn làm như không có việc gì, tiếp tục ăn cơm của chính mình, chỉ có ăn no mới lại có sức lực làm việc a.
Mặt khác mấy nữ sinh ngồi cùng bàn mới đầu cũng có chút hoài nghi Quý Lạc, nhưng lúc tiếp xúc các cô đối với tính cách Quý Lạc vẫn là có chút hiểu biết, lúc này lại thấy bộ dáng Quý Lạc một chút đều không có hoảng loạn, liền biết chuyện này khẳng định không phải như trên tin nói.
"Quý Lạc cậu yên tâm, tớ tin tưởng cậu."
Một người nữ sinh mở miệng, ngữ khí mang theo tia kiên định, cái nữ sinh này chính là người ngay từ đầu đã giúp Bạch Liễm nói chuyện, giờ phút này lại lựa chọn giúp Quý Lạc nói chuyện, từ ánh mắt của cô có thể thấy được lời nói là phát ra từ nội tâm.
"Chúng ta cũng tin tưởng cậu."
Nhìn vài khuôn mặt trẻ tuổi khác, tâm Quý Lạc đột nhiên có tí ấm áp, tuy rằng chỉ là một chuyện rất nhỏ, nhưng cô lại có thể cảm nhận được khoảng cách giữa người với người.
Đây là cảm giác mà khi cô làm minh tinh chưa từng có.
"Cảm ơn các cậu."
Không có lời gì để nói, chỉ có thể nói câu cảm ơn, mặc dù bé nhỏ không đáng kể!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook