Át chủ bài
Chương 72:

Cái nhíp bị ném vào trong đĩa kim loại đánh keng một tiếng, Cố Thành tháo bỏ găng tay cao su ra, lấy kính từ trên sống mũi xuống rồi xếp gọn gàng, dọn dẹp xong các công cụ đặt trên mặt người rồi xoay người đi vào phòng tắm rửa tay.

Miên Phong vừa mới nắm được áo sơ mi ở đầu giường, Cố Thành đã đứng bên cạnh cửa phòng tắm, thâm trầm đốt một điếu thuốc lá.

Áo sơ mi trắng vừa người được sơ vin bên trong quần tây, giày tây bằng da trâu mềm phản sáng tì trên thảm, thân hình rất cao như một bức tượng ngọc nhìn vô cùng bất phàm, tất cả những sắc nhọn và mạnh mẽ đều hóa thành vô hình trước tư thái ưu nhã của anh. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

Miên Phong nhìn anh tới mức quên cả động đậy, Cố Thành hơi hất cằm lên, vành mắt khẽ nhướng lên trên một chút.

“Khát không?”

Miên Phong gật đầu, Cố Thành sải bước tới, đến bên cạnh chiếc bàn tròn dựa bên tường rót một ly nước ấm, đỡ Miên Phong uống nước.

Cố Thành trả ly nước về chỗ cũ, chậm rãi đi trước giường, thuốc lá trên ngón tay anh vẫn còn đang cháy, anh giống như đang suy nghĩ gì đó, thỉnh thoảng quay đầu sang nhìn cô một cái.


Cái nhìn này quá phức tạp, Miên Phong ngồi tựa vào thành giường bất động, tầm mắt đảo quanh phòng một lần, nơi này hẳn là trong phòng trên lầu của khách sạn Hoa Hồng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

Bên trong phòng có bóng mắt, chắc là ở dãy nhà phía bắc.

Cố Thành đi tới bên cửa sổ, kéo cửa chớp đang khép hờ áp chặt lại, lúc xoay người vừa đi vừa cởi nút trên cổ áo.

Không biết tại sao Miên Phong lại căng thẳng.

Anh nhanh chóng nhảy lên giường, nửa người chống bên người Miên Phong, ngón tay phải kéo cằm cô: “Vết thương cơ bản đã khép lại, còn mười ngày nửa tháng nữa là sẽ lành.”

So sánh với áo quần chỉnh tề trên người anh, Miên Phong dường như trần trụi cả nửa thân trên, nửa người trên của cô chỉ có độc một cái áo ngực mềm màu đen.

Trước kia dù có cởi hết trước mặt anh, cô cũng không cảm thấy có gì cả, chỉ có điều giờ phút này bầu không khí có chút quỷ dị không tránh khỏi được, ngón tay nâng cằm cô trượt xuống bên dưới, chu du dọc theo cổ, kế tới đầu vai trần trụi của cô.

Miên Phong gắng hết sức nuốt một ngụm nước bọt xuống, cô ráng cười: “Cảm ơn cha nuôi.”

“Cảm ơn gì chứ.” Giọng Cố Thành rất nhẹ, có một mùi vị đặc thù, như thể đã cố ý đè thấp xuống, giống như bay ra từ chỗ tối tăm bị đè nén.

“A Miên làm rất tốt.” Trừ hai lần ám sát Quý Sĩ Khang thất bại, anh cười rồi sát lại gần: “Vốn dĩ lần nào cũng làm rất tốt.”


Đôi môi Cố Thành gần trong gang tấc, tầm mắt anh dây dưa một chỗ với cô, trong ánh mắt anh có sự thương hại và dịu dàng.

Đầu vai được vuốt ve từ từ có tĩnh điện, xốp xốp tê tê khiến cho nhịp thở của cô không thể kìm lại được mà bắt đầu rối loạn.

Lúc bàn tay kia rơi xuống bầu ngực của cô, Cố Thành thổi một cái vào tai cô: “A Miên yêu tên họ Quý kia sao?”

Trong phút chốc, gáy của cô căng cứng, Miên Phong cả kinh nhìn anh, môi Cố Thành co rút một cái, đôi mắt đen sâu không thấy đáy: “Sao thế? Bị tôi nói trúng rồi à?”

Tay anh bắt đầu đùa bỡn bên ngực phải của cô, phần nhũ hoa cứng rắn va chạm với lớp vải bị đầu ngón tay anh đùa bỡn xoa nắn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

Từ nơi đó cùng lúc phát ra cảm giác đau nhói và tê dại mơ hồ, liên tục và dày đặc muốn tràn ra, xông xuống bụng dưới và đằng sau lưng.

“Không có.” Miên Phong cố gắng ổn định tâm thần, gắng sức nhìn thẳng vào anh, trông cậy vào sự tin tưởng của anh.

Âm đuôi trong câu nói của Cố Thành được kéo dài ra, có chút mềm mại: “Vậy ư?”


“Ví dụ như giữa tôi với hắn, bắt em phải chọn, em sẽ chọn ai?”

“Đương nhiên là chọn cha nuôi!”

Miên Phong không thể chờ đợi nữa, bắt đầu tự chứng minh bản thân mình: “Không ai có thể thay thế vị trí của cha nuôi trong lòng em.”

Nói tới đây, ngực bắt đầu bị kéo tới sưng đau ê ẩm, cô không dằn nổi xoay người qua ôm anh: “Cha biết mà, phải không?”

Biểu cảm trên mặt Cố Thành nhanh chóng bay mất rồi vỡ vụn.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương