Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính
-
Chương 45: Một mình sinh con
Sáng sớm
Âu Thiển Thiển mơ hồ mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt Hàn Đông Liệt đang từ từ đến gần mình.
"Aaa ——" cô thét lên một tiếng chói tai, đẩy mặt của hắn ra.
"Háo sắc, anh muốn làm gì?"
Hàn Đông Liệt khẽ nhíu mày, mất hứng nói, "Chẳng qua tôi muốn cho em một nụ hôn buổi sáng, không cần phản ứng như thế chứ? Đừng quên, em chính là vợ của tôi, chúng ta đã ký hợp đồng, có giấy trắng mực đen ."
Âu Thiển Thiển tức giận từ trên giường nhảy xuống, chỉ vào hắn rống, "anh biến thái, là gay, tôi cũng không phải là đàn ông, sau này anh hạn chế đụng vào tôi."
Căn bản là hắn vừa mới phẫu thuật xong, không cử động được, nhất định sẽ rất an phận, nhưng mà không ngờ hắn ta lại có thể nhân lúc cô không cảnh giác thì động tay đông chân với cô, thật là đê tiện.
"Người phụ nữ chết tiệt, cô cũng cho rằng tôi là gay hả?" Hàn Đông Liệt tràn đầy tức giận nói. Bọn họ cũng đã làm chuyện đó rồi, với lại hắn cũng rất uyển chuyển bày tỏ ra, cô gái này sẽ không ngu ngốc đến thế chứ?
"Anh có phải gay hay không, thích đàn ông hay thích phụ nữ cũng không liên quan tôi, hơn nữa trên cái thế giới này còn có một loại người, gọi là lưỡng tính!" Tin đồn không thể không có lý do nổi lên, chắc chắn là hắn ta đã làm cái gì đó không đứng đắn cộng với bị mọi người phát hiện, đó là nguyên nhân lưu truyền chuyện như vậy, hơn nữa hắn ta có phải là gay hay không cũng không sao cả, cô đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ rồi, tiếp theo chỉ còn chờ đợi thôi.
Hàn Đông Liệt tức giận nhìn cô, gắt gỏng nói, "Người phụ nữ chết tiệt, em đã là người phụ nữ của tôi rồi, lại còn nói những lời như vậy, em không cảm thấy buồn cười sao?"
Người phụ nữ của tôi?
Mặt Âu Thiển Thiển thoáng trở nên đỏ bừng, "Tôi, tôi, không phải người phụ nữ của anh, đúng là tôi đi theo anh. . . . . . Chẳng qua là là ngủ một đêm thế thôi. . . . . . Này. . . . . . Rất bình thường. . . . . .nhé "
Trời ạ, suy cho cùng là cô đang nói cái gì? Thật muốn tìm một cái lỗ nào để chui vào.
"Rất bình thường?" Hàn Đông Liệt tức giận, thở mạnh ra một hơi, cố gắng bình tĩnh nói, "Tôi đã đinh cái gì xem những chuyện trước đây chưa từng xảy ra, nhưng không ngờ cô không biết phải trái. Tốt! Nhân tiện tôi hỏi em một chút, đêm hôm đó vì cái gì lại muốn chủ động quyến rũ tôi, nhưng kế tiếp lại lập tức chạy trốn? Rốt cuộc em có ý đồ gì ? "
Mặc dù hắn đã biết rõ thân phận và mục đích của cô, nhưng hắn muốn để chính cô giải thích, hoặc có lẽ là chính hắn muốn giả vờ không biết, để cô tiếp tục lừa gạt hắn, sau đó dùng hình thức này giữ lấy cô ở bên người!
Âu Thiển Thiển nghe hắn chất vấn, đột nhiên nắm chặt hai tay, sau đó hai mắt nhìn về phía ánh mắt của hắn, dứt khoát nói, "Tôi chỉ muốn sinh con cho anh mà thôi."
Ầm -------------
Đột nhiên trong lòng Hàn Đông Liệt rơi xuống một tảng đá lớn! Hắn không ngờ cô có thể trả lời dứt khoát như vậy, không có giấu diếm, nhưng cũng không nói tất cả, đây là một cách trả lời khéo léo. Người phụ nữ chết tiệt, mười lăm năm mất tích, thật không ngờ lần này lại sắc sảo như vậy.
"Sinh con? Tại sao? Em không phải là rất chán ghét tôi hay sao?" Hắn hỏi tới.
"Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tôi là vợ chưa cưới của anh, cho nên từ nhỏ ba mẹ liền nói với tôi, nhất định phải sinh một đứa bé cho nhà họ Hàn, nhất định phải nối dõi tông đường vì nhà họ Hàn, mặc dù bọn họ đều chết rồi, nhưng tôi cũng muốn hoàn thành tâm nguyện này cho bọn họ. . . . . . Chính là như vậy!" Nét mặt cô không thay đổi, nói xạo hoàn toàn đơn giản giống như ăn cơm.
"Âu Tiểu Thiển, em còn gạt tôi đến lúc nào?" Hàn Đông Liệt đột nhiên cau mày, vẻ tức giận thoáng hiện ra từ trong mắt.
"Hàn Đông Liệt!" Âu Thiển Thiến gọi tên của hắn, nghiêm túc nói, "Tôi nói lần cuối cùng cho anh biết, tôi tên là Âu Thiển Thiển, nếu như lần sau anh vẫn còn nhận sai người, vậy chúng ta lập tức ly hôn, anh có thể đi khắp nơi để tìm lại người tên Âu Tiểu Thiển, nhưng mà người đó tuyệt đối không phải là tôi, tôi tên là Âu Thiển Thiển, con gái duy nhất của nhà họ Âu ! "
Âu Thiển Thiển mơ hồ mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt Hàn Đông Liệt đang từ từ đến gần mình.
"Aaa ——" cô thét lên một tiếng chói tai, đẩy mặt của hắn ra.
"Háo sắc, anh muốn làm gì?"
Hàn Đông Liệt khẽ nhíu mày, mất hứng nói, "Chẳng qua tôi muốn cho em một nụ hôn buổi sáng, không cần phản ứng như thế chứ? Đừng quên, em chính là vợ của tôi, chúng ta đã ký hợp đồng, có giấy trắng mực đen ."
Âu Thiển Thiển tức giận từ trên giường nhảy xuống, chỉ vào hắn rống, "anh biến thái, là gay, tôi cũng không phải là đàn ông, sau này anh hạn chế đụng vào tôi."
Căn bản là hắn vừa mới phẫu thuật xong, không cử động được, nhất định sẽ rất an phận, nhưng mà không ngờ hắn ta lại có thể nhân lúc cô không cảnh giác thì động tay đông chân với cô, thật là đê tiện.
"Người phụ nữ chết tiệt, cô cũng cho rằng tôi là gay hả?" Hàn Đông Liệt tràn đầy tức giận nói. Bọn họ cũng đã làm chuyện đó rồi, với lại hắn cũng rất uyển chuyển bày tỏ ra, cô gái này sẽ không ngu ngốc đến thế chứ?
"Anh có phải gay hay không, thích đàn ông hay thích phụ nữ cũng không liên quan tôi, hơn nữa trên cái thế giới này còn có một loại người, gọi là lưỡng tính!" Tin đồn không thể không có lý do nổi lên, chắc chắn là hắn ta đã làm cái gì đó không đứng đắn cộng với bị mọi người phát hiện, đó là nguyên nhân lưu truyền chuyện như vậy, hơn nữa hắn ta có phải là gay hay không cũng không sao cả, cô đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ rồi, tiếp theo chỉ còn chờ đợi thôi.
Hàn Đông Liệt tức giận nhìn cô, gắt gỏng nói, "Người phụ nữ chết tiệt, em đã là người phụ nữ của tôi rồi, lại còn nói những lời như vậy, em không cảm thấy buồn cười sao?"
Người phụ nữ của tôi?
Mặt Âu Thiển Thiển thoáng trở nên đỏ bừng, "Tôi, tôi, không phải người phụ nữ của anh, đúng là tôi đi theo anh. . . . . . Chẳng qua là là ngủ một đêm thế thôi. . . . . . Này. . . . . . Rất bình thường. . . . . .nhé "
Trời ạ, suy cho cùng là cô đang nói cái gì? Thật muốn tìm một cái lỗ nào để chui vào.
"Rất bình thường?" Hàn Đông Liệt tức giận, thở mạnh ra một hơi, cố gắng bình tĩnh nói, "Tôi đã đinh cái gì xem những chuyện trước đây chưa từng xảy ra, nhưng không ngờ cô không biết phải trái. Tốt! Nhân tiện tôi hỏi em một chút, đêm hôm đó vì cái gì lại muốn chủ động quyến rũ tôi, nhưng kế tiếp lại lập tức chạy trốn? Rốt cuộc em có ý đồ gì ? "
Mặc dù hắn đã biết rõ thân phận và mục đích của cô, nhưng hắn muốn để chính cô giải thích, hoặc có lẽ là chính hắn muốn giả vờ không biết, để cô tiếp tục lừa gạt hắn, sau đó dùng hình thức này giữ lấy cô ở bên người!
Âu Thiển Thiển nghe hắn chất vấn, đột nhiên nắm chặt hai tay, sau đó hai mắt nhìn về phía ánh mắt của hắn, dứt khoát nói, "Tôi chỉ muốn sinh con cho anh mà thôi."
Ầm -------------
Đột nhiên trong lòng Hàn Đông Liệt rơi xuống một tảng đá lớn! Hắn không ngờ cô có thể trả lời dứt khoát như vậy, không có giấu diếm, nhưng cũng không nói tất cả, đây là một cách trả lời khéo léo. Người phụ nữ chết tiệt, mười lăm năm mất tích, thật không ngờ lần này lại sắc sảo như vậy.
"Sinh con? Tại sao? Em không phải là rất chán ghét tôi hay sao?" Hắn hỏi tới.
"Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tôi là vợ chưa cưới của anh, cho nên từ nhỏ ba mẹ liền nói với tôi, nhất định phải sinh một đứa bé cho nhà họ Hàn, nhất định phải nối dõi tông đường vì nhà họ Hàn, mặc dù bọn họ đều chết rồi, nhưng tôi cũng muốn hoàn thành tâm nguyện này cho bọn họ. . . . . . Chính là như vậy!" Nét mặt cô không thay đổi, nói xạo hoàn toàn đơn giản giống như ăn cơm.
"Âu Tiểu Thiển, em còn gạt tôi đến lúc nào?" Hàn Đông Liệt đột nhiên cau mày, vẻ tức giận thoáng hiện ra từ trong mắt.
"Hàn Đông Liệt!" Âu Thiển Thiến gọi tên của hắn, nghiêm túc nói, "Tôi nói lần cuối cùng cho anh biết, tôi tên là Âu Thiển Thiển, nếu như lần sau anh vẫn còn nhận sai người, vậy chúng ta lập tức ly hôn, anh có thể đi khắp nơi để tìm lại người tên Âu Tiểu Thiển, nhưng mà người đó tuyệt đối không phải là tôi, tôi tên là Âu Thiển Thiển, con gái duy nhất của nhà họ Âu ! "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook