Át chủ bài
Chương 22:

Không thể nào!

Miên Phong chợt nâng mí mắt lên nhìn về phía anh ta, lúc này anh ta cách chỗ này có hơi xa, cũng không hề hùng hổ dọa người.

Phản ứng trong tích tắc này cũng không qua được mắt của Quý Sĩ Khang.

Trái với đôi mắt hỗn loạn không có điểm tựa vừa nãy, lúc này anh ta thấy một đôi mắt ngấn lệ rõ ràng, cảnh giác mà lại sắc bén, giống như hai lưỡi dao nhọn đột ngột lao ra từ trong bóng đêm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

Đôi dao nhọn tinh xảo ấy trong lúc cắm vào lồng ngực của anh ta đột ngột run lên một cái.

Gương mặt người con gái vẫn không hề thay đổi, cô đẩy anh ta ra, dùng đầu ngón tay quệt trên mặt mình một cái rồi tự nhìn đầu ngón tay, nói một cách lãnh đạm: “Tôi không khóc, ngài nhìn nhầm rồi.”

Miên Phong không thèm lịch sự nữa, ngay cả câu khách sáo hẹn gặp lại sau cũng không nói, cô xoay người bước nhanh đi kéo cửa.


Ngón tay vừa đặt lên chốt cửa, phía sau vọng tới tiếng sải bước về phía này, tóc gáy của cô nhất thời dựng đứng, cô nhanh chóng né tránh bàn tay muốn chạm vào mình của người đàn ông.

Cô tránh được một lần, hai lần, lần thứ ba không thể tránh nữa.

Khi tay Quý Sĩ Khang chụp tới thêm lần nữa, Miên Phong chẳng nói chẳng rằng bấu lấy cánh tay người ta, mở miệng thật to rồi cắn.

Cô dùng lực rất mạnh để cắn, hàm răng bị ngăn cách bởi lớp vải mỏng dính cắn xuống dưới.

Quý Sĩ Khang lại để mặc cho cô cắn, mãi tới khi trên da bắt đầu rỉ ra vài giọt máu, anh ta mới nói: “Cắn đủ rồi phải không, cắn đủ rồi thì thả ra.”

Hàm răng và xương cằm của Miên Phong chịu cảm giác ê ẩm dồn dập, răng nhọn đâm xuống phần da thịt quá rắn, nước miếng trong miệng chảy ra bôi trơn phân nửa cánh tay của người đàn ông. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

Quý Sĩ Khang dường như không đau không nhột, lại còn bảo đổi tay cho cô cắn.

Lỗ vốn!

Miên Phong phì sợi vải trong miệng ra, lau sạch miệng rồi hất cầm: “Đừng có đụng vào tôi.”

Lần này cô rời đi giống như một cơn gió, quét sạch không còn gì cả.

Lúc Võ Chí Bình đi vào chỉ thấy trưởng quan im lặng nghiêng người dựa vào ghế sô pha, hai chân bắt chéo, tay trái chống lên huyệt thái dương, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm phía trước.


Anh ta nhìn theo ánh mắt trưởng quan, chỗ đó chỉ có vách tường, ngoài tủ sách ra thì không còn gì cả.

Võ Chí Bình ho nhẹ hai tiếng, trưởng quan chậm rãi quay đầu qua, dường như nhìn thấy anh ta mà lại như không thấy, tùy tiện cầm bao thuốc lá trên bàn trà rồi rút ra một điếu.

Làm sĩ quan phụ tá đương nhiên là có phản ứng nhạy bén, sẽ nhanh chóng chạy lên hầu hạ. Võ Chí Bình cúi người châm thuốc chợt trợn to hai mắt, phần áo sơ mi ở cánh tay kẹp thuốc của trưởng quan ướt nhẹp nhăn nhúm còn có màu đo đỏ như máu. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

“Ngài... bị cô gái vị thành niên nghịch ngợm đó mạo phạm? Đáng chết, để tôi đi bắt cô ta quay lại!”

Võ Chí Bình phẫn nộ bất bình, nhưng trưởng quan của anh ta lại không có chút phản ứng nào.

“Không cần, kệ cô ấy đi.”

Quý Sĩ Khang nhả một luồng khói trắng kéo dài, rũ mí mắt, từ từ xắn tay áo lên: “Đem một chậu nước lạnh tới đây.”

Nước lạnh được đưa tới rất nhanh, anh nhận lấy khăn lông rồi lau một cách lơ đãng, tâm tưởng không tập trung, Võ Chí Bình lại cảm thấy kì lạ: “Cái cô gái này thật không biết nể mặt ai, sao lại cắn mạnh như vậy cơ chứ.”


“Nhìn cũng tao nhã thật, cơ mà người cắn mà còn ác hơn chó cắn.”

Tròng mắt Quý Sĩ Khang khẽ lướt xuống, chỉ thầy hai hàm răng đỏ thẫm bất thình lình ịn ở trên, lực cắn có hơi mạnh, còn phần da ở chỗ đó còn hơi bật lên.

Miên Phong leo lên một chiếc xe kéo ở giao lộ.

Xe kéo chạy rất ổn định, nửa giờ sau đến một khu viện tường đỏ ngói xanh. Khu viện này là một tòa nhà thông thường, trên bề nổi đã sớm bị người nhà họ Diệp nào đó mua lại từ mấy năm trước, nhưng nhà họ Diệp không phải người gốc ở đây, thỉnh thoảng mới tới ở. Lúc Miên Phong đưa một bà già vào ở đó, người trong hẻm cũng không ai chú ý. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.

Miên Phong tự ý lên lầu, bên trong phòng ngủ chính có một gian phòng tắm, trong phòng tắm có ống dẫn nước nóng.

Cô vặn mở một bồn nước nóng thật đầy rồi ngâm mình qua đêm.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương