Tràn Hao nhìn cô rồi suy nghĩ một chút, vài giay sau cặp mắt sáng lên, như đã nhớ ra chuyện gì.

“Ah, nhớ rồi, lúc đó chúng tôi cũng có mặt. Thì ra cô gái hôm đó là cô.”

Trình Lam gật đầu nói tiếp,

“Một tuần sau Tôi điều tra được Chu Tổng cũng là người của tổ chức Kim Xà, trong tay ông ta có một cái USB rất quan trọng.”

Nói tới đậy Trình Lam ngừng một chút, cô quan sát sắc mặt của Lôi Lạc Thiên.

Lúc nầy anh không còn vẽ điềm đạm nữa mà là vẽ mặt lạnh như băng.

“Tại sao thủ hạ của anh, không điều tra ra được việc quan trọng như vậy.”

Tràn Hao không thể đợi tiếp nữa lên tiếng.

“Cô nói tiếp đi, đừng ấp a ấp úng nữa.”

Trình Lam vương tay cầm lấy cánh tay Lôi Lạc Thiên rồi nói tiếp.

“Ở ngoài ai cũng tưởng trong usb đó chứa tài liệu các quan chức chính phủ và thương nhân ăn hối lộ.

Nhưng trên thực tế trong USB là danh sách các thành viên của tổ chức Kim Xà.

Họ có người là quan chức chính phủ cũng có những người làm ăn trên thương trường. Địa vị và quyền lực không thể côi thường.

Cũng có người gióng như Mạc tổng bị họ khống chế và uy hiếp.

Trong đó còn có địa chỉ tổng bộ của họ nằm rải rác trên toàn thế giới.

Nếu có được tư liệu nầy, chúng ta có thể đánh đổ được tổ chức Kim Xà.”

Tất cả mọi người ngồi yên không nói gì?

Mọi người điều có cùng chung một suy nghĩ.

Tất cả ánh mắt điều dồn về phía Mạc Gia Thành.

“Phải, 5 con số mà cô ta muốn, chính là mật mã mở ra tư liệu đó.

Nhưng có mật Mã cũng vô dụng,

tôi không có giữ cái USB kia.”

“Tôi có.”

Lôi Lạc Thiên chậm rải nói.

Với sự kinh ngạc của Mạc Gia Thành Lôi Lạc Thiên nói tiếp.

“Tề Phú đã cố giải mật mã mà không được.”

Tề Phú đứng bên cạnh lên tiếng.

“Tôi đã xâm nhập vào tầng thứ nhất nhưng lớp phồng bị tiếp theo tôi không thể nào giải được.”

Mạnh Hùng vẫn ngồi một bên giời mới lên tiếng.

“Ở đây không an toàn chúng ta về tổng bộ nói chuyện.”

Mọi người điều lên xe rời đi.

Mạnh Hùng, Tràn Hao và anh em Mạc Gia Thành ngồi cùng một xe.

Tề Phong và Đường Tam đi cùng nhau.

Trình Lam và Lôi Lạc Thiên ngồi vào trong xe do Tề Phú lái, Lôi Lạc Thiên nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.

Anh không muốn cô dính vào chuyện nầy.

“Lam Lam sau khi lấy được tư liệu đó, em có thể đừng nhúng tay vào nữa được không. Cứ để anh giải quyết.”

Trình Lam biết anh sợ cô gặp nguy hiểm.

“Lạc Thiên, anh đừng lo cho em, em có thể tự bão vệ cho mình.

Em muốn ở bên cạnh giúp đở cho anh, cũng giúp cho cha nuôi em.”

Lôi Lạc Thiên không biết phải làm sao với cô.

Anh khơm người hôn cô, một nụ không hề có dục vọng, chỉ thuần lý là tình cảm đấm đuối giữa hai người đang yêu và trân trọng đối phương.

Vào tầng hầm bãi đậu xe của tập đoàn Lôi Thị, tất cả bước vào trong thang máy.

Tề Phú bấm nút tầng BB1, anh để ngón tay cái vào bàng phiếm tự động. Một tiếng “tích” vang lên,thang máy bất đầu khởi động đi xuống.

Mạc Gia Yến nhìn anh khó hiểu.

Tề Phú cười nói.

“nơi nầy chỉ có Lão Đại, tôi và Tề Phong mới có thể vào.”

Không phải ở đay là tập đoàn Lôi thị sao, tại sao lại có một chổ bí mật như vậy?

Mạc Gia Yến suy nghĩ rồi tiếp tục nói.

“Khoan đã, tại sao anh lại gọi anh Thiên là Lão Đại mà không gọi là chủ Tịch.”

Tề Phú không nói gì,

Đinh..

Cửa thang máy mở ra.

Thủ hạ của Lôi Lạc Thiên thân mặc Âu phục đen đứng hai hàng thẳng thớm cung kính khơm người chào.

“Lão Đại, “

Một loạt âm thanh vang lên, lúc nầy Mạc Gia Yến không còn sự bình tỉnh nữa mà thay vào đó là sự kinh ngạc và hốt hoảng.

Cô cầm tay Mạc Gia Thành lúc nầy cũng không khác gì với cô.

Anh không ngờ ở đằng sau của tập đoàn Lôi thị, là một tổ chức thần bí như vậy, mà Lôi Lạc Thiên lại là người cầm đầu.

Mạc Gia Thành dùng tay vỗ vỗ lên tay của em gái, muốn trấn an cô.

Đi vào bên trong là một không gian rộng lớn, được chia ra thành nhiều khu khác nhau.

Có khu luyện tập, khu chế tạo vũ khí, khu mạng lưới thong tin, và nhà lao.

Đường Tam hớn hở kéo tay Trình Lam,

“Chị Lam, lần trước lúc em đến bang Lôi Ưng cùng Tề Phong, chúng em ở trong nầy làm thí nghiệm bơm nè. “

Cô chỉ vào khu chế tạo nói.

Mạc Gia Thành nghiêm mặt suy nghĩ.

Bang Lôi Ưng..

Sao tên nầy lại nghe quen như vậy..

Anh đứng suy nghĩ một chút rồi bất thình lình lên tiếng.

“Các người đừng nói với tôi,

đây là Bang Lôi Ưng đứng đầu giới Hắc đạo nhé.”

Tràn Hao cười nói.

“Phải làm Mạc tổng thất vộng rồi,

đây đích thật là tổng bộ chính của bang Lôi Ưng.”

Mạc Gia Thành nhìn Lôi Lạc Thiên nói với giọng đầy bất ngờ.

“Sao có thể?”

“Chuyện cậu không ngờ được còn nhiều lắm.”

Lôi Lạc Thiên nói một cách tự nhiên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương