Anh Hai Nhẹ Chút
Chương 17


Thứ bảy tuần sau cuối cùng Lạc Nhạn cũng về Lạc gia được.
Cô ôm trái tim nhớ nhung da diết người đàn ông của mình vui vẻ chạy nhanh vào nhà.
“Anh...” Chỉ là trong phòng khách xuất hiện thêm hai người đàn ông khác.
“Lại đây nào.” Lạc Dịch đang nói chuyện với hai tên bạn thì âm thanh trong trẻo của con gái lọt vào tai.

Anh nhếch miệng gọi cô.
Lạc Nhạn đứng đờ hai giây rồi rề rà lại ngồi cạnh Lạc Dịch.

Do có người lạ ở đây nên cô không dám thân mật với anh.
“Ồ, đây là em gái Lạc Nhạn sao?” Vu Chấn Đông cười ngả ngớn nhìn chăm chú Lạc Nhạn.
Lạc Dịch liếc hắn một cái như cảnh cáo.

“Đúng vậy, là em ấy.” Anh cũng chưa nói chuyện của mình với Lạc Nhạn cho ai biết.

Kể cả hai người bạn này.
Lộ Khúc có biết Lạc Nhạn rồi nên rất thoải mái.

“Lâu lắm rồi không gặp em.


Lên đại học có phải rất vui không?”
Lạc Nhạn cười mỉm.

“Cũng bình thường ạ.

Anh với chị khỏe chứ ạ?” Cô nhớ ngày đám cưới của hai người cô cũng tham dự cùng với anh trai.
“Khỏe khỏe, cả nhóc con cũng khỏe luôn.”
Vu Chấn Đông nhìn mấy người nói chuyện vui vẻ, chỉ có mình anh là bị bỏ qua một bên thì kêu gào.

“Còn có tôi nữa đấy.”
Sau đó ai cũng buồn cười.
“Được rồi, việc bàn xong hết rồi, hai cậu cũng về đi.” Lạc Dịch vội đuổi khách, nửa tháng rồi anh không gặp cô gái của mình, kiềm chế nãy giờ là quá sức rồi thế mà hai thằng bạn này lại không chịu về cứ kì kèo trò chuyện cùng cô.
“Chưa gì đã đuổi bọn này rồi.” Vu Chấn Đông cười ngả ngớn, ánh mắt vẫn đặt trên người Lạc Nhạn.
Cuối cùng Lộ Khúc cũng kéo Vu Chấn Đông dưới ánh nhìn lạnh băng của Lạc đại công tử.
Bọn họ vừa rời khỏi Lạc Dịch đã bế bổng Lạc Nhạn lên phòng.
“Nhớ em không?” Cô vòng tay ôm chặt cổ anh.

Nụ cười trên môi không giấu nổi vui sướng.
Lạc Dịch cười hôn lên môi cô.

“Nhớ, nhớ cực kỳ.”
Hai người hôn từ lúc ở bậc thang đến khi vào phòng ngủ vẫn chưa rời môi nhau.
Anh đặt cô lên giường rồi gấp gáp thò tay vào trong váy của cô cởi đi lớp quần lót, sau đó các ngón tay của anh thành thục âu yếm nơi tư mật của cô.
“Ưm...anh yêu, ngực em nữa.” Cô vặn eo, hai chân mở ra, ngực ưỡn cao.
Lạc Dịch cười khẽ, anh cởi quần áo mình ra, hai bàn tay làm việc trên quả đào mềm và nơi dưới háng của cô.
“Muốn anh không?”
Lạc Nhạn thở gấp cô kéo lấy cổ anh hôn cuồng nhiệt.

“Muốn.

Em nhớ anh.” Hai chân cô kẹp chặt lấy eo Lạc Dịch, nâng mông mình lên để nơi tư mật cọ xác với cự vật to lớn của anh.
Miệng nhỏ phía dưới của cô đã mở lớn, Lạc Dịch không kéo dài thêm nữa anh cầm lấy vật đàn ông cùa mình nhắm chuẩn xác lỗ nhỏ hồng hào đang mở ra mở vô của cô một đường đâm mạnh vào.
Cả hai người cùng lúc rên lên.
“A...Dịch...nhanh nữa đi anh.”

Lạc Dịch không cần cô nói anh đã muốn dùng hết sức lực để chiếm hữu cô rồi.
Nhịp điệu vang dội dưới thân của cả hai khiến không gian trong hòng càng thêm dâm mỹ.

Lạc Dịch vô cùng hưng phấn, càng làm cô càng thấy không đủ, anh đâm thật sâu trong miệng nhỏ mềm mại của cô.

Cô ra nhiều dịch nên thuận lợi cho việc làm trơn, vật đàn ông của anh càng dễ dàng vào sâu và khoái lạc hơn.
Anh ôm eo cô nhấn vào mình, hông cũng theo đó cùng cô giao hợp.
“Á...ưm...a...Dịch, em thoải mái lắm.”
“Anh cũng vậy.” Dứt lời anh ôm cô ngồi dạng chân lên người mình, vật của anh vẫn còn bên trong cơ thể cô.

Anh dựa vào đầu giường nhấc hông tiếp tục làm cô ở tư thế ngồi.
Anh siết mạnh eo cô rồi lại tìm lấy môi cô hôn đến hồn lìa khổ xác, nước bọt không kịp nuốt cũng tràn ra.

Phía duới của hai người vô cùng nhịp nhàng luân động không ngừng nghỉ.
Lạc Nhạn rời khỏi môi anh, cô chống lên vai anh rồi từ từ nhích mông lên lại ngồi xuống để vật của anh đâm sâu hơn và mạnh hơn.
“Ưm...”
Nhìn cô đau đến nhíu chặt mày, anh bóp ngực cô hỏi: “Đau quá thì để anh.

Hửm?”
Cô gục đầu lên vai anh rồi để anh dùng sức nhấp nhô lên xuống.
Đến khi cả hai đều mệt căn phòng mới im ắng trở lại, chỉ còn tiếng thở dồn dập của cả hai.
Lạc Dịch ở phía sau ôm cô vào ngực mình.

Anh cắn vành tai cô khàn giọng: “Thoải mái không em?” Tay không đàng hoàng nhấn nhấn phía dưới háng của cô, đến khi cả bàn tay anh lại dính đầy dịch nhày từ nơi đó mới đưa lên miệng liếm nuốt.

Lạc Nhạn đã chìm trong biển tình dục từ nãy giờ, định trả lời thì đã bị cái ve vuốt phía dưới làm mê say.

Cô chỉ có thể ngâm nga thả lỏng để anh chơi đùa với nó.
Một lúc sau cô xoay người lại gác một chân lên eo anh, nơi đó của hai người lần nữa chạm vào nhau, chúng lại muốn nhau rồi.
Lạc Dịch mỉm cười đẩy vào trong thân thể cô.
Chưa đến hai phút anh đã ôm cô đặt nằm trên người mình.
“Nào, nhấc mông đi em.”
Hai tay Lạc Nhạn đặt trên ngực anh, thân dưới theo ý anh bắt đầu lên xuống.

“Đau quá anh.” Nhưng cô cũng sướng đến tê tái.

Cô cười cầm tay anh đặt trên ngực mình.
Hai quả đào theo cử động của cô mà nhảy lên nhảy xuống vô cùng sống động.

Lạc Dịch mê đắm nâng mình ngậm lấy cắn mút.

Tay nắm mông cô ra sức nhồi nắn.
Hai người làm nhau suốt mấy tiếng đồng hồ mới dừng lại đi tắm..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương