Tô Cảnh Nguyệt và Từ Hàn Phong hai người một đêm ngủ rất say, Tô Cảnh Nguyệt là lần đầu ngủ ngon đến như vậy, ngủ rất là ngon và thoải mái, sáng hôm sau cô đột nhiên tỉnh dậy từ từ mở mắt ra thì thấy mặt mình với anh ta rất gần nhau,

Tô Cảnh Nguyệt mở mắt ra thì đã nhìn Từ Hàn Phong rất lâu nhìn muốn say mê luôn, sau đó liền giật mình khi anh ta lên tiếng, "Nguyệt Nguyệt, anh đẹp trai lắm sao, em nhìn thích chứ "

"Nguyệt Nguyệt em dậy rồi sao, em ngủ say ghê luôn" Từ Hàn Phong ngay từ đầu đã thức dậy từ trước, nhưng anh ta không ra khỏi giường, vì cứ nằm đấy ôm cô và nhìn cô ngủ đến say mê người,

"Hàn Phong anh dậy khi nào vậy " Tô Cảnh Nguyệt nghe anh ta nói liền xấu hổ, mà nhanh tay kéo chăn lên để che mặt mình,

"Nguyệt Nguyệt, đừng có kéo chăn qua đầu như vậy, sẽ ngợp thở đấy" Từ Hàn Phong thấy cô kéo chăn vì xấu hổ, nhưng như thế anh sợ cô ngộp nên mới đưa tay kéo xuống, thì mới nhìn thấy gương mặt cô đã đỏ lên,

Tô Cảnh Nguyệt xấu hổ mà nhìn anh ta cau mày mắng, "Anh dậy rồi sao lại không rời khỏi giường đi chứ "

"Không thích, anh thích ở đây nhìn em ngủ hơn " Từ Hàn Phong thấy sự đáng yêu khi ngủ của cô, anh không đành ra khỏi giường, nên mới kiêu ngạo tươi cười nói,

Từ Hàn Phong đột nhiên anh ta bật dậy mà áp lên người Tô Cảnh Nguyệt, khiến giật mình nói, "Hàn... Hàn Phong, anh muốn làm gì đây"


Từ Hàn Phong lúc này áp mặt mình vào mặt cô mà nói, "Tất nhiên là muốn hôn em rồi, em thật là rất đáng yêu vợ à"

"Um... Hàn Phong, dừng lại đi " Tô Cảnh Nguyệt chưa kịp xấu hổ thì đã bị Từ Hàn Phong đã đè ra mà hôn cô,

"Hàn... Hàn Phong, anh đừng để lại dấu hôn, hôm nay tôi còn phải tham dự sự kiện thiết kế của công ty đấy " Từ Hàn Phong hôn trên môi, rồi ngay lập tức tham lam mà từ từ chuyển sang xuống vùng cổ của cô mà hôn, Tô Cảnh Nguyệt lúc này mới nhận ra mà lên tiếng vì sợ anh ta sẽ để lại dấu hôn,

Từ Hàn Phong nghe vậy chỉ đáp cô một tiếng "Ừm"

"Á, Hàn Phong đau... Đau ah " Tô Cảnh Nguyệt bị anh ta chạm khiến cô chìm đắm với những nụ hôn ngọt ngào của anh thì, cảm giác ngay vùng cổ đột nhiên nhói lên khiến cô giật mình,

"Nguyệt Nguyệt, anh xin lỗi anh không kiềm chế được, làm đau em sao" Từ Hàn Phong đang hôn vùng cổ của cô đến say đắm, thì đột nhiên nghe tiếng cô hét lên la đau, biết mình hôn mạnh anh liền buông ra mà nhìn cô với vẻ mặt vừa tỉnh táo lại,

"Hàn Phong, anh... anh thật là...đã nói đừng để lại dấu hôn rồi mà" Tô Cảnh Nguyệt biết thế nào anh ta cũng để lại dấu hôn mà, nên cô mới nhìn anh với khuôn mặt cau mày lại khó chịu nói,

Tô Cảnh Nguyệt nhìn thấy gương mặt anh ta thỏa mãn khi để lại dấu ở cổ của cô, mà không cam tâm chút nào nên cô mới nhào đến đè cổ anh xuống mà cắn vào cổ anh ta, nên mới khiến Từ Hàn Phong la lên,"Á, Nguyệt Nguyệt sao lại cắn anh, em... em là ma cà rồng à "

"Tôi là đang trả thù anh đấy, tôi có dấu anh cũng phải bị " Tô Cảnh Nguyệt cảm thấy cắn đã rồi mới buông anh ta ra,

"Nguyệt Nguyệt em... em là đang đánh dấu chủ quyền sao, anh rất thích" Từ Hàn Phong không quan tâm tới đau nửa, ngược lại còn khá vui mừng hơn, nên anh ta liền chạm vào cổ mình thì thấy rất là vui vì Tô Cảnh Nguyệt đánh dấu răng nhỏ vào cổ anh,

"Mami... Mami dậy chưa, Kiều Kiều dậy rồi đây ạ, mami mau mở cửa cho Kiều Kiều đi ạ" hai người trên giường đang say mê tình tứ thân mật, trai trên gái dưới thì đột nhiên cả hai nghe tiếng Kiều Kiều gọi nên cả hai điều giật mình,

Tô Cảnh Nguyệt từ dưới thân Từ Hàn Phong mà hốt hoảng, sau đó mạnh tay đẩy anh ta ra rồi mới chạy nhanh ra mở cửa, còn mỉm cười với bé con rồi nói,"Kiều Kiều, con dậy rồi à con vào đợi mami một lát, mami đi vệ sinh cá nhân rồi dẫn con xuống ăn sáng nhé "

bé con nghe vậy liền gật đầu rồi đi vào phòng, Từ Hàn Phong thấy bé con liền mỉm cười với con bé vẩy tay kêu nó,"Kiều Kiều lại đây với baba nào, sao con dậy sớm vậy"

"Baba, Điềm Điềm chào buổi sáng ạ, mami có dạy Kiều Kiều không được ngủ nướng nên Kiều Kiều trước giờ không có thói quen ngủ nướng ạ " Kiều Kiều nhìn thấy anh ta, liền mỉm cười chào anh, sau đó nghe anh ta kêu liền hớn hở chạy tới bên cạnh baba,


"Mami dạy con nghiêm khắc như vậy sao" Từ Hàn Phong nghe con nói, anh ta mới biết Tô Cảnh Nguyệt dạy con rất nghiêm khắc tới như vậy, khiến anh ta có chút bất ngờ,

"Baba đừng nói mami như thế, mami nuôi dạy Kiều Kiều cực khổ lắm đó, Kiều Kiều phải phụ giúp mami, nghe lời mami dạy " Kiều Kiều nghe anh ta nói vậy, liền không hài lòng nên mới lên tiếng bênh vực Tô Cảnh Nguyệt mà ngồi nói một hơi,

Từ Hàn Phong nghe xong liền cảm động trước lời nói của con bé, anh ta đưa tay lên xoa xoa đầu con gái mà nói, "Con gái của baba, con ngoan lắm mới ba tuổi đã biết hiểu chuyện thì tốt, baba đã làm cho mami con phải khổ là baba không tốt, Kiều Kiều cảm ơn con đã chăm sóc cho vợ của baba"

"Tất Nhiên ạ, baba không cần lo, con là con gái của mẹ, con phải bảo vệ mami rồi, không thể cho ai làm tổn thương mami kể cả baba" Kiều Kiều hất mặt lên mà kêu ngạo nói,

"Cái con bé này dám dành vợ với baba à" Từ Hàn Phong nghe Kiều Kiều nói vậy liền vừa ganh tị vừa vui, thế là cả hai người nói chuyện như hai người bạn thân vậy,

"Hai người đang nói gì vậy " Tô Cảnh Nguyệt lúc này từ nhà vệ sinh bước ra thấy hai cha con nói chuyện gì mà nhìn rất căng thẳng,

"Mami, baba dành mami của con kìa " Nhìn thấy cô, Kiều Kiều nhanh chóng chạy lại mà ôm người Tô Cảnh Nguyệt làm bộ mặt đáng yêu nói,

"Mami của con là vợ của baba mà " Từ Hàn Phong cũng rời giường đi đến gần mà cũng làm bộ mặt đáng yêu mà nói,

"Kiều Kiều, mami là của con nè, mami yêu con gái của mẹ nhất " Tô Cảnh Nguyệt thấy một lớn một nhỏ giành mình, cô liền cảm thấy rất buồn cười, sau đó cô mới lờ đi Từ Hàn Phong mà cúi người xuống bế lấy Kiều Kiều mà mỉm cười nói,


"Nguyệt Nguyệt, còn anh thì sao" Từ Hàn Phong thấy vậy không cam tâm liền làm nũng với Tô Cảnh Nguyệt,

"Anh đấy sao lại giành với con như thế, đâu còn là con nít nữa chứ " Tô Cảnh Nguyệt thấy mặt anh ta rất buồn cười liền tiến lại mà véo mặt anh ta mà cau mày mà nói,

"Nguyệt Nguyệt, em nói đi anh là gì của em" Từ Hàn Phong vẫn làm bộ dạng giận cô mà nói,

Tô Cảnh Nguyệt nghe xong ko liền cạn lời...

"Kiều Kiều mami với con đi xuống nhà nào " Tô Cảnh Nguyệt cảm thấy thật buồn cười nên không nói gì mà chỉ tiến lại ann mà hôn lên môi anh thật nhẹ, rồi quay đi trên tay còn đang bế Kiều Kiều,

"Nguyệt Nguyệt em đứng lại cho anh, em mau nói đi anh là gì của em, sao lại không trả lời anh, không được Nguyệt Nguyệt tối nay anh phải ở lại đây nữa, lần này anh sẽ không tha cho em như tối hôm qua nữa đâu " Từ Hàn Phong lúc nãy chưa kịp phản ứng được nụ hôn của Tô Cảnh Nguyệt với lại cô còn chưa trả lời anh, nên Từ Hàn Phong liền không cam tâm nên đã nói liền một hơi, cái gì mà tối nay không tha cho cô,




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương