Khương Tô cất la bàn rồi tiếp tục đi vào bên trong, sau đó dừng lại trên một mảnh đất khá mềm xốp, ban ngày ban mặt, cô không cảm nhận được cái gì cả, Khương Tô hít mũi đánh hơi, sau đó quay người đi ra ngoài.

“Sao rồi tiên cô?” Bà Trịnh hỏi, bà ta ngồi trên xe không dám xuống.

“Không gì cả.

Đi thương lượng giá cả trước đi.

” Khương Tô nói rồi lập tức ngồi vào trong xe.

Đất đỏ dính trên giày cô lập tức in hai dấu chân lên tấm lót sàn xe, bà Trịnh thấy vậy thì há to miệng, sau đó chỉ có thể ngậm miệng lại.


Thương lượng giá cả cũng không thuận lợi.

Khương Tô vừa há miệng đã đòi ngay năm trăm nghìn, nhưng phía trường học chỉ dự toán chi từ hai trăm nghìn đến ba trăm nghìn.

Bà Trịnh cũng bị cái giá của Khương Tô dọa sợ: “Tiên cô à, không phải lần trước chỉ hai trăm nghìn thôi sao?”Khương Tô hỏi lại: “Con quỷ lần trước vừa xuất hiện đã giết người luôn à?”Bà Trịnh lập tức cứng họng không trả lời được.

Bà Trịnh lại đi bàn bạc cùng phía trường học, cuối cùng cũng thương lượng giá cả xong, năm trăm nghìn, một xu cũng không được thiếu, nhưng mà tiền đề là năm trăm nghìn này phải chờ một tháng sau, khi xác nhận học sinh trong trường không còn tự sát vô cớ nữa thì mới trả tiền cho Khương Tô.

——Rạng sáng hai giờ.

Cả sân trường lặng ngắt như tờ.

Một bóng dáng nhỏ xinh đi một mình trên con đường nhỏ, tuyến đường đi trông giống như đi về ký túc xá học sinh, cô đi cũng không nhanh, thoạt nhìn dường như không hề sợ hãi khung cảnh yên tĩnh trong trường học, nếu nhìn kỹ thì thậm chí còn có thể phát hiện ra bước chân của cô rất nhẹ nhàng.


Cứ như cô không phát hiện ra phía sau lưng cô có một cái bóng đen lặng lẽ xuất hiện, nhắm mắt đi theo sau lưng cô.

Mà cái bóng đen đó cũng không nhìn thấy đôi môi đỏ hồng của cô thiếu nữ đang quay lưng về nó âm thầm cong lên một nụ cười đầy quỷ quái.

Khương Tô nắm chặt lá bùa trong tay, khi cô đang im lặng chờ đợi con ác quỷ phía sau tiếp cận cô gần hơn thì sẽ thi triển chú thuật, bỗng nhiên! Phía chỗ ngoặt bất ngờ ló ra một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay của cô! Kéo cô vào trong! Một bàn tay ấm áp che kín miệng cô lại, rồi một giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên gần sát vành tai cô: “Suỵt…”Cánh cửa vừa mở ra bị bàn tay còn lại của người đàn ông nhẹ nhàng đóng lại.

Đôi mắt âm u của Khương Tô khẽ chớp chớp trong bóng đêm, vành tai bị hơi thở của người đàn ông kích thích khiến nó bỗng tê rần lên, lúc này Khương Tô đang bị một người đàn ông cao hơn cô một khúc ôm ngược vào trong lòng ngực, đường cong cơ bắp rõ ràng, Khương Tô vốn nên nổi trận lôi đình vì anh đã phá hỏng kế hoạch của cô thế mà lần này lại phá vỡ nguyên tắc lựa chọn tạm thời tha thứ cho người đàn ông này.

Khương Tô nhìn qua khe cửa thấy con quỷ ngu xuẩn kia bị mất mục tiêu, đứng quanh quẩn ở đó một lúc rồi bay đi mất.

Địch Cận Duật cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo nguy hiểm đã đi rồi, lập tức thả lỏng bàn tay đang ôm cô gái ra, đồng thời đẩy cô ra khỏi lòng ngực mình, anh cau mày lạnh lùng nhìn khuôn mặt chìm trong bóng tối không thể thấy rõ của cô gái, lạnh nhạt cất giọng hỏi: “Cô là ai?”Anh không nhìn thấy rõ Khương Tô nhưng Khương Tô lại có thể thấy rõ anh.

Đây chính là khuôn mặt tuấn tú khiến đôi mắt Khương Tô sáng rỡ, dưới mái tóc ngắn là đôi mắt sâu không thấy đáy, phía dưới nơi sâu thẳm cất giấu mũi nhọn lạnh lẽo, nếp gấp trên đôi mắt hai mí của anh rất sâu càng khiến cho đôi mắt thêm phần rét lạnh, mũi cao thẳng, đôi môi cứng rắn mím chặt thành một đường cong lạnh băng, đến quai hàm dưới cũng tỏa ra sự lạnh lùng cứng nhắc.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương