Tuy vậy chỉ trong một đêm mà cô ta cứ như đổi thành một người khác, tuy nhìn kỹ đường nét khuôn mặt không hề thay đổi, nhưng có câu da trắng che ba phần xấu, làn da trắng, cộng thêm đôi mắt trong veo, khí sắc cũng tốt, cả người như đang tỏa sáng, hơn nữa đường nét khuôn mặt ban đầu của Trịnh Dung Dung vốn đã không tệ, vừa trắng lên một cái đã lập tức trở thành thiếu nữ thuần khiết.

Trịnh Dung Dung mới vừa đi vào phòng học đã khiến không ít bạn học chú ý, nhất là các bạn nam, đôi mắt sáng như đèn pha.

“Chao ôi, Trịnh Dung Dung này, hôm nay cậu trang điểm hả? Không phải cậu nói cha cậu không cho trang điểm sao?” Lúc này bỗng nhiên có một bạn nữ cao giọng nói.

Bạn nữ này tên là Lưu Nghiên Hi, là hoa khôi trong lớp Trịnh Dung Dung, ăn mặc rất thời thượng, trang điểm theo phong cách Hàn Quốc, tập trung nhấn nhá ở đôi mắt và đôi môi, bình thường trong lớp học cô ta chính là nhân vật được mọi người xum xoe săn đón.

Nếu như là ngày thường thì chắc chắn Trịnh Dung Dung sẽ xấu hổ bối rối không biết nên làm gì, nhưng hôm nay không biết tại sao mà trong lòng cô ta lại ngập tràn một sức mạnh kỳ lạ, cô ta thờ ơ liếc mắt nhìn Lưu Nghiên Hi, sau đó đi thẳng về chỗ ngồi của mình, dáng vẻ cực kỳ kiêu ngạo lạnh lùng.

Lập tức dấy lên tiếng bàn tán xôn xao của đám con trai đứng hóng hớt không chê lớn chuyện.

——Sau khi hết tiết, Trịnh Dung Dung đi vào toilet, lúc đi từ trong toilet ra, cô ta vừa đi vừa nhìn đường, bất cẩn va phải một bạn nam đang ôm một chồng sách bài tập, khiến cho tất cả sách trong lòng cậu ta rơi xuống đất.


“Ối, thật lòng xin lỗi.

” Trịnh Dung Dung lập tức ngồi xổm xuống nhặt giúp cậu ta.

“Không sao.

” Một giọng nói dễ nghe vang lên, sau đó cô ta nhìn thấy một bàn tay vừa trắng vừa thon dài hiện rõ khớp xương thò ra nhặt cuốn sách bài tập trên mặt đất.

Trịnh Dung Dung bỗng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó ngẩn người ra, cô ta quen cậu bạn này, là học sinh ưu tú của lớp bên cạnh – Châu Ngang.

Lúc này Châu Ngang cũng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Trịnh Dung Dung, cậu ta đã sửng sốt mất một lúc.

Trái tim Trịnh Dung Dung đập thình thịch, giao sách bài tập đã nhặt lên cho Châu Ngang, Châu Ngang nói cảm ơn, Trịnh Dung Dung nói đừng khách sáo, sau đó khuôn mặt dần ửng đỏ lên.


“Cậu học lớp nào? Hình như trước giờ tôi chưa từng thấy cậu?” Châu Ngang hỏi.

“Hả?” Trịnh Dung Dung nghe thấy Châu Ngang hỏi như vậy chẳng hiểu sao bỗng cảm thấy sợ hãi chột dạ, cắn môi, bất ngờ bỏ chạy.

Châu Ngang đứng tại chỗ nhìn bóng dáng cuống cuồng bỏ chạy của Trịnh Dung Dung, thấy hơi khó hiểu, không biết có phải mình đã nói sai gì rồi hay không.

Trịnh Dung Dung không dám quay đầu lại, chạy nhanh như bay.

Trong lòng cô ta không khỏi nghĩ thầm, trước kia mỗi lần đi toilet cô ta cũng đi ngang qua hành lang trước lớp Châu Ngang, giờ ra chơi Châu Ngang thường xuyên đứng tắm nắng trên hành lang, hẳn là cậu ta phải nhìn thấy cô ta rất nhiều lần, nhưng bây giờ cậu ta còn chẳng biết cô ta học lớp nào, có thể thấy được trước kia cậu ta vốn không hề để ý đến cô ta, mà lần này nói chuyện với cô ta, có lẽ cũng là vì bùa tình duyên trên lưng cô ta.

Trịnh Dung Dung về lại phòng học, vì để xoa dịu tâm trạng đang hỗn loạn, cô ta bắt đầu dọn dẹp bàn học.

Trương Tiểu Kiều bất ngờ nói: “Này, Trịnh Dung Dung, cậu có thể cho tôi WeChat không?”Trịnh Dung Dung ngạc nhiên liếc mắt nhìn Trương Tiểu Kiều một cái, cho rằng Trương Tiểu Kiều cũng bị bùa tình duyên ảnh hưởng.

Trương Tiểu Kiều nhìn thấy ánh mắt của Trịnh Dung Dung thì lập tức giải thích: “Không phải tôi cần! Mà là bạn tôi muốn làm quen với cậu.

”Nhóm dịch: Nhà YooAhin.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương