Hàn Nguyệt và Hàn Tinh chỉ xem xét vóc dáng và y phục mặc trên người thôi. Còn về phủ kể lại dặm thêm mắm thêm muối vào chỉ để mọi người tin hơn thôi.

"Tỷ tỷ, tỷ nói gì vậy bọn muội lúc đó sợ quá nên có lẽ nhớ nhầm rồi. Phải chỉ là nhầm lẫn mà thôi."

"Hay là các muội biết rõ đó là ta nên không xem xét kĩ"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hàn Nguyệt và Hàn Tinh nghe Hàn Mặc nói vậy cứng đờ cả người không biết trả lời thế nào. Chỉ biết nói mấy tiếng "Ta...ta.."

"Sao hai muội không trả lời nữa hay là bị ta nói trúng rồi?"

Hai người họ nghe vậy lập tức hoảng quá mạnh mẽ lắc đầu.

"Không có, không có, bọn ta không biết gì hết"

"Ta không biết, không biết gì cả"

Cả hai lần lượt lên tiếng để chối bỏ. Nhưng hành động như vậy lại càng khiến người khác nhìn vào thấy càng nghi ngờ hơn.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Hửm, ta chỉ là hỏi như vậy thôi sao các muội lại kích động như vậy?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vậy ngươi nói Lãnh vương gia cứu ngươi, vậy ngài ấy đâu tại sao không tới đây"

Hàn Tinh thấy mình bị Hàn Mặc dồn hỏi thấy mình sắp không chịu được liền đổi sang chuyện khác.

"Muội muội bình tĩnh, ngài ấy có chuyện phải làm nên đã đi rồi nhưng lại đem tới cho ta một thứ có liên quan đến hai muội đấy"

Hàn Nguyệt và Hàn Tinh nghe vậy thì cảm thấy vui vẻ vì nghĩ Lãnh Băng tặng quà cho mình.

Lãnh Băng trên nóc nhà nghe Hàn Mặc nói mình có đem vật gì tặng nàng thì thấy kì lạ. Ủa mình có đem cái gì cho nàng ấy sao, sao mình không biết gì hết vậy? Rõ ràng chỉ đưa nàng ấy hồi phủ thôi mà.

Ở trên mái nhà Lãnh Băng đang thắc mắc thì ở dưới này Hàn Mặc đã sai người mang tên cầm đầu đám hắc y kia đến đây để đối chất.

"Đây là tên cầm đầu của bọn người ám sát ta, hắn bị Lãnh vương gia bắt được. Sau khi bị tra khảo hắn đã khai ra ai là người muốn hại ta."

Nói đến đây Hàn Mặc dừng lại ánh mắt chậm rãi hướng tới chỗ hai người Hàn Nguyệt và Hàn Tinh.

Mà Hàn Nguyệt và Hàn Tinh sau khi thấy tên cầm đầu bị bắt đến chính là người bọn họ dùng tiền mua chuộc sai hắn đến giết Hàn Mặc, khuôn mặt cả hai lập tức tái mét, sau khi nghe Hàn Mặc nói đến bốn chữ " đã khai ra hung thủ" thì khuôn mặt của hai người càng biến đổi lợi hại hơn trước, khuôn mặt lúc trắng lúc xanh nhìn rất buồn cười.

"Xem nét mặt của hai muội hình như biết được hắn là ai nhỉ?"

Lý di nương ở một bên lên tiếng bênh vực cho Hàn Nguyệt và Hàn Tinh

"Mặc nhi con nói gì vậy sao hai muội muội con quen biết với tên giết người không chớp mắt này được chứ"


Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hàn Nguyệt và Hàn Tinh nở một nụ cười cứng nhắc so với khóc còn khó coi hơn.

"Tỷ tỷ sao bọn muội biết hắn được chứ, tỷ nhầm rồi không có chuyện đó đâu"

"À nhưng hắn thì biết hai muội đấy"

"Nói những gì ngươi biết đi, nói những gì lúc nãy ngươi đã khai với Lãnh vương gia và ta. Ngươi có quen hai người họ không?"

Hàn Mặc đưa ánh mắt sắc bén nhìn tên kia bảo hắn nói ra mọi chuyện.

"Nhị tiểu thư và tam tiểu thư là hai người tìm đến chỗ của ta đưa ta tiền và sai ta ám sát đại tiểu thư, nhưng đại tiểu thư có Lãnh vương gia bảo vệ nên ta không ra tay được, ta bị Lãnh vương gia bắt và ép ta khai ra người đứng sau rồi tương kế tựu kế bảo ta nói với họ rằng ta đã hoàn thành nhiệm vụ để hung thủ lộ mặt."

"Không...không có ngươi nói bậy ta làm sao có thể hại tỷ tỷ ta được."

Hàn Nguyệt liền lên tiếng phản bác lại.

"Không đúng, làm sao ta có thể làm như vậy chứ"

Hàn Tinh cũng nhanh chóng chối cãi.

"Lúc đó nhị tiểu thư và tam tiểu thư còn để lộ khuôn mặt cho ta thấy và còn tiết lộ danh tính cho ta biết nữa"


Hàn Nguyệt cảm thấy hắn nói như vậy rõ ràng có vấn đề đang suy nghĩ xem có bẫy gì không. Rõ ràng lúc đó nàng và tam muội không tiết lộ gì về danh tính của mình cho hắn cả. Chết rồi có bẫy, Hàn Nguyệt muốn lên tiếng trả lời không để Hàn Tinh bị mắc bẫy nhưng.... đã chậm một bước rồi.

Hàn Tinh thường ngày rất nóng nảy không có đầu óc nên miệng nhanh hơn não đã nói ra hết mọi chuyện.

"Ngươi nói láo, rõ ràng lúc đó bọn ta có che mặt mình lại còn nữa bọn ta tiết lộ danh tính cho ngươi lúc...."

Nói đến đó Hàn Tinh mới biết mình sập bẫy. Như vậy chẳng khác gì giấu đầu hở đuôi chứ.

Hàn Mặc rốt cuộc cũng nghe được những gì mình muốn nghe từ miệng Hàn Tinh liền cười lên.

Nụ cười càng lúc càng đậm nhưng lại lạnh đến thấu xương, đây là nụ cười lâu nhất của nàng trong ngày hôm nay.

"Ồ muội muội cuối cùng muội cũng chịu nhận mọi chuyện do bọn muội gây ra rồi à?"

Không ngờ lại dễ dụ như vậy, nàng còn rất nhiều chiêu khác để Hàn Nguyệt và Hàn Tinh nhận tội nhưng không ngờ mới có chiêu đầu đã xong rồi, chẳng còn gì thú vị cả. Hàn Tinh thật đúng là ngốc mà.

Hàn Nguyệt tức giận lạnh lùng nhìn Hàn Tinh. Đúng là ngu hết thuốc chữa mà, sao nàng lại có muội muội ngu ngốc như vậy chứ. Hàn Tinh bị Hàn Nguyệt nhìn như vậy liền rụt cổ lại hối hận.

Hàn Tinh vẫn không chấp nhận, nàng nhất định sẽ chối bỏ, không thể để mọi người biết được mình mới là người chủ mưu trong chuyện này, nhất định phải đổ hết mọi tội lỗi cho tam muội nếu không thì tất cả những gì nàng khổ công có được sẽ không còn gì hết. Danh tiếng của nàng sẽ mất sạch, lần trước thua Hàn Mặc đã là sự nhục nhã lớn nhất của nàng rồi không thể để đến chuyện này cũng bại dưới tay Hàn Mặc được. Nhưng Hàn Tinh lại không nghĩ đến chuyện lần này do tự tay nàng ta gây ra có chối bỏ thế nào thì đó cũng à lỗi của nàng ta mà thôi.

Hàn Nguyệt nghĩ vậy liền khôi phục thần sắc quay sang nói với Hàn Tinh.

"Muội muội ta không ngờ muội là người hại tỷ tỷ, chả trách lúc chúng ta vào một tiệm vải ta liền không thấy muội đâu, chỉ nghĩ là muội đi lựa vải nên cũng không có tìm muội, đợi một lúc lâu sau muội mới quay lại thì ra lúc đó là muội đi muội đi.... ta không ngờ muội lại làm như vậy. Đại tỷ muội thật sự không biết chuyện này nếu biết muội đã ngăn cản tam muội rồi chứ không hùa theo muội ấy nói tỷ đã bị... đâu. Tỷ phải tin muội"

Hàn Mặc nhàn nhạt nhìn Hàn Nguyệt không lên tiếng.

"Nhị tỷ, tỷ nói cái gì vậy? Rõ ràng muội đi với tỷ mà muội rời đi một mình lúc nào chứ."


"Tam muội, muội mau nói thật đi có phải lúc đó muội đi hại tỷ tỷ không?"

"Nhị tỷ, có phải tỷ muốn đỗ hết mọi chuyện lên đầu ta đúng không? Được nếu tỷ đã muốn chối như vậy thì ta cũng sẽ nói hết ra cho mọi người biết."

"Đúng vậy chuyện ám sát hôm nay là do ta và nhị tỷ đã đến chỗ hắn sai hắn giết đại tỷ, nhưng ta chỉ đi theo nhị tỷ thôi còn mọi chuyện là do nhị tỷ tự sắp xếp nói kế hoạch cho hắn biết, cùng lắm thì ta chỉ là kẻ đồng lõa mà thôi không phải người chủ mưu trong chuyện này."

Hàn Tinh nàng cũng không ngu đến mức đi nhận lỗi về mình, nếu khai ra thì nàng chỉ là kẻ đồng lõa không phải kẻ chủ mưu nên tội sẽ nhẹ hơn rất nhiều. Nhị tỷ không muốn nhận tội còn muốn kéo nàng chết thay, có trách thì do nhị tỷ quá vô tình mà thôi.

"Tam muội sao muội lại vu oan cho ta. Ta không có làm gì hết muội mới là người làm hại tỷ tỷ. Ta không ngờ thường ngày ta đối tốt với muội như vậy mà muội lại vu oan cho ta.... huhu.. sao muội lại thành như thế này."

"Hàn Nguyệt ngươi được lắm vậy mà lại đỗ hết tội cho ta, ta nhất định sẽ không bao giờ giúp ngươi bất cứ lần nào nữa."

"Ta nói thật mà tại sao muội lại muốn kéo ta xuống theo chứ? Huhu..huhu... xin mọi người hãy tin ta ta không có làm gì hại đại tỷ."

Hàn Mặc nhìn một màn trước mặt mà nhếch môi cười khinh thường. Đúng là tỷ muội tình thâm nha, chỉ mới một chút đó mà đã không ngừng đổ tội cho nhau rồi. Nhìn giống như hai con cẩu đang cắn ngược nhau vậy. À mà hai nàng ta đến cẩu cũng không bằng đem so sánh với cẩu là đang sỉ nhục nó rồi.

Hàn Nguyệt tính cách rất trầm ổn thâm sâu. Trong đầu luôn suy tính những gì có lợi cho mình, luôn lợi dụng Hàn Tinh để thực hiện mục đích của mình. Đến lúc cần thì khóc hoa lê đái vũ làm như mình rất yếu đuối vô tội ai nhìn thấy cũng muốn bảo vệ cưng chìu nàng ta. Hàn Nguyệt chính là kiểu bạch liên hoa điển hình.

Còn Hàn Tinh thì khỏi phải nói. Cực kì ngu ngốc bị lợi dụng mà không biết, lúc nào cũng miệng nhanh hơn não. Tính cách lúc nào cũng nóng nảy, bướng bỉnh, hống hách, Thích gây chuyện với Hàn Mặc, không biết nguyên chủ trước đây làm sao lại chịu đựng được để hai tỷ muội này ức hiếp đến chết đi như vậy.

Nếu để hai tỷ muội này đứng nói qua nói lại tới tối cũng không phân biệt được ai là hung thủ mất. Hàn Mặc định lên tiếng thì đã có người thay nàng rồi.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


===========

Tác giả có lời muốn nói: Mình chuẩn bị thi cuối cấp rồi thi vào 10 nên thời gian viết truyện rất ít nha do phải ôn thi. Ngày 17/7 là mình thi vào 10 nên từ giờ đến lúc đó nếu rảnh thì mình sẽ viết nha (thời gian rất ít). Thi xong mình sẽ viết đều lại như trước, cảm ơn mọi người đã ủng hộ :3

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương