Bá Võ (Dịch)
-
Chương 3
“Sở Hi Thanh có tư cách hay không, cũng không đến lượt Thiệu Linh Sơn ngươi đến chỉ trích!” Diệp Tri Thu không muốn tranh luận với Thiệu Linh Sơn, trái lại quay sang chắp tay với quán chủ Lôi Nguyên: “Quán chủ, thuộc hạ nguyện lấy danh tự đảm bảo.”
Thiệu Linh Sơn nhếch môi, mặt đầy xem thường: “Quán chủ đại nhân, vị thiếu niên sau lưng ta là Long Thắng, chính là con trai dòng chính của Long gia trong thành, tập võ từ nhỏ, căn cơ thâm hậu. Bây giờ mới 13 tuổi, võ đạo nguyên công đã đến cửu phẩm hạ, nếu lần này có thể miễn thi nhập học, ngày sau nhất định sẽ làm rạng rỡ võ quán của chúng ta.”
“Miễn thi nhập học? Thì ra hắn còn không phải là đệ tử ngoại môn.” Diệp Tri Thu cười gằn một tiếng: “Võ đạo nguyên công đến cửu phẩm hạ, đó chính là mang nghệ nhập môn? Ta lại hỏi ngươi, Dưỡng Nguyên công, Truy Phong đao, Cửu Cung kiếm, Khinh Vân tung . . . mười nghệ truyền ngoài của Vô Tướng Thần Tông ta, xin hỏi hắn đã học được loại nào rồi?”
“Không biết có thể thì có thể học mà!”
Ý cười trên mặt Thiệu Linh Sơn không giảm, cũng quay sang ôm quyền với Lôi Nguyên đang ngồi trên ghế thái sư: “Quán chủ! Gia chủ Long gia đã có lời, nếu như võ quan chúng ta đồng ý tiếp nhận đứa nhỏ này, vậy hắn sẽ đồng ý quyên tặng cho võ quán chúng ta một tòa Tụ Nguyên Trận.”
Thần niệm của Diệp Tri Thu nhạy cảm, nàng phát hiện ra trên mặt Lôi Nguyên có ý động lòng, không khỏi sốt sắng: “Quán chủ đại nhân, việc này sợ là không hợp quy củ!”
Thiệu Linh Sơn lắc đầu hừ nói: “Làm sao lại không hợp quy củ rồi? Kiểm tra nội môn của võ quán chúng ta, vốn là vì chọn lựa nhân tài cho quốc gia. Đông viện các ngươi tiến cử một kẻ chẳng ra gì, vậy thì nên để cái danh ngạch này cho lương tài mỹ ngọc chân chính đi.”
“Hay là thế này đi, Diệp giáo đầu, nếu như ngươi thật sự cảm thấy Sở Hi Thanh có tài năng, Truy Phong đao đã nhập môn, vậy hãy để bọn họ tỷ thí một phen. Phàm là người này có thể sống ba hiệp dưới đao của Long Thắng, như vậy Thiệu mỗ sẽ thu hồi lời nói của mình, còn có thể tặng võ quán chúng ta một tòa Tụ Nguyên Trận, coi như là tư nhân ta quyên tặng.”
Sắc mặt Diệp Tri Thu trầm xuống, tay nàng đè lên thanh Nhạn Linh đao ở bên hông, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
Trình độ đao pháp của Sở Hi Thanh chỉ cao hơn đệ tử ngoại môn bình thường một chút, quan trọng nhất là cơ thể còn quá kém, lại yếu ớt, sao có thể là đối thủ của Long Thắng kia?
Không thể so tài, bằng không sẽ lòi đuôi.
Quán chủ Lôi Nguyên đã hơi vung tay lên, đôi mắt của hằn nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh: “Sở Hi Thanh, ngươi có nguyện ý ứng chiến?”
Khoảnh khắc này, hơn nghìn ánh mắt trên và dưới đài đều bị hấp dẫn lại đây, nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh.
Sắc mặt Sở Hi Thanh bình tĩnh như thường, hắn liếc mắt nhìn Thiệu Linh Sơn và thiếu niên sau lưng hắn, lại hơi liếc nhìn quán chủ Lôi Nguyên và Diệp Tri Thu.
Cuối cùng, ánh mắt rơi vào màn hình huỳnh quang hư ảo ở trong tầm mắt của mình.
Lại nhìn vào mấy chữ Lục Âm Hoàn Hồn chú trên cột trạng thái.
Vì ngày hôm nay, hai huynh muội bọn họ đã bôn ba ngày đêm, liều mạng kiếm tiền, rõng rã ba tháng trời không biết vị thịt là gì, vất vả lắm mới gom góp được 80 lượng! Hắn còn phải lấy tiền để mua thuốc kéo dài sinh mạng nữa.
Vì lẽ đó, hắn lấy ra là tiền sao? Không, đó chính là mạng của hắn!
Sở Hi Thanh vô cùng phẫn nộ, hắn hít sâu một hơi, sắc mặt kiên quyết, ôm quyền nói: “Đệ tử đồng ý ứng chiến.”
Tay Diệp Tri Thu run lên, sắc mặt đầy vẻ đắng chát.
. . .
Nửa khắc thời gian sau, Sở Hi Thanh đứng ở một góc của lôi đài, ánh mắt suy tư nhìn vào màn hình hư ảo này.
Hắn đang nhìn chằm chằm vào cột võ đạo.
Trong đầu hắn, bỗng nhiên xuất hiện thêm một đoạn.
“Xin xác nhận, ngươi muốn dùng 3 điểm võ đạo để tăng đẳng cấp của Truy Phong đao tàn thức, có hoặc không?”
Sở Hi Thanh khẳng định không muốn, tuy hắn còn chưa nghiên cứu điểm võ đạo cẩn thận, nhưng hắn hiểu là tăng Truy Phong đao không có nhiều giá trị lắm.
Nếu mình có thể luyện tập để tăng lên, vậy tại sao phải lãng phí điểm võ đạo?
Tầm mắt của hắn chuyển sang cột Nguyên công, cũng có một đoạn chữ bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu của hắn.
“Ngươi chưa nắm giữ phương pháp tu hành Dưỡng Nguyên công tầng hai, không thể sử dụng điểm võ đạo để tăng lên.”
Sở Hi Thanh cũng không có ý định sử dụng điểm võ đạo vào Dưỡng Nguyên công.
Sau đó, Sở Hi Thanh liền dùng thần niệm để mở ‘Võ đạo bảo khố’ ra.
Trực tiếp đổi thiên phú trong bảng ưu đãi của người mới: Truy Phong Trục Điện chi thủ giai đoạn thứ nhất.
Hắn tính toán qua, thì đây chính là lựa chọn có giá trị cao nhất tại thời điểm này.
Trong khoảnh khắc, trong màn hình huỳnh quang xuất hiện những biểu đồ văn tự chữ triện, bỗng nhiên nổ ra vô số dải sáng nhỏ, sau đó những sợi ánh sáng này liền hòa vào trong hai tay của hắn.
Kỳ lạ hơn là, đám người chung quanh lại hoàn toàn không có cảm giác gì với chuyện hết sức kỳ lạ này.
Sở Hi Thanh ngây người một trận, hắn cảm thấy hai tay và bên trong hai tay của mình có một dòng nước ấm đang lưu chuyển tuần hoàn.
“Ta không nghĩ là sẽ có biến cố này.” Diệp Tri Thu đứng ở bên cạnh Sở Hi Thanh, sắc mặt cực kỳ khó coi: “Lần này là ta liên lụy ngươi, thằng con hoang Thiệu Linh Sơn chính là nhằm vào ta, hắn cố tình làm ta mất mặt.”
“Lát nữa ngươi nhận thấy không đúng thì đừng cố gắng chống đỡ, trực tiếp nhận thua là được. Tiền ta sẽ trả lại ngươi, mà nhiều nhất ba tháng nữa, ta đảm bảo ngươi có thể đi vào võ quán.”
Trên mặt nàng còn hiện lên một tầng lạnh lẽo: “Thù này không báo, thề không làm người!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook