Ba Mươi Sáu Kế Cầm Tướng Quân
-
Chương 11: Ngoại truyện
Thiên cung …. Nguyệt Lão phẫn nộ.
Mây trắng mờ mịt chốn tiên giới, nhất danh lão nhân đáng yêu râu tóc bạc trắng sầu não ngồi ở bên cạnh hồng trần mê kính, không ngừng than thở, giống như từ nhỏ đến chính là ai thán.
“Nguyệt Lão tiên hữu, việc đã đến nước này, xin ngươi cũng đừng có phiền não, nhờ ngươi hôm nay Thiên giới trở thành một đạo phong cảnh xinh đẹp rồi, mỗi ngày đều có tiên hữu, theo bốn phương tám hướng chạy đến nhìn ngươi trương nét mặt già nua ai oán này.” Thần tài vứt Mỹ kim trong bảo khố, vừa nói mát.
“Ngươi, ngươi, ngươi, chính là ngươi.” Nguyệt Lão mau lẹ nhảy dựng lên, chỉ vào cái mũi của hắn chửi ầm lên, “Nếu như không phải ngươi xúc động như vậy đá tài nữ xuống dưới, những tiên tử kia cũng sẽ không đi theo đều nhảy xuống, ta như thế nào mà bởi vì trở tay không kịp luống cuống tay chân, làm ra một cái sai lầm lớn như vậy.”
“Là do ngươi tính sai, lỗi cũng không phải do ta đi” Thần Tài hoàn toàn là đến xem chê cười.
“Còn nói, ta đem ngươi đá xuống dưới.” Nguyệt Lão tức sùi bọt mép, mấy trăm năm không có tức giận như vậy.
Thần Tài không có để ý đến hắn, duỗi đầu lên nhìn nhìn, nhịn không được cười ha ha, “Tiên hữu, ngươi đem thiên nga tiên tử đi đương là tình địch của xà tiên a!”
Quả nhiên là không hổ, vẫn duy trì được cái này, tình địch đều được an bài như vậy, phàm là một tiểu tiên nhỏ trên Thiên giới hỏi đến cũng biết, Thiên Nga tiên tử thầm mến ếch Thần Quân, phá vỡ lại định lý con cóc muốn ăn thịt Thiên nga, phản lại một con đường riêng mà đi.
Nguyệt Lão như cũ vẫn là khuôn mặt u sầu,”Chỉ tiêc vô luận là làm người hay làm tiên, nàng cũng không phải đối thủ của xà tiên.”
Thần Tài thân thủ an ủi vỗ vỗ cánh tay tiên hữu, vô cùng đồng tình nói: “Ngươi cũng không nhìn một chút chuyển thế sau xà tiên là nữ nhân của ai a!”
Không nói còn không tức giận, nói đến đây, Nguyệt Lão nhịn không được tốn hơi thừa lời, hai tay nắm lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mộng Thần nên xuống Địa ngục, hắn trên trời xem cuộc vui không rất tốt, chạy xuống đi phải chết a!”
“Liền như vậy nói ngươi không nắm rõ tin tức.” Thần Tài làm một bộ thần sắc như tận thế, “Ngươi rõ ràng cũng không hiểu được Thái Thượng Lão Quân cùng Mộng Thần đánh cuộc, nếu như Thiên Nga tiên tử thắng Xà tiên, Mộng Thần từ nay về sau không được đi vào giấc mộng của hắn rình coi, trái lại, hắn tựu vì chuyện này chính mình luyện một khỏa tiên đan. Vì viên tiên đan này, Mộng Thần như thế nào cũng phải chạy đi xem một lần a!”
“Vì cái gì không có người nói cho ta?” Nguyệt Lão phẫn nộ rồi, hắn muốn nổ tung.
“Mọi người xem ngươi cả ngày vì chuyện tình những tiên tử kia đều đau đầu, sợ quấy rầy ngươi, cho nên sẽ không nói với ngươi.” Thần Tài lời lẽ còn hùng hồn, phi thường có lý, biểu hiện được thập phần quan tâm tiên hữu.
“Ta, ta…………. Ngươi, các ngươi…..” Nguyệt Lão bắt đầu nói năng lộn xộn.”
Cuối cùng hắn ngửa mặt lên trời, bi phẫn quát, “Tài nữ, ngươi mau trở lại, mau trở lại a..!” Chưa từng nghĩ tới một ngày Tài nữ trong suy nghĩ của hắn hội khả ái như vậy, Nguyệt Lão biết vậy chẳng làm.
Mây trắng mờ mịt chốn tiên giới, nhất danh lão nhân đáng yêu râu tóc bạc trắng sầu não ngồi ở bên cạnh hồng trần mê kính, không ngừng than thở, giống như từ nhỏ đến chính là ai thán.
“Nguyệt Lão tiên hữu, việc đã đến nước này, xin ngươi cũng đừng có phiền não, nhờ ngươi hôm nay Thiên giới trở thành một đạo phong cảnh xinh đẹp rồi, mỗi ngày đều có tiên hữu, theo bốn phương tám hướng chạy đến nhìn ngươi trương nét mặt già nua ai oán này.” Thần tài vứt Mỹ kim trong bảo khố, vừa nói mát.
“Ngươi, ngươi, ngươi, chính là ngươi.” Nguyệt Lão mau lẹ nhảy dựng lên, chỉ vào cái mũi của hắn chửi ầm lên, “Nếu như không phải ngươi xúc động như vậy đá tài nữ xuống dưới, những tiên tử kia cũng sẽ không đi theo đều nhảy xuống, ta như thế nào mà bởi vì trở tay không kịp luống cuống tay chân, làm ra một cái sai lầm lớn như vậy.”
“Là do ngươi tính sai, lỗi cũng không phải do ta đi” Thần Tài hoàn toàn là đến xem chê cười.
“Còn nói, ta đem ngươi đá xuống dưới.” Nguyệt Lão tức sùi bọt mép, mấy trăm năm không có tức giận như vậy.
Thần Tài không có để ý đến hắn, duỗi đầu lên nhìn nhìn, nhịn không được cười ha ha, “Tiên hữu, ngươi đem thiên nga tiên tử đi đương là tình địch của xà tiên a!”
Quả nhiên là không hổ, vẫn duy trì được cái này, tình địch đều được an bài như vậy, phàm là một tiểu tiên nhỏ trên Thiên giới hỏi đến cũng biết, Thiên Nga tiên tử thầm mến ếch Thần Quân, phá vỡ lại định lý con cóc muốn ăn thịt Thiên nga, phản lại một con đường riêng mà đi.
Nguyệt Lão như cũ vẫn là khuôn mặt u sầu,”Chỉ tiêc vô luận là làm người hay làm tiên, nàng cũng không phải đối thủ của xà tiên.”
Thần Tài thân thủ an ủi vỗ vỗ cánh tay tiên hữu, vô cùng đồng tình nói: “Ngươi cũng không nhìn một chút chuyển thế sau xà tiên là nữ nhân của ai a!”
Không nói còn không tức giận, nói đến đây, Nguyệt Lão nhịn không được tốn hơi thừa lời, hai tay nắm lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mộng Thần nên xuống Địa ngục, hắn trên trời xem cuộc vui không rất tốt, chạy xuống đi phải chết a!”
“Liền như vậy nói ngươi không nắm rõ tin tức.” Thần Tài làm một bộ thần sắc như tận thế, “Ngươi rõ ràng cũng không hiểu được Thái Thượng Lão Quân cùng Mộng Thần đánh cuộc, nếu như Thiên Nga tiên tử thắng Xà tiên, Mộng Thần từ nay về sau không được đi vào giấc mộng của hắn rình coi, trái lại, hắn tựu vì chuyện này chính mình luyện một khỏa tiên đan. Vì viên tiên đan này, Mộng Thần như thế nào cũng phải chạy đi xem một lần a!”
“Vì cái gì không có người nói cho ta?” Nguyệt Lão phẫn nộ rồi, hắn muốn nổ tung.
“Mọi người xem ngươi cả ngày vì chuyện tình những tiên tử kia đều đau đầu, sợ quấy rầy ngươi, cho nên sẽ không nói với ngươi.” Thần Tài lời lẽ còn hùng hồn, phi thường có lý, biểu hiện được thập phần quan tâm tiên hữu.
“Ta, ta…………. Ngươi, các ngươi…..” Nguyệt Lão bắt đầu nói năng lộn xộn.”
Cuối cùng hắn ngửa mặt lên trời, bi phẫn quát, “Tài nữ, ngươi mau trở lại, mau trở lại a..!” Chưa từng nghĩ tới một ngày Tài nữ trong suy nghĩ của hắn hội khả ái như vậy, Nguyệt Lão biết vậy chẳng làm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook