Bách Thảo Chiết
-
Quyển 3 - Chương 30
Chương 30
Huyền kì dịch thủ pháp tự nhiên khiêu lên dục vọng lạc ngọc, cho dù có khắc chế nhưng với cơ thể cực mẫn cảm, nơi đó đã đứng thẳng chứng minh dục vọng của chủ nhân.
‘Thân thể ngươi trung thực hơn ngươi a…’
Huyền kì dịch bình tĩnh, như không nhìn thấy cảnh sắc yêu mị trước mắt, điều chỉnh lực tay khiến cho lạc ngọc không thể không lâm vào thế yếu.
Đây là đế vương phòng thuật? Dù sao hậu cung rất đông, nếu không phải cố tình bồi dưỡng kỹ xảo, ngươi chắc chắn sẽ hư thận!
Phải hảo lãnh giáo, sau này cho hoàng thúc học … dù sao ngày tháng còn dài, nếu không bồi dưỡng làm sao có nâng cao thực lực …
Có lẽ đây là ý tưởng quá mức hấp dẫn, lạc ngọc nhất thời trầm mê, nhưng lại bỏ qua phản ứng cơ thể, không được đáp lại huyền kì dịch hiển nhiên không hài lòng.
‘Xem ra động tác của ta quá ôn nhu?’
Huyền kì dịch kề sát cổ lạc ngọc, thổi nhẹ lỗ tai , thấp giọng nói, thân thể vốn mẫn cảm của lạc ngọc lập tức rung động ý thức cũng được kéo về.
‘Sao vậy?’
Lạc ngọc phủ nhận đồng thời lưng cọ xát ngực huyền kì dịch, như có như không khiêu khích.
Ôn hòa?
Nếu động tác hiện tại ôn nhu, như vậy kịch liệt hắn lại càng thêm gian nan!
Dù sao hiện tại không phải hưởng thụ ‘yêu, mà cùng dục vọng chính mình cùng với huyền kì dịch độc đoán đấu tranh.
‘Thân thể của ngươi tựa như càng thích thô bạo đi …’
Huyền kì dich vừa nói động tác trên tay càng kịch liệt, thậm chí có chút thô bạo.
‘Ngô …’
Tiếng rên rỉ truyền ra, trầm buồn mà khàn khàn, quả thật, hành vi thô bạo gây cho hắn kích thích lớn, so với huyền hoài cẩn ôn nhu giao hoan, hắn càng thích tùy ý phóng đãng ân ái.
Nhưng có quá nhiều khoái cảm ngược lại càng phiền toái.
‘Khinh, điểm nhẹ … A …’
Lạc ngọc đè thấp thanh âm, đứt quãng thở dốc, ngoán tay thon dài gắt gao chế cánh tay rắn chắc của huyền kì dịch, tự hồ muốn ngăn cản nhưng lại càng giống mời gọi.
‘Ngươi thực đau lòng hắn?’
Thanh âm huyền kì dịch lạnh lùng nhưng lại một phen ôm lấy lạc ngọc!
‘Ngươi!’ Phải làm cái gì!?
Thanh âm bị chôn tại yết hầu, vẻ mặt lạc ngọc bình tĩnh trở nên kinh hoàng.
‘Không cần lo lắng, ta sẽ không làm cho hắn nhìn thấy ngươi yêu dã phong tình như hiện tại …’
Huyền kì dịch tuy rằng nói như thế nhưng chân hướng cửa vẫn bước đi, tùy ý lạc ngọc giãy dụa.
Cuối cùng, cách cửa chỉ có vài bước, hắn dừng lại.
‘Hắn ngay trước mắt, chỉ cách một cánh cửa.’
Huyền kì dịch lạnh lùng nói, trong giọng chứa đầy ác ý.
‘Ngươi đã luyến tiếc hắn khổ sở như vậy ngươi liền nhẫn nại đi!’
Hắn đứng thẳng, một tay nâng thắt lưng lạc ngọc, một tay bắt lấy hai tay lạc ngọc ép lên cửa.
Vốn là lạc ngọc đưa lưng trước mặt huyền kì dịch, cái này càng khiến hắn có thể vào sâu hơn nhưng trước mặt là huyền hoài cẩn lại khiến lạc ngọc không dám nhúc nhích nửa phân, sợ phát ra tiếng vang.
‘Bây giờ chỉ cần nhẹ nhàng phát ra tiếng sẽ có tiếng vang rất lớn, hơn nữa dùng sức đẩy thì cửa sẽ bị mở ra nga …’
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook