Áo Thuật Thần Tọa
Quyển 1 - Chương 44: Thủy Quỷ Đáng Sợ

Theo ghi chép của nữ phù thủy, sức mạnh của Thủy quỷ chỉ tương đương với người bình thường, nhưng tốc độ rất nhanh, động tác nhanh nhẹn, không giống với sinh vật bất tử thông thường, hơn nữa do đặc tính của sinh vật bất tử nên có khả năng chống cự cực mạnh đối với đao chém, kiếm đâm, quyền đánh, do đó người bình thường gặp phải thủy quỷ thì trừ phi may mắn đến cực điểm, nếu không căn bản không có hi vọng chiến thắng, cho dù là chiến sĩ có thực lực như người hầu kỵ sĩ chính thức thì khi chiến đấu một với một với thủy quỷ thì đa số cũng sẽ thất bại, tử vong.

Nhưng do Thủy quỷ rất sợ lửa và năng lực tích cực, bị khắc chế hoàn toàn nên chỉ cần bố trí thích đáng thì dùng ngọn đuốc cũng có thể thiêu chết chúng.

Dĩ nhiên đó là trường hợp gặp Thủy quỷ ở trên mặt đất hoặc bên bờ sông, nếu là gặp phải khi ở trong nước thì bất luận là sức mạnh hay tốc độ, sự nhanh nhẹn của thủy quỷ đều tăng mạnh, đối với lửa cũng có thể mượn môi trường mà chống lại, chỉ có năng lượng tích cực như thánh quang đả kích thì còn có thể sản sinh hiệu quả mà không bị suy yếu.

“Ta vẫn chưa chuẩn bị xong việc đi tìm nó mà nó đã tự dâng mình tới tận cửa rồi, nhưng trong ma pháp không chính thức lại không có ma pháp dùng lửa và năng lượng tích cực tấn công! Đồng thời thủy quỷ này nhìn có vẻ không giống thủy quỷ bình thường, chí ít sức mạnh cũng vượt xa!” Vừa nhìn thấy thủy quỷ với hai đốm lửa màu xám trắng trong hai mắt, trong đầu Lucien đã xuất hiện ý nghĩ cay đắng này.

Về việc nghiên cứu năng lượng tích cực, ma pháp sư vẫn không bằng mục sư, ma pháp “Thánh Quang Xạ Tuyến” tấn công năng lượng tích cực trong một vòng ma pháp chỉ là trình độ của thần thuật không chính thức, trong ma pháp không chính thức thì càng chỉ có ma pháp có tính phụ trợ như Quang Lượng Thuật thôi.

Còn trong ma pháp nguyên tố, ngọn lửa là thứ cuồng bạo và khó điều khiển nhất, yêu cầu đối với ma pháp sư rất cao, bởi vì ở trước ma pháp chính thức thì hầu như không có ma pháp loại lửa, ma pháp lửa duy nhất vẫn là “Ngọn Lửa Nhỏ của Maris”, mục đích nó xuất hiện là giúp cho những ma pháp học đồ quên mang theo đá đánh lửa đến nỗi không thể đốt lửa sưởi ấm và ăn thức ăn chín ở dã ngoại.

Nữ phù thủy nhằm đối phó với thủy quỷ nên đã chuyên thu thập nguyên liệu, chuẩn bị chế ra một loại vật phẩm luyện kim gọi là “Sí Hỏa Giao”, đến lúc đó cho dù ở trong nước thì “Sí Hỏa Giao” cũng có thể đốt cháy được một thời gian, đủ để đối phó với mấy con thủy quái thông thường.

Còn Lucien vừa mới bắt đầu học ma pháp chỉ một ngày, dự định là nhanh chóng thuần thục ma pháp, từ từ thu thập nguyên liệu, chờ sau khi “Sí Hỏa Giao” luyện chế thành công mới tìm cơ hội đến bờ sông Belen, nhưng hiện giờ trong tình huống không có sự chuẩn bị nào cả, Lucien và một con thủy quỷ “biến dị” đã gặp nhau rồi.

Theo cách nói mà Lucien từng nghe qua, đây chính là “kế hoạch không nhanh bằng thay đổi!”

“Chạy trốn?”

Đây là ý nghĩ xuất hiện thoáng qua trong đầu Lucien, nhưng lúc này con thủy quỷ biến dị đó sau khi đã ăn xong não của tên tay chân Hắc bang, ném thi thể đi thì nhảy mạnh một cái, nhanh đến nỗi suýt chút nữa chỉ để lại hình bóng rồi chồm lên người tên tà giáo đồ đó.

Tuy tên tà giáo đồ này vốn dĩ là tên ăn mày, thân thể không cường tráng, mới gia nhập tà giáo cũng chưa được mấy ngày nên vẫn chưa thể nhận được sự ban ơn của “Thần Linh” mà hắn thờ phụng, nhưng lúc hai tay thủy quỷ chộp tới thì hắn thậm chí đến cả tay cũng không kịp giơ ra chống đỡ liền đã bị thủy quỷ trực tiếp xé toạt đầu ra, cổ cũng bị đứt.

Tốc độ thật là kinh người! Sức mạnh đáng sợ đến nhường nào!

Lucien vừa nhìn thấy cảnh đó thì trong đầu lại hiện lên ý nghĩ chạy trốn: “Nếu không làm gì đó mà chỉ chạy trốn thì có thể vẫn chưa chạy được bao xa đã bị con thủy quỷ biến dị này bắt được từ sau lưng rồi.”

“A!” Tiếng kêu thảm thiết của tên ăn mày tà giáo vang lên, lại đột nhiên im bặt.

Không phải lần đầu tiên gặp phải cục diện nguy hiểm này, lại thêm những việc trải qua trong thời gian này, Lucien đã cố nhịn sự kinh hoảng và sợ hãi, duy trì được sự tập trung thi pháp, bình tĩnh bác bỏ ý nghĩ chạy trốn.

“Thủy quỷ sợ ngọn lửa, năng lượng tích cực nhưng hiện giờ mới vừa qua sáng sớm, cách trời sáng còn rất lâu.”

“Mà dùng đá đánh lửa đốt cháy đuốc tấn công thì với tốc độ và sự nhanh nhẹn của thủy quỷ này, mình căn bản đánh không trúng nó!”

“Trong ma pháp không chính thức, chỉ có pháp thuật hỏa diệm “Ngọn Lửa Nhỏ của Maris” nhưng nó chỉ là xuất hiện ngọn lửa bình thường khoảng năm mi-li-mét trên ngón tay, cũng phải đến gần đánh trúng thủy quỷ mới được, hơn nữa mình vẫn chưa bắt đầu phân tích học tập ma pháp này.”

Lucien cứ giống như một kẻ bàng quang vậy, nhìn cảnh tượng thủy quỷ trước mắt liếm láp não xong rồi chồm đến Scar, hắn bình tĩnh và nhanh chóng nghĩ các cách, sau đó lại bác bỏ từng cái một cách rất ngầu.

Đây là phẩm chất mà một ma pháp sư xuất sắc phải có!

Khi Scar nhìn thấy kẻ ăn mày tà giáo bị xé đầu, hắn giống như là tỉnh lại từ trong cơn ác mộng vậy, nỗi sợ hãi tột cùng khiến trong người hắn dường như có thêm cái gì đó, tim đập cực nhanh, thình thịch thình thịch, bỗng chốc đã thoát khỏi ảnh hưởng mà thủy quỷ biến dị trời sinh “sợ vòng sáng” gây ra, khôi phục được sức mạnh, từ chỗ tay chân mềm nhũn nằm dưới đất giờ đã vùng dậy chạy về phía trước.

Tiếc là tốc độ của thủy quỷ quá nhanh, Scar mới chạy được hai bước thì đã bị thủy quỷ chồm mạnh đến, bắt được hai chân.

“Ma pháp hiện giờ mà mình biết chỉ có: ’Thất Khống Chi Hoàn’, ‘Phồn Tinh Chi Nhãn’, ‘Pháp Sư Chi Thủ’, ‘Cấm Quang Thuật’, ‘Toan Dịch Tiễn Xạ’, ‘Sương Đông Xạ Tuyến’.”

“Thất Khống Chi Hoàn’ hiệu quả vẫn còn, vả lại đối phó với thủy quỷ có tốc độ và sức mạnh vượt qua người bình thường rất nhiều thì không giúp đỡ được gì nhiều.”

“Thủy quỷ miễn dịch với thôi miên, có thị giác bóng tối, ‘Phồn Tinh Chi Nhãn’ và ‘Cấm Quang Thuật’ không thể dùng được.”

Lucien tư duy nhạy bén phân tích thực lực của bản thân.

Thủy quỷ nhấc Scar lên, hai tay dùng lực, tiếng xé nát khiến người khác khiếp đảm đột nhiên vang lên, Scar bị xé thành hai nửa, tim, ruột, gan và cả huyết dịch đều phẹt phẹt phẹt rơi trên đất, tiếng kêu thê lương và đau đớn của hắn vang vọng trong đường nước ngầm hồi lâu.

“Pháp Sư Chi Thủ” phối hợp với ‘Thất Khống Chi Hoàn”, đối phó với Thủy quỷ bình thường có lẽ sẽ hữu dụng, nhưng sức mạnh của con Thủy quỷ này quá lớn.”

“Toán Dịch Tiễn Xạ và Sương Đông Xạ Tuyến là ma pháp a-xít, băng, thủy quỷ có năng lực chống đỡ rất mạnh, mà ta hiện giờ sau khi hồi phục ngắn ngủi thì nhiều nhất cũng chỉ có thể dùng hai ma pháp không chính thức.”

“Chờ đã, nguyên liệu thi pháp của Toán Dịch Tiễn Xạ là lưu huỳnh, lưu huỳnh là vật chất dễ cháy, là bộ phận cấu thành hắc hỏa dược, hơn nữa ‘Toán Dịch Tiễn Xạ’ chính là thông qua đốt cháy lưu huỳnh và nén nguyên tố thủy gần đó để chế tạo dịch a-xít.”

Đại não Lucien chuyển động nhanh, hắn bình tĩnh nhìn thủy quỷ đưa nửa phần thân thể có chứa não của Scar lên trước mặt, một tay còn rảnh do đã ném nửa còn lại đi dùng lực để móc nên nó đã moi ra được xương đầu của Scar, lưỡi lè sang liếm phần não màu trắng, rung rung.

Đến trong khoảng cách gần hai mươi mét này, Lucien đã cảm nhận được sự tác động của thủy quỷ “sợ ánh sáng”, tim đập nhanh, cảm giác kinh sợ lại dâng lên.

Nhưng Lucien vẫn cố duy trì trạng thái tập trung thi pháp, tiếp tục phân tích ma pháp “Toan Dịch Tiễn Xạ” mà bản thân đã nắm vững, tay phải thì nắm lấy một nhúm lưu huỳnh:

“Có thể ở lúc vừa đốt lên thì gián đoạn ma pháp, trực tiếp dùng tinh thần lực đưa lửa ra không.”

“Trực tiếp gián đoạn, theo miêu tả của nữ phù thủy sẽ chịu xung kích phản phệ do ma pháp thất bại, nhẹ thì sẽ triệt để tiêu hao hết tinh thần lực, nặng thì linh hồn sẽ bị thương nhẹ, lại thêm còn cần duy trì ổn định tung ma pháp ra, vậy thì sát thương đối với linh hồn sẽ trở nên càng nghiêm trọng, trở thành ngốc nghếch không chừng cũng có khả năng.”

Lucien nhanh chóng phân tích kết cấu ma pháp, muốn đưa khoảnh khắc tung ra cuối cùng nhảy qua phần trung gian, kết nối với cái phía trước, não nhanh chóng vận chuyển.

Phân tích, tái thiết, kết hợp, lại phân tích, lại tái thiết, lại kết hợp, cho dù đây là ma pháp cấp học đồ kết cấu rất đơn giản, nhưng Lucien muốn miễn cưỡng kết hợp trong thời gian ngắn cũng rất khó khăn.

“Việc này miễn cưỡng có thể được nhưng chưa thử qua, rất có thể có thiếu sót cực lớn.”

Thủy quỷ cách gần hai mươi mét đã ăn xong não của Scar, ném thi thể của hắn sang một bên rồi chạy về phía Lucien, khuôn mặt đáng sợ đầy thịt thối rữa đó, mùi hôi thối nồng nặc đó, cảm giác khiến người khác sợ hãi đó, toàn bộ cứ giống như các động tác tua chậm lướt qua trước mặt Lucien, rất rõ ràng.

Lucien tiếp tục bình tĩnh giống như kẻ bàng quan nhìn thủy quỷ đang lao tới, khắc chế nỗi kinh hoàng và sợ hãi trong lòng, bột lưu huỳnh tựa như cát mịn trong tay rơi xuống từng tí, dưới ánh sáng của huỳnh quang lập lòe tia sáng yếu ớt.

Cùng lúc những âm tiết ngắn ngủi, gấp gáp, cổ quái phát ra từ miệng của Lucien, khiến cho xung quanh đều gần như trở nên kỳ lạ và yên tĩnh.

Tốc độ của thủy quỷ rất nhanh, chỉ một giây cũng chính là thời gian niệm xong chú văn, bắt đầu từ đứng im rồi chạy đến nơi cách một mét trước mặt Lucien.

Lúc này, Lucien vừa đem phù văn phần phía trước “Toan Dịch Tiễn Xạ” biến hóa ra, ngọn lửa xuất hiện.

Thế là Lucien lập tức cưỡng chế gián đoạn thi pháp, sau đó cảm giác đại não và linh hồn giống như bị người khác dùng búa thép gõ mạnh một cái, đầu óc choáng váng, mũi nóng lên, hai luồng huyết dịch nhanh chóng chảy ra.

Không thể tiếp tục phần phía sau dùng tinh thần lực tung ra ngọn lửa rồi!

Nhưng tay của thủy quỷ đã sắp tiếp cận đầu của Lucien rồi!

Lucien hiểu rõ đây là thời khắc then chốt, mắt thấy bản thân không thể ngưng tụ tinh thần lực tung ngọn lửa ra, nên dứt khoát vứt bỏ khống chế tinh thần lực, để ngọn lửa tự cháy lên.

Trong sự bình tĩnh tựa như động tác chậm, Lucien nhìn thấy chỗ trước mặt xuất hiện một bức tường lửa màu xanh nhạt, đốt cháy thủy quỷ đang lao tới trước mặt mình, cũng đốt luôn cả tay mình.

Nỗi đau đớn do ngọn lửa đốt bỏng khiến Lucien miễn cưỡng thoát được sự choáng váng, thao túng sự biến hóa của “Thất Khống Chi Hoàn” vẫn chưa mất đi hiệu quả, khiến tay của thủy quỷ nhợt nhạt rớt xuống trước, còn thân thể của bản thân thì nhẹ bẫng, thuận thế lăn mình sang một bên.

Âm thanh xoẹt xoẹt vang lên, áo quần Lucien bị rách ra một kẽ hở, né tránh cú chộp của thủy quỷ một cách rất nguy hiểm.

Lucien lăn mình trên đất, lăn mãi đến khi sắp đến gần sông ngầm mới vội vã đứng lên, đồng thời nhìn về phía thủy quỷ.

Tường lửa màu xanh nhạt không có sự duy trì của tinh thần lực của Lucien nên đã biến mất rồi, nhưng thủy quỷ cứ giống như toàn thân đều là dầu là thịt thối cứ đốt là cháy vậy, lúc này nó đã trở thành một bó đuốc hình người, thiêu cháy ra ngọn lửa màu xanh trắng.

Hai tay nó múa may, không còn đuổi theo Lucien nữa, mà là chạy lảo đảo về phía sông ngầm, định về lại trong nước.

Lucien lúc này đã cạn kiệt tinh thần lực, không thể thi triển ma pháp nữa, nhưng không có chút chùn chân nào, đầy mạo hiểm và tinh thần liều chết cầm lấy dao găm xông đến thủy quỷ, không nhân trạng thái này của nó mà giết chết nó thì lẽ não còn chờ nó hồi phục?!

Ngọn lửa không hổ là khắc tinh của thủy quỷ, tựa hồ như đến cả sức mạnh của nó cũng đang bị đốt cháy, nó đi rất chậm, bị Lucien đuổi kịp, cầm dao găm đâm về phía mắt của hắn.

Hai đốm lửa trắng xám đó để lại ấn tượng quá sâu đậm cho Lucien!

Vừa đâm trúng, cánh tay của thủy quỷ liền đánh sang, nhưng Lucien sớm đã có chuẩn bị, cộng thêm tốc độ của nó đã chậm rất nhiều, do đó miễn cưỡng né đi rồi đâm dao găm ra lần nữa.

Một lần, hai lần… sau năm lần, khi thủy quỷ đi đến rìa con đường, cách sông ngầm chỉ còn không đến năm mươi mi-li-mét, ngọn lửa trắng xám trong mắt nó cuối cùng đã tắt, còn thân thể thì bị lửa đốt cháy hết, đổ xuống đất, không còn chút động tĩnh nào nữa.

Lucien lúc này mới nghĩ lại mà sợ và thả lỏng mình, thở hổn hển, dùng dao găm cắt đầu của thủy quỷ ra, thò vào trong sông ngầm, tránh để tổ chức não bị lửa thiêu hủy.

Ngọn lửa trên con đường tắt ngúm rất nhanh, thủy quỷ biến thành một đống tro tàn.

Nhưng trong đống tro này lại có một thứ lấp lánh phản chiếu huỳnh quang.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương