Bác Sĩ Bảo Cưới
-
Chương 31
Tặng các bạn 3 chương 29,30,31 nhân dịp tết ất mùi 2015! Năm mới an khang thịnh vượng nhé!^^ 1-1-2015///Thân nhiều lắm///
Chương 31. Tình ngay lí gian
Không hiểu có phải vì anh về trễ không đúng như lời nói không hay vì lí do nào đó mà em giận dỗi không thèm nói với anh nửa lời ngoài mấy từ : “ Anh ơi xuống ăn tối”, “Anh đi ngủ sớm đi”, “em đang học”. Hết.
Nhưng sáng hôm sau khi mà bầu trời trở nên u tối báo hiệu kéo đến một cơn mưa. Giống như một thước phim quay chậm báo trước một cơn phong ba.
Bữa sáng nghẹn ngào
- Ngọc Lam là ai vậy anh?- Em bỗng lên tiếng, có một chút mừng hụt và anh biết em đã nghe thấy cú điện thoại chiều qua.
- Chỉ là một người bạn “rất bình thường”
Trông em có vẻ thất vọng và em chẳng hỏi thêm một câu hỏi nào nữa. Và anh thật sự lo lắng. Em đang giận, vì điều gì chứ?
Chẳng lẽ em…?
Ghen!
Ôi, ghen!
Trời ơi, ghen!
Anh dùng ánh mắt sung sướng kín đáo nhìn em. Còn em thì vẫn vậy, dù không công khai nhém cho anh cái nhìn cáu kỉnh.
Dù sao thì quá khứ anh chỉ yêu người con gái ấy và hiện tại và tương lai anh sẽ yêu em cho đến khi một trong hai chúng ta dứt hơi thở đến vùng đất lãng quên.
Anh chỉ yêu mình em!
- Hôm nay chủ nhật em có muốn đi chơi với anh không?
Anh búng tay một cái trong lúc rở một bộ mặt “nai tơ” dụ dỗ bé thỏ dễ tin. Và em chỉ cần có thể để cười nhẹ gật đầu đồng ý.
Chương 31. Tình ngay lí gian
Không hiểu có phải vì anh về trễ không đúng như lời nói không hay vì lí do nào đó mà em giận dỗi không thèm nói với anh nửa lời ngoài mấy từ : “ Anh ơi xuống ăn tối”, “Anh đi ngủ sớm đi”, “em đang học”. Hết.
Nhưng sáng hôm sau khi mà bầu trời trở nên u tối báo hiệu kéo đến một cơn mưa. Giống như một thước phim quay chậm báo trước một cơn phong ba.
Bữa sáng nghẹn ngào
- Ngọc Lam là ai vậy anh?- Em bỗng lên tiếng, có một chút mừng hụt và anh biết em đã nghe thấy cú điện thoại chiều qua.
- Chỉ là một người bạn “rất bình thường”
Trông em có vẻ thất vọng và em chẳng hỏi thêm một câu hỏi nào nữa. Và anh thật sự lo lắng. Em đang giận, vì điều gì chứ?
Chẳng lẽ em…?
Ghen!
Ôi, ghen!
Trời ơi, ghen!
Anh dùng ánh mắt sung sướng kín đáo nhìn em. Còn em thì vẫn vậy, dù không công khai nhém cho anh cái nhìn cáu kỉnh.
Dù sao thì quá khứ anh chỉ yêu người con gái ấy và hiện tại và tương lai anh sẽ yêu em cho đến khi một trong hai chúng ta dứt hơi thở đến vùng đất lãng quên.
Anh chỉ yêu mình em!
- Hôm nay chủ nhật em có muốn đi chơi với anh không?
Anh búng tay một cái trong lúc rở một bộ mặt “nai tơ” dụ dỗ bé thỏ dễ tin. Và em chỉ cần có thể để cười nhẹ gật đầu đồng ý.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook