Ánh Sao Sáng Chói
-
Chương 33
Nguyên nhân Ngô Hạ Ngự cung cấp nơi họp báo là vì Lâm Hạnh Nhi đi?
Dù Ngô Hạ Ngự có nói gì, Đông Phương Nhiêu cũng sẽ không loại bỏ Lâm Hạnh Nhi ngoài vòng nghi vấn. Lâm Hạnh Nhi là người thế nào đoán chừng Đông Phương Nhiêu so với Ngô Hạ Ngự còn rõ ràng hơn. Nữ nhân đối với nữ nhân trời sinh nhạy cảm. Hơn nữa, hoàn cảnh sống từ nhỏ của cô phức tạp hơn người bình thường rất nhiều, hầu như phải xem sắc mặt người khác mà sống, cũng phải biết cách nhìn người hơn một chút chứ.
Ngô Hạ Ngự nói thế Đông Phương Nhiêu cũng không muốn tranh cãi với hắn. Ngô Hạ Ngự duy trì bảo vệ Lâm Hạnh Nhi, vì chuyện cô ta bị đuổi khỏi đoàn phim mà không mượn việc công làm khó cô, cô đã rất cảm kích. Với lại, cứ nói đi nói lại có gì hay ho? Lâm Hạnh Nhi không có ở đây, bọn họ tranh tới tranh lui có nghĩa lý gì? Lùi một bước, trời yên biển lặng, nếu không phải Lâm Hạnh Nhi mà là người khác, vậy thì sao nào?
Đông Phương Nhiêu có thể nhai, cắn, ăn thịt người ta hả? Hiện tại trừ bản thân mình, ai cũng không ảnh hưởng đến cô. Phương Diễn người kia Đông Phương Nhiêu có muốn cũng không thể. Nếu biết ai gây ra, Đông Phương Nhiêu cũng không còn biện pháp đi đối phó với người đó. Chỉ có thể ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chờ cô gây dựng thế lực, đứng ở vị trí cao trong ngành rồi hãy nói tiếp. Đông Phương Nhiêu cũng không phải là người mà ai cũng có thể khi dễ, chẳng qua hiện tại cô không có năng lực phản kích, chỉ có thể lượng sức mà đi.
“Không nói chuyện này nữa, cũng đã qua rồi, nói nhiều làm gì?” Đông Phương Nhiêu cũng không muốn trái lương tâm nói rằng mình cũng cảm thấy không phải Lâm Hạnh Nhi, đây không giống tính tình Đông Phương Nhiêu. Ngô Hạ Ngự nghe vậy cũng hiểu, cũng không tiện miễn cưỡng cô nghe mình giải thích, thật ra thì hắn đối với lời mình nói không có lòng tin lắm, Lâm Hạnh Nhi trước giờ chưa từng lừa gạt hắn, nhưng chuyện xảy ra lúc trước, muốn Ngô Hạ Ngự vẫn toàn tâm toàn ý tin tưởng, có thể sao? Không có khả năng, một đao gây thương tích, cho dù đã lành vẫn còn để lại sẹo. Nếu không phải Lâm Hạnh Nhi ở nước ngoài, Ngô Hạ Ngự cũng sẽ không giúp cô ấy giải thích.
Bởi vì hắn cũng không thể tin tưởng cô ấy.
Kể từ khi biết mình hiểu lầm Đông Phương Nhiêu, mọi chuyện đều do Lâm Hạnh Nhi làm ra. Về sau luôn chú ý quan sát Đông Phương Nhiêu, phát hiện cô thì ra cũng không có cao ngạo khó gần như trong tưởng tượng, cũng không khó chịu khi có người nhờ giúp đỡ, chẳng qua mọi người đối với cô hiểu lầm quá sâu, không nguyện ý cho cô cơ hội bày tỏ. Gần đây phải làm thêm giờ, càng nhìn Đông Phương Nhiêu càng phát hiện ra nhiều điều bất ngờ.
Cô đối với mọi thứ bên trong giới giải trí biết quá tường tận, cho cô một hai tình huống hoặc là hình ảnh, cô có thể hiểu rõ hết thảy nội tâm nhân vật cũng như những việc xảy ra sau đó. Cô là người có yêu cầu vô cùng cao đối với bản thân, nhưng chưa bao giờ miễn cưỡng người khác. Thời điểm phối diễn với diễn viên khác nếu người kia không thể diễn hoặc biểu cảm có vấn đề, cô chưa bao giờ hối thúc, sẽ không có chuyện không nhịn được. Nếu đối phương cần, cô sẽ tỉ mỉ giảng giải. Dĩ nhiên, nếu như đối phương cảm thấy không cần thiết hoặc không muốn nghe, cô cũng không nói gì, cô cũng không phải là một người thích quản chuyện.
Tóm lại, người này cùng với người biết lúc trước hoàn toàn khác nhau, dường như tất cả ấn tượng trước kia bị lật đổ, ngược lại có cảm giác sùng bái không nói nên lời. Mỗi ngày tiếp xúc nhiều một chút, lại tò mò nhiều hơn một chút. Giống như là một kho tàng, mỗi ngày đều muốn đào một chút, đào nhiều hơn một chút, không biết có hay không một ngày có thể đào xong toàn bộ. Ngay cả Ngô Hạ Ngự đối với trạng thái tâm lý này của mình cũng biết rất nguy hiểm, nhưng hoàn toàn không có biện pháp chống cự, Đông Phương Nhiêu vô tình đã hấp dẫn ánh mắt của hắn, ngay cả chính hắn không cách nào ngăn cản sự thay đổi này.
Không thể phủ nhận Ngô Hạ Ngự là người cực kỳ dị ứng xì căng đan, tựa hồ người trong Ngô gia đều không thích làm chuyện khiến người ta chán ghét đó, nhưng lần này cùng Hách Giai Giai dính dấp một chỗ, hắn thế nhưng cảm giác có chút vui vẻ. Cái này không phải là rất không bình thường. Đúng, quá không bình thường. Hách Giai Giai là người của Phương Diễn mà.
Đông Phương Nhiêu cùng Ngô Hạ Ngự lại nói chuyện khác, cũng không lâu, anh em ở cách vách uống rượu trở lại. Đông Phương Nhiêu nhường chỗ rời đi, rửa mặt đi ngủ thôi, ngày mai lại một ngày bận rộn, buổi sáng sáu giờ sẽ phải rời giường đoán chừng đến rạng sáng hôm sau mới có thể nghỉ ngơi tiếp.
Mấy ngày kế tiếp lại khôi phục cuộc sống trước kia, quay phim, diễn xuất, đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu làm việc. Phương Diễn vẫn không liên lạc, Đông Phương Nhiêu ngược lại thường nghe được tin tức của anh từ miệng Lý Hàm, đổi tình nhân như thay áo nha, hôm nay trong tay ôm một người, hai ngày sau lại đổi người khác. Hai ba tháng không liên lạc, có lẽ Đông Phương Nhiêu đã thành quá khứ của anh, sẽ không tiếp tục qua lại nữa?
Đây là một chuyện đáng mừng cỡ nào, nhưng sao mỗi lần nghĩ đến lại có chút buồn?
Đông Phương Nhiêu cho là vì gần đây áp lực công việc quá lớn, chuyện quá nhiều làm không xuể nên tâm trạng thất thường.
《 hạ điện y thủy 》 thuận lợi hơ khô thẻ tre, buổi tối tất cả mọi người trong đoàn phim hẹn nhau đến quán rượu, không say không về. Ngày hôm sau Đông Phương Nhiêu phải bay ra nước ngoài, hành trình một tuần, Đông Phương Nhiêu phát hiện những điểm bất đồng giữa thế giới này so với cái thế giới mình ngây ngô trước kia.
Thật ra thì tất cả đều mới lạ, tương tự mà không quá giống. Đông Phương Nhiêu vui đến quên cả trời đất, thời điểm về nước còn có chút lưu luyến không muốn về.
Lúc trở về vài cái quảng cáo cũng chuẩn bị khai mạc, lại có chồng chất kịch bản mới cùng hợp đồng quảng cáo mới đặt trước mặt Đông Phương Nhiêu, đủ để bận rộn.
Hôm nay Đông Phương Nhiêu vừa quay xong quảng cáo mỹ phẩm, nhận được điện thoại Ngô Hạ Ngự. Sau khi 《 hạ điện y thủy 》 kết thúc hai người vẫn thường xuyên giữ liên lạc, thỉnh thoảng cách hai ba ngày một cú điện thoại, tán gẫu hai ba phút, cảm thấy Ngô Hạ Ngự bình thường hơn so với Ngô Minh Hạo. Ngô Minh Hạo thời gian làm việc coi như bình thường, những thời điểm khác hoàn toàn là một dã nhân, mất tiêu liên lạc. Đông Phương Nhiêu gọi điện thoại di động cho hắn chưa có lần nào thông.
Cho nên nói muốn nhận lá bài miễn tử của Ngô Minh Hạo thật đúng là phải dựa vào là một nửa cơ duyên cộng với một nửa thực lực, quả thật không sai tí nào.
Ngô Hạ Ngự nói có một người bạn mời dự tiệc sinh nhật, không thể từ chối với lại nhất định phải mang theo bạn gái, ở chỗ này người tương đối quen thuộc chỉ có Lâm Hạnh Nhi cùng Hách Giai Giai, Lâm Hạnh Nhi bây giờ còn đang ở nước ngoài, chỉ có thể nhờ cậy cô .
Đông Phương Nhiêu muốn từ chối, dù sao chuyện bạn trai bạn gái có hơi mập mờ, nhưng nhớ lại lúc ở đoàn phim, Ngô Hạ Ngự phía sau hậu kỳ giúp cô không ít, cũng chỉ đạo cô rất nhiều, cho dù là công việc đã kết thúc xong hai người vẫn thường liên lạc, quan hệ nói ra không tệ, thôi thì cứ đồng ý.
Ngày thứ hai Đông Phương Nhiêu trừ buổi sáng có lịch buổi trưa cũng rãnh nên về nhà ngủ một giấc, rời giường thay y phục chờ Ngô Hạ Ngự tới đón. Trong lúc quay phim Đông Phương Nhiêu đã đổi chỗ ở, thời gian này cô đang đăng lên nhật báo tìm nhà, người không nhà như cây không gốc. Đông Phương Nhiêu từ trong xương cốt là loại nữ nhân truyền thống luôn có cảm giác không an toàn, không có nhà chính là bất đồng rất lớn. Ít nhất cô sẽ không cảm thấy cuộc sống ở thế giới này là hư vô mờ mịt, ngay cả nơi trú cũng không có, lúc nào biến mất cũng không biết.
Chuyển nơi ở cũng không có nói với Phương Diễn, không lầm thì bốn tháng rồi không liên lạc. Đã hơn một tháng kết thúc cuộc sống địa ngục quay cuồng đóng phim, mới trở về trái đất, cô thường thấy tin tức của anh, cuộc sống tiêu dao tự tại căn bản không cần bất kỳ ai lo lắng anh gặp chuyện gì.
Ngô Hạ Ngự một bộ tây trang màu đậm nổi bật vẻ anh tuấn hào sảng, rất ít thấy hắn mặc như vậy nên khiến người ta hai mắt tỏa sáng.
“Như thế nào, cũng không tệ lắm phải không?” Ngô Hạ Ngự thấy Đông Phương Nhiêu có phút giây thất thần, không khỏi tự hào nói.
Đông Phương Nhiêu quan sát trên dưới, gật đầu một cái: “Cũng không tệ lắm.”
Ngô Hạ Ngự nhếch miệng cười tươi.
Nghe nói là sinh nhật một bạn thời đại học Ngô Hạ Ngự, lúc học đại học quan hệ rất tốt. Sau khi xuất ngoại bị mất liên lạc, gần đây mới liên hệ lại, vừa đúng sinh nhật bạn cũ nói thế nào cũng muốn gặp mặt chúc mừng
Nói nhẹ viết đạm như vậy, nhưng cùng lớp đại học Ngô Hạ Ngự, còn quan hệ rất tốt, sẽ là một hạng người yên lặng vô danh sao? Dĩ nhiên không phải. Đông Phương Nhiêu vừa đi vừa nhìn, mới biết chủ nhân bữa tiệc chính là người trong nghiệp giới, một đạo diễn trẻ tuổi tài cao, có chút danh tiếng. Đông Phương Nhiêu mặc dù chưa tiếp xúc, nhưng cũng đã nghe qua. Trong vòng luẩn quẩn đương nhiên không phải là đạo diễn chính là diễn viên, hoặc là nhân viên đoàn phim. Vì vậy ở buổi tiệc nhìn thấy không ít gương mặt quen. Gần nửa năm rồi, Đông Phương Nhiêu đối với trong hội này có chút ấn tượng, đạo diễn diễn viên nổi danh không cần phải nói, không có tên tuổi cũng biết không ít.
Ngô Hạ Ngự hình như cố ý giúp Đông Phương Nhiêu kéo quan hệ, dắt Đông Phương Nhiêu nơi này biết một chút, bên kia giới thiệu một chút, nhất lai nhị khứ nghe nói qua rất nhiều nhưng chưa từng thấy qua, hoặc là ra mắt chưa có dịp chào hỏi hôm nay cũng qua chào hỏi vài lời, xem như đã biết. Nửa năm qua, Đông Phương Nhiêu nổi tiếng cấp tốc, đặc biệt dựa vào diễn xuất trong 《 manh đồng 》đạt được đề cử người mới xuất sắc nhất, nữ chính xuất sắc nhất, càng treo danh vọng Đông Phương Nhiêu trên đỉnh núi cao nhất, người mới đồng thời có được hai đề cử đều mang tính lịch sử, chớ đừng nói chi nếu Đông Phương Nhiêu thật sự cùng lúc đoạt hai giải thưởng này, càng nghĩ cũng không dám nghĩ thêm. Nữ chính xuất sắc nhất, ảnh hậu! Người mới được giải thưởng ảnh hậu, điều này có thể sao? Hách Giai Giai có thể đánh rách khả năng này, trở thành kỳ tích đầu tiên trong ngành giải trí sao?
Quần chúng có chút phân vân, nhưng truyền thông vẫn không ít chú ý đến vai diễn chính Hách Giai Giai một khắc nào, vì vậy ở đây người nhận biết Đông Phương Nhiêu cũng không ít.
Không biết là ai nói qua, phòng vệ sinh cùng phòng trà nước chính là thánh địa bát quái của các nữ nhân. Đông Phương Nhiêu đi theo Ngô Hạ Ngự hết một vòng, biết không ít người, rượu cũng uống không ít. Ngồi nghỉ trong phòng vệ sinh một hồi, nghe được có người rửa tay bên ngoài nói chuyện.
“Không phải nói Phương Diễn đến sao? Sao bây giờ còn chưa đến?”
“Anh ta có đến hay không liên quan gì đến cô? Phương Diễn người như vậy.. .. .. Sao hả, chẳng lẽ cô muốn chia một chén súp?”
“Sao không muốn, muốn muốn chết, cô nghĩ đi, muốn tiền có tiền, muốn mạo có mạo, nam minh tinh ở trong vòng này còn không bằng, nhân vật ưu việt như thế nữ nhân nào chẳng muốn bám trụ, có gì không tốt?”
“Tính hay nhỉ, hôm nay cô không nhìn thấy Hách Giai Giai sao? Nghe nói từng là tình nhân Phương Diễn, được anh coi trọng, Hách Giai Giai loại cấp bậc đó, cô còn kém xa lắm.”
“Cái gì a, tôi thấy Giai Giai cũng không có gì đặc biệt, dáng dấp cũng bình bình, không biết thế nào liền nổi, hồng một cách không giải thích được. Hơn nữa a, nghe nói còn dựa vào quy tắc ngầm, mấy tháng trước huyên náo phí phí dương dương, chẳng lẽ cô còn không biết?”
“Quy tắc ngầm, là dựa vào quy tắc ngầm a, Phương Diễn.. .. . .”
“.. .. .. Cô cũng biết?”
“Sao không biết, chị tôi là phụ tá của Lâm Hạnh Nhi, Lâm Hạnh Nhi cùng Phương Diễn quan hệ như thế nào cô biết chứ? Chuyện của mấy người bọn họ chị tôi biết được nhất thanh nhị sở, cô cho rằng những tin tức kia không có ai yêu sách mà có người sẽ viết ra sao?”
“Ý của cô là nói.. .. . .”
“Nói gì a, tôi không có nói gì hết, được rồi, sửa soạn xong thì đi mau, động tác chậm như rùa bò.”
“Cái gì a, tại cô lôi kéo tôi nói chuyện còn vừa ăn cướp vừa la làng!”
“Được rồi mà, nói không chừng Phương Diễn đến rồi cũng đi rồi, xem cô còn có cơ hội nào!”
“Cô thiệt là miệng quạ đen mà.. .. .. Đi theo Phương Diễn ngay cả Hách Giai Giai cũng có thể hồng, vậy tôi càng không cần phải nói, Phương Diễn cây đại thụ này nhất định phải ôm lấy thật chặt a.. .. . .”
“Đúng vậy a, cô nằm mơ cho đẹp đi.. .. . .”
Người dần dần đi xa, Đông Phương Nhiêu từ phòng vệ sinh đi ra. Thật đúng là Lâm Hạnh Nhi, Ngô Hạ Ngự bị lừa rồi.
Dù Ngô Hạ Ngự có nói gì, Đông Phương Nhiêu cũng sẽ không loại bỏ Lâm Hạnh Nhi ngoài vòng nghi vấn. Lâm Hạnh Nhi là người thế nào đoán chừng Đông Phương Nhiêu so với Ngô Hạ Ngự còn rõ ràng hơn. Nữ nhân đối với nữ nhân trời sinh nhạy cảm. Hơn nữa, hoàn cảnh sống từ nhỏ của cô phức tạp hơn người bình thường rất nhiều, hầu như phải xem sắc mặt người khác mà sống, cũng phải biết cách nhìn người hơn một chút chứ.
Ngô Hạ Ngự nói thế Đông Phương Nhiêu cũng không muốn tranh cãi với hắn. Ngô Hạ Ngự duy trì bảo vệ Lâm Hạnh Nhi, vì chuyện cô ta bị đuổi khỏi đoàn phim mà không mượn việc công làm khó cô, cô đã rất cảm kích. Với lại, cứ nói đi nói lại có gì hay ho? Lâm Hạnh Nhi không có ở đây, bọn họ tranh tới tranh lui có nghĩa lý gì? Lùi một bước, trời yên biển lặng, nếu không phải Lâm Hạnh Nhi mà là người khác, vậy thì sao nào?
Đông Phương Nhiêu có thể nhai, cắn, ăn thịt người ta hả? Hiện tại trừ bản thân mình, ai cũng không ảnh hưởng đến cô. Phương Diễn người kia Đông Phương Nhiêu có muốn cũng không thể. Nếu biết ai gây ra, Đông Phương Nhiêu cũng không còn biện pháp đi đối phó với người đó. Chỉ có thể ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chờ cô gây dựng thế lực, đứng ở vị trí cao trong ngành rồi hãy nói tiếp. Đông Phương Nhiêu cũng không phải là người mà ai cũng có thể khi dễ, chẳng qua hiện tại cô không có năng lực phản kích, chỉ có thể lượng sức mà đi.
“Không nói chuyện này nữa, cũng đã qua rồi, nói nhiều làm gì?” Đông Phương Nhiêu cũng không muốn trái lương tâm nói rằng mình cũng cảm thấy không phải Lâm Hạnh Nhi, đây không giống tính tình Đông Phương Nhiêu. Ngô Hạ Ngự nghe vậy cũng hiểu, cũng không tiện miễn cưỡng cô nghe mình giải thích, thật ra thì hắn đối với lời mình nói không có lòng tin lắm, Lâm Hạnh Nhi trước giờ chưa từng lừa gạt hắn, nhưng chuyện xảy ra lúc trước, muốn Ngô Hạ Ngự vẫn toàn tâm toàn ý tin tưởng, có thể sao? Không có khả năng, một đao gây thương tích, cho dù đã lành vẫn còn để lại sẹo. Nếu không phải Lâm Hạnh Nhi ở nước ngoài, Ngô Hạ Ngự cũng sẽ không giúp cô ấy giải thích.
Bởi vì hắn cũng không thể tin tưởng cô ấy.
Kể từ khi biết mình hiểu lầm Đông Phương Nhiêu, mọi chuyện đều do Lâm Hạnh Nhi làm ra. Về sau luôn chú ý quan sát Đông Phương Nhiêu, phát hiện cô thì ra cũng không có cao ngạo khó gần như trong tưởng tượng, cũng không khó chịu khi có người nhờ giúp đỡ, chẳng qua mọi người đối với cô hiểu lầm quá sâu, không nguyện ý cho cô cơ hội bày tỏ. Gần đây phải làm thêm giờ, càng nhìn Đông Phương Nhiêu càng phát hiện ra nhiều điều bất ngờ.
Cô đối với mọi thứ bên trong giới giải trí biết quá tường tận, cho cô một hai tình huống hoặc là hình ảnh, cô có thể hiểu rõ hết thảy nội tâm nhân vật cũng như những việc xảy ra sau đó. Cô là người có yêu cầu vô cùng cao đối với bản thân, nhưng chưa bao giờ miễn cưỡng người khác. Thời điểm phối diễn với diễn viên khác nếu người kia không thể diễn hoặc biểu cảm có vấn đề, cô chưa bao giờ hối thúc, sẽ không có chuyện không nhịn được. Nếu đối phương cần, cô sẽ tỉ mỉ giảng giải. Dĩ nhiên, nếu như đối phương cảm thấy không cần thiết hoặc không muốn nghe, cô cũng không nói gì, cô cũng không phải là một người thích quản chuyện.
Tóm lại, người này cùng với người biết lúc trước hoàn toàn khác nhau, dường như tất cả ấn tượng trước kia bị lật đổ, ngược lại có cảm giác sùng bái không nói nên lời. Mỗi ngày tiếp xúc nhiều một chút, lại tò mò nhiều hơn một chút. Giống như là một kho tàng, mỗi ngày đều muốn đào một chút, đào nhiều hơn một chút, không biết có hay không một ngày có thể đào xong toàn bộ. Ngay cả Ngô Hạ Ngự đối với trạng thái tâm lý này của mình cũng biết rất nguy hiểm, nhưng hoàn toàn không có biện pháp chống cự, Đông Phương Nhiêu vô tình đã hấp dẫn ánh mắt của hắn, ngay cả chính hắn không cách nào ngăn cản sự thay đổi này.
Không thể phủ nhận Ngô Hạ Ngự là người cực kỳ dị ứng xì căng đan, tựa hồ người trong Ngô gia đều không thích làm chuyện khiến người ta chán ghét đó, nhưng lần này cùng Hách Giai Giai dính dấp một chỗ, hắn thế nhưng cảm giác có chút vui vẻ. Cái này không phải là rất không bình thường. Đúng, quá không bình thường. Hách Giai Giai là người của Phương Diễn mà.
Đông Phương Nhiêu cùng Ngô Hạ Ngự lại nói chuyện khác, cũng không lâu, anh em ở cách vách uống rượu trở lại. Đông Phương Nhiêu nhường chỗ rời đi, rửa mặt đi ngủ thôi, ngày mai lại một ngày bận rộn, buổi sáng sáu giờ sẽ phải rời giường đoán chừng đến rạng sáng hôm sau mới có thể nghỉ ngơi tiếp.
Mấy ngày kế tiếp lại khôi phục cuộc sống trước kia, quay phim, diễn xuất, đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu làm việc. Phương Diễn vẫn không liên lạc, Đông Phương Nhiêu ngược lại thường nghe được tin tức của anh từ miệng Lý Hàm, đổi tình nhân như thay áo nha, hôm nay trong tay ôm một người, hai ngày sau lại đổi người khác. Hai ba tháng không liên lạc, có lẽ Đông Phương Nhiêu đã thành quá khứ của anh, sẽ không tiếp tục qua lại nữa?
Đây là một chuyện đáng mừng cỡ nào, nhưng sao mỗi lần nghĩ đến lại có chút buồn?
Đông Phương Nhiêu cho là vì gần đây áp lực công việc quá lớn, chuyện quá nhiều làm không xuể nên tâm trạng thất thường.
《 hạ điện y thủy 》 thuận lợi hơ khô thẻ tre, buổi tối tất cả mọi người trong đoàn phim hẹn nhau đến quán rượu, không say không về. Ngày hôm sau Đông Phương Nhiêu phải bay ra nước ngoài, hành trình một tuần, Đông Phương Nhiêu phát hiện những điểm bất đồng giữa thế giới này so với cái thế giới mình ngây ngô trước kia.
Thật ra thì tất cả đều mới lạ, tương tự mà không quá giống. Đông Phương Nhiêu vui đến quên cả trời đất, thời điểm về nước còn có chút lưu luyến không muốn về.
Lúc trở về vài cái quảng cáo cũng chuẩn bị khai mạc, lại có chồng chất kịch bản mới cùng hợp đồng quảng cáo mới đặt trước mặt Đông Phương Nhiêu, đủ để bận rộn.
Hôm nay Đông Phương Nhiêu vừa quay xong quảng cáo mỹ phẩm, nhận được điện thoại Ngô Hạ Ngự. Sau khi 《 hạ điện y thủy 》 kết thúc hai người vẫn thường xuyên giữ liên lạc, thỉnh thoảng cách hai ba ngày một cú điện thoại, tán gẫu hai ba phút, cảm thấy Ngô Hạ Ngự bình thường hơn so với Ngô Minh Hạo. Ngô Minh Hạo thời gian làm việc coi như bình thường, những thời điểm khác hoàn toàn là một dã nhân, mất tiêu liên lạc. Đông Phương Nhiêu gọi điện thoại di động cho hắn chưa có lần nào thông.
Cho nên nói muốn nhận lá bài miễn tử của Ngô Minh Hạo thật đúng là phải dựa vào là một nửa cơ duyên cộng với một nửa thực lực, quả thật không sai tí nào.
Ngô Hạ Ngự nói có một người bạn mời dự tiệc sinh nhật, không thể từ chối với lại nhất định phải mang theo bạn gái, ở chỗ này người tương đối quen thuộc chỉ có Lâm Hạnh Nhi cùng Hách Giai Giai, Lâm Hạnh Nhi bây giờ còn đang ở nước ngoài, chỉ có thể nhờ cậy cô .
Đông Phương Nhiêu muốn từ chối, dù sao chuyện bạn trai bạn gái có hơi mập mờ, nhưng nhớ lại lúc ở đoàn phim, Ngô Hạ Ngự phía sau hậu kỳ giúp cô không ít, cũng chỉ đạo cô rất nhiều, cho dù là công việc đã kết thúc xong hai người vẫn thường liên lạc, quan hệ nói ra không tệ, thôi thì cứ đồng ý.
Ngày thứ hai Đông Phương Nhiêu trừ buổi sáng có lịch buổi trưa cũng rãnh nên về nhà ngủ một giấc, rời giường thay y phục chờ Ngô Hạ Ngự tới đón. Trong lúc quay phim Đông Phương Nhiêu đã đổi chỗ ở, thời gian này cô đang đăng lên nhật báo tìm nhà, người không nhà như cây không gốc. Đông Phương Nhiêu từ trong xương cốt là loại nữ nhân truyền thống luôn có cảm giác không an toàn, không có nhà chính là bất đồng rất lớn. Ít nhất cô sẽ không cảm thấy cuộc sống ở thế giới này là hư vô mờ mịt, ngay cả nơi trú cũng không có, lúc nào biến mất cũng không biết.
Chuyển nơi ở cũng không có nói với Phương Diễn, không lầm thì bốn tháng rồi không liên lạc. Đã hơn một tháng kết thúc cuộc sống địa ngục quay cuồng đóng phim, mới trở về trái đất, cô thường thấy tin tức của anh, cuộc sống tiêu dao tự tại căn bản không cần bất kỳ ai lo lắng anh gặp chuyện gì.
Ngô Hạ Ngự một bộ tây trang màu đậm nổi bật vẻ anh tuấn hào sảng, rất ít thấy hắn mặc như vậy nên khiến người ta hai mắt tỏa sáng.
“Như thế nào, cũng không tệ lắm phải không?” Ngô Hạ Ngự thấy Đông Phương Nhiêu có phút giây thất thần, không khỏi tự hào nói.
Đông Phương Nhiêu quan sát trên dưới, gật đầu một cái: “Cũng không tệ lắm.”
Ngô Hạ Ngự nhếch miệng cười tươi.
Nghe nói là sinh nhật một bạn thời đại học Ngô Hạ Ngự, lúc học đại học quan hệ rất tốt. Sau khi xuất ngoại bị mất liên lạc, gần đây mới liên hệ lại, vừa đúng sinh nhật bạn cũ nói thế nào cũng muốn gặp mặt chúc mừng
Nói nhẹ viết đạm như vậy, nhưng cùng lớp đại học Ngô Hạ Ngự, còn quan hệ rất tốt, sẽ là một hạng người yên lặng vô danh sao? Dĩ nhiên không phải. Đông Phương Nhiêu vừa đi vừa nhìn, mới biết chủ nhân bữa tiệc chính là người trong nghiệp giới, một đạo diễn trẻ tuổi tài cao, có chút danh tiếng. Đông Phương Nhiêu mặc dù chưa tiếp xúc, nhưng cũng đã nghe qua. Trong vòng luẩn quẩn đương nhiên không phải là đạo diễn chính là diễn viên, hoặc là nhân viên đoàn phim. Vì vậy ở buổi tiệc nhìn thấy không ít gương mặt quen. Gần nửa năm rồi, Đông Phương Nhiêu đối với trong hội này có chút ấn tượng, đạo diễn diễn viên nổi danh không cần phải nói, không có tên tuổi cũng biết không ít.
Ngô Hạ Ngự hình như cố ý giúp Đông Phương Nhiêu kéo quan hệ, dắt Đông Phương Nhiêu nơi này biết một chút, bên kia giới thiệu một chút, nhất lai nhị khứ nghe nói qua rất nhiều nhưng chưa từng thấy qua, hoặc là ra mắt chưa có dịp chào hỏi hôm nay cũng qua chào hỏi vài lời, xem như đã biết. Nửa năm qua, Đông Phương Nhiêu nổi tiếng cấp tốc, đặc biệt dựa vào diễn xuất trong 《 manh đồng 》đạt được đề cử người mới xuất sắc nhất, nữ chính xuất sắc nhất, càng treo danh vọng Đông Phương Nhiêu trên đỉnh núi cao nhất, người mới đồng thời có được hai đề cử đều mang tính lịch sử, chớ đừng nói chi nếu Đông Phương Nhiêu thật sự cùng lúc đoạt hai giải thưởng này, càng nghĩ cũng không dám nghĩ thêm. Nữ chính xuất sắc nhất, ảnh hậu! Người mới được giải thưởng ảnh hậu, điều này có thể sao? Hách Giai Giai có thể đánh rách khả năng này, trở thành kỳ tích đầu tiên trong ngành giải trí sao?
Quần chúng có chút phân vân, nhưng truyền thông vẫn không ít chú ý đến vai diễn chính Hách Giai Giai một khắc nào, vì vậy ở đây người nhận biết Đông Phương Nhiêu cũng không ít.
Không biết là ai nói qua, phòng vệ sinh cùng phòng trà nước chính là thánh địa bát quái của các nữ nhân. Đông Phương Nhiêu đi theo Ngô Hạ Ngự hết một vòng, biết không ít người, rượu cũng uống không ít. Ngồi nghỉ trong phòng vệ sinh một hồi, nghe được có người rửa tay bên ngoài nói chuyện.
“Không phải nói Phương Diễn đến sao? Sao bây giờ còn chưa đến?”
“Anh ta có đến hay không liên quan gì đến cô? Phương Diễn người như vậy.. .. .. Sao hả, chẳng lẽ cô muốn chia một chén súp?”
“Sao không muốn, muốn muốn chết, cô nghĩ đi, muốn tiền có tiền, muốn mạo có mạo, nam minh tinh ở trong vòng này còn không bằng, nhân vật ưu việt như thế nữ nhân nào chẳng muốn bám trụ, có gì không tốt?”
“Tính hay nhỉ, hôm nay cô không nhìn thấy Hách Giai Giai sao? Nghe nói từng là tình nhân Phương Diễn, được anh coi trọng, Hách Giai Giai loại cấp bậc đó, cô còn kém xa lắm.”
“Cái gì a, tôi thấy Giai Giai cũng không có gì đặc biệt, dáng dấp cũng bình bình, không biết thế nào liền nổi, hồng một cách không giải thích được. Hơn nữa a, nghe nói còn dựa vào quy tắc ngầm, mấy tháng trước huyên náo phí phí dương dương, chẳng lẽ cô còn không biết?”
“Quy tắc ngầm, là dựa vào quy tắc ngầm a, Phương Diễn.. .. . .”
“.. .. .. Cô cũng biết?”
“Sao không biết, chị tôi là phụ tá của Lâm Hạnh Nhi, Lâm Hạnh Nhi cùng Phương Diễn quan hệ như thế nào cô biết chứ? Chuyện của mấy người bọn họ chị tôi biết được nhất thanh nhị sở, cô cho rằng những tin tức kia không có ai yêu sách mà có người sẽ viết ra sao?”
“Ý của cô là nói.. .. . .”
“Nói gì a, tôi không có nói gì hết, được rồi, sửa soạn xong thì đi mau, động tác chậm như rùa bò.”
“Cái gì a, tại cô lôi kéo tôi nói chuyện còn vừa ăn cướp vừa la làng!”
“Được rồi mà, nói không chừng Phương Diễn đến rồi cũng đi rồi, xem cô còn có cơ hội nào!”
“Cô thiệt là miệng quạ đen mà.. .. .. Đi theo Phương Diễn ngay cả Hách Giai Giai cũng có thể hồng, vậy tôi càng không cần phải nói, Phương Diễn cây đại thụ này nhất định phải ôm lấy thật chặt a.. .. . .”
“Đúng vậy a, cô nằm mơ cho đẹp đi.. .. . .”
Người dần dần đi xa, Đông Phương Nhiêu từ phòng vệ sinh đi ra. Thật đúng là Lâm Hạnh Nhi, Ngô Hạ Ngự bị lừa rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook