“Đại mạo hiểm đi!” Lãnh Tư Triệt vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

Hàn Khải Vũ tức khắc kích động mà vỗ đùi, nói: “Có dũng khí!”

Nói xong lén lút mà trầm ngâm: “Được rồi! Tôi cũng không muốn làm khó cậu! Tôi muốn cậu…… Hôn số 2 một cái!”

Cách chơi kiểu này thật sự đại thâm hiểm, bởi vì bất luận số 2 là nam hay nữ, Lãnh Tư Triệt đều phải hôn.

Có lầm hay không, lần này so vấn đề vừa rồi còn cay độc hơn!

Sau khi Murphy nghe được số 2, hơi có chút mất mát nhìn lá bài trong tay mình, nói: “Tôi là số 3, các người ai là số 2?”

Bạch Thiên Ngưng thả lá bài trong tay ra nói: “Tôi số 5.”

Hiện tại chỉ còn lại số 1 và số 2!

Số 2 rốt cuộc là Lãnh Tư Thần, hay là Hạ Úc Huân?

Vấn đề này, chỉ có hai người bọn họ biết.

“Sẽ không phải là Tư Thần chứ……” Bạch Thiên Ngưng nhỏ giọng suy đoán, nếu không sắc mặt của anh sao lại kém thành như vậy?

Murphy lập tức hứng thú, ánh mắt tỏa ra tia nhìn sắc bén: “Thật vậy chăng? Thật vậy chăng? Hảo hữu ái! Các người ai là tấn công, ai là bị động?”

“A ha! Đương nhiên Triệt là bị động rồi!” Hàn Khải Vũ cười nói.

Murphy lập tức phản bác, “Chưa chắc a! Kỳ thật Triệt như vậy vừa nhìn chính là cảm giác phản công tuyệt đối!”

Lãnh Tư Triệt nhìn hai người này, có cảm giác như muốn sụp đổ.

“Khụ khụ……” Đúng lúc này, Hạ Úc Huân ho nhẹ hai tiếng phá vỡ cuộc đối thoại càng lúc càng dài của bọn họ: “Tôi là 2 cơ.”

Lông mày Lãnh Tư Thần bỗng nhăn lại.

Lãnh Tư Triệt hơi sửng sốt.

Bạch Thiên Ngưng nhẹ nhàng thở ra.

Murphy vẻ mặt cứng đờ.

Hàn Khải Vũ mưu kế thực hiện được nên cười xấu xa.

“Vậy bắt đầu đi! Phải tuân thủ quy tắc, vô điều kiện tiếp thu trừng phạt của tôi nha!” Hàn Khải Vũ ái muội mà tăng thêm hai chữ trừng phạt.

Không thể nào? Thật sự phải ở trước mặt mọi người cùng Lãnh Tư Triệt hôn môi?

Vậy có phải hay không quá khoa trương?

Bất quá, nếu cô cự tuyệt có thể quá mất hứng hay không?

Hạ Úc Huân theo bản năng ngoảnh về hướng Lãnh Tư Thần với ánh mắt xin giúp đỡ, chỉ là, Bạch Thiên Ngưng ở bên cạnh anh, anh sao có thể có tâm tư chú ý tới chính mình……

Hàn Khải Vũ nhìn Hạ Úc Huân có chút do dự, e sợ thiên hạ không loạn nói: “Tiểu Huân Huân, cô hẳn không phải không thể chứ?”

Hạ Úc Huân tức khắc sắc mặt cứng đờ, nói: “Nói bậy, ai nói tôi không thể!”

Lời này lại gợi lên hồi ức bi thương của cô buổi sáng!

Dù sao Lãnh Tư Thần đã cho rằng chính mình thân kinh bách chiến, nếu cô biểu hiện kỳ quặc, làm không tốt lại bị anh khinh bỉ!

Dù sao đã bị hiểu lầm, không chứng thực chẳng phải là quá thiệt thòi rồi!

Dù sao cô hôn hay không hôn anh cũng không sao cả!

Hôn!

Hôn thì hôn!

Nhìn vẻ mặt khổ sở của cô gái, đôi mắt Lãnh Tư Triệt hiện lên một tia chua xót, cầm lấy ly rượu trên bàn, mở miệng nói, “Khải Vũ, tôi phạt rượu ba ly!”

Lãnh Tư Triệt vừa dứt lời, Hạ Úc Huân đột nhiên xoay người, giữ tay anh lại, nói: “Nếu chơi, thì phải chơi đến cùng, sao lại có thể không tuân thủ quy tắc trò chơi. Huống hồ, A Triệt, tôi nhớ rõ anh không thể uống rượu.”

Hàn Khải Vũ vừa nghe lời này, dồn sức vỗ đùi một cái, nói: “Tiểu Huân Huân, tôi chính là thích cá tính thoải mái này của cô!”

Anh ghét nhất chính là loạn phụ nữ ngượng ngùng xoắn xít, tính cách Hạ Úc Huân này thật là hợp khẩu vị của anh

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương