...

19h00

Jisoo trở về tiệm sửa xe bằng ánh sáng từ đèn chiếc điện thoại iPhone. Thì ra Jisoo không mù công nghệ.

"Chị Jisoo !"

"Somi? Em còn chưa về?" giọng Jisoo không như bình thường. Somi nhận ra nhưng không dám chạm vào nỗi đau ấy.

"Em nói ở đây giữ tiệm cho chị mà. Công tắc ở đâu? Tối thui hà! Nãy giờ em sợ muốn chết"

"Hmmm... bóng đèn ngoài này hỏng rồi. Tôi có bóng dự phòng. Để tôi thay" Jisoo vào bật đèn trong nhà và lấy ra bóng đèn huỳnh quang dài đưa cho Somi.

"Cầm hộ tôi"

"Sao chị không dùng bóng LED cho sáng hơn?"

"Bóng này dễ tháo lắp với lại vừa mắt. Bóng LEG sáng chói lắm" Jisoo bắt ghế gỡ bóng đèn cũ. Somi đưa cho Jisoo bóng mới và nhận bóng cũ.

Lắp xong, Jisoo nhảy xuống bật công tắc thử. Bóng đèn phát sáng.

"Ok!"

"Chị giỏi thật"

"Chuyện này dễ như trở bàn tay"

"Ấy mà có rất nhiều người thay bóng đèn cũng không xong"

"Và em là một trong số đó"

"Ohhh! Chính xác! Hihi! Errr... chị Jisoo này! Chiều đến giờ 2 người nói chuyện gì lâu thế? Chị có giở trò với chị hai em không?"

"Giở trò gì mà giở trò? Con nhỏ này..."

"Aooo... đừng đánh em. Ý! Có khách muộn kìa"

"Giờ này chưa phải gọi là khách muộn. Em chuẩn bị về đi kẻo khuya"

2 chiếc xe du lịch tấp vào. 8 thanh niên bước vô tiệm. Mỗi tên cầm một ống sắt dài cỡ 7 tấc (70cm) trên tay.

"Là cậu ah? YunHo!"

"Trí nhớ tốt đấy"


"Cậu muốn gì?"

"Muốn đánh bà. Nhờ phúc của bà mà tập đoàn Park rút vốn, chèn ép công ty ba tôi sắp phá sản, tôi thì bị đuổi ra khỏi nhà, ba mẹ Jennie cấm tôi qua lại với cô ấy. Bà thấy bà đáng bị đập một trận không?"

"Đó là do cậu tự làm tự chịu"

"Câm miệng"

"Này quân mất dạy mất! 8 đứa bây định đánh một phụ nữ chân yếu tay mềm ấy hả?" Somi điểm mặt từng tên.

"Khôn thì tránh sang một bên. Chuyện không liên quan đến bà. Tôi không muốn đụng tới họ Park"

"Cậu..."

"Somi" Jisoo ngăn Somi lại.

"Em vào nhà tránh đi. Để mình tôi giải quyết vụ này"

"Chị Jisoo ..."

"VÀO TRONG!

"Em..."

"Em mà bị thương thì tôi khó ăn nói với 2 bác. Đưa bóng đèn đây. Vào nhà mau lên!" Jisoo chộp lấy bóng đèn trên tay Somi.

"Dạ" Cô vào nhà nhưng mắt luôn quan sát tình hình bên ngoài.

"Hôm nay... tâm trạng tao đúng buồn. Thôi thì xả stress cùng tụi bây" Jisoo cởi áo ngoài. Trên người còn mặc chiếc áo ba lỗ trắng, lộ rõ cơ bắp dọc 2 cánh tay. Somi bên trong há hốc mồm. Trước đây từng quen nhau nhưng chưa bao giờ cô thấy Jisoo giang hồ như lúc này. Liệu Jisoo có thắng nổi 8 thằng khỏe mạnh kia không?

"Tụi bây! Lên"

*Bốppp* Jisoo quất mạnh bóng đèn vào cây cột. Mảnh vỡ li ti ùa nhau bay về hướng bọn kia. Chúng la chí chóe vì bị mảnh nhọn ghim vào da thịt. 1/3 bóng đèn trên tay Jisoo đã vỡ mất, để lộ phần đầu sắt nhọn. Bột huỳnh quang là thứ nguy hiểm. Nó dính vào vết thương hở nguy cơ tháo khớp chứ chẳng chơi.

"Lên nữa! Một hoặc tất cả cùng lên. Sao tụi bây hèn thế? Cứ như gà nuốt dây thun ấy. Lênnnn!"

Cả đám mặt xanh như tàu lá, tay chân thì run rẩy. Jisoo đang cầm bóng đèn sắc nhọn thì hỏi tên nào ngu đầu mà nhào vô.

"Bà... chết tiệt..." YunHo liều mạng lao tới. Những đòn đánh của YunHo đều trật lất. Jisoo né đòn chẳng khác con nhà võ.

"Yes! Yes..." Somi đang thầm cổ vũ Jisoo .

*Rẹtttttt* đầu sắc nhọn của bóng đèn quẹt ngang cánh tay YunHo, đổ máu. Jisoo thuận thế đá văng thanh sắt trên tay YunHo, đạp cậu ta ngã lùi. Bọn đàn em định ùa lên thì...

*Bốppppp* những mãnh vỡ lại bay về phía bọn chúng. Một đoạn bóng đèn trên tay Jisoo vỡ tung. Giờ thì chẳng tên nào dám cứu đại ca.


"Mày muốn thử cảm giác bóng đèn xuyên thấu ruột gan không?" Jisoo cầm khúc bóng đèn còn lại sấn tới.

"Chị... chị... làm ơn tha tôi. Giết tôi chị phải ở tù. Chị từng ở tù rồi đó..."

"Biết tao từng ở tù mà còn dám xuống tìm tao thanh toán. Tưởng phụ nữ dễ bắt nạt hả? Chỉ những thằng ếch ngồi đáy giếng như mày mới nghĩ ngu dốt vậy"

Lúc này công an ập đến. Có lẽ người dân khu vực đã gọi báo. Mấy tên đàn em YunHo ngồi xuống đưa 2 tay lên ôm đầu. Công an còng tay tất cả. Thím Joo vào kiểm tra cơ thể Jisoo .

"Cô Jisoo ! Cô không bị thương tổn chứ?" một chú công an hỏi cô.

"Người bị thương là bọn chúng. Sao mấy anh biết mà tới?"

"Thím Joo đây đã gọi điện báo"

"Cảm ơn thím!"

"Cô là hiệp sĩ khu này mà. Ai cũng quý cô. Lần trước ở đường sắt cô còn cứu cả mạng người"

"Ohhh! Tôi nổi tiếng thế sao? Giờ tôi có cần phải lên phường không?"

"Không đâu. Khi nào cần tôi cho người xuống rước cô. Mai mốt có chuyện hãy gọi chúng tôi. Tự giải quyết nguy hiểm lắm. Đồn công an gần đây mà"

"Tôi biết rồi! Cảm ơn anh!"

"Thôi! Tôi phải đưa bọn này về xử lý. Chào cô!"

"Chào anh!"

YunHo cùng đàn em bị giải đi. Jisoo còn nói với theo...

"YunHo! Có 3 loại phụ nữ cần phải tránh là... phụ nữ có thai, phụ nữ tới tháng và phụ nữ thất tình. Nghe rõ chưa?"

YunHo đang cảm tạ lực lượng công an đến kịp nếu không cậu ta chưa chắc toàn mạng. Ánh mắt của Jisoo lúc nãy ngập tràn giận dữ. Nhớ mà ám ảnh.

Thím Joo căn dặn Jisoo vài điều rồi ra về. Jisoo quăng đoạn bóng đèn còn lại sang một bên...

"Somi"

"..."

"Somiiiiii"


"Dạ"

"Xong hết rồi! Ra đây đi. Coi chừng đạp mảnh nhọn đấy"

Somi chầm chậm ló đầu ra.

"Ôi em vừa mới được xem phim hành động miễn phí. Jisoo ! Chị là nhất luôn đó"

"Nhất nhì cái gì? Em mau về Seoul. Biết mấy giờ rồi không?"

"Mới có... bảy giờ rưỡi..."

"Còn dám trả treo. Chaeyoung chắc chắn sẽ xử em"

"Sao ạ?"

"Chị đã nói xấu em và giờ chắc Chaeyoung đang đợi em về để hành hình"

"Oaaa... chị Jisoo ... xong em rồi..."

"Mau về đi! Không thì sau này khỏi xuống nữa"

"Ý chị là... nếu bây giờ em về thì sau này em được xuống đây đúng không?"

Jisoo hết sức lực nhây với Somi nên gật đầu cho xong.

"Yeahhhh! Em sẽ về liền. Ngày mai, ngày mốt, bữa kia em được nghỉ. Em sẽ xuống đây chơi"

"Không cần đều đặn vậy đâu. Thôi về đi. Lái xe cẩn thận"

"Vâng! Yêu chị!"

Trước khi lên xe về, Somi còn ôm Jisoo một cái thân mật và hành động này đã lọt vào mắt cô gái trẻ đang ngồi quan sát trong chiếc xe gần đó.

***


_________________________

"Lisa !"

"..."

"Lisa Manobal !"

"..."

"Lisa Manobal !"




"..."


Vẫn không động tĩnh. Bình thường mà nghe ai gọi đủ tên cúng cơm là Lisa nổi cáu liền.

"Đi đâu giờ chưa về nữa không biết" Chaeyoung bực dọc móc điện thoại ra gọi. Đầu giây bên kia là giọng trong veo của cô tổng đài. Tâm trạng không tốt còn gặp vụ này. Chaeyoung thiếu điều muốn đốt rụi khách sạn cho hả giận.

"Đừng nói đi lạc hết biết đường về ah? Hay sang nhà ba mẹ cũng không chừng?" Chaeyoung lái xe qua Park gia nhưng ông bà Park bảo hôm nay Lisa không có đến. Hỏi Somi thì Somi chưa về. Chaeyoung lại gọi điện thoại...

"Alo!"

"Em định ở dưới đó luôn hả?"

"Dạ... chị hai... em đang trên đường về"

"Hôm nay Lisa có liên lạc với em không?"

"Dạ không ạ? Có chuyện gì với chị Lisa sao?"

"Cô ấy mất tích rồi. Còn em mau về đây cho tôi. Thôi nghe"

"Chị hai... chị hai..."

Chaeyoung cúp máy, tiếp tục gọi một số khác. Lần này là cuộc gọi quốc tế.

"Chủ tịch nhớ em đó hở?"

"Không có thời gian giỡn đâu JooHyun. Hôm nay Lisa có liên lạc với em không?"

"Dạ không!"

"Yoona thì sao?"

"Để em hỏi Yoona xem"

Lát sau Jessica lại nhận được câu trả lời không như mong muốn.

"Chị Fany cũng không liên lạc với Lisa . Bộ có chuyện gì xảy ra hả?"

"Ờ... không! Vậy thôi nha!"

Chaeyoung cúp máy. Cô lái xe đến mấy khu mua sắm lùng sục, truy tìm Lisa . Chaeyoung rất ghét vận động nhưng hôm nay không biết cô đã lên xuống cầu thang bao nhiêu lần. Mặc kệ đôi chân mỏi nhừ, Chaeyoung vẫn tiếp tục tìm Lisa dù không có một phương hướng xác định.

"Lisa ! Cậu phải bình yên cho đến lúc tôi bắt được. Cậu có mệnh hệ gì... tôi sẽ ân hận cả đời. Hazyyyy... LISA... .."

Trong lòng chaeyoung dâng lên một nỗi lo. Ngay lúc này đây, Chaeyoung rất sợ. Sợ Lisa xảy ra chuyện, sợ mất Lisa.


________________



⭐⭐⭐⭐🙏

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương