Ảnh Hậu Đến Từ Nghìn Năm Trước
-
Chương 88: Thượng Quan Quân
Trịnh Tử Dịch ( mình đổi tên nha mn!) trong trang phục chú rể đứng trên lễ đường đợi cô dâu Ngọc Gia Tuệ đang được cha đưa từ cửa lễ đường vào nhưng ánh mắt của anh ta chưa từng rời khỏi bóng dáng Băng Linh. Anh ta không nghĩ cô sẽ đến tham dự hôn lễ nhưng tính cách cô bây giờ khác lúc trước hoàn toàn, anh ta đã không thể đoán được cô sẽ hành động như thế nào. Cô đã trở thành một con người hoàn toàn xa lạ. Bây giờ cô kiêu ngạo, cao quý và rất sắc sảo dù chỉ mới 20 tuổi cùng với vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành kia thật sự khiến vô số đàn ông phải si mê. Hắn thật sự rất hối hận khi xưa tại sao không nắm chắc cô trong tay thì hôm nay có lẽ người bên cạnh cô là hắn chứ không phải William kia. Là hắn đã quá đề cao bản thân mình, cho rằng ngoài hắn ra cô sẽ chẳng thích ai khác cả nên mới ngang nhiên từ chối tình cảm của cô, như vậy hắn có thể thoải mái chơi bời thêm vài năm nữa đợi cô trưởng thành và có được tập đoàn Thượng Quan thì quay lại vẫn còn kịp. Nhưng thật không ngờ sau 4 năm du học, cô trở về lại như một viên ngọc quý được phủi đi lớp bụi bên ngoài càng thêm xinh đẹp, càng thêm tỏa sáng, rực rỡ hơn.
Khi cô trở về, hắn hiện tại đang quen với thiên kim Ngọc thị. Bố mẹ hắn biết thì bắt hắn một hai chia tay cô ta sau đó tìm đến Băng Linh bởi vì sau khi cô du học về có lẽ sẽ thừa kế sản nghiệp của gia đình. Hắn cũng có ý định đó nhưng cô lại chưa có ý định thừa kế mà lại dấn thân vào showbiz. Hắn lại day dưa không dứt với Ngọc Gia Tuệ vì cô đã vào giới showbiz thù chắc chắn trong một thời gian ngắn chưa thể điều hành tập đoàn được nên hắn muốn chơi thêm. Không ngờ cô lại có tình ý với William. Dù hai người chưa từng công khai nhưng hắn nhận ra ánh mắt cô nhìn William không như những người khác. Thậm chí nó còn ấm áp và dịu dàng hơn ánh mắt của cô nhìn hắn 4 năm trước nữa. Bố mẹ hắn rất tức giận nhưng cũng chẳng thể làm gì. Nếu là những cô gái khác bố mẹ hắn nhất định không buông tha mà sẽ dùng mọi cách để hắn có thể kết hôn cho bằng được. Nhưng với thế lực của Thượng Quan gia, bọn họ không thể đùa được. Chưa nói đến uy quyền của lão tư lệnh - ông của Băng Linh chỉ riêng một tập đoàn Thượng Quan thôi, Trịnh thị cũng đấu không nổi rồi huống chi bọn họ còn có hai người con trai nắm giữ quân đội và hắc đạo chứ. Thượng Quan gia lại chỉ có một đứa con gái, có được cô chính là một bước lên mây, chọc đến cô là xuống địa ngục trong một vài giây.
Mất đi con cá lớn như vậy bố mẹ hắn rất không vui nhưng bên cạnh hắn còn có một Ngọc Gia Tuệ. Ngọc thị đương nhiên không thể so được với nhà Thượng Quan nhưng ở thành phố này địa vị cũng không nhỏ. Bố mẹ hắn nhất định không bỏ mất con mồi này buộc hắn phải cưới cô ta cho bằng được. Cũng may cô gái này một lòng một dạ với hắn nên muốn cô gat cho hắn cũng không phải việc gì khó. Ngọc gia và Trịnh gia cũng xem như môn đăng hộ đối nên hôn lễ nhanh chóng được tổ chức.
Mặc dù kết thông gia với Ngọc thị nhưng bố mẹ hắn vẫn muốn đánh cược một lần. Bảo hắn gửi thiệp mời cho Băng Linh, hi vọng cô cảm thấy khó chịu rồi đến làm loạn lễ cưới. Nhưng thực tế luôn trái ngược với vọng tưởng, bố mẹ hắn biết cô sẽ tới nhưng họ không ngờ cô lại xuất hiện đầy xinh đẹp và quý phái cùng với William. Cô vẫn giữ nụ cười vui vẻ trên môi hệt như một người bạn tốt đến chung vui cho bạn cũ vậy không giống như một cô gái đến dự lễ cưới của người từng yêu. Bây giờ cả hắn và bố mẹ mới thật sự hết hi vọng.
Sau khi cô dâu chú rể làm lễ tuyên thệ thì cùng nhau đi chúc rượu khách khứa và trả lời phỏng vấn của phóng viên. Có phóng viên nghe được tin tức hôm nay Thượng Quan tiểu thư đến nhưng không nhận ra cô ngồi ở đâu nên hỏi cô dâu chú rể. Đang lúc Trịnh Tử Dịch muốn lên tiếng trả lời thì có một giọng nam trầm thấp vang lên trả lời thay.
- Hôm nay Thượng Quan tiểu thư không đến được vì bận nhưng có anh trai đến thay, có được không?
Phóng viên nghe được câu nói này thì đồng loạt quay lại nhìn. Người kia mặc một bộ vest đen rất đắt tiền, đồng hồ hiệu phiên bản giới hạn, giày da được đặt làm riêng,... Một thân hàng hiệu đắt tiền nhìn là biệt thân phận không tầm thường. Người đó là Thượng Quan Quân, tay anh cầm ly rượu vang đỏ còn đang uống dở, tay kia được một cánh tay khác khoát vào. Bên cạnh anh là một cô minh tinh mới nổi Giang Diễm.
Trịnh Tử Dịch hơi ngạc nhiên khi Thượng Quan Quân lại nói cô không đến vì bận nhưng rõ ràng cô có mặt. Có điều suy nghĩ lại dù sao cô đang là minh tinh, không muốn người khác biết đến thân phận của mình nên anh cũng không tiếng.
Còn Băng Linh và Huyền Thương ngồi một bên nghe thấy giọng của Thượng Quan Quân cũng đều quay lại nhìn. Huyền Thương thì đang chờ xem vị anh vợ tương lai này tính cho người cũ của cô ăn hành thế nào còn Băng Linh thì cô nhìn anh trai vài giây sau đó ánh mắt liền bị Giang Diễm thu hút. Cô nhìn cô ta và nhíu mày.
Bên kia bầu không khí đang vì sự xuất hiện của Thượng Quan nhị thiếu mà sôi nổi hẳn lên. Người ở đây không phải minh tinh nổi tiếng thì cũng là thiên kin thiếu gia lớn lên trong nhung lụa gặp qua không ít nhân vật lớn nhưng hai gia tộc Thượng Quan và Đông Phương lại cực kỳ thần bí, là thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn gặp được thành viên của hai gia tộc này quả thật không dễ dàng đương nhiên là loại trừ Thượng Quan tam thiếu đang làm trùm giới ca hát ra. Bây giờ nhị thiếu lại công khai đi đến hôn lễ của Trịnh gia và Ngọc gia quả thật khiến mọi người được thỏa lòng hiếu kỳ.
Còn vị phóng viên kia nghe Thượng Quan Quân trả lời thì cũng hỏi thêm một câu:
- Nhị thiếu nói đại tiểu thư không đến vì bận vậy...cậu có thể cho chúng tôi biết tiểu thư bận việc gì không?
Nếu là bình thường thì hỏi câu này có vẻ không được lịch sự cho lắm nhưng mọi người nhận ra tâm trạng nhị thiếu không tồi nên liều một phen. Dù sao được giới báo chí quan tâm nhiều nhất ngoài trừ mấy mịn tinh đang hot ra chính là người thừa kế của hai đại gia tộc Thượng Quan và Đông Phương này.
Thượng Quan Quân cũng không làm bọn họ thất vọng, anh từ tốn uống một ngụm rượu rồi trả lời họ:
- Em gái bảo bối của tôi ấy à, con bé không đến dự hôn lễ được là vì bận yêu đương ấy mà. Bạn trai hiện tại của con bé ấy, vừa đẹp trai, vừa giàu có, vừa có tài lại rất cưng chiều con bé. Một người đàn ông muốn tài có tài, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn tiền có tiền, muốn gia thế có gia thế,... Một người hoàn hảo như vậy em gái tôi không chọn thì tôi cũng bắt cậu ta về làm em rể đấy. Cũng may là em gái tôi là một người thông mình, biết người nào nên yêu người nào nên bỏ cho nên bây giờ dù là hai từ thiên đường cũng không đủ để miêu tả cuộc sống hạnh phúc của hai người đó đâu. Mỗi lần đến Thượng Quan gia là ngược cho ba anh em là cẩu độc thân đây chúng tôi phải hận thấu trời xanh. Nhưng không sao, em gái được hạnh phúc thì người làm anh trai là tôi đây cũng không cảm thấy có lỗi vì không tìm được ai xứng với em ấy.
Nghe Thượng Quan Quân nói mọi người cũng cảm thấy có lẽ Thượng Quan gia sắp có chuyện vui rồi đấy. Mà nhị thiếu lại nói người đó muốn tiền có tiền, muốn gia thế có gia thế xem ra hôn lễ của Thượng Quan tiểu thư ắt hẳn hai từ xa xỉ cũng không đủ để tả rồi. Biểu cảm của những người ở đây chỉ có thẻ miêu tả bằng hai từ mong chờ chỉ riêng một người sắc mặt xấu khỏi phải nói - Trịnh Tử Dịch.
Hắn biết Băng Linh đang yêu đương nhưng nhị thiếu nói vậy có phải đề cao tên kia quá không. Nói gù thù nói cũng chỉ à một nam diễn viên chó chút tiếng tăm hơn những người trong nước mà thôi, có cần tâng bốc vậy không. Thượng Quan Quân nói vậy chẳng khác nào nói trước kia cô chọn yêu hắn là không thông minh. Càng nghĩ sắc mặt Trịnh Tử Dịch càng kém.
Đứng bên cạnh, Ngọc Gia Tuệ cũng cảm thấy khó chịu. Hôm nay là hôn lễ của cô ta, vừa bị mọi người nói không đẹp bằng Angela là cô ta đã cảm thấy khó chịu rồi. Bây giờ nhảy ra cậu hai nhà Thượng Quan tâng bốc em gái tên tận mây xanh, bọn họ chẳng lẽ quên hôm nay ai mới là nhân vật chính rồi sao. Có điều khó chịu nhưng cô ta vẫn không thể hiện ra mặt, nói gì thì nói, Thượng Quan gia cũng xem như một vị vua cao ngạo ngự trị trên cao, hôn lễ giữa cô và thiếu gia nhà họ Trịnh có sự góp mặt của người nhà Thượng Quan chí ít có thể khiến địa vị của Ngọc gia và Trịnh gia ở thành phố này cao lên không ít. Xem đi xét lại, cô ta nhịn một chút cũng không sao.
Bên kia Huyền Thương nghe những lời Thượng Quan Quân nói thì chỉ biết lắc đầu cười gượng. Mặc dù những chuyện đó đều đúng nhưng sao qua miệng Thượng Quan Quân lại không như bình thường nhỉ. Anh nhìn qua Băng Linh thì thấy cô nhíu chặt mày, đôi mắt đăm đăm nhìn về phía đám người Thượng Quan Quân nhưng không nhìn anh ta mà nhìn cô gái đang im lặng đứng bên anh ta - Giang Diễm. Huyền Thương phát giác ra điều bất thường, nhìn kĩ cô gái đó một chút thì cũng nhận ra. Anh thở dài một hơi rồi vỗ vỗ vai Băng Linh. Anh liền nghe cô nói:
- Có lẽ em cần phải nói chuyện với anh ấy.
- Anh hiểu nhưng đừng khiến cậu ấy thêm đau lòng.
- Em biết mình phải nói thế nào, anh đừng lo có điều trước tiên em phải kiểm tra cô gái kia đã.
Băng Linh nói xong vẫn ngoan ngoãn như mèo nhỏ ngồi cạnh Huyền Thương, anh cũng dịu dàng nắm chặt tay cô. Một chỗ không xa, Từ Mộng đang dùng ánh mắt thâm độc nhìn hai người.
Quay lại chỗ Thượng Quan Quân, các phóng viên kiên tục đặt câu hỏi cho anh. Chỉ cần câu hỏi không quá riêng tư hay liên quan đến em gái anh và Huyền Thương đang ở đâu thì anh đều trả lời. Anh nói xong một câu, sắc mặt Trịnh Tử Dịch xấu đi một tầng. Thượng Quan Quân vừa nói vừa chiêm ngưỡng sắc mặt Trịnh Tử Dịch mà lòng hả hê không thôi, dám làm tổn thương em gái cưng của ông đây, ông cho ngươi trải đủ đau khổ. Tương lai em gái kết hôn khách mời đương nhiên không thể thiếu ngươi được.
Trả lời một hồi, Thượng Quan Quân cũng cảm thấy chán nên bảo phóng viên dừng, có điều trước khi kết thúc vẫn không quên chọc bọn họ ngứa một trận bằng việc nói một câu:
- Em rể tương lai của tôi ấy à, là diễn viên đấy!
Sau câu nói ấy thì bầu không khí lại một lần nữa được làm nóng. Mọi người cùng nhau suy đoán xem người đó là ai, ai lại có diễm phúc có được bảo bối của Thượng Quan gia. Ngược lại với mọi người, sắc mặt của Huyền Thương lại chẳng tốt chút nào. Trong lòng mắng xối xả Thượng Quan Quân, lúc nãy còn khen anh ta là anh trai quốc dân bây giờ thì chỉ mắng là đồ anh vợ vô lương, thằng bạn hách dịch. Nói vậy chẳng khác nào khiến mọi người nghi ngờ Băng Linh với Olearn hơn chứ, anh ta cũng là diễn viên, cũng...đẹp đấy, cũng giàu đấy, cũng cưng chiều Băng Linh đấy. Chuyện này ngày mai được lên báo người được lợi nhất chẳng phải Olearn sao? Đúng là cái tên khốn kiếp, phải để Băng Linh sát muối vào vết thương của Thượng Quan Quân giúp anh báo thù mới được.
Còn Băng Linh cô chẳng để ý đến những lời anh trai nói, cô chỉ chờ thời cơ để đến kiểm tra cô gái tên Giang Diễm kia thôi. Một lúc sau cô thấy Thượng Quan Quân rời khỏi đi về hướng nhac vệ sinh. Cô cầm li rượu đi về phía cô gái kia. Trước khi đi không quên nói với Huyền Thương một câu.
- Thương, em sẽ giúp anh trả thù!
Nghe cô nói Huyền Thương lập tức lòng vui như mở hội. Trong đầu thầm nghĩ một câu ‛ Thượng Quan Quân, tự cầu phúc cho mình đi! ’
Băng Linh đi về phía Giang Diễm, cô ta cũng cảm nhận được có người đi về phía mình nên quay lại. Lúc quay lại bắt gặp Băng Linh thì hương mặt thoáng bất ngờ sau đó là ngập tràn ganh tị. Cô ta đương nhiên nhận ra Băng Linh, độ nổi tiếng của cô đâu chỉ ở trong nước mag đã lan ra thế giới rồi, nếu cô ta không biết thì chỉ có thể nói cô ta lạc hậu mà thôi. Điều cô ta không ngờ là Băng Linh lại đẹp như vậy, trong phim cô rất đẹp nhưng ngoài đời lại rung động lòng người hơn gấp trăm lần. Cô ta cũng biết mình đẹp nhưng không thể so với Băng Linh được, cô vừa đẹp vừa có khí chất còn cô ta chỉ có gương mặt này mà thôi. Huống chi gương mặt này cô ta đã sửa không ít lần chỉ vì...
Băng Linh nhận ra sự ganh tị của cô ta, cô mỉm cười khinh thường nhưng vẫn rất xinh đẹp, cô nói:
- Giang tiểu thư bên cạnh Thượng Quan nhị thiếu...có cảm thấy hạnh phúc không?
- Sao tiểu thư Angela lại nói như vậy? Được một người như nhị thiếu yêu, có cô gái nào không hạnh phúc chứ?
- Đúng, được một người như Thượng Quan Quân yêu nhất định sẽ rất hạnh phúc. Nhưng chân chính được anh ấy yêu trên đời này chỉ có duy nhất một người. Những người còn lại có ra sao thì cũng chỉ là thế thân mà thôi. Giang tiểu thư sẽ không cho rằng bản thân là cô gái may mắn đó chứ?
Nghe những lời Băng Linh nói thì gương mặt Giang Diễm khẽ biến, cô ta nói với Băng Linh:
- Cô có hiểu lầm gì thì phải. Nếu không phải anh ấy yêu tôi thì một người có thân phận như anh ấy lại để ý đến một cô gái như tôi chứ.
Nghe Giang Diễm nói thì Băng Linh chỉ nhấp một ngụm rượu rồi nhìn mặt cô ta sau đó nói một câu khiến sắc mặt Giang Diễm xấu đi trông thây:
- Chẳng phải là vì...gương mặt này hay sao? Hahaha, Giang tiểu thư lại cho rằng đó là vì yêu, sống hai mươi năm trên đời bây giờ tôi mới biết hóa ra bệnh hoang tưởng có thật và có rất nhiều, đặc biệt là xã hội hiện nay. Cô nói cô hạnh phúc, tôi tin vì Thượng Quan Quân sẽ không để người bên cạnh mình chịu thiệt thòi nhưng cô nói anh ấy yêu cô thì tôi sẽ không bao giờ tin đâu. Cô nên nhớ thế thân thì mãi là thế thân, bản photo có tốt đến đâu thì mãi mãi vẫn không thể là bản gốc được.
- Rốt cuộc cô là ai, sao lại dám gọi thẳng tên nhị thiếu như vậy, lại biết nhiều chuyện đến thế. Angela tiểu thư, biết nhiều quá không tốt đâu, dù sau lưng cô là ai, quyền lực đến đâu cũng không thể so với Thượng Quan gia được đâu.
- Tôi là ai không quan trọng, tôi biết bao nhiêu cô cũng không có quyền biết. Cô chỉ cần biết, đừng quá tham lam và vọng tưởng, dù tham vọng có lớn cỡ nào ít nhất cũng nên coa điểm dừng nếu không cô nhất định sẽ hối hận. Làm người nên học cách thỏa mãn với những gì mình có ở hiện tại, đừng có thấy cái này mình có được, cái kia chiếm được thì cái gì mình muốn cũng sẽ là của mình. Đừng nói tới việc cô là một diễn viên dù cô có là thiên kim tiểu thư thì cửa lớn hay cửa sau nhà Thượng Quan, cô qua cũng không nổi đâu.
- Cô đừng khinh thường người khác như vậy, tôi và cô đều giống nhau thôi.
- Chúng ta không giống nhau. Cô nhìn là biết mà bởi vì tôi dù có ra sao cũng sẽ không bao giờ làm thế thân cho người khác đâu. Tôi nói thẳng vậy, Thượng Quan Quân không cho cô gọi thẳng tên anh ấy, cô chỉ có thể gọi nhị thiếu bởi vì tên anh ấy chỉ có người thân bạn bè và cô gái anh ấy yêu được phép gọi. Cô ở bên anh ấy bao lâu đi nữa anh ấy cũng sẽ khô g chạm vào cô, đừng nói là chạm cho dù là ôm cũng không được vì anh ấy ngại bẩn, cơ thể anh ấy chỉ có cô gái anh ấy yêu sỡ hữu. Tình yêu của anh ấy cô mãi mãi không có được bởi vì nó chỉ dành cho một người mà thôi mà cô sẽ chẳng bao giờ là người đó. Cô có thể phẫu thuật thẩm mỹ hàng trăm lần để có gương mặt giống cô ấy nhưng sẽ không thể nào thay thế được địa vị của cô ấy trong lòng Thượng Quan Quân. Tôi nói như vậy, cô hiểu chưa?
- Cô...cô...sao...
- Xin lỗi, coa người đang đợi tôi. Tạm biệt!
Băng Linh chào tạm biệt xong quay người đi về phía Huyền Thương thì...
Khi cô trở về, hắn hiện tại đang quen với thiên kim Ngọc thị. Bố mẹ hắn biết thì bắt hắn một hai chia tay cô ta sau đó tìm đến Băng Linh bởi vì sau khi cô du học về có lẽ sẽ thừa kế sản nghiệp của gia đình. Hắn cũng có ý định đó nhưng cô lại chưa có ý định thừa kế mà lại dấn thân vào showbiz. Hắn lại day dưa không dứt với Ngọc Gia Tuệ vì cô đã vào giới showbiz thù chắc chắn trong một thời gian ngắn chưa thể điều hành tập đoàn được nên hắn muốn chơi thêm. Không ngờ cô lại có tình ý với William. Dù hai người chưa từng công khai nhưng hắn nhận ra ánh mắt cô nhìn William không như những người khác. Thậm chí nó còn ấm áp và dịu dàng hơn ánh mắt của cô nhìn hắn 4 năm trước nữa. Bố mẹ hắn rất tức giận nhưng cũng chẳng thể làm gì. Nếu là những cô gái khác bố mẹ hắn nhất định không buông tha mà sẽ dùng mọi cách để hắn có thể kết hôn cho bằng được. Nhưng với thế lực của Thượng Quan gia, bọn họ không thể đùa được. Chưa nói đến uy quyền của lão tư lệnh - ông của Băng Linh chỉ riêng một tập đoàn Thượng Quan thôi, Trịnh thị cũng đấu không nổi rồi huống chi bọn họ còn có hai người con trai nắm giữ quân đội và hắc đạo chứ. Thượng Quan gia lại chỉ có một đứa con gái, có được cô chính là một bước lên mây, chọc đến cô là xuống địa ngục trong một vài giây.
Mất đi con cá lớn như vậy bố mẹ hắn rất không vui nhưng bên cạnh hắn còn có một Ngọc Gia Tuệ. Ngọc thị đương nhiên không thể so được với nhà Thượng Quan nhưng ở thành phố này địa vị cũng không nhỏ. Bố mẹ hắn nhất định không bỏ mất con mồi này buộc hắn phải cưới cô ta cho bằng được. Cũng may cô gái này một lòng một dạ với hắn nên muốn cô gat cho hắn cũng không phải việc gì khó. Ngọc gia và Trịnh gia cũng xem như môn đăng hộ đối nên hôn lễ nhanh chóng được tổ chức.
Mặc dù kết thông gia với Ngọc thị nhưng bố mẹ hắn vẫn muốn đánh cược một lần. Bảo hắn gửi thiệp mời cho Băng Linh, hi vọng cô cảm thấy khó chịu rồi đến làm loạn lễ cưới. Nhưng thực tế luôn trái ngược với vọng tưởng, bố mẹ hắn biết cô sẽ tới nhưng họ không ngờ cô lại xuất hiện đầy xinh đẹp và quý phái cùng với William. Cô vẫn giữ nụ cười vui vẻ trên môi hệt như một người bạn tốt đến chung vui cho bạn cũ vậy không giống như một cô gái đến dự lễ cưới của người từng yêu. Bây giờ cả hắn và bố mẹ mới thật sự hết hi vọng.
Sau khi cô dâu chú rể làm lễ tuyên thệ thì cùng nhau đi chúc rượu khách khứa và trả lời phỏng vấn của phóng viên. Có phóng viên nghe được tin tức hôm nay Thượng Quan tiểu thư đến nhưng không nhận ra cô ngồi ở đâu nên hỏi cô dâu chú rể. Đang lúc Trịnh Tử Dịch muốn lên tiếng trả lời thì có một giọng nam trầm thấp vang lên trả lời thay.
- Hôm nay Thượng Quan tiểu thư không đến được vì bận nhưng có anh trai đến thay, có được không?
Phóng viên nghe được câu nói này thì đồng loạt quay lại nhìn. Người kia mặc một bộ vest đen rất đắt tiền, đồng hồ hiệu phiên bản giới hạn, giày da được đặt làm riêng,... Một thân hàng hiệu đắt tiền nhìn là biệt thân phận không tầm thường. Người đó là Thượng Quan Quân, tay anh cầm ly rượu vang đỏ còn đang uống dở, tay kia được một cánh tay khác khoát vào. Bên cạnh anh là một cô minh tinh mới nổi Giang Diễm.
Trịnh Tử Dịch hơi ngạc nhiên khi Thượng Quan Quân lại nói cô không đến vì bận nhưng rõ ràng cô có mặt. Có điều suy nghĩ lại dù sao cô đang là minh tinh, không muốn người khác biết đến thân phận của mình nên anh cũng không tiếng.
Còn Băng Linh và Huyền Thương ngồi một bên nghe thấy giọng của Thượng Quan Quân cũng đều quay lại nhìn. Huyền Thương thì đang chờ xem vị anh vợ tương lai này tính cho người cũ của cô ăn hành thế nào còn Băng Linh thì cô nhìn anh trai vài giây sau đó ánh mắt liền bị Giang Diễm thu hút. Cô nhìn cô ta và nhíu mày.
Bên kia bầu không khí đang vì sự xuất hiện của Thượng Quan nhị thiếu mà sôi nổi hẳn lên. Người ở đây không phải minh tinh nổi tiếng thì cũng là thiên kin thiếu gia lớn lên trong nhung lụa gặp qua không ít nhân vật lớn nhưng hai gia tộc Thượng Quan và Đông Phương lại cực kỳ thần bí, là thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn gặp được thành viên của hai gia tộc này quả thật không dễ dàng đương nhiên là loại trừ Thượng Quan tam thiếu đang làm trùm giới ca hát ra. Bây giờ nhị thiếu lại công khai đi đến hôn lễ của Trịnh gia và Ngọc gia quả thật khiến mọi người được thỏa lòng hiếu kỳ.
Còn vị phóng viên kia nghe Thượng Quan Quân trả lời thì cũng hỏi thêm một câu:
- Nhị thiếu nói đại tiểu thư không đến vì bận vậy...cậu có thể cho chúng tôi biết tiểu thư bận việc gì không?
Nếu là bình thường thì hỏi câu này có vẻ không được lịch sự cho lắm nhưng mọi người nhận ra tâm trạng nhị thiếu không tồi nên liều một phen. Dù sao được giới báo chí quan tâm nhiều nhất ngoài trừ mấy mịn tinh đang hot ra chính là người thừa kế của hai đại gia tộc Thượng Quan và Đông Phương này.
Thượng Quan Quân cũng không làm bọn họ thất vọng, anh từ tốn uống một ngụm rượu rồi trả lời họ:
- Em gái bảo bối của tôi ấy à, con bé không đến dự hôn lễ được là vì bận yêu đương ấy mà. Bạn trai hiện tại của con bé ấy, vừa đẹp trai, vừa giàu có, vừa có tài lại rất cưng chiều con bé. Một người đàn ông muốn tài có tài, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn tiền có tiền, muốn gia thế có gia thế,... Một người hoàn hảo như vậy em gái tôi không chọn thì tôi cũng bắt cậu ta về làm em rể đấy. Cũng may là em gái tôi là một người thông mình, biết người nào nên yêu người nào nên bỏ cho nên bây giờ dù là hai từ thiên đường cũng không đủ để miêu tả cuộc sống hạnh phúc của hai người đó đâu. Mỗi lần đến Thượng Quan gia là ngược cho ba anh em là cẩu độc thân đây chúng tôi phải hận thấu trời xanh. Nhưng không sao, em gái được hạnh phúc thì người làm anh trai là tôi đây cũng không cảm thấy có lỗi vì không tìm được ai xứng với em ấy.
Nghe Thượng Quan Quân nói mọi người cũng cảm thấy có lẽ Thượng Quan gia sắp có chuyện vui rồi đấy. Mà nhị thiếu lại nói người đó muốn tiền có tiền, muốn gia thế có gia thế xem ra hôn lễ của Thượng Quan tiểu thư ắt hẳn hai từ xa xỉ cũng không đủ để tả rồi. Biểu cảm của những người ở đây chỉ có thẻ miêu tả bằng hai từ mong chờ chỉ riêng một người sắc mặt xấu khỏi phải nói - Trịnh Tử Dịch.
Hắn biết Băng Linh đang yêu đương nhưng nhị thiếu nói vậy có phải đề cao tên kia quá không. Nói gù thù nói cũng chỉ à một nam diễn viên chó chút tiếng tăm hơn những người trong nước mà thôi, có cần tâng bốc vậy không. Thượng Quan Quân nói vậy chẳng khác nào nói trước kia cô chọn yêu hắn là không thông minh. Càng nghĩ sắc mặt Trịnh Tử Dịch càng kém.
Đứng bên cạnh, Ngọc Gia Tuệ cũng cảm thấy khó chịu. Hôm nay là hôn lễ của cô ta, vừa bị mọi người nói không đẹp bằng Angela là cô ta đã cảm thấy khó chịu rồi. Bây giờ nhảy ra cậu hai nhà Thượng Quan tâng bốc em gái tên tận mây xanh, bọn họ chẳng lẽ quên hôm nay ai mới là nhân vật chính rồi sao. Có điều khó chịu nhưng cô ta vẫn không thể hiện ra mặt, nói gì thì nói, Thượng Quan gia cũng xem như một vị vua cao ngạo ngự trị trên cao, hôn lễ giữa cô và thiếu gia nhà họ Trịnh có sự góp mặt của người nhà Thượng Quan chí ít có thể khiến địa vị của Ngọc gia và Trịnh gia ở thành phố này cao lên không ít. Xem đi xét lại, cô ta nhịn một chút cũng không sao.
Bên kia Huyền Thương nghe những lời Thượng Quan Quân nói thì chỉ biết lắc đầu cười gượng. Mặc dù những chuyện đó đều đúng nhưng sao qua miệng Thượng Quan Quân lại không như bình thường nhỉ. Anh nhìn qua Băng Linh thì thấy cô nhíu chặt mày, đôi mắt đăm đăm nhìn về phía đám người Thượng Quan Quân nhưng không nhìn anh ta mà nhìn cô gái đang im lặng đứng bên anh ta - Giang Diễm. Huyền Thương phát giác ra điều bất thường, nhìn kĩ cô gái đó một chút thì cũng nhận ra. Anh thở dài một hơi rồi vỗ vỗ vai Băng Linh. Anh liền nghe cô nói:
- Có lẽ em cần phải nói chuyện với anh ấy.
- Anh hiểu nhưng đừng khiến cậu ấy thêm đau lòng.
- Em biết mình phải nói thế nào, anh đừng lo có điều trước tiên em phải kiểm tra cô gái kia đã.
Băng Linh nói xong vẫn ngoan ngoãn như mèo nhỏ ngồi cạnh Huyền Thương, anh cũng dịu dàng nắm chặt tay cô. Một chỗ không xa, Từ Mộng đang dùng ánh mắt thâm độc nhìn hai người.
Quay lại chỗ Thượng Quan Quân, các phóng viên kiên tục đặt câu hỏi cho anh. Chỉ cần câu hỏi không quá riêng tư hay liên quan đến em gái anh và Huyền Thương đang ở đâu thì anh đều trả lời. Anh nói xong một câu, sắc mặt Trịnh Tử Dịch xấu đi một tầng. Thượng Quan Quân vừa nói vừa chiêm ngưỡng sắc mặt Trịnh Tử Dịch mà lòng hả hê không thôi, dám làm tổn thương em gái cưng của ông đây, ông cho ngươi trải đủ đau khổ. Tương lai em gái kết hôn khách mời đương nhiên không thể thiếu ngươi được.
Trả lời một hồi, Thượng Quan Quân cũng cảm thấy chán nên bảo phóng viên dừng, có điều trước khi kết thúc vẫn không quên chọc bọn họ ngứa một trận bằng việc nói một câu:
- Em rể tương lai của tôi ấy à, là diễn viên đấy!
Sau câu nói ấy thì bầu không khí lại một lần nữa được làm nóng. Mọi người cùng nhau suy đoán xem người đó là ai, ai lại có diễm phúc có được bảo bối của Thượng Quan gia. Ngược lại với mọi người, sắc mặt của Huyền Thương lại chẳng tốt chút nào. Trong lòng mắng xối xả Thượng Quan Quân, lúc nãy còn khen anh ta là anh trai quốc dân bây giờ thì chỉ mắng là đồ anh vợ vô lương, thằng bạn hách dịch. Nói vậy chẳng khác nào khiến mọi người nghi ngờ Băng Linh với Olearn hơn chứ, anh ta cũng là diễn viên, cũng...đẹp đấy, cũng giàu đấy, cũng cưng chiều Băng Linh đấy. Chuyện này ngày mai được lên báo người được lợi nhất chẳng phải Olearn sao? Đúng là cái tên khốn kiếp, phải để Băng Linh sát muối vào vết thương của Thượng Quan Quân giúp anh báo thù mới được.
Còn Băng Linh cô chẳng để ý đến những lời anh trai nói, cô chỉ chờ thời cơ để đến kiểm tra cô gái tên Giang Diễm kia thôi. Một lúc sau cô thấy Thượng Quan Quân rời khỏi đi về hướng nhac vệ sinh. Cô cầm li rượu đi về phía cô gái kia. Trước khi đi không quên nói với Huyền Thương một câu.
- Thương, em sẽ giúp anh trả thù!
Nghe cô nói Huyền Thương lập tức lòng vui như mở hội. Trong đầu thầm nghĩ một câu ‛ Thượng Quan Quân, tự cầu phúc cho mình đi! ’
Băng Linh đi về phía Giang Diễm, cô ta cũng cảm nhận được có người đi về phía mình nên quay lại. Lúc quay lại bắt gặp Băng Linh thì hương mặt thoáng bất ngờ sau đó là ngập tràn ganh tị. Cô ta đương nhiên nhận ra Băng Linh, độ nổi tiếng của cô đâu chỉ ở trong nước mag đã lan ra thế giới rồi, nếu cô ta không biết thì chỉ có thể nói cô ta lạc hậu mà thôi. Điều cô ta không ngờ là Băng Linh lại đẹp như vậy, trong phim cô rất đẹp nhưng ngoài đời lại rung động lòng người hơn gấp trăm lần. Cô ta cũng biết mình đẹp nhưng không thể so với Băng Linh được, cô vừa đẹp vừa có khí chất còn cô ta chỉ có gương mặt này mà thôi. Huống chi gương mặt này cô ta đã sửa không ít lần chỉ vì...
Băng Linh nhận ra sự ganh tị của cô ta, cô mỉm cười khinh thường nhưng vẫn rất xinh đẹp, cô nói:
- Giang tiểu thư bên cạnh Thượng Quan nhị thiếu...có cảm thấy hạnh phúc không?
- Sao tiểu thư Angela lại nói như vậy? Được một người như nhị thiếu yêu, có cô gái nào không hạnh phúc chứ?
- Đúng, được một người như Thượng Quan Quân yêu nhất định sẽ rất hạnh phúc. Nhưng chân chính được anh ấy yêu trên đời này chỉ có duy nhất một người. Những người còn lại có ra sao thì cũng chỉ là thế thân mà thôi. Giang tiểu thư sẽ không cho rằng bản thân là cô gái may mắn đó chứ?
Nghe những lời Băng Linh nói thì gương mặt Giang Diễm khẽ biến, cô ta nói với Băng Linh:
- Cô có hiểu lầm gì thì phải. Nếu không phải anh ấy yêu tôi thì một người có thân phận như anh ấy lại để ý đến một cô gái như tôi chứ.
Nghe Giang Diễm nói thì Băng Linh chỉ nhấp một ngụm rượu rồi nhìn mặt cô ta sau đó nói một câu khiến sắc mặt Giang Diễm xấu đi trông thây:
- Chẳng phải là vì...gương mặt này hay sao? Hahaha, Giang tiểu thư lại cho rằng đó là vì yêu, sống hai mươi năm trên đời bây giờ tôi mới biết hóa ra bệnh hoang tưởng có thật và có rất nhiều, đặc biệt là xã hội hiện nay. Cô nói cô hạnh phúc, tôi tin vì Thượng Quan Quân sẽ không để người bên cạnh mình chịu thiệt thòi nhưng cô nói anh ấy yêu cô thì tôi sẽ không bao giờ tin đâu. Cô nên nhớ thế thân thì mãi là thế thân, bản photo có tốt đến đâu thì mãi mãi vẫn không thể là bản gốc được.
- Rốt cuộc cô là ai, sao lại dám gọi thẳng tên nhị thiếu như vậy, lại biết nhiều chuyện đến thế. Angela tiểu thư, biết nhiều quá không tốt đâu, dù sau lưng cô là ai, quyền lực đến đâu cũng không thể so với Thượng Quan gia được đâu.
- Tôi là ai không quan trọng, tôi biết bao nhiêu cô cũng không có quyền biết. Cô chỉ cần biết, đừng quá tham lam và vọng tưởng, dù tham vọng có lớn cỡ nào ít nhất cũng nên coa điểm dừng nếu không cô nhất định sẽ hối hận. Làm người nên học cách thỏa mãn với những gì mình có ở hiện tại, đừng có thấy cái này mình có được, cái kia chiếm được thì cái gì mình muốn cũng sẽ là của mình. Đừng nói tới việc cô là một diễn viên dù cô có là thiên kim tiểu thư thì cửa lớn hay cửa sau nhà Thượng Quan, cô qua cũng không nổi đâu.
- Cô đừng khinh thường người khác như vậy, tôi và cô đều giống nhau thôi.
- Chúng ta không giống nhau. Cô nhìn là biết mà bởi vì tôi dù có ra sao cũng sẽ không bao giờ làm thế thân cho người khác đâu. Tôi nói thẳng vậy, Thượng Quan Quân không cho cô gọi thẳng tên anh ấy, cô chỉ có thể gọi nhị thiếu bởi vì tên anh ấy chỉ có người thân bạn bè và cô gái anh ấy yêu được phép gọi. Cô ở bên anh ấy bao lâu đi nữa anh ấy cũng sẽ khô g chạm vào cô, đừng nói là chạm cho dù là ôm cũng không được vì anh ấy ngại bẩn, cơ thể anh ấy chỉ có cô gái anh ấy yêu sỡ hữu. Tình yêu của anh ấy cô mãi mãi không có được bởi vì nó chỉ dành cho một người mà thôi mà cô sẽ chẳng bao giờ là người đó. Cô có thể phẫu thuật thẩm mỹ hàng trăm lần để có gương mặt giống cô ấy nhưng sẽ không thể nào thay thế được địa vị của cô ấy trong lòng Thượng Quan Quân. Tôi nói như vậy, cô hiểu chưa?
- Cô...cô...sao...
- Xin lỗi, coa người đang đợi tôi. Tạm biệt!
Băng Linh chào tạm biệt xong quay người đi về phía Huyền Thương thì...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook