Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm
C46: Các ngươi dọa đến muội muội của ta

"Để Tiểu Minh Vương lạy Sở Ninh? Người phụ nữ này có thù với Sở Ninh đi!"

"Có là thiên kiêu kinh diễm đến đâu, nếu chưa trưởng thành, từ đầu đến cuối vẫn là kẻ yếu!"

Tân Hoa Ngữ vừa mới dứt lời, tiếng ồn ào nổi lên bốn phía.

Hơn một vạn Minh Vương quân mặc áo giáp, cầm binh khí lẫn vào trong cường giả Địa Bảng nhìn về phía Sở Ninh.

Hơi thở lộn xộn và sát ý trên người Minh Vương quân khiến säc mặt Sở Dao tái nhợt, căng thẳng näm lấy cánh tay Sở Ninh.

"Các ngươi dọa đến muội muội của ta!"

Ánh mắt Sở Ninh chuyển lạnh.

Một câu nói đơn giản của hắn khiến bụi bặm rơi xuống đất, bầu không khí như mưa đập xuống lá chuối tây, đùng đùng chấn động.

Gần Sở Ninh là ba vị cường giả trên bảng.

Ngay lập tức, đầu óc bọn họ ong ong, như bị búa tạ đập trúng, dưới chân lảo đảo, thân hình đong đưa.

Tu giả Địa Bảng ở phía sau và một đám Minh Vương quân cũng không thể may mản thoát khỏi, soạt soạt ngã xuống một mảng lớn.

Cảnh tượng mang tính nghiền áp này làm tiếng ồn ào biến mất.


Sở Ninh bình tĩnh ngồi đó, chưa ra tay mà đã áp đảo nhiều †u giả như vậy?

"Đây, đây là khí thế của Siêu Phàm!" Tông chủ Thủy Nguyệt Tông bị trúng độc run run rẩy rẩy thốt ra, lời này như một đòn sấm sét đánh xuống, khiến tai mọi người ù đi, không gian cứng lại.

Vũ tầng chín là cực hạn của phàm nhân.

Hợp nhất tinh khí thần mới có thể đột phá cực hạn, thoát khỏi phàm thai, khống chế tinh thần và thể xác mạnh hơn.

Cường giả Siêu Phàm có tinh thần lực mạnh mẽ, phóng ra ngoài có thể hình thành khí thế Siêu Phàm.

Nội tức của Vũ có thể ép vạn người.

Mà Siêu Phàm chỉ cần dùng khí thế là có thể đè ép Vũ, chênh lệch giữa hai bên cực lớn.

"Khí thế Siêu Phàm?”

Đại trưởng lão Liệt Dương Tông Lỗ Nhạc hít ngược một hơi khí lạnh: "Sở Ninh là cường giả Siêu Phàm cảnh!"

Siêu Phàm!

Là một cấp độ cao không thể với tới, khinh thường bốn cảnh Bể Khổ.

Đồ bỏ đi của Liệt Dương Tông bọn họ giờ đã thành Siêu Phàm?


Sở Ninh kia có thân phận gì? “Ta sớm nên nghĩ tới..."

Phi Ưng lão nhân nhìn thoáng qua Sở Ninh, tâm thần hồi lâu không thể bình tĩnh.

Kiếm khách mặc áo bào đen Dương Diệp hiện thân, ngồi xuống bên cạnh Sở Ninh, hẳn ta có suy đoán riêng.

"“Hản, hẳn là Bắc Vương?"

Tiểu Minh Vương run lẩy bẩy, quát ầm lên: "Chuyện này sao có thể!"

Bởi vì quá khứ giữa Sở Ninh và Dư Vị, y có địch ý rất lớn với Sở Ninh.

Nhưng nếu Sở Ninh thật sự sẵn lòng trung thành với y, vậy y có thể không so đo.

Kết quả.

Sở Ninh không chỉ đứng hàng Siêu Phàm, mà còn là Bắc Vương Đại Hạ, khiến cả phụ thân y cũng thay đổi sắc mặt?

"Vì sao lại không có khả năng?"

Yến Tử Lăng mang theo đao gỗ đứng dậy, khuôn mặt lạnh lẽo: "Đại ca của ta thiên phú cực cao, chiến công trác tuyệt, được phong vương năm hai mươi tuổi, là cái đích mà mọi người cùng hướng tới!"

Hắn ta lớn tuổi hơn Sở Ninh.

Nhưng do tu luyện dưỡng đao thuật, cho nên hắn ta tôn Sở Ninh làm huynh trưởng.

"Không có vương của ta trấn giữ biên quan Bắc Cảnh, lấy ca múa thái bình, quốc thái dân an ở đâu ra?"

"Bây giờ, đám chó chết các ngươi nịnh nọt Minh Vương ngay trên đất phong của Bắc Vương, coi tướng sĩ Bắc Cảnh chúng ta là ăn chay sao?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương