Sau ngày hôm đó, cô phát hiện, mỗi khi dẫn An An ra tiểu khu đi dạo luôn sẽ nhìn thấy con mèo lông vàng này.Có đôi khi, cô có thể nhìn thấy một bóng dáng màu cam vụt qua theo tầm mắt của An An, chờ tới khi cô muốn nhìn kỹ hơn thì con mèo đó đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

Có đôi khi, An An bước chậm lại, cô có thể nhìn thấy trong lùm cây có một cái đuôi màu cam.Hạ Thi Kết vốn cho rằng An An có chút hứng thú với con mèo lông vàng này, không ngờ, có một ngày, khi hai người đang đi dạo, mèo lông vàng đã mất hết kiên nhẫn nhảy ra từ trong bụi cỏ, ngôi xổm trước mặt hai người.“Meo~” Tiếng kêu của nó rất khác với tiếng kêu ngày đầu tiên, âm thanh dịu lại không ít, mang theo vài phần thử và cầu xin.Hạ Thi Kết cảm thấy vô cùng bất ngờ về hành động này của nó.


Mấy ngày nay chuyển đến đây, tuy ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mèo hoang nhưng tính cảnh giác của những con mèo hoang này rất cao, người chưa tới gần thì chúng nó đã chạy đi rồi.

Đặc biệt là con mèo lông vàng này, núp trong lùm cây nhiều ngày như vậy mà hôm nay lại chủ động nhảy ra chào hỏi hai người, cũng là hành động ngoài dự đoán của mọi người.“An An, con nhìn kìa, nó đang chào hỏi với con đó, có phải nó đói bụng không?” Hạ Thi Kết hỏi.Mèo lông vàng nghe vậy bèn “Meo” một tiếng lớn hơn, còn vòng ra phía sau hai người tính toán cọ vào chân hai người.Nó chưa kịp tới gần, giây tiếp theo…Đứa bé kia vậy mà không nhìn nó, nâng chân lên trực tiếp đi về phía trước.Hạ Thi Kết cũng hơi bất ngờ về phản ứng của An An, cô vốn cho rằng con bé có hứng thú với con mèo này, dù sao lần trước con bé cũng ngồi xổm nhìn nó một lúc lâu.


Hôm nay người ta chủ động đến gần, cũng coi như là khó có khi, không ngờ An An không thèm quay đầu lại bước đi thẳng.Trong lòng cô có chút phiền muộn, lúc rời đi còn quay đầu nhìn nó một cái, mèo lông vàng ngồi xổm ở ven đường, dường như biểu tình cũng có chút buồn bã.Sau khi về nhà, Hạ Thi Kết rửa bát xong bèn cầm máy tính bảng kiểm tra hòm thư xem có lời mời làm việc nào không, lại đột nhiên phát hiện trong máy tính bảng xuất hiện một cái APP xa lạ.“Khách Sạn Mèo?” Hạ Thi Kết tò mò nhấn vào.Phong cách của APP này rất cổ xưa, sau khi nhấn vào, hình ảnh là một căn phòng nhỏ, bố cục rất giống với căn nhà của cô, cũng là đằng sau và đằng trước có một cái sân, nhưng vừa nhìn đã thấy chế tác thô ráp, cô không nhớ mình có tải APP này về từ lúc nào, có lẽ là An An tải về, cô bèn rời khỏi APP, chuẩn bị xoá nó đi.Mà lần thứ hai Hạ Thi Kết nhìn thấy APP tên là Khách Sạn Mèo lại thay đổi suy nghĩ.Cô bước vào phòng đọc sách, An An đang cầm bút bôi bôi vẽ vẽ trên giấy.“An An, con tải APP Khách Sạn Mèo về à? Con thích chơi trò chơi này à?’Cô đưa cho An An xem, nếu con bé thích chơi thì giữ lại.An An cầm lấy máy tính bảng rồi click mở APP, giao diện vẫn cũ xưa như vậy nhưng cô bé không hề để ý.

Cô bé quan sát rồi chọc vào trong sân, nói cũng kỳ lạ, vừa rồi trong hình chỉ có cái sân này.

Nhưng lúc này, sau khi An An chọc vào, rào tre sân sau đột nhiên xuất hiện một con mèo nhỏ màu vàng, vừa lộ mặt đã nhanh chóng chạy vào trong bụi cỏ.Hạ Thi Kết:!!!Cô nhìn An An chăm chú chơi máy tính bảng bèn quyết định giữ lại cái APP này..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương