Anh Rung Động Được Không
-
Chương 76: Bù đắp
Cố Khải Liêm thở gấp, tay chống lấy chiếc giường mà đứng dậy.
“Hhha…bà xã,anh không biết thân thủ em tốt như thế từ khi nào đấy.Có phải em lén lút anh học qua không hả?”
" Anh đừng đổi chủ đề! Anh doạ em sợ muốn chết đấy."
Lâm Bội Sam quay đầu đến bàn cất túi,cái phòng ngủ của cả hai khác lạ thường.Khói nến thơm lan khắp phòng,trên giường trải đầy hoa hồng.
" Gì?..Gì vậy? Hôm nay ngày gì…Anh chuẩn bị sao…? Bảo bảo đâu anh…?" Nói vậy nhưng đầu cô vẫn còn đang suy nghĩ hôm nay ngày gì…thật không ra mà.
Lâm Bội Sam vừa đặt chiếc túi lên bàn,vừa xoay người lại đã bị một lực đẩy tới ngã lên chiếc giường, anh áp lấy cô xuống.
Những cánh hoa hồng cũng theo lực mà rơi xuống không ít.Cố Khải Liêm thì thầm bên tai cô.
“Hôm nay hả? Hôm nay là ngày em tốt nghiệp mà… cũng là ngày cuối cùng anh phải tiết chế dục vọng trong hai năm còn gì…Bà xã…” Từ ngày cuối cùng làm cùng Lâm Bội Sam cô, cũng là một tháng trước khi sinh bảo bảo rồi.Bây giờ hai năm … thực sự anh không chịu nổi.Sự nhẫn nại đã lên cực điểm rồi,nếu còn không… thật sự sẽ phế mất.
Lâm Bội Sam nghe những lời ám muội đó mà đỏ mặt,quay mặt đi chỗ khác.
" Bà xã…hôm nay…em phải bù đắp cho anh đấy nhé. Anh muốn lấy cả gốc và lãi."
" Uhm…"
Hai tay anh nhanh chóng mà mò mẫn vùng ngực căng tròn của cô, những cúc áo được mở ra.
" Khoan…anh…tắm…em phải tắm cái đã."
" Được…nếu đã vậy thì chúng ta tiết kiệm nước thôi." Lâm Bội Sam bị anh nhanh tay bế vào phòng tắm,tắm uyên ương…
“Anh nhỏ thôi, bảo bảo…”
“Bà xã à…có phải em quên ông xã mình là ai rồi không? Anh làm việc mà còn không chuẩn bị chắc?Anh đưa bảo bảo đến nhà chính rồi,hôm nay là ngày đặc biệt không thể để nó phá hỏng được.”
" Uhm…"
Cả hai tắm xong,Cố Khải Liêm liền nhanh chóng bế cô đặt lên chiếc giường quen thuộc.Cố Khải Liêm đè lên những cánh hoa và Bội Sam cô vẻ mặt thật sự là không chờ được nữa.
Lâm Bội Sam cô cũng hưởng ứng mà vòng tay qua cổ anh,Cố Khải Liêm anh cởi bỏ dây thắt áo choàng tắm mình mới thắt.Không để đôi môi nghỉ ngơi anh đặt nhẹ lên môi cô nụ hôn nóng bỏng mà ướt át,dần theo đường dẫn chạy tới khuôn ngực phập phồng của Bội Sam.Trước lồng ngực đều là những tiếng thở gấp gáp của anh.Những hành động quá mức gấp gáp,Cố Khải Liêm nhanh tay tách hai chân cô xong sau hông mình,hai tay cô lại đặt lên ngực anh.
" Anh…khaon đã…đau…em đau…"
Cố Khải Liêm cúi người an ủi,anh làm những bước dạo đầu đầy nhẹ nhàng.
" Thật sự quá khít rồi…"
“A a a…uhm oh nhẹ …anh nhẹ …nhẹ chút…đau…em chịu…chịu không nổi…”
Sau một lúc thì hang động khô khan đã đầy nước.
" Ngứa…"
Thầm nghĩ thật muốn để cây gậy lớn đâm vào chi… cô đến ngất.Cô quyến rũ anh,câu dẫn anh.Dục vọng cường đại đã dần xâm chiếm lấy lí trí của Cố Khải Liêm.
" Phải chơi em bảy ngày bảy đêm…"
Những âm thanh rên … của cô khiến anh đỏ mắt,anh bắt đầu đưa tay vào hang động đầy nước kia từ bao giồ.Cố Khải Liêm mất hết sự uy lực trước dáng vẻ dam dang của Bội Sam cô chi phối,đại vật lớn nãy giờ đã thức tỉnh mà ngóc đầu dậy.Anh lấy hai tay vòng chân cô qua hông kẹp chặt lấy…dù vẫn còn chút đau.
" Ông xã…em muốn rồi…Uhm…mau… vào …anh … Khải Liêm…"
Những tia đỏ đầy ánh mắt anh,hung hăng mà hôn lấy hôn để cô.
" Đồ dam dang này …thao chết em…"
Mẹ kiếp! Những lời lả lướt mê hoặc người ta thế này…đừng trách anh ch.ch chết cô.Cố Khải Liêm phấn khích. ngôn tình hoàn
" Được, được lắm …Mẹ kiếp.Hôm nay ông xã chiều em…chơi chết em…Em có van xin thì anh cũng không dừng lại…đâu."
“Hhha…bà xã,anh không biết thân thủ em tốt như thế từ khi nào đấy.Có phải em lén lút anh học qua không hả?”
" Anh đừng đổi chủ đề! Anh doạ em sợ muốn chết đấy."
Lâm Bội Sam quay đầu đến bàn cất túi,cái phòng ngủ của cả hai khác lạ thường.Khói nến thơm lan khắp phòng,trên giường trải đầy hoa hồng.
" Gì?..Gì vậy? Hôm nay ngày gì…Anh chuẩn bị sao…? Bảo bảo đâu anh…?" Nói vậy nhưng đầu cô vẫn còn đang suy nghĩ hôm nay ngày gì…thật không ra mà.
Lâm Bội Sam vừa đặt chiếc túi lên bàn,vừa xoay người lại đã bị một lực đẩy tới ngã lên chiếc giường, anh áp lấy cô xuống.
Những cánh hoa hồng cũng theo lực mà rơi xuống không ít.Cố Khải Liêm thì thầm bên tai cô.
“Hôm nay hả? Hôm nay là ngày em tốt nghiệp mà… cũng là ngày cuối cùng anh phải tiết chế dục vọng trong hai năm còn gì…Bà xã…” Từ ngày cuối cùng làm cùng Lâm Bội Sam cô, cũng là một tháng trước khi sinh bảo bảo rồi.Bây giờ hai năm … thực sự anh không chịu nổi.Sự nhẫn nại đã lên cực điểm rồi,nếu còn không… thật sự sẽ phế mất.
Lâm Bội Sam nghe những lời ám muội đó mà đỏ mặt,quay mặt đi chỗ khác.
" Bà xã…hôm nay…em phải bù đắp cho anh đấy nhé. Anh muốn lấy cả gốc và lãi."
" Uhm…"
Hai tay anh nhanh chóng mà mò mẫn vùng ngực căng tròn của cô, những cúc áo được mở ra.
" Khoan…anh…tắm…em phải tắm cái đã."
" Được…nếu đã vậy thì chúng ta tiết kiệm nước thôi." Lâm Bội Sam bị anh nhanh tay bế vào phòng tắm,tắm uyên ương…
“Anh nhỏ thôi, bảo bảo…”
“Bà xã à…có phải em quên ông xã mình là ai rồi không? Anh làm việc mà còn không chuẩn bị chắc?Anh đưa bảo bảo đến nhà chính rồi,hôm nay là ngày đặc biệt không thể để nó phá hỏng được.”
" Uhm…"
Cả hai tắm xong,Cố Khải Liêm liền nhanh chóng bế cô đặt lên chiếc giường quen thuộc.Cố Khải Liêm đè lên những cánh hoa và Bội Sam cô vẻ mặt thật sự là không chờ được nữa.
Lâm Bội Sam cô cũng hưởng ứng mà vòng tay qua cổ anh,Cố Khải Liêm anh cởi bỏ dây thắt áo choàng tắm mình mới thắt.Không để đôi môi nghỉ ngơi anh đặt nhẹ lên môi cô nụ hôn nóng bỏng mà ướt át,dần theo đường dẫn chạy tới khuôn ngực phập phồng của Bội Sam.Trước lồng ngực đều là những tiếng thở gấp gáp của anh.Những hành động quá mức gấp gáp,Cố Khải Liêm nhanh tay tách hai chân cô xong sau hông mình,hai tay cô lại đặt lên ngực anh.
" Anh…khaon đã…đau…em đau…"
Cố Khải Liêm cúi người an ủi,anh làm những bước dạo đầu đầy nhẹ nhàng.
" Thật sự quá khít rồi…"
“A a a…uhm oh nhẹ …anh nhẹ …nhẹ chút…đau…em chịu…chịu không nổi…”
Sau một lúc thì hang động khô khan đã đầy nước.
" Ngứa…"
Thầm nghĩ thật muốn để cây gậy lớn đâm vào chi… cô đến ngất.Cô quyến rũ anh,câu dẫn anh.Dục vọng cường đại đã dần xâm chiếm lấy lí trí của Cố Khải Liêm.
" Phải chơi em bảy ngày bảy đêm…"
Những âm thanh rên … của cô khiến anh đỏ mắt,anh bắt đầu đưa tay vào hang động đầy nước kia từ bao giồ.Cố Khải Liêm mất hết sự uy lực trước dáng vẻ dam dang của Bội Sam cô chi phối,đại vật lớn nãy giờ đã thức tỉnh mà ngóc đầu dậy.Anh lấy hai tay vòng chân cô qua hông kẹp chặt lấy…dù vẫn còn chút đau.
" Ông xã…em muốn rồi…Uhm…mau… vào …anh … Khải Liêm…"
Những tia đỏ đầy ánh mắt anh,hung hăng mà hôn lấy hôn để cô.
" Đồ dam dang này …thao chết em…"
Mẹ kiếp! Những lời lả lướt mê hoặc người ta thế này…đừng trách anh ch.ch chết cô.Cố Khải Liêm phấn khích. ngôn tình hoàn
" Được, được lắm …Mẹ kiếp.Hôm nay ông xã chiều em…chơi chết em…Em có van xin thì anh cũng không dừng lại…đâu."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook