Bá Khí
Chương 85: Nhiệm vụ khó khăn nhất trong lịch sử

- Rầm!

Thân thể của gã thiếu niên bị Phong Vân Vô Ngân đập thẳng xuống đất sâu mấy mét, tạo thành một cái hố lớn, toàn thân không còn một khúc xương, mảnh thịt nào nguyên vẹn.

- Nội đan ở kia!

Một giây lát sau, dưới con mắt kinh hoàng của đám võ giả, Phong Vân Vô Ngân gầm lớn một tiếng, giơ ngón tay ra, tùy tiện chỉ về phía đông bắc, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập vào trong thân thể, thân thể thi triển Tật Phong Bộ, trực tiếp xông vào khu vực đám 8,9 phẩm võ giảđang đứng.

Vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân tuy nhắm mắt hấp thu thần lực, nhưng hắn vẫn còn có ý thức, hắn biết lúc này đang xảy ra chuyện gì, hắn cũng biết tình cảnh của mình nguy hiểm biết chừng nào.

Bất luận thế nào, hôm nay hắn cũng không thể có thể giải thích nổi, ít nhất đám võ giả hung ác này sẽ cướp đoạt lấy nạp giới của hắn. Ở hiện trường còn có Tây Môn Thiên, Lãnh Như Sương và đám cừu nhân của hắn, Phong Vân Vô Ngân biết không thể nào có thể giải quyết hòa bình được, bởi vậy liền ra tay trước, tạo ra tình trạng hỗn loạn để nhân cơ hội bỏ trốn.

Khi Phong Vân Vô Ngân hô lớn “nội đan ở kia” thì tất cả võ giảđều chợt giật mình, một cách vô ý thức nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân đang chỉ.

Đây hoàn toàn là phản ứng bản năng của thần kinh.

Nhân cơ hội ngắn ngủi đó, Phong Vân Vô Ngân đã nhanh chóng xông vào trong đám đông, hô lớn:

- Tránh ra! Kẻ nào ngăn ta, chết!

Thần lực toàn thân hắn thôi động tới cực điểm, mỗi một lỗ chân lông đều phát ra tiếng thình thịch như tiếng nhịp tim đang đập.

Mấy gã võ giả xui xẻo bị Phong Vân Vô Ngân đâm thẳng vào, khiến cho gãy xương đứt gân, thân thể bịđánh văng ra xa.

- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi làm cụt tay ta! Chết cho ta!

Lãnh Như Sương từ bên cạnh đâm tới, đao ý ngưng luyện, một tia thủ đao chém về phía Phong Vân Vô Ngân, thanh thế vô cùng cường hãn.

Phong Vân Vô Ngân biết rằng, chỉ cần hắn chậm trễ một giây thì sẽ bị bao vây chặt, khổ chiến đến chết, hắn cũng không còn chút chần chừ nữa, ba phần kiếm ý ngưng tụ thành một đạo kiếm mang nhỏ như một mũi kim, đâm thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của Lãnh Như Sương.

Chiêu này, Phong Vân Vô Ngân dùng để giết 10 phẩm hung thú, lần nào cũng đạt công hiệu, đột nhiên thi triển đểđối phó với Lãnh Như Sương, hơn nữa cự ly giữa cả hai rất gần, nên một chiêu liền có hiệu quả.

- A!

Đôi mắt của Lãnh Như Sương bị kiếm mang vô cùng ngưng luyện của Phong Vân Vô Ngân đâm thủng, nàng ta phát ra tiếng kêu vô cùng tuyệt vọng, đao ý điên cuồng chém điên loạn ra bốn xung quanh, lập tức có mấy gã võ giả bịđao mang chém nát.

Nhục thân của Phong Vân Vô Ngân vô cùng cường hãn, nghiến răng chịu một đạo đao mang, cánh tay phải vươn ra, trực tiếp nắm lấy cổ họng của Lãnh Như Sương, kém lại, bóp mạnh một cái, cổ họng lập tức vỡ vụn, Lãnh Như Sương cổ nghiêng sang một bên, chết hẳn.

- Như Sương!

Một tiếng kêu đau đớn bị thảm vang lên, hai mắt Vị Ương Nghị nhỏ máu, kiếm ý toàn thân thôi động, ngàn vạn tia kiếm mang chém về phía Phong Vân Vô Ngân, sát ý vô cùng nồng đượm.

Đồng thời, bát đại cao thủ, 10 phẩm cao thủ ở phía bên kia cũng đồng thời kịp phản ứng lại, lao nhanh về phía Phong Vân Vô Ngân.

Gã Ngô Ảnh đó kêu lên giận dữ:

- Ngươi dám giết đệđệ của ta? Ngươi... ngươi giết đệđệ của ta! Chết! Ta muốn ngươi chết!

Bốn phương tám hướng không ngừng có sát khí hung bạo vô cùng vô tận cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân, vô số ánh mắt vô cùng tham lam nhìn chằm chằm vào hắn.

- Bắt lấy hắn!

Những gã 10 phẩm cường giả cùng bát đại cao thủ đều đã lao về phía Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt các loại đao ý, kiếm ý, chưởng ý... ngưng tụ thành hình, uy lực ngút trời, lúc nào cũng có thểđánh Phong Vân Vô Ngân nát ra thành tro bụi.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã xông vào giữa đám đông 8,9 phẩm cường giả, dùng nhục thân cường hãn cùng mấy vạn cân nhục thân lực lượng, định mở ra một con đường máu, kẻ nào ngăn lại đều húc cho hắn ngã bay ra sau, huyết nhục tan nát, xương cốt vỡ vụn. Phong Vân Vô Ngân lúc này như ma thần nhập thể, không thể ngăn cản nổi.

- Vù vù vù...

Lúc này, trong đám 8,9 phẩm cường giả, kẻ có thể gọi là thực lực mạnh nhất, Vị Ương Nghị liền thôi động ba phần kiếm ý từ trong linh hồn cuồn cuộn tuôn ra, ngàn vạn tia kiếm khí vô cùng sắc bén điên cuồng chém về phía Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt đã cuốn Phong Vân Vô Ngân và mấy gã võ giả ở quanh hắn vào trong vũng xoáy vô cùng khủng khiếp do kiếm khí tạo thành, khiến cho máu tươi thịt vụn không ngừng bay tứ tung.

Phong Vân Vô Ngân vẫn không hề sợ hãi, kiếm ý ngưng tụ thành kim, nhanh như thiểm điện đâm về phía đôi mắt Vị Ương Nghị, trong nháy mắt, hai mắt Vị Ương Nghị liền tràn ngập hàn ý, hắn kêu lên kinh hoàng một cái, rồi lập tức “keng keng”, kiếm ý, kiếm mang của hắn nhanh chóng xoay chuyển, quay lại hộ thanh, vừa vặn ngăn được đạo kiếm mang của Phong Vân Vô Ngân, nhưng thân thể hắn cũng đã bịđánh bay lại phía sau mấy mét, đập bay cả mấy gã võ giả ở phía sau.

Lập tức, trường kiếm bên hông Vị Ương Nghị lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, vô số kiếm ý tập trung trên lưỡi kiếm, hình thành một đạo kiếm mang vô cùng mỹ lệ, dài tới 3m, uy áp khủng khiếp liền bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân giống như đang đứng trên cô đảo, xung quanh đều là nước biển điên cuồng, một cảm giác vô lực đột nhiên xuất hiện trong lòng hắn.

- Chết đi! Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm!

Ánh mắt Vị Ương Nghị tràn ngập sự oán hận và ngoan độc khi bị mất vợ, hướng về phía Phong Vân Vô Ngân tung ra một chiêu mạnh nhất.

Đám võ giả ở xung quanh đều bị vạ lây, thân hình của bọn chúng đã bị kiếm ý của Vị Ương Nghị vây chặt, không thể tháo chạy được, cảm giác sợ hãi khủng khiếp nhanh chóng bao trùm lấy tâm trí bọn chúng, khiến bọn chúng đột nhiên kêu khóc tuyệt vọng, kiếm ý không ngừng từ mọi lỗ chân lông xâm nhập vào cơ thể, máu tươi không ngừng tuôn ra, đồng thời, từng tảng thịt cũng bắt đầu rơi xuống, giống như đang chịu nỗi đau đớn lăng trì.

Do hiện trường quá đỗi phức tạp, bát đại cao thủ và 10 phẩm võ giả ở phía bên kia cũng không thể cuồng loạn ra tay, giết chết Phong Vân Vô Ngân cùng mấy trăm gã 8,9 phẩm võ giả. Giết chết đồng môn quy mô lớn như vậy, dù sao cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp, bởi vậy bọn chúng chỉ thôi động uy áp bao trùm lấy đám người Phong Vân Vô Ngân, đồng thời thi triển thân pháp, phong tỏa mọi đường lui của Phong Vân Vô Ngân.

- Ồ? Vị Ương Nghị không ngờ có thể luyện huyền cấp cao cấp kiếm kỹ Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm tới đại thành cảnh giới, quả nhiên vô cùng lợi hại.

Mấy gã 10 phẩm đại viên mãn cường giả không kìm được lên tiếng bình phẩm.

Dưới kiếm ý dày đặc mang theo khí thế dời non lấp bể của Vị Ương Nghị, Phong Vân Vô Ngân cuối cùng đã rút thần lực chùy từ trong nạp giới ra.

Trong nháy mắt, dị tượng xuất hiện, từng trận thanh âm như tiếng sáo tiêu từ lỗ chân lông của Phong Vân Vô Ngân phát ra, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hung thú hư ảnh màu sẫm vô cùng hung tợn, uy áp lan ra, hàn quang lấp lóe. Phong Vân Vô Ngân lúc này, một quyền tung ra, lực lượng đạt tới 45000 cân, hai tay cầm thần lực chùy, lực lượng đạt tới con số 100000 cân vô cùng đáng sợ.

Thần lực nhập thể, ý cảnh nhỏ bé lạc lõng không thể có lối thoát do Cô Đảo Thuấn Sát Kiếm của Vị Ương Nghị gây ra cho Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức bị phá tan.

- Phì! Phì! Phì!

Từng đạo kiếm ý mang theo kình lực xoáy xoắn ốc cắt trên da thịt Phong Vân Vô Ngân, nhưng chỉđể lại những vết đỏ mờ nhạt, rồi chỉ giây lát sau, những vết đỏ mờ nhạt đó tựđộng liền lại, vô cùng thần kỳ. Nhục thân của Phong Vân Vô Ngân lúc này đã ánh lên ánh sáng màu vàng kim, vô cùng mỹ lệ.

- Tuy rất mạnh, nhưng vẫn phải chết. Như Sương, ta báo thù cho nàng đây.

Vị Ương Nghị hai mắt đỏ ngầu, bảo kiếm ở trên đầu được kiếm mang dài tới hơn 3m bao trùm lấy, trong nháy mắt, kiếm mang mang theo 3 phần kiếm ý, vô số hận ý, sát cơ vô cùng hung tàn chém thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân. Những võ giả ngăn ở trên đường đi đều bị chém nát vụn.

- Gừ!

Trong tình thếđó, Phong Vân Vô Ngân không thể tránh né, gầm lên một tiếng lớn, toàn thân lao lên, hai tay nắm lấy trọng chùy, dùng mười mấy vạn cân lực lượng điên cuồng đập mạnh lên đạo kiếm mang kia.

- Rắc!

Lực lượng khiến trời long đất lở, trong nháy mắt liền tác dụng lên đạo kiếm mang kia, khiến kiếm mang tan vỡ, ba phần kiếm ý của Vị Ương Nghị cũng bịđánh tan tành, bảo kiếm của Vị Ương Nghị cũng bịđánh vỡ thành ba khúc.

Đồng thời, quanh người Phong Vân Vô Ngân vân vụ bao trùm, ba phần kiếm ý lại ngưng tụ, hình thành ba đạo kiếm mang nhỏ dài như một cây kim, vù vù vù...

Hai đạo kiếm mang đâm thẳng vào đôi mắt của Vị Ương Nghị, một đạo kiếm mang đâm thẳng vào tim của hắn.

- Phì!

Vị Ương Nghị miệng điên cuồng thổ huyết, vẻ mặt vô cùng đau đớn, hai gối quỳ trên đất, đột nhiên, hắn chầm chầm giơ tay phải lên, lau vết máu trên khóe miệng, cười thê thảm:

- Như Sương, ta... ta đến đây.....

Lời nói vừa dứt, người đã ngã lăn ra đất.

- Tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này chỉ trong mấy ngày mà không ngờđã mạnh tới mức này, liên tục giết chết hai chiến tướng dưới tay ta. Trói cho ta! Lôi Thần Trói Thân Tỏa!

Đột nhiên, một đám mây mang theo vô số tia thiểm điện hình thành trên đầu Phong Vân Vô Ngân, rồi một giây sau, hàng trăm ngàn tia thiểm điện như mạng nhện liền bao trùm xuống, trói chặt lấy Phong Vân Vô Ngân.

Xiềng xích hoàn toàn do điện mang hình thành trong nháy mắt đã trói chặt lấy Phong Vân Vô Ngân.

Tây Môn Thiên, một trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm của Nham Thạch Thành đột nhiên ra tay. Chiêu Lôi Thần Trói Thân Tỏa nay thi triển ra, tuy có thể trói tiên trói ma, nhưng vô cùng hao tổn huyền khí, Tây Môn Thiên vốn dĩ không muốn trong lúc mấy chục người đều đang thèm thuồng bảo vật trên người Phong Vân Vô Ngân này lại thi triển võ kỹ này ra, nhưng Phong Vân Vô Ngân liên tiếp giết chết Lãnh Như Sương và Vị Ương Nghị, đã chạm vào nghịch lân của hắn, khiến hắn vô cùng oán hận, cũng không thể nín nhịn thêm nữa.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân bị xiềng xích lôi điện trói chặt, trong lòng cũng không ngừng kêu khổ. Cần phải biết rằng, vừa rồi hắn thi triển ba đạo kiếm mang giết chết Vị Ương Nghị, tưởng chừng như vô cùng đơn giản, nhưng thực chất đã tiêu hao tới một nửa huyền khí của hắn.

6 phẩm huyền khí tu vi của hắn quả thực là một điểm yếu. Căn bản không thể nào có thể giúp hắn tùy ý thi triển kiếm ý giết địch.

Lúc này, hắn chưa xông ra được khỏi vòng vây, lại bị một đám 10 phẩm cường giả và tám gã đại cao thủ bao vây, cục diện quả thực vô cùng nguy hiểm, thập tử nhất sinh.

- Liều vậy!

Toàn thân Phong Vân Vô Ngân thần lực thôi động, mỗi một khiếu huyệt toàn thân đều truyền tới thanh âm như tiếng tiêu sáo, tiếng trống đập, vô cùng quỷ dị.

- Phá cho ta!

- Rắc! Rắc! Rắc!

Xiềng xích lôi điên đang quấn lấy thân thể Phong Vân Vô Ngân bắt đầu bị rạn nứt, cơ hồ sắp bị Phong Vân Vô Ngân đánh đứt.

- Cái gì? Hắn.... hắn chỉ dựa vào nhục thân lực lượng lại có thể thoát ra khỏi xiềng xích lôi điện của ta sao? Không thể nào! Thôi được. Ta phế bỏ hai mắt của ngươi trước rồi tính sau.

Tây Môn Thiên không dám coi thường Phong Vân Vô Ngân nữa, ý niệm vừa động, phương thiên họa kích ở trên lưng đã nằm ở trên tay, trăm ngàn đạo lôi điện ngưng tụ trên mũi kích, dần hình thành hai cỗ lôi điện to bằng ngón tay cái.

Phong Vân Vô Ngân lâm vào tình trạng khổ chiến.

Ở phía bên kia, thân hình của Chúc lão lúc ẩn lúc hiện ở hư không cách đó mấy trăm mét, hắn chép chép miệng, lẩm bẩm một mình:

- Tay cầm trọng chùy, nhục thân lực lượng đạt tới mười mấy vạn cân, nhục thể phát ra thanh âm như tiếng tiêu sáo, tiếng trống gõ, đây là dấu hiệu có thểđạt tới nhục thể tiên thiên cảnh giới. Một khi nhục thân lực lượng đột phá 20 vạn cân, Phong Vân Vô Ngân có thểđạt tới nhục thân tiên thiên cảnh giới. Chậc chậc, nhục thân đạt tới tiên thiên cảnh giới, ngoài những kẻ có huyết mạch đặc biệt ra, ở khắp Chiến Tần Đế Quốc cũng đều vô cùng hiếm gặp. Tên nhóc lý thú như vậy, sao có thể chết sớm ở nơi này chứ. Hơn nữa ta đã thay hắn nhận nhiệm vụ, hắn còn phải đi làm nhiệm vụ, nếu chết ở đây, cái mặt già của ta còn biết để vào đâu được nữa. Hắn không thể chết được....

Nói xong, tay phải của Chúc lão liền bắt lấy Phong Vân Vô Ngân.

Cách không mấy trăm mét, trực tiếp bắt lấy Phong Vân Vô Ngân.

Chuyện thần kỳ liền xảy ra.

Xiềng xích lôi điện đang trói lấy Phong Vân Vô Ngân, trong nháy mắt như bong bóng xà phòng, lập tức tan vỡ.

Còn, Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức biết mất. Giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

- Cái gì?

Tất cả võ giả có mặt ở đây đều trở nên ngây ngốc.

Đồng thời, Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy mắt hoa lên, hắn bị một cỗ lực lượng cường đại tới mức không thể phản kháng kéo lấy, chỉ mấy giây sau, Phong Vân Vô Ngân mở mắt ra, phát hiện mình không ngờđang ở trong một gian trạch viện vô cùng tao nhã và tĩnh lặng.

Trong trạch viện có vô số hoa cỏ, hương thơm lan tỏa, bên cạnh chiếc bàn đá có một lão nhân đang ngồi lười nhác, chính là Chúc lão.

- Xì!

Phong Vân Vô Ngân không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí.

Mọi việc xảy ra trước mắt đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của Phong Vân Vô Ngân.

Hắn vốn đang chém giết cũng một đám võ giả, chỉ mong thoát thân, nhưng lúc đó đã không còn cách nào khác, không thể chạy thoát, chỉ có thể chiến đấu tới chết.

Nhưng lúc này, vô cùng bất ngờ, hắn lại rời xa khỏi chiến trường, đến căn trạch viện yên tĩnh này.

Một giây sau, Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn ra bốn xung quanh, thấy bên ngoài trạch viện sương mù dày đặc, ánh mắt không thể vượt qua được. Nhưng mơ hồ, hắn cảm thấy nơi này tuyệt đối không phải Nham Thạch Thành.

- Chúc lão... cái này... cái này là thế nào?

Phong Vân Vô Ngân run rẩy hỏi Chúc lão, đồng thời nhanh chóng thu trọng chùy vào trong nạp giới.

- Không có gì cả, lão tử cứu ngươi một mạng mà thôi.

Chúc lão thản nhiên nói.

- Ngươi cũng đừng hỏi đây là nơi nào, ta nói ngươi cũng không hiểu.

- Đa... đa tạ Chúc lão mấy lần ra tay tương trợ, đồng thời trong lúc sinh tử giúp Vô Ngân một phen.

Phong Vân Vô Ngân khẽ cúi người, trong lòng lại vô cùng chấn kinh.... Chúc lão này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Không ngờ trong nháy mắt có thểđưa mình từ chiến trường về trạch viện này. Thần thông như vậy chưa từng nghe nói tới. Quả thực khó tưởng tượng nổi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương