Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh - Cửu Trọng Tuyết
-
Chương 102
Video Lý Quế Hoa chạm vào chiếc xe sang không ngừng được lên men trên mạng, ngoại trừ thủy quân mang tiết tấu ngay từ đầu, rất nhanh cư dân mạng lý trí đã nếm ra hương vị khác nhau.
Người phụ nữ nhặt rác này thực sự là mẹ ruột của Minh Yên sao? Bà ta có thể sinh ra một đứa con gái xinh đẹp như Minh Yên?
Cái khác không nói, chỉ riêng dáng vẻ kêu gào của người phụ nữ trong video này nhìn thế nào cũng không giống người quanh năm nhặt rác, mấy năm trước nhặt rác ở trong nước là ngành công nghiệp giàu có tốt sao? Mấy năm nay, những người già nhặt rác sống dưới đáy xã hội đều rất đàng hoàng, giữ khuôn phép, người phụ nữ này chắc canh dùng chiêu trò rồi.
"Người phụ nữ trung niên này không phải là ăn vạ nữ thần của chúng ta đấy chứ?"
"Không phải ăn vạ thì chính là mất trí, tôi cảm thấy bà ta có bộ dáng không sợ hãi, thật sự rất có vấn đề."
"Nhóm Yên Yên ngàn vạn lần đừng cho Anti-Fan lên ngôi, bây giờ chị gái của chúng ta rất nổi tiếng, cũng không biết có bao nhiêu người muốn giẫm chết cô."
"Đây là mẹ ruột sao? Đây rõ ràng là muốn hại chết nữ thần của chúng ta, nếu thật sự là mẹ ruột, cũng quá độc ác đi, quả thực còn độc hơn hạc đỉnh hồng.”
"Người hâm mộ sẽ ra ngoài làm việc và bảo vệ chị gái tốt nhất. Kiên quyết không cho phép bất luận kẻ nào giẫm lên chị gái.”
Ngay khi người hâm mộ vừa nói xong thuyết âm mưu, một tin đồn khác lại xuất hiện, có người nặc danh tung tin Minh Yên với một nữ diễn viên họ H có xuất thân hào môn. Tuy nhiên, Minh Yên tu hú chiếm tổ chim khách, cướp đi thân phận thiên kim tiểu thư của nữ diễn viên họ H, thực chất là con gái của người giúp việc. Sau khi sự việc xảy ra, Minh Yên ôm đùi lên ngôi, không quan tâm đến mẹ đẻ, hai mẹ con không có thứ gì tốt.
Rất nhanh có cư dân mạng lộ ra nữ diễn viên họ H chính là Hoa Tư bị toàn mạng chửi bới gần đây, sau đó lại đồng thời xuất hiện nhiều tài khoản tiếp thị để tẩy trắng Hoa Tư, nói cô ta chính là một người ngốc nghếch ngọt ngào, bị người ta hãm hại.
Cư dân mạng nhìn hot search với ánh mắt bối rối, sau đó tất cả đều nổ tung.
"Mẹ kiếp, tôi cảm giác chỉ số thông minh của tôi bị vũ nhục, còn muốn tẩy trắng cho nhân phẩm của Hoa Tư?"
"Hoa Tư nhất định phải ra khỏi giới giải trí, cô ta muốn tẩy trắng không ai quan tâm, giẫm lên nữ thần của tôi nhất định phải chết, tức chết tôi. Chị gái của tôi đã cứu bảy người, còn tài trợ cho một đứa nhỏ, cô ta có tư cách gì mà giẫm lên chị gái của tôi?”
"Cô ta đến rồi, cô ta mang theo thuyết âm mưu."
"Tôi tuyên bố phá án, bác gái trung niên trong video chính là công cụ Hoa Tư dùng để tẩy trắng, gần đây ai nổi tiếng nhất? Nữ thần của tôi nổi tiếng nhất, từ chối ăn vạ, Hoa Tư cút khỏi làng giải trí.”
"Trên lầu thật Sherlock Holmes, phá án rồi."
"Đội ngũ PR của Hoa Tư là ai? Nghĩ ra biện pháp này là chui vào ngõ cụt rồi, muốn liều chết một trận sao? Cười chết người, giẫm lên ai không giẫm, giẫm lên nữ thần của tôi? PR ra ngoài cõng nồi.”
Ban đầu sự chú ý của mọi người là Minh Yên và người phụ nữ nhặt rác có phải là mẹ con hay không, kết quả bạo phát ra cái gì mà tu hú chiếm tổ chim khách, fan Hoa Tư lại đi ra tẩy trắng, ngay lập tức tầm mắt công chúng lại bị kéo lên người Minh Yên cùng Hoa Tư, sau đó cư dân mạng phẫn nộ, coi bọn họ là đứa trẻ ba tuổi sao? Hoa Tư ăn bánh bao máu người như vậy còn muốn giẫm lên Minh Yên để tẩy trắng, nằm mơ đi!
Weibo của Hoa Tư lại một lần nữa bị nổ tung, đồng thời vô số cư dân mạng bình luận "Hoa Tư cút ra khỏi giới giải trí".
Trong vòng một giờ ngắn ngủi, cốt truyện thăng trầm, bước ngoặt lại chuyển biến.
Minh Yên đã sẵn sàng bị toàn mạng chửi rủa, thậm chí tính toán mất đi chương trình tạp kỹ mùa hè này, yên lặng một năm rưỡi, kết quả Hoa Tư bị kéo ra hứng chịu rồi hả?
"Yên Yên, chúng ta phải làm gì bây giờ?" Thải Nguyệt cũng vẻ mặt ngây thơ, đồng thời hưng phấn hẳn lên, lần này cư dân mạng thật trâu bò, thật Sherlock Holmes, nhưng mà Hoa Tư cũng không hoàn toàn nói dối, Minh Yên đúng là tráo đổi thân phận với cô ta, có trách thì chỉ trách danh tiếng của Hoa Tư quá kém, còn danh tiếng Minh Yên lại quá tốt, mọi người ở trước mặt sự thật vẫn lựa chọn ủng hộ Minh Yên.
Kế hoạch PR này nếu giẫm lên các nữ nghệ sĩ khác, tỷ lệ tanhg sẽ là bảy mươi phần trăm, đáng tiếc không bao gồm Minh Yên.
Hình tượng quốc dân của Minh Yên đã xâm nhập vào lòng người rồi, Hoa Tư lần này xem như trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tự mình chiêu hắc cho mình.
Minh Yên nhíu mày, nói: "Cứ lạnh lùng xử lý đi, chuyện này quá phức tạp.” Ai có thể nghĩ đến mẹ đẻ của cô thật sự máu lạnh vô tình, muốn cô chết đây.
"Úc tổng, máy bay tư nhân đến rồi, có thể cất cánh."
Úc Hàn Chi gật đầu, anh đưa tay nắm lấy cổ tay Minh Yên, trầm giọng nói: "Lên máy bay trước, tôi đã bảo Úc Vân Đình đi điều tra chuyện này, chờ chúng ta xuống máy bay, hẳn là đã biết rõ rồi.”
Minh Yên lên máy bay, nhìn bầu trời xanh mây trắng bên ngoài, cô nhíu mày, hỏi Úc Hàn Chi: "Hoa Tư đang ở đâu?”
"Cô ta trở về Nam Thành trên chuyến bay tối qua, việc này hẳn là cô ta và Lý Quế Hoa hợp mưu, tự biên tự diễn, mục đích chính là giẫm lên em, thuận tiện tái xuất, có đôi khi đỏ đen cũng là một loại đỏ." Sắc mặt Úc Hàn Chi lạnh lùng.
Minh Yên thấy anh quyết đoán như vậy, sửng sốt một cái, cô vốn tưởng rằng phải tốn chút miệng lưỡi mới có thể làm cho anh tin tưởng.
"Anh không bảo vệ cô ta sao?"
Úc Hàn Chi kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tinh xảo của cô, khàn giọng nói: "Yên Yên, giữa em và cô ta, từ đầu đến cuối tôi đều đứng về phía em, cho dù là khoảng thời gian chúng ta tách ra. Tại sao em nghĩ tôi sẽ bảo vệ cô ta?”
Anh là người luôn luôn hết hy vọng, nếu lần đầu tiên đã nhận định là Minh Yên, về sau cho dù Hoa Tư cầm ngọc chương cũng không thể dao động được anh.
"Cô Minh Yên, lúc trước rất nhiều chuyện của Hoa Tư đều là do nhị thiếu xử lý, Úc tổng ngại ân cứu mạng thời niên thiếu cho nên trợ giúp tài chính cho cô ta, có điều bây giờ đã rút tất cả nhân sự về rồi, có lẽ chính vì điểm này, Hoa Tư mới có thể đổ hết oán hận lên trên người cô, đây là công việc của chúng tôi không đến nơi đến chốn, cô ngàn vạn lần đừng trách Úc tổng, Úc tổng chỉ là không quen giải thích mà thôi." Lâm Bình ở một bên vội vàng giải thích.
Thật sự là lo lắng đến chết mà, tính cách Úc tổng này bao nhiêu chuyện cũng không giải thích, không công chịu tội.
"Các người rút lại tất cả tài nguyên trên người Hoa Tư?" Minh Yên lại sửng sốt, cô không nói chuyện cứu Úc Hàn Chi năm đó chính là không hy vọng anh tiếp tục dây dưa với mình, sao không nói mà anh vẫn cắt đứt lui tới với Hoa Tư?
Úc Hàn Chi gật đầu, mắt phượng khẽ tối: "Khi còn nhỏ, tôi luôn dễ bị lừa gạt bởi những thứ tưởng chừng như yếu đuối vô hại. Bây giờ tôi đã trưởng thành, tôi tự nhiên sẽ sửa chữa sai lầm của mình.”
Bất luận là khi còn trẻ anh nhìn nhầm, hay là sau đó Hoa Tư trở nên hoàn toàn thay đổi cũng không quan trọng. Kể từ khi cô ta liên kết mẹ nuôi hợp nhau hãm hại Minh Yên, hai người này cũng không thể dung nạp nữa rồi!
Một số người trong xương đã thối rữa, không nhổ ra sẽ chỉ làm hại nhiều người hơn mà thôi.
"Úc tổng, nhị thiếu nói đã đến cục cảnh sát, đang điều tra chuyện này, tài xế gây tai nạn là một tên ăn chơi trác táng ở Nam Thành, việc này rất nhanh sẽ có kết quả." Lâm Bình nhận được điện thoại của Úc Vân Đình, nói.
Không chỉ có Úc Vân Đình chạy tới cục cảnh sát, con cháu thế gia Nam Thành cũng vô cùng phẫn nộ, chuyện ngày xửa ngày xưa của Minh gia lại còn có thể lật ra đến lẫn lộn? Cho người giúp việc kia mười lá gan, bà ta dám gây chuyện sao? Còn không phải ỷ vào mẹ ruột Minh Yên, sau lưng có người, Hoa Tư muốn giẫm lên Minh Yên cũng giẫm quá vụng về đi.
Thật vất vả Nam Thành mới xuất hiện một cô gái quốc dân, lại cùng một vòng tròn với bọn họ, nói ra trên mặt bọn họ cũng có ánh sáng, kết quả nháo ra việc này?
Hoa Tư sợ là không muốn tiếp tục sống ở Nam Thành nữa đi?
Vì thế trong nhóm bát quái thế gia đều căm phẫn sục sôi.
Úc Hàn Chi híp mắt lại, hỏi Minh Yên: "Việc này, em muốn giải quyết như thế nào?”
"Cứ theo thủ tục pháp lý đi." Minh Yên mệt mỏi nói, bất luận là Hoa Tư hay mẹ đẻ cô, nếu muốn giết chết cô, vậy chỉ có thể giải quyết theo việc công.
Hơn một giờ sau, máy bay tư nhân của Úc Hàn Chi hạ cánh xuống Nam Thành.
Khi đám người Minh Yên đến cục cảnh sát, Nam Thành còn chưa tối.
Úc Vân Đình đứng ở cửa đồn cảnh sát hút thuốc, xa xa đã nhìn thấy xe Bentley màu đen, anh trai anh ta mang theo Minh Yên xuống xe.
Nửa năm không gặp, Minh Yên vẫn như trước khi rời khỏi Nam Thành, mái tóc dài xoăn như rong biển, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay, da thịt trắng như ngà voi, nốt ruồi trước mắt cười rộ lên sinh động, giống như là hải yêu mê hoặc ngư dân lạc đường trong bóng đêm.
Với vẻ ngoài của mình, cô thủy chung là người sáng nhất trong đám người, đáng tiếc tất cả đều không liên quan đến anh ta.
Úc Vân Đình dập điếu thuốc trong tay, tiến lên nghênh đón, rồi nói: "Anh, các người tới rồi?”
"Hỏi ra rồi?"
"Ừm, phí chút thủ đoạn, cuối cùng cũng hỏi ra." Úc Vân Đình híp mắt nói: "Hoa Tư cầm video Lý Quế Hoa trộm cắp lúc trước uy hiếp bà ta, còn nói rõ bây giờ Minh Yên có rất nhiều tiền, chỉ cần quan hệ mẹ con được người ta biết, hàng năm Lý Quế Hoa đều có thể lấy được 500 vạn từ tay Minh Yên. Người phụ nữ kia liền không nói hai lời bắt đầu hãm hại con gái. Hoa Tư đã thuê một phóng viên đưa tin toàn bộ quá trình, phóng đại, sau đó lại mua thủy quân trên mạng, mời đội ngũ PR giúp cô ta tẩy trắng.”
Úc Vân Đình cười lạnh nói một tiếng: "Vở kịch của hai người phụ nữ kia, nhưng lại khiến cho hàng tỷ cư dân mạng chú ý, ngay cả trong giới thế gia cũng không sống yên ổn. Bọn họ đúng là rất có năng lực.”
Mặt Minh Yên không chút thay đổi, đúng như những gì cô đã đoán lúc đầu.
"Bây giờ Hoa Tư còn đang ở bên trong cứng rắn cái gì cũng không nói, Lý Quế Hoa đã khai báo toàn bộ, nhưng người phụ nữ kia còn đang mơ mộng xuân thu, nói bà ta là mẹ ruột của Minh Yên, bảo Minh Yên đến bảo lãnh bà ta ra ngoài."
"Bà ta không có cơ hội đi ra ngoài." Úc Hàn Chi lạnh lùng mở miệng: "Lại đi đào sâu, có lẽ bà ta còn có thứ gì đó chưa nói ra.”
Úc Vân Đình gật đầu, anh ta mang theo bọn họ đi vào.
Trong đồn cảnh sát, tên công tử bột gây tai nạn cũng ở đây, thấy đám người Úc Hàn Chi cùng Minh Yên đến vừa mừng vừa sợ, tiến lên nói: "Minh Yên, việc này thật sự không liên quan đến tôi, là Lý Quế Hoa kia tự mình muốn đụng vào xe của tôi, tôi đạp phanh, bà ta tự ngã xuống đất rồi ăn vạ tôi. Cô ngàn vạn lần phải tin tưởng tôi..."
"Lưu thiếu, chúng ta tiếp tục ghi chép." Lâm Bình mỉm cười tiến lên ngăn cản anh ta.
Dưới sự dẫn dắt của đồng chí cảnh sát, đám người Minh Yên tiến vào phòng hòa giải của Hoa Tư.
"Lý Quế Hoa đã khai báo, nhưng cô ta vẫn không nói cái gì, gọi điện thoại tìm người đến bảo đảm cho cô ta, đồng thời tìm luật sư."
Vẻ mặt Hoa Tư tái nhợt ngồi trong phòng hòa giải, lạnh lùng nói: "Tôi cũng không phải phạm nhân, các người thẩm tra tôi làm cái gì, trước khi luật sư chưa tới, tôi sẽ không nói gì.”
Thấy Úc Hàn Chi cùng Minh Yên gần đây, sắc mặt Hoa Tư đột nhiên biến đổi.
"Hoa Tư, đây là lời khai của Lý Quế Hoa, đây là hồ sơ chuyển tiền và ghi chép trò chuyện của cô mua thủy quân và đội ngũ PR, đây là chứng cứ của tay phóng viên đen mà cô đã mua chuộc, nhiều chứng cứ như vậy đều ở trước mắt cô, cô đừng coi như bị mù mắt nữa." Đồng chí cảnh sát nghiêm khắc nói.
"Đồng chí cảnh sát, việc này chúng tôi có thể hòa giải riêng không?" Minh Yên nhẹ giọng hỏi.
"Có thể, vậy các người giải quyết riêng trước đi."
Minh Yên đi tới chỗ Hoa Tư, híp mắt, nhẹ nhàng nói:
"Cô đang chờ Lam Hi đến bảo vệ cô sao? Anh ta sẽ không đến đâu.”
Sắc mặt Hoa Tư đột nhiên tái nhợt, hy vọng cuối cùng của cô ta chính là Lam Hi.
"Không thể nào! Lam Hi nhất định sẽ đến. Cô đã dùng thủ đoạn gì để lừa dối anh ấy?” Giọng nói Hoa Tư bén nhọn hẳn lên, cô ta đứng lên muốn bắt lấy Minh Yên.
Gương mặt tuấn tú của Úc Hàn Chi lạnh lùng, kéo Minh Yên ra sau lưng mình, lạnh giọng nói: "Cho dù anh ta tới, cũng vô ích.”
Hoa Tư bị hình ảnh hai người bọn họ đứng chung một chỗ kích thích, sắc mặt mơ hồ vặn vẹo, lạnh như băng nói: "Không sai, tất cả đều là tôi làm, là các người ép tôi làm, tôi bị người ta chửi rủa thảm như vậy, các người đều không giúp tôi, còn bỏ đá xuống giếng, đều là các người hại tôi. Bây giờ tôi không còn gì cả, muốn kết thúc thì kết thúc đi.”
Minh Yên từ phía sau Úc Hàn Chi đi ra, nhìn cô ta, mắt hạnh hơi thương hại: "Cô có ngày hôm nay đều là tự mình gieo gió gặt bão. Không ai nợ cô cả, Hoa Tư. Lúc trước cô vẫn còn là con gái của một người giúp việc nhưng cũng có thể chiếm được trái tim Lam Hi, cho tới bây giờ mọi người đều là giẫm lên tôi khen ngợi cô, nhưng hôm nay thì sao, cô nhìn xem phía sau cô còn có ai không?”
"Đó là cô lừa tôi, cô cướp thân phận của tôi, cướp đi ngọc chương của tôi."
Minh Yên cười lạnh: "Đúng là tôi cướp đi ngọc chương của cô, nhưng tôi không có đoạt thân phận của cô, tôi bảo vệ Minh gia, bảo vệ ba cô, cũng bảo vệ cô, chuyện năm bảy tuổi, cô thật sự cho rằng tôi đã quên toàn bộ sao?”
Hoa Tư nhìn cô như nhìn thấy ma, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cả người phát run.
Sắc mặt Úc Hàn Chi ở một bên cũng khẽ thay đổi, đột nhiên nắm lấy cánh tay cô: "Minh Yên, lời này của em là có ý gì?”
Người phụ nữ nhặt rác này thực sự là mẹ ruột của Minh Yên sao? Bà ta có thể sinh ra một đứa con gái xinh đẹp như Minh Yên?
Cái khác không nói, chỉ riêng dáng vẻ kêu gào của người phụ nữ trong video này nhìn thế nào cũng không giống người quanh năm nhặt rác, mấy năm trước nhặt rác ở trong nước là ngành công nghiệp giàu có tốt sao? Mấy năm nay, những người già nhặt rác sống dưới đáy xã hội đều rất đàng hoàng, giữ khuôn phép, người phụ nữ này chắc canh dùng chiêu trò rồi.
"Người phụ nữ trung niên này không phải là ăn vạ nữ thần của chúng ta đấy chứ?"
"Không phải ăn vạ thì chính là mất trí, tôi cảm thấy bà ta có bộ dáng không sợ hãi, thật sự rất có vấn đề."
"Nhóm Yên Yên ngàn vạn lần đừng cho Anti-Fan lên ngôi, bây giờ chị gái của chúng ta rất nổi tiếng, cũng không biết có bao nhiêu người muốn giẫm chết cô."
"Đây là mẹ ruột sao? Đây rõ ràng là muốn hại chết nữ thần của chúng ta, nếu thật sự là mẹ ruột, cũng quá độc ác đi, quả thực còn độc hơn hạc đỉnh hồng.”
"Người hâm mộ sẽ ra ngoài làm việc và bảo vệ chị gái tốt nhất. Kiên quyết không cho phép bất luận kẻ nào giẫm lên chị gái.”
Ngay khi người hâm mộ vừa nói xong thuyết âm mưu, một tin đồn khác lại xuất hiện, có người nặc danh tung tin Minh Yên với một nữ diễn viên họ H có xuất thân hào môn. Tuy nhiên, Minh Yên tu hú chiếm tổ chim khách, cướp đi thân phận thiên kim tiểu thư của nữ diễn viên họ H, thực chất là con gái của người giúp việc. Sau khi sự việc xảy ra, Minh Yên ôm đùi lên ngôi, không quan tâm đến mẹ đẻ, hai mẹ con không có thứ gì tốt.
Rất nhanh có cư dân mạng lộ ra nữ diễn viên họ H chính là Hoa Tư bị toàn mạng chửi bới gần đây, sau đó lại đồng thời xuất hiện nhiều tài khoản tiếp thị để tẩy trắng Hoa Tư, nói cô ta chính là một người ngốc nghếch ngọt ngào, bị người ta hãm hại.
Cư dân mạng nhìn hot search với ánh mắt bối rối, sau đó tất cả đều nổ tung.
"Mẹ kiếp, tôi cảm giác chỉ số thông minh của tôi bị vũ nhục, còn muốn tẩy trắng cho nhân phẩm của Hoa Tư?"
"Hoa Tư nhất định phải ra khỏi giới giải trí, cô ta muốn tẩy trắng không ai quan tâm, giẫm lên nữ thần của tôi nhất định phải chết, tức chết tôi. Chị gái của tôi đã cứu bảy người, còn tài trợ cho một đứa nhỏ, cô ta có tư cách gì mà giẫm lên chị gái của tôi?”
"Cô ta đến rồi, cô ta mang theo thuyết âm mưu."
"Tôi tuyên bố phá án, bác gái trung niên trong video chính là công cụ Hoa Tư dùng để tẩy trắng, gần đây ai nổi tiếng nhất? Nữ thần của tôi nổi tiếng nhất, từ chối ăn vạ, Hoa Tư cút khỏi làng giải trí.”
"Trên lầu thật Sherlock Holmes, phá án rồi."
"Đội ngũ PR của Hoa Tư là ai? Nghĩ ra biện pháp này là chui vào ngõ cụt rồi, muốn liều chết một trận sao? Cười chết người, giẫm lên ai không giẫm, giẫm lên nữ thần của tôi? PR ra ngoài cõng nồi.”
Ban đầu sự chú ý của mọi người là Minh Yên và người phụ nữ nhặt rác có phải là mẹ con hay không, kết quả bạo phát ra cái gì mà tu hú chiếm tổ chim khách, fan Hoa Tư lại đi ra tẩy trắng, ngay lập tức tầm mắt công chúng lại bị kéo lên người Minh Yên cùng Hoa Tư, sau đó cư dân mạng phẫn nộ, coi bọn họ là đứa trẻ ba tuổi sao? Hoa Tư ăn bánh bao máu người như vậy còn muốn giẫm lên Minh Yên để tẩy trắng, nằm mơ đi!
Weibo của Hoa Tư lại một lần nữa bị nổ tung, đồng thời vô số cư dân mạng bình luận "Hoa Tư cút ra khỏi giới giải trí".
Trong vòng một giờ ngắn ngủi, cốt truyện thăng trầm, bước ngoặt lại chuyển biến.
Minh Yên đã sẵn sàng bị toàn mạng chửi rủa, thậm chí tính toán mất đi chương trình tạp kỹ mùa hè này, yên lặng một năm rưỡi, kết quả Hoa Tư bị kéo ra hứng chịu rồi hả?
"Yên Yên, chúng ta phải làm gì bây giờ?" Thải Nguyệt cũng vẻ mặt ngây thơ, đồng thời hưng phấn hẳn lên, lần này cư dân mạng thật trâu bò, thật Sherlock Holmes, nhưng mà Hoa Tư cũng không hoàn toàn nói dối, Minh Yên đúng là tráo đổi thân phận với cô ta, có trách thì chỉ trách danh tiếng của Hoa Tư quá kém, còn danh tiếng Minh Yên lại quá tốt, mọi người ở trước mặt sự thật vẫn lựa chọn ủng hộ Minh Yên.
Kế hoạch PR này nếu giẫm lên các nữ nghệ sĩ khác, tỷ lệ tanhg sẽ là bảy mươi phần trăm, đáng tiếc không bao gồm Minh Yên.
Hình tượng quốc dân của Minh Yên đã xâm nhập vào lòng người rồi, Hoa Tư lần này xem như trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tự mình chiêu hắc cho mình.
Minh Yên nhíu mày, nói: "Cứ lạnh lùng xử lý đi, chuyện này quá phức tạp.” Ai có thể nghĩ đến mẹ đẻ của cô thật sự máu lạnh vô tình, muốn cô chết đây.
"Úc tổng, máy bay tư nhân đến rồi, có thể cất cánh."
Úc Hàn Chi gật đầu, anh đưa tay nắm lấy cổ tay Minh Yên, trầm giọng nói: "Lên máy bay trước, tôi đã bảo Úc Vân Đình đi điều tra chuyện này, chờ chúng ta xuống máy bay, hẳn là đã biết rõ rồi.”
Minh Yên lên máy bay, nhìn bầu trời xanh mây trắng bên ngoài, cô nhíu mày, hỏi Úc Hàn Chi: "Hoa Tư đang ở đâu?”
"Cô ta trở về Nam Thành trên chuyến bay tối qua, việc này hẳn là cô ta và Lý Quế Hoa hợp mưu, tự biên tự diễn, mục đích chính là giẫm lên em, thuận tiện tái xuất, có đôi khi đỏ đen cũng là một loại đỏ." Sắc mặt Úc Hàn Chi lạnh lùng.
Minh Yên thấy anh quyết đoán như vậy, sửng sốt một cái, cô vốn tưởng rằng phải tốn chút miệng lưỡi mới có thể làm cho anh tin tưởng.
"Anh không bảo vệ cô ta sao?"
Úc Hàn Chi kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tinh xảo của cô, khàn giọng nói: "Yên Yên, giữa em và cô ta, từ đầu đến cuối tôi đều đứng về phía em, cho dù là khoảng thời gian chúng ta tách ra. Tại sao em nghĩ tôi sẽ bảo vệ cô ta?”
Anh là người luôn luôn hết hy vọng, nếu lần đầu tiên đã nhận định là Minh Yên, về sau cho dù Hoa Tư cầm ngọc chương cũng không thể dao động được anh.
"Cô Minh Yên, lúc trước rất nhiều chuyện của Hoa Tư đều là do nhị thiếu xử lý, Úc tổng ngại ân cứu mạng thời niên thiếu cho nên trợ giúp tài chính cho cô ta, có điều bây giờ đã rút tất cả nhân sự về rồi, có lẽ chính vì điểm này, Hoa Tư mới có thể đổ hết oán hận lên trên người cô, đây là công việc của chúng tôi không đến nơi đến chốn, cô ngàn vạn lần đừng trách Úc tổng, Úc tổng chỉ là không quen giải thích mà thôi." Lâm Bình ở một bên vội vàng giải thích.
Thật sự là lo lắng đến chết mà, tính cách Úc tổng này bao nhiêu chuyện cũng không giải thích, không công chịu tội.
"Các người rút lại tất cả tài nguyên trên người Hoa Tư?" Minh Yên lại sửng sốt, cô không nói chuyện cứu Úc Hàn Chi năm đó chính là không hy vọng anh tiếp tục dây dưa với mình, sao không nói mà anh vẫn cắt đứt lui tới với Hoa Tư?
Úc Hàn Chi gật đầu, mắt phượng khẽ tối: "Khi còn nhỏ, tôi luôn dễ bị lừa gạt bởi những thứ tưởng chừng như yếu đuối vô hại. Bây giờ tôi đã trưởng thành, tôi tự nhiên sẽ sửa chữa sai lầm của mình.”
Bất luận là khi còn trẻ anh nhìn nhầm, hay là sau đó Hoa Tư trở nên hoàn toàn thay đổi cũng không quan trọng. Kể từ khi cô ta liên kết mẹ nuôi hợp nhau hãm hại Minh Yên, hai người này cũng không thể dung nạp nữa rồi!
Một số người trong xương đã thối rữa, không nhổ ra sẽ chỉ làm hại nhiều người hơn mà thôi.
"Úc tổng, nhị thiếu nói đã đến cục cảnh sát, đang điều tra chuyện này, tài xế gây tai nạn là một tên ăn chơi trác táng ở Nam Thành, việc này rất nhanh sẽ có kết quả." Lâm Bình nhận được điện thoại của Úc Vân Đình, nói.
Không chỉ có Úc Vân Đình chạy tới cục cảnh sát, con cháu thế gia Nam Thành cũng vô cùng phẫn nộ, chuyện ngày xửa ngày xưa của Minh gia lại còn có thể lật ra đến lẫn lộn? Cho người giúp việc kia mười lá gan, bà ta dám gây chuyện sao? Còn không phải ỷ vào mẹ ruột Minh Yên, sau lưng có người, Hoa Tư muốn giẫm lên Minh Yên cũng giẫm quá vụng về đi.
Thật vất vả Nam Thành mới xuất hiện một cô gái quốc dân, lại cùng một vòng tròn với bọn họ, nói ra trên mặt bọn họ cũng có ánh sáng, kết quả nháo ra việc này?
Hoa Tư sợ là không muốn tiếp tục sống ở Nam Thành nữa đi?
Vì thế trong nhóm bát quái thế gia đều căm phẫn sục sôi.
Úc Hàn Chi híp mắt lại, hỏi Minh Yên: "Việc này, em muốn giải quyết như thế nào?”
"Cứ theo thủ tục pháp lý đi." Minh Yên mệt mỏi nói, bất luận là Hoa Tư hay mẹ đẻ cô, nếu muốn giết chết cô, vậy chỉ có thể giải quyết theo việc công.
Hơn một giờ sau, máy bay tư nhân của Úc Hàn Chi hạ cánh xuống Nam Thành.
Khi đám người Minh Yên đến cục cảnh sát, Nam Thành còn chưa tối.
Úc Vân Đình đứng ở cửa đồn cảnh sát hút thuốc, xa xa đã nhìn thấy xe Bentley màu đen, anh trai anh ta mang theo Minh Yên xuống xe.
Nửa năm không gặp, Minh Yên vẫn như trước khi rời khỏi Nam Thành, mái tóc dài xoăn như rong biển, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay, da thịt trắng như ngà voi, nốt ruồi trước mắt cười rộ lên sinh động, giống như là hải yêu mê hoặc ngư dân lạc đường trong bóng đêm.
Với vẻ ngoài của mình, cô thủy chung là người sáng nhất trong đám người, đáng tiếc tất cả đều không liên quan đến anh ta.
Úc Vân Đình dập điếu thuốc trong tay, tiến lên nghênh đón, rồi nói: "Anh, các người tới rồi?”
"Hỏi ra rồi?"
"Ừm, phí chút thủ đoạn, cuối cùng cũng hỏi ra." Úc Vân Đình híp mắt nói: "Hoa Tư cầm video Lý Quế Hoa trộm cắp lúc trước uy hiếp bà ta, còn nói rõ bây giờ Minh Yên có rất nhiều tiền, chỉ cần quan hệ mẹ con được người ta biết, hàng năm Lý Quế Hoa đều có thể lấy được 500 vạn từ tay Minh Yên. Người phụ nữ kia liền không nói hai lời bắt đầu hãm hại con gái. Hoa Tư đã thuê một phóng viên đưa tin toàn bộ quá trình, phóng đại, sau đó lại mua thủy quân trên mạng, mời đội ngũ PR giúp cô ta tẩy trắng.”
Úc Vân Đình cười lạnh nói một tiếng: "Vở kịch của hai người phụ nữ kia, nhưng lại khiến cho hàng tỷ cư dân mạng chú ý, ngay cả trong giới thế gia cũng không sống yên ổn. Bọn họ đúng là rất có năng lực.”
Mặt Minh Yên không chút thay đổi, đúng như những gì cô đã đoán lúc đầu.
"Bây giờ Hoa Tư còn đang ở bên trong cứng rắn cái gì cũng không nói, Lý Quế Hoa đã khai báo toàn bộ, nhưng người phụ nữ kia còn đang mơ mộng xuân thu, nói bà ta là mẹ ruột của Minh Yên, bảo Minh Yên đến bảo lãnh bà ta ra ngoài."
"Bà ta không có cơ hội đi ra ngoài." Úc Hàn Chi lạnh lùng mở miệng: "Lại đi đào sâu, có lẽ bà ta còn có thứ gì đó chưa nói ra.”
Úc Vân Đình gật đầu, anh ta mang theo bọn họ đi vào.
Trong đồn cảnh sát, tên công tử bột gây tai nạn cũng ở đây, thấy đám người Úc Hàn Chi cùng Minh Yên đến vừa mừng vừa sợ, tiến lên nói: "Minh Yên, việc này thật sự không liên quan đến tôi, là Lý Quế Hoa kia tự mình muốn đụng vào xe của tôi, tôi đạp phanh, bà ta tự ngã xuống đất rồi ăn vạ tôi. Cô ngàn vạn lần phải tin tưởng tôi..."
"Lưu thiếu, chúng ta tiếp tục ghi chép." Lâm Bình mỉm cười tiến lên ngăn cản anh ta.
Dưới sự dẫn dắt của đồng chí cảnh sát, đám người Minh Yên tiến vào phòng hòa giải của Hoa Tư.
"Lý Quế Hoa đã khai báo, nhưng cô ta vẫn không nói cái gì, gọi điện thoại tìm người đến bảo đảm cho cô ta, đồng thời tìm luật sư."
Vẻ mặt Hoa Tư tái nhợt ngồi trong phòng hòa giải, lạnh lùng nói: "Tôi cũng không phải phạm nhân, các người thẩm tra tôi làm cái gì, trước khi luật sư chưa tới, tôi sẽ không nói gì.”
Thấy Úc Hàn Chi cùng Minh Yên gần đây, sắc mặt Hoa Tư đột nhiên biến đổi.
"Hoa Tư, đây là lời khai của Lý Quế Hoa, đây là hồ sơ chuyển tiền và ghi chép trò chuyện của cô mua thủy quân và đội ngũ PR, đây là chứng cứ của tay phóng viên đen mà cô đã mua chuộc, nhiều chứng cứ như vậy đều ở trước mắt cô, cô đừng coi như bị mù mắt nữa." Đồng chí cảnh sát nghiêm khắc nói.
"Đồng chí cảnh sát, việc này chúng tôi có thể hòa giải riêng không?" Minh Yên nhẹ giọng hỏi.
"Có thể, vậy các người giải quyết riêng trước đi."
Minh Yên đi tới chỗ Hoa Tư, híp mắt, nhẹ nhàng nói:
"Cô đang chờ Lam Hi đến bảo vệ cô sao? Anh ta sẽ không đến đâu.”
Sắc mặt Hoa Tư đột nhiên tái nhợt, hy vọng cuối cùng của cô ta chính là Lam Hi.
"Không thể nào! Lam Hi nhất định sẽ đến. Cô đã dùng thủ đoạn gì để lừa dối anh ấy?” Giọng nói Hoa Tư bén nhọn hẳn lên, cô ta đứng lên muốn bắt lấy Minh Yên.
Gương mặt tuấn tú của Úc Hàn Chi lạnh lùng, kéo Minh Yên ra sau lưng mình, lạnh giọng nói: "Cho dù anh ta tới, cũng vô ích.”
Hoa Tư bị hình ảnh hai người bọn họ đứng chung một chỗ kích thích, sắc mặt mơ hồ vặn vẹo, lạnh như băng nói: "Không sai, tất cả đều là tôi làm, là các người ép tôi làm, tôi bị người ta chửi rủa thảm như vậy, các người đều không giúp tôi, còn bỏ đá xuống giếng, đều là các người hại tôi. Bây giờ tôi không còn gì cả, muốn kết thúc thì kết thúc đi.”
Minh Yên từ phía sau Úc Hàn Chi đi ra, nhìn cô ta, mắt hạnh hơi thương hại: "Cô có ngày hôm nay đều là tự mình gieo gió gặt bão. Không ai nợ cô cả, Hoa Tư. Lúc trước cô vẫn còn là con gái của một người giúp việc nhưng cũng có thể chiếm được trái tim Lam Hi, cho tới bây giờ mọi người đều là giẫm lên tôi khen ngợi cô, nhưng hôm nay thì sao, cô nhìn xem phía sau cô còn có ai không?”
"Đó là cô lừa tôi, cô cướp thân phận của tôi, cướp đi ngọc chương của tôi."
Minh Yên cười lạnh: "Đúng là tôi cướp đi ngọc chương của cô, nhưng tôi không có đoạt thân phận của cô, tôi bảo vệ Minh gia, bảo vệ ba cô, cũng bảo vệ cô, chuyện năm bảy tuổi, cô thật sự cho rằng tôi đã quên toàn bộ sao?”
Hoa Tư nhìn cô như nhìn thấy ma, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cả người phát run.
Sắc mặt Úc Hàn Chi ở một bên cũng khẽ thay đổi, đột nhiên nắm lấy cánh tay cô: "Minh Yên, lời này của em là có ý gì?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook