Ảnh Hậu Nhà Tôi Siêu Ngọt
-
Chương 10: Hỏi qua lục Nhị gia sao? (1)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khương Ngữ Ninh một bên uống rượu nho, một bên cười nói: “Ai? Bức người như vậy... Giúp em báo thù.”
Điện thoại bên kia, Khô Kiệt bỗng nhiên không nói.
Khương Ngữ Ninh dừng ý cười, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, thẳng đứng dậy nói: “Khụ khụ, chuyện này, có thể có quan hệ Lục Cảnh Tri.”
Bởi vì đêm qua, Lục Cảnh Tri gọi điện thoại tới, hỏi cô chuyện về giải trí Đế Thần.
“Có ý tứ gì?”
“Em... Cái kia, em đã ở tại biệt thự của Lục Cảnh Tri, anh ta cho em sáu ngàn vạn.” Khương Ngữ Ninh giải thích nói.
“Em điên rồi sao? Anh biết em vẫn thích anh ta, nhưng anh ta là anh trai vị hôn phu trước của em, chúng ta lập tức sẽ đối phó Lục gia, anh ta sẽ không thiệt tình đối tốt với em.” Khô Kiệt ở điện thoại bên kia tức giận đến hai mắt phiếm hồng: “Em mới từ đầm rồng đi ra, lại nhập hang hổ?”
Thật sự là kẻ điên không sợ trời không sợ đất, tổ ong vò vẽ Lục Cảnh Tri kia cũng dám đi trêu chọc.
“Em biết nhưng em không bỏ được, anh để em phóng túng một lần, được không?”
Khô Kiệt không thể tiếp nhận, nhưng cũng không thể ngăn cản.
Anh ta biết tính cách Khương Ngữ Ninh ngang ngược, chín đầu trâu đều kéo không trở lại.
Người Lục gia có gì?
Lục Tông Dã tên hỗn đản, vì hủy hôn với vị hôn thê mà thiết kế hãm hại, hết sức lăng nhục.
Hiện tại lại Lục Cảnh Tri, người đời đều biết Lục Cảnh Tri đáng sợ, càng thêm không phải đèn đã cạn dầu, tiếp cận em gái mình, đừng nói là bị ăn xương cốt cũng không còn?
Bên trong màn đêm, một chiếc màu đen xe có rèm che, ở trên đường bay nhanh, Lục Cảnh Tri đang ở trên đường về nhà cũ Lục gia.
“Hiệu trưởng, đây là tư liệu ngài cho tôi điều tra.” Thư kí bên cạnh đưa một phần tư liệu cho Lục Cảnh Tri: “Khô Kiệt này, quan hệ với Khương tiểu thư, rất không bình thường, cũng phi thường giảo hoạt cẩn thận, bối cảnh chân thật không dễ tra.”
Lục Cảnh Tri tiếp nhận, tùy tay lật vài tờ, sau đó trả lại cho thư kí.
“Quay đầu, đi Ngự Lung Đình.” Lục Cảnh Tri lạnh giọng phân phó.
“Dạ.” Thư kí lập tức bảo lái xe.
Người khác không biết, nhưng thư kí rõ ràng thật sự, ham muốn chiếm hữu hiệu trưởng nhà mình cực kỳ đáng sợ, anh rất ít khi đối điều gì biểu hiện ra hứng thú, nhưng... Nhất định một khi muốn gì đó thì phải là trăm phần trăm, không làm đối phương có trộn lẫn tạp chất.
Cho nên, Khương tiểu thư bên kia, anh ta phải tìm cơ hội nhắc nhở một chút.
Khương Ngữ Ninh như thế nào cũng không nghĩ đến, bởi vì cô và Khô Kiệt thân mật phối hợp, cho nên làm cho nhân vật Thiên Thần trong lòng cô ăn dấm chua, thời gian ngắn ngủn nửa giờ, trở về Ngự Lung Đình đứng ở trước mặt của cô.
Khương Ngữ Ninh nhìn thấy người đàn ông mặc áo ghi lê màu lam anh tuấn, đang chuẩn bị hỏi anh như thế nào đã trở lại, nhưng lại bị Lục Cảnh Tri trực tiếp đè ở sô pha.
Ngay sau đó, môi cô đã bị tàn phá.
Khương Ngữ Ninh không biết anh vì sao nảy sinh ác độc, chỉ cảm thấy cổ tay bị anh nắm thật sự đau, môi cũng ăn đau, nhưng cô vô lực phản kháng.
“Lục... Nhị ca... Ca.”
Nghe được tiếng la, Lục Cảnh Tri rốt cục khôi phục lý trí, theo sau, vươn ngón tay thay Khương Ngữ Ninh chà lau son môi bên môi, dị thường dùng sức.
“Em nói người em thích là anh?” Thanh âm Lục Cảnh Tri khàn khàn, giấu kín đùa cợt.
“Đúng vậy!” Khương Ngữ Ninh gật đầu, theo sau, lại lắc đầu: “Anh mới vừa như vậy, dọa đến tôi, cho nên, tôi không phải thích như vậy.”
Khương Ngữ Ninh một bên uống rượu nho, một bên cười nói: “Ai? Bức người như vậy... Giúp em báo thù.”
Điện thoại bên kia, Khô Kiệt bỗng nhiên không nói.
Khương Ngữ Ninh dừng ý cười, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, thẳng đứng dậy nói: “Khụ khụ, chuyện này, có thể có quan hệ Lục Cảnh Tri.”
Bởi vì đêm qua, Lục Cảnh Tri gọi điện thoại tới, hỏi cô chuyện về giải trí Đế Thần.
“Có ý tứ gì?”
“Em... Cái kia, em đã ở tại biệt thự của Lục Cảnh Tri, anh ta cho em sáu ngàn vạn.” Khương Ngữ Ninh giải thích nói.
“Em điên rồi sao? Anh biết em vẫn thích anh ta, nhưng anh ta là anh trai vị hôn phu trước của em, chúng ta lập tức sẽ đối phó Lục gia, anh ta sẽ không thiệt tình đối tốt với em.” Khô Kiệt ở điện thoại bên kia tức giận đến hai mắt phiếm hồng: “Em mới từ đầm rồng đi ra, lại nhập hang hổ?”
Thật sự là kẻ điên không sợ trời không sợ đất, tổ ong vò vẽ Lục Cảnh Tri kia cũng dám đi trêu chọc.
“Em biết nhưng em không bỏ được, anh để em phóng túng một lần, được không?”
Khô Kiệt không thể tiếp nhận, nhưng cũng không thể ngăn cản.
Anh ta biết tính cách Khương Ngữ Ninh ngang ngược, chín đầu trâu đều kéo không trở lại.
Người Lục gia có gì?
Lục Tông Dã tên hỗn đản, vì hủy hôn với vị hôn thê mà thiết kế hãm hại, hết sức lăng nhục.
Hiện tại lại Lục Cảnh Tri, người đời đều biết Lục Cảnh Tri đáng sợ, càng thêm không phải đèn đã cạn dầu, tiếp cận em gái mình, đừng nói là bị ăn xương cốt cũng không còn?
Bên trong màn đêm, một chiếc màu đen xe có rèm che, ở trên đường bay nhanh, Lục Cảnh Tri đang ở trên đường về nhà cũ Lục gia.
“Hiệu trưởng, đây là tư liệu ngài cho tôi điều tra.” Thư kí bên cạnh đưa một phần tư liệu cho Lục Cảnh Tri: “Khô Kiệt này, quan hệ với Khương tiểu thư, rất không bình thường, cũng phi thường giảo hoạt cẩn thận, bối cảnh chân thật không dễ tra.”
Lục Cảnh Tri tiếp nhận, tùy tay lật vài tờ, sau đó trả lại cho thư kí.
“Quay đầu, đi Ngự Lung Đình.” Lục Cảnh Tri lạnh giọng phân phó.
“Dạ.” Thư kí lập tức bảo lái xe.
Người khác không biết, nhưng thư kí rõ ràng thật sự, ham muốn chiếm hữu hiệu trưởng nhà mình cực kỳ đáng sợ, anh rất ít khi đối điều gì biểu hiện ra hứng thú, nhưng... Nhất định một khi muốn gì đó thì phải là trăm phần trăm, không làm đối phương có trộn lẫn tạp chất.
Cho nên, Khương tiểu thư bên kia, anh ta phải tìm cơ hội nhắc nhở một chút.
Khương Ngữ Ninh như thế nào cũng không nghĩ đến, bởi vì cô và Khô Kiệt thân mật phối hợp, cho nên làm cho nhân vật Thiên Thần trong lòng cô ăn dấm chua, thời gian ngắn ngủn nửa giờ, trở về Ngự Lung Đình đứng ở trước mặt của cô.
Khương Ngữ Ninh nhìn thấy người đàn ông mặc áo ghi lê màu lam anh tuấn, đang chuẩn bị hỏi anh như thế nào đã trở lại, nhưng lại bị Lục Cảnh Tri trực tiếp đè ở sô pha.
Ngay sau đó, môi cô đã bị tàn phá.
Khương Ngữ Ninh không biết anh vì sao nảy sinh ác độc, chỉ cảm thấy cổ tay bị anh nắm thật sự đau, môi cũng ăn đau, nhưng cô vô lực phản kháng.
“Lục... Nhị ca... Ca.”
Nghe được tiếng la, Lục Cảnh Tri rốt cục khôi phục lý trí, theo sau, vươn ngón tay thay Khương Ngữ Ninh chà lau son môi bên môi, dị thường dùng sức.
“Em nói người em thích là anh?” Thanh âm Lục Cảnh Tri khàn khàn, giấu kín đùa cợt.
“Đúng vậy!” Khương Ngữ Ninh gật đầu, theo sau, lại lắc đầu: “Anh mới vừa như vậy, dọa đến tôi, cho nên, tôi không phải thích như vậy.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook