Ánh Sáng Trên Bầu Trời Đêm
91: Trêu Gái Ghẹo Trai Chơi Tất


Lâm Đình nói tiếp: "Nhưng mà em cũng không phải lo mình quá rảnh đâu, dù sao thời gian của em bây giờ đều rất quý, tháng này ngoài chuyện quay quảng cáo cho game ra, chị sẽ sàng chọn kịch bản cho em nữa, bây giờ cũng đã hòm hòm rồi.

"
"Đợi mấy hôm nữa em quay xong quảng cáo cho xong, chị sẽ đưa kịch bản cho em.

Trong khoảng thời gian này em ngoan ngoãn ở nhà xem thật kĩ chị, thích bộ nào thì chọn bộ ấy.

Họp báo hay các trường hợp cần xuất hiện trước đám đông, chị tiếp tục để ý cho em."
Nghe đến có kịch bản để xem, An Thư lập tức hào hứng lại: "Dạ! Cám ơn chị Đình nha! Chị tốt với em thật đấy!"
Jason đưa tay sờ sờ cái đám da gà da vịt nổi đầy người: "Nịnh nọt thế đủ chưa? Bây giờ thì đi được chưa nào?"
"Go! Go! Go!!! Đi kiếm tiền nào!"

Mười lăm phút sau, trong studio chụp ảnh của công ty game
"Đúng rồi, đúng rồi… gần thêm tí nữa nào! Thêm tí nữa nào! Cô Thư, cô phải nhu mì một chút, dáng vẻ phải như chú chim nhỏ đang nép vào lồng ngực ấy! Không, không, không! Không phải biểu cảm như thế… phải nhu mì hơn nữa…"

"Ảnh đế Jason, biểu cảm của anh cứng quá! Dịu dàng một chút! Đúng! Phải nồng nàn chân thành, nữa, phải nồng nàn hơn nữa, phải dịu dàng hơn nữa…"
An Thư lúc này đang mặc một bộ đồ cổ trang hoa lệ, cố gắng thu mình nép vào trong ngực Jason, nghe thợ chụp ảnh lải nhải mà vẻ mặt cô nàng thốn đến tận rốn: "Má nó! Kiếm được tí tiền mà phải trả giá quá lớn!"
Jason mặc một bộ đồ kiếm khách oai phong, khóe miệng cứng ngắc giật giật mấy cái: "Cmn chứ, mày tưởng tao muốn đấy à! Thà để mày đập cho tao một trận còn hơn!"
Hành hạ, phỉ nhổ nhau cả một ngày trời, cuối cùng thì việc chụp ảnh quảng cáo cho game coi như cũng đã kết thúc.
Nhưng mà vẫn chưa hết, tiếp sau đó vẫn còn phải quay video quảng bá game, còn phải trực tiếp chơi game mấy đêm liền nữa…
Ôi, quả nhiên tiền không dễ kiếm một chút nào!
"Má nó chứ, Tiểu Thư Thư, chụp quảng cáo với mày còn mệt hơn diễn cảnh đánh nhau! Tui về ngủ một giấc đây! Bái bai \~\~\~\~" Jason mệt như chó bò lên xe bảo mẫu.
An Thư cũng bị hành hạ quá đủ, nhưng mà nghĩ đến kịch bản phim mới lại hưng phấn: "Chị Đình Đình, kịch bản, kịch bản!!!"
Lâm Đình có chút đau đầu rút một tập kịch bản trong túi ra: "Thấy em nhàn quá nên đưa cho em xem trước, thực ra những kịch bản đó phải xin phép bên trên trước, nhưng mà còn phải được cấp trên duyệt nữa đấy"
Tại nhà cô.
An Thư ngồi xếp bằng trên giường, lướt lướt xem qua mấy cái kịch bản.
Toàn bộ kịch bản mà Lâm Đình chọn cho cô đều là những kịch bản rất tốt, quan trọng là rất thích hợp với cô.
Không giống với phong cách văn nghệ của Lãnh Man Vân, Lâm Đình xác định con đường tương lai của cô là song song giữa thương mại và danh tiếng, cho nên chất lượng kịch bản mà chị ấy chọn cho cô đều rất đảm bảo, cũng dễ bán.
An Thư lật qua lật lại mấy quyển kịch bản, bất tri bất giác đã quá nửa đêm...
Trên cơ bản các thể loại đều có tình yêu, hài kịch, viễn tưởng, kinh dị, cũng có phim cổ trang giống Đoạn Trường Ca...!kịch bản cũng rất đáng tán thưởng, nhưng không biết tại sao An Thư vẫn chẳng có hứng thú mấy.

Không có một kịch bản nào khiến cô vừa đọc đã cực kì muốn diễn giống như Đoạn Trường Ca.
An Thư lật đi lật lại mấy quyển kịch bản mấy lần liền, sau cùng cô vô tình liếc thấy một quyển kịch bản bị cô vứt ở cuối giường.
Quyển kịch bản đó tên là Chỉ vì em, vừa nhìn một cái liền biết ngay là kiểu phim thần tượng thanh xuân chẳng có ý nghĩa gì, cho nên lúc đầu vừa cầm lên đã bị An Thư vứt sang một bên vì không có hứng thú.
Nhưng mà những quyển kịch bản mới nãy cô vừa mới xem qua đều rất đặc biệt và sáng tạo, có những chỗ khiến người ta phải thích thú, chẳng lẽ quyển này cũng có điểm gì đó đặc sắc à?
An Thư nghĩ một lát, lại lần cầm quyển kịch bản đó lên...
Kết quả là vừa mới đọc thôi gương mặt cô đã sáng bừng lên!
Oh Fuck!
Quyển kịch bản này thật kích thích!!
Thế mà vừa nãy cô còn ghét bỏ!
Thực sự là…
Quyển kịch bản này thực ra không chỉ là phim thần tượng tình yêu rất dễ thu hút người xem mà còn là đề tài khiến người ta phỉ nhổ "tổng tài bá đạo" dạo này đang thịnh hành nữa.
Nhưng mà khác một cái là, lần này "tổng tài bá đạo" không phải là nam chính, mà là nữ chính giả trai!
Nói một cách đơn giản thì gia đình nữ chính là một nhà có rất rất rất nhiều tiền, là một gia đình giàu sang quyền thế bậc nhất, ông nội cô có hai người con trai, nhưng không hiểu sao hai người con trai này đều khó khăn trong việc tiếp nối dòng dõi, cả hai đều không sinh nổi con chứ đừng nói đến việc sinh ra được con trai để kế thừa gia nghiệp...
Cuối cùng, mẹ nữ chính cũng mang thai, hơn nữa còn siêu âm ra là một đứa con trai!

Cả gia đình ngập tràn trong vui sướng!
Kết quả cuối cùng thì mọi người cũng có thể đoán được rồi đấy, sau mười tháng mang thai, bà lại sinh ra một bé gái!
Đúng là sét đánh giữa trời quang.
Mẹ nữ chính vì không chịu nổi việc tự trách và áp ực, thêm việc ba nữ chính muốn có được quyền thừa kế, hai người liền quyết định để con gái mình giả trai.
Một lần đóng giả này phải đóng tới hơn hai mươi năm lận!
Còn việc rốt cuộc nữ chính làm thế nào mà bao năm trôi qua không bị phát hiện, chuyện này thì không phải quan tâm, trong phim thần tượng vốn dĩ không cần quan tâm tới mấy thứ logic làm gì cho mệt.
Tóm lại thì đề tài này hoàn toàn khơi dậy hứng thú của An Thư
Không chỉ là nữ giả nam, trong phim tính cách của nữ chính cũng rất thú vị, trêu gái ghẹo trai cái gì cũng chơi, tính tình thì bất cần đời, thích những thứ kích thích mạo hiểm...
Xét kĩ lại thì vai diễn này cứ như là viết riêng cho cô vậy!
Nam chính cũng không tồi, là quản gia trợ lí của nữ chính, đúng chuẩn trung khuyển công, được ông nội cô cử tới quản thúc cô, nữ chính lúc mới đầu rất ghét anh chàng này, làm đủ mọi cách gây khó dễ cho anh ta, dần dần rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén...
Chỉ Vì Em - Chính nó!!!
Sau khi quyết định xong, An Thư kích động đến nỗi không ngủ nổi, sáng sớm ngày hôm sau đã chạy tới công ty bàn bạc với Lâm Đình
"Chị Đình Đình! Em chọn được rồi!"
Lâm Đình ngạc nhiên nhìn cô: "Nhanh thế à? Nhìn trúng bộ nào rồi?"
"Cái này, cái này ạ!" An Thư cầm quyển kịch bản đã chọn như bảo bối đưa cho Lâm Đình
Lâm Đình cầm kịch bản lên, liếc mắt nhìn: “Chỉ Vì Em...!là tác phẩm được chuyển thể từ tiểu thuyết đang rất nổi tiếng..."
"Đúng đúng! Chính là nó!"

Lâm Đình đỡ trán, ngẫm nghĩ một hồi, sau đó mới phân tích cho cô hiểu: "Em chắc chắn là muốn chọn cái này chứ? Nguồn đầu tư cho bộ phim này không lớn, chỉ có một nghìn vạn, tất nhiên, đối với phim hiện đại, nguồn đầu tư này không tính là ít, lúc đầu chị chọn nó là vì giai đoạn và điều kiện hình tượng hiện tại của em rất hợp với phim thần tượng."
"Nhưng phim thần bình thường chị không dám cho em chọn vì chị sợ em sẽ rất dễ bị nói là bình hoa, sẽ uổng phí mất danh tiếng tốt em tích lũy được trong Đoạn Trường Ca..."
"Có điều, bộ này thì khác, nữ chính của bộ phim này lại rất mang tính thử thách tới diễn xuất của diễn viên!"
An Thư nghe xong gật đầu lia lịa: "Chị nói phải lắm!"
Lâm Đình ngẩng lên đánh giá cô kĩ lại một lượt: "Nói thật, chị thấy rất ngạc nhiên khi thấy em chọn bộ này..."
"Với tướng mạo của em, em nghĩ em có thể đóng nữ giả nam được không? Nếu lỡ không xử lí tốt, diễn bánh bèo quá thì phim sẽ rất giả, sẽ bị mọi người chửi đấy.

Chỉ cần không cẩn thận một cái thôi thì sẽ xịt ngay.

Những vụ như thế nhiều lắm."
"Em chắc chắn, em có tự tin! Nếu không em sẽ về nhà thay quần áo nam cho chị xem nhé?" An Thư nói rồi chuẩn bị chạy về nhà.
Lâm Đình khẽ cười: "Không cần đâu, em có tự tin là tốt rồi, chị tin em."
Thật ra chỉ cần nhìn vào tình tiết An Thư đóng nữ tướng quân trong Đoạn Trường Ca thôi cũng đủ để thấy cô có thể diễn toát ra hào khí anh hùng rồi, vai nữ giả nam này tuy khó nhưng cũng không phải là không có khả năng...
An Thư nghe vậy liền cảm động rơi nước mắt: "Chị Đình Đình, em yêu chị quá đi mất! Thế để em đi liên hệ với người bên tập đoàn nhé?"
"Ừ, em đi đi.".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương