Anh Em
-
Chương 48
Trình tự yêu nhau cơ bản nhất là làm gì? Dù sao cũng không được ân ái, vì vậy Đan Nhĩ Tín cũng rất ấm ức, tức giận nhưng cũng phải phối hợp, ai bảo anh bị coi thường !
Biết nhau lâu như vậy, ngay cả câu nói dễ nghe Hách Tịnh còn ít nói, hôm nay tự nhiên nhu mì điềm đạm nhìn anh, giọng êm ái mềm dịu yêu cầu, nửa người dưới của anh cũng yếu đi rồi, đừng nói hôm nay cấm dục, cả đời cấm dục ——kiên quyết không chịu đáp ứng, tuyệt đối không!
Có chút lôi thôi lề mề, thuận tiện ăn thêm chút đậu hũ của cô, Đan Nhĩ Tín dưới sự hướng dẫn của Hách Tịnh mặc dù không cam tâm tình nguyện đi ra cửa, nhưng vẫn thuận miệng hỏi một câu, chỉ thấy Hách Tịnh cúi đầu đếm đầu ngón tay, có chút xấu hổ mà nói: "Thời gian này chỉ có thể làm một chuyện."
Thần kinh Đan Nhĩ Tín run lên, thầm nghĩ nha đầu này rốt cuộc cũng giác ngộ, đêm đẹp như vậy, còn có cái gì so với yêu nhau là thích hợp hơn? Dù thế nào đi nữa anh tuyệt đối không chọn ban đêm mà đi học những cái khác nha!
"Xem xem phim đi, show diễn trễ sẽ được giảm giá đó!" Hách Tịnh cười híp mắt công bố đáp án.
Cái gì show diễn trễ! Cái gì được giảm giá! Sắc mặt Đan Nhĩ Tín tái xanh, không thèm đi theo ra cửa, ngược lại lôi kéo Hách Tịnh vào trong phòng.
Hách Tịnh có chút không hiểu, người này chẳng lẽ đột nhiên thay đổi ý định! Cô tự nhận mình rất hiền nha, không cho anh kéo kéo tay, những điều cần nên có như là viết thư tình, xem phim cùng nhau, đây không phải là chuyện nam nữ yêu nhau cần phải làm sao? Còn là xem phim trễ, lần trước cùng Triệu Lôi đi xem đã muốn nổi điên rồi, nào là phim tình cảm, trong đêm khuya mờ tối tại rạp, dường như đây là địa điểm thích hợp cho các cặp tình nhân nào là tình chàng ý thiếp, dĩ nhiên, dù sao nơi này cũng là nơi công cộng, cũng không thể làm chuyện không nên làm.
Đây chính là điều Hách Tịnh muốn, vừa trấn an tình huống phát sinh vừa rồi, vừa bảo đảm an toàn cho mình, cô cũng hy sinh rất nhiều rồi, ăn sạch cũng bị người nào đó ăn rồi!
Hơi sức không nhiều, giãy giụa bất quá chỉ là, Hách Tịnh thấy mục đích của anh cũng được giảm xuống, trong đầu nghĩ nếu anh giết cô giấu xác chuyện này xác định anh sẽ không làm, nên không giãy giụa nữa, đi theo anh tới trước một cánh cửa, sau khi mở ra Đan Nhĩ Tín nghiêng đầu hỏi cô: "Em nghĩ xem có thể đi xem phim mà không cần tốn tiền hay không? Không tốn tiền nha, chúng ta từ từ xem."
Wow, gia đình siêu cấp phô trương nha! vừa nhìn cũng biết đây toàn là loại thiết bị đắt tiền tiên tiến nhất, đến nhìn liền muốn nằm trên ghế sofa hưởng thụ, còn có kệ CD chiếm toàn bộ một mặt tường, Hách Tịnh trợn mắt há hốc mồm nhìn, thì ra còn có người thích đem tiền đi đốt đó a!
"Chị họ anh là người say mê điện ảnh, bình thường chị ấy là người giúp anh thiết kế phòng ốc ở đây, phim trong và ngoài nước đều có đủ, muốn xem cái gì em tự chọn đi." Đan Nhĩ Tín mở miệng hỏi thăm trước sau giải thích với cô.
Hách Tịnh lại có môt loại cảm giác, cô cũng không phải thích xem phim, hơn nửa đêm không chịu ngủ lại đi ra ngoài xem phim trễ như vậy, chẳng qua là cô muốn đền bù thiếu sót, nguyên nhân chính là tránh chung đụng cùng Đan Nhĩ Tín, hai người trốn ở chỗ này xem phim, còn không bằng thôi trở về nhà đi ngủ !
"Cái đó, đi ra ngoài cùng mọi người xem, tương đối có không khí hơn." Hách Tịnh cố gắng giãy giụa lần nữa hạ xuống, mặc dù thật ra thì cô cũng không thích nơi ồn ào, cũng không ưa thích cùng mọi người tụ tập.
Quả nhiên, mặt Đan Nhĩ Tín càng đen hơn, anh giống như cắn răng nghiện lợi hỏi: "Em, đã cùng đi xem phim tối với ai? !" Em dám nói, em dám nói anh liền xông lại làm thịt hắn ta —— biểu tình Đan Nhĩ Tín nói như thế.
Hách Tịnh đầu tiên là có chút kinh ngạc, ngay sau đó nhịn cười không được, thì ra anh khó chịu chính là vấn đề này!
"Cùng Triệu Lôi."
"Ai là Triệu Lôi? Người cắm sừng tôi bây giờ đang ở đâu?" anh hung tợn nói.
"Cảnh sát, hiện tại đang còn độc thân sống trong ký túc xá của cục công an." Hách Tịnh cố gắng nhịn cười, dĩ nhiên, Triệu Lôi nếu như ngày đó cùng anh trai sữa chua tiến triển hơn một bước, cũng không tiện nói, chỉ là ngay sau đó, Hách Tịnh bởi vì liên tưởng đỏ mặt.
"Tốt! Còn công tác chung, gọi hắn ta ra ngoài cùng tôi đấu một trận!" Ai u, này còn xấu hổ! Đan Nhĩ Tín lửa giận càng tăng lên.
"Sợ rằng không được, cô ấy đánh không lại anh."
"Tệ như vậy còn muốn cùng tôi tranh giành lão bà à, đi, tôi trước tiên đem anh ta tiêu diệt!" Nam nhân tự ái dâng cao, tốc độ ghen tức tăng lên nhưng căn bản đều ngang hàng nhau, nam nhân vô dụng như vậy em cũng để ý sao!
"Ách, thẳng thắn mà nói, hai người chúng tôi, cô muốn cướp lời nhưng anh nhanh hơn." Triệu Lôi ban ngày còn hỏi thăm anh đã có bạn gái chưa.
"Em đùa bỡn tôi?" Đầu óc căn bản ăn dấm chua như một đứa con nít, rốt cuộc ý thức được mình nên rút lui.
"Nào có, Triệu Lôi nha, là bạn học thời đại học với tôi, người ban ngày có dẫn anh đi thi hành nhiệm vụ đó, ai biết trí nhớ của anh kém như vậy!" Hách Tịnh kháng cự không thừa nhận.
Anh không phải trí nhớ kém, mà căn bản là không nhớ! Đan Nhĩ Tín thấy Hách Tịnh cười như mèo trộm thịt, mắt ngập tràn nước, lệ sắc đoạt người, trong lòng rung động, hỏa khí đã sớm tan thành mây khói, chỉ là vẫn nghiêm mặt làm bộ đang tức giận, không biến sắc tiện tay đem cửa phòng chiếu phim đóng lại, khóa cửa, lôi kéo Hách Tịnh về phía trước đi tới: "Phạt em chọn phim cho anh xem!" Nói xong phối hợp đi tới trước sô pha nằm xuống, còn cởi giày, giống như đại gia đem hai chân gác lên.
Hách Tịnh đối với hành động ngây thơ này của anh có chút khi dễ, nhưng mà vẫn là từ tốn chọn ra hai bộ phim, một bộ nội dung về chiến tranh, một về giải trí tình cảm, đem cho đại gia chọn lựa.
Đại gia rất quả quyết chọn phim tình cảm, Hách Tịnh kinh ngạc: "Tại sao?"
"Phim chiến tranh không phải dùng để thưởng thức." ánh mắt Đan Nhĩ Tín nhìn rất nghiêm túc, "Khói thuốc súng cùng lửa đạn, chảy máu cùng hy sinh, không có bất kỳ mỹ cảm nào có thể nói, không nên dùng để kích thích giác quan gì đó."
Hách Tịnh nghiêm nghị, cũng thu hồi ý định đùa giỡn,đang định mở miệng nói hai câu đồng tình, thì Đan Nhĩ Tín nhìn diễn viên trong phim đang được giới thiệu: "Sophie Marceau diễn , không tệ, để nguyên tiếng nói, đừng chuyển lồng tiếng."
Hách Tịnh còn tưởng rằng Đan Nhĩ Tín vì bực bội với cô sẽ chọn phim hành động, còn cố ý chọn loại phải máu me, căn bản không nhìn kỹ phim tình cảm giới thiệu cái gì, nghe nói nữ diễn viên rất sexy hấp dẫn, dẫn đến trong lòng liền lộp bộp giảm xuống, tiếng Pháp nghe tương đối khó hiểu, nhưng Đan Nhĩ Tín lại căn dặn cô càng thêm sửng sốt: "Anh biết tiếng Pháp?"
"Không phải có phụ đề tiếng Hoa sao?" Đan Nhĩ Tín trừng mắt, giống như là đang nói: em đừng chọc tôi!
Hách Tịnh sờ sờ lỗ mũi, cũng không dám nhiều lời nữa, cảm giác nghiên cứu loại máy móc này cảm thấy xa lạ chưa quen, vừa tiến hành thao tác —— tối hôm nay vừa mới bắt đầu rõ ràng là cô chiếm thượng phong đó, thế nào quay đầu lại là như vậy đây?
Ai ngờ lúc này đây phim mới mở đầu, nữ diễn viên sexy mới vừa mặc quần áo còn hoàn hảo, Đan Nhĩ Tín chợt gọi dừng: "Đổi cái khác!"
Hách Tịnh kinh ngạc nhìn anh, chỉ thấy trên khuôn mặt già nua của Đan Nhĩ Tín hiện ra một loại cảm xúc kỳ quái —— lúng túng, "Còn là đổi một bộ khác."
Hách Tịnh nhìn lại một chút giới thiệu trên hộp đựng đĩa trong tay: 《 siêu cấp Nữ Đặc Công)) , mặc dù Hách Tịnh đem nó phân chia là phim tình cảm, nhưng nội dung lại là chiến tranh tình báo, như vậy cũng sẽ không vô cớ gây rối triền miên, có hàng trăm mỹ nữ, cũng tương đối phù hợp Đan Nhĩ Tín người mà có cuộc sống tình thú tương đối cao, làm sao lại không thích đây?
"Thêu dệt vô cớ, gò ép, lại muốn một quả phụ mang một số người đi vào thành làm nhiệm vụ, kia lại là đàn ông Châu Âu mà vẫn còn mặt mũi để sống!" Giọng nói bực tức, tương đối khinh thường.
Nguyên lai là đại nam nhân chủ nghĩa tư tưởng quấy phá, Hách Tịnh chợt, lập tức biết nghe lời đổi phim, lần này cô đã có kinh nghiệm, chọn loại phim nhẹ nhàng, nữ diễn viên như chú chim nhỏ nhỏ nép vào người, sao nam tình yêu thắm thiết, sến cho chết anh luôn!
Tiết tấu phim rất chậm, vả lại tình tiết đơn giản, căn bản không cần phí đầu óc, cộng thêm ghế sa lon thật sự mềm mại thoải mái, Hách Tịnh cảm thấy buồn ngủ.
Vào lúc đang mơ mơ màng màng, Hách Tịnh cảm giác lưng eo căng thẳng, bị xách ngồi cao hơn một lớp, trong lòng cả kinh vừa muốn giãy giụa, thân thể lại bị cố định vững vàng, cô hiện tại dựa lưng vào trong lồng ngực nam nhân kia, cái mông là ngồi ở trên đùi của anh, một cánh tay vòng qua hông của cô, làm bọn họ hai người không có kẽ hở, động cũng không thể cử động.
Cảm nhận sau lưng lửa nóng cùng trong ngực tiếng thở hổn hển, Hách Tịnh cũng không nhịn được có chút đỏ mặt tía tai, vội vàng đang lúc liếc màn ảnh một cái, muốn biết rốt cuộc cái gì làm cho thú tính của anh lại bộc phát, lại thấy một màn gầm thét khan giọng của nam chính tố cáo: "Ngươi tại sao không nghe ta giải thích, tại sao tại sao tại sao? ! ! !"
Hách Tịnh lập tức ý thức rồi, cái này cũng có thể thôi thúc một chuyện?
Nam nhân nào đó đưa một cái tay ra, tắt âm thanh phim kinh điển, chỉ còn lại âm thanh tiếng hộp điều khiển ti vi nhét vào trên khay trà.
Không tiếng động động tác cũng đang tiếp tục, tay thô ráp của anh xẹt qua gương mặt của cô, sau tai, cổ, nhẹ nhàng mở ra nút áo cô, một nút, hai nút, sau đó dừng lại, ngón tay vuốt ve xâm nhập vào trong, ở nơi mịn màng xương quai xanh cùng ngực của Hách Tịnh lưu lại từng mãnh run rẩy.
Cô muốn ngăn cản, hai cánh tay lại bị cố định vững vàng bên người, bàn tay thô ráp thon dài vẫn còn đang tiếp tục, dọc theo người cô an toàn trượt xuống, gặp trở ngại, gặp phải sườn núi cao, từ từ trèo lên nửa đường vì bị vải áo ngăn cản, dò xét một vòng không sứt mẻ, chần chừ, sau quyết định tấn công, hai ngón tay chen vào xâm nhập.
Nhạy cảm vô lực chịu đựng bàn tay anh ma sát, Hách Tịnh ưỡn người giãy giụa, không có kết quả, giờ phút này trước ngực bị một bàn tay đè lại cố định, ngang hông chợt buông lỏng, cô còn chưa kịp có động tác nào, áo sơ mi sau sau lưng bị một cái tay, lục lọi một hồi, mở móc khoá áo lót, Hách Tịnh mới được buông lỏng vội vàng thở dốc một hơi, một hơi không có đi lên, chợt cảm thấy trước mặt chợt lạnh, bỗng nóng lên, nửa người trên thất thủ!
Thì ra là người khác ngại bản thân xâm nhập không đủ thỏa mãn, mở ra chổ hở phá hủy tiêu diệt pháo đài, kêu gọi tiểu đệ đến trợ giúp.
Mềm yếu trắng nõn đụng phải vật thô như rơi lệ, đối với hai người xúc giác đều là một cuộc rung động, Hách Tịnh chỉ cảm thấy toàn thân mình thần kinh cũng tập trung ở kia, khẩn trương đến mủi chân cũng căng thẳng, trong thoáng chốc một tia thanh tỉnh lý trí nói cho cô biết như vậy rất nguy hiểm, còn chưa kịp mở miệng ngăn cản, một đoàn lửa nóng ươn ướt hơi thở đã dâng lên ở bên tai, một giây sau, lỗ tai của cô bị người đó ngậm vào.
Nếu không phải là bị giam hãm, Hách Tịnh suýt nữa như một con cá nhảy dựng lên, anh anh. . . Anh không biết lỗ tai cô là nơi mẫn cảm nhất hay sao! Bình thường đụng cũng không thể đụng, giờ phút này bị nam nhân này phía sau ngậm vào trong miệng, đầu tiên đầu lưỡi dọc theo lỗ tai bên ngoài liếm một vòng, sau đó theo độ cong quanh viền tai cô xâm nhập, tỉ mỉ cắn nhẹ, nhẹ nhàng vẽ, toàn thân Hách Tịnh run rẩy, lý trí hoàn toàn biến mất, như muốn nổi điên, trong miệng ô ô mà kêu, giống như là khóc thút thít, bởi vì nước mắt chảy ra ngoài, cũng không phải là khóc thút thít, bởi vì cô cũng không biết mình muốn làm cái gì, không thể đẩy anh ra còn để cho anh tiếp tục.
Trong miệng Hách Tịnh đã không cách nào nói ra lời, môi lưỡi anh cùng bàn tay còn đang tiếp tục, rốt cuộc, Hách Tịnh xấu hổ muốn chết nhất định quyết tâm trước tiên phải giết chết anh, anh bỏ qua lỗ tai đáng thương kia, giờ phút này nó đã đỏ bừng một mảnh, hiện lên trạng thái trong suốt, sáng lên như thủy tinh sáng bóng.
Nhìn đáng yêu, anh đưa ra đầu lưỡi lại đụng nó hạ xuống, thấy nó lại lùi bước giật giật, cười nhẹ một tiếng, cũng đang nháy mắt vào lúc cô gái muốn nghiêng đầu tố cáo, mãnh thú vồ mồi loại gặm hướng cổ mịn màng của cô.
Anh từ phía sau lưng ôm cô, hai cánh tay thật chặt đem lấy cô cố định vào trong ngực, một cái tay xuyên qua đã làm áo cô xốc xếch không chịu nổi lưu luyến ở nơi gò bồng đảo, một cái tay khác là dọc theo người tiếp tục xâm nhập, thấy núi mở đường gặp sông xây cầu, một đường xuyên qua nơi trở ngại đi tới lối vào chật hẹp.
Nhận thấy được trong ngực cô còn theo đang theo bản năng giãy giụa, anh không có tiếp tục cử động, mà là dùng đầu ngón tay mở khóa quần jean, tiểu đệ từng bước tới gần, dọc theo quần nhỏ từng tấc xâm nhập, quanh co dừng lại bồi hồi, khiến cho trong lòng người sớm muốn nện xuống một thanh chùy, luôn là treo mà không quyết.
Bên kia, lửa nóng môi lưỡi một đường lưu lại dấu vết nóng bỏng, phân tán lực chú ý của Hách Tịnh, giải tán ý thức của cô, toàn thân mẫn cảm nhất vị trí trắng nõn bị bàn tay thô tháo cùng đầu lưỡi thay nhau kêu, Hách Tịnh cảm thấy giờ phút này thân thể của mình tựa như một kinh khí cầu, theo nhiệt độ lên cao, khí thể bắt đầu bành trướng, nhưng không có mở miệng nói ra, vẫn trướng làm toàn thân cô da bắt đầu thấy đau, không phải loại đau đớn thuần túy, còn kèm theo tê ngứa, loại tư vị này so đau đớn còn khó chịu hơn, cô cảm thấy mình sắp nổ tung, bức tường cuối cùng bị sụp đổ, vì điều này làm cho phát điên, đem cô ăn lấy không tiếc bất kỳ giá nào!
Bị thân thể thống khổ thúc giục, Hách Tịnh dựa vào nối khố hạ xuống bản lĩnh, hai chân vòng qua eo anh, giống như linh xà hai cánh tay uyển chuyển hướng lên, quấn lên cổ anh, sức nặng cơ thể rơi xuống làm anh phải cúi đầu, khi anh còn kinh ngạc, bỗng thấy làn môi đỏ dâng lên, cũng hung hăng hôn.
Hách Tịnh dường như là có chút mất khống chế đi cắn xé, dây dưa, linh hoạt đầu lưỡi đưa vào dò đáy, vô luận bao sâu, chung quy lại cảm thấy chưa đủ, còn chưa đủ, nhưng cô lại giống như biết lổ hổng ở chỗ này, đem anh cắn bị thương, kẹp chặt, trước mắt là mất khống chế.
Không để ý chút nào môi lưỡi truyền tới cảm giác đau cùng với trong miệng nhanh chóng tràn ngập mùi máu tươi, Đan Nhĩ Tín cười đến thỏa mãn lại vui vẻ: "Bảo bối, em thật là làm cho tôi vui mừng!"
Hách Tịnh không rảnh bận tâm anh nhạo báng, cô chỉ nghĩ mình vô cùng lo lắng làm sao hóa giải được khó chịu, học theo đi đụng chạm thân thể của anh, da anh trơn nhẵn lưu loát, mặc dù không có mịn màng như da cô, nhưng cô có cảm giác rất khỏe khoắn, cô theo bản năng ăn miếng trả miếng, đem nam nhân đang gia tăng trên người mình trả thù, rất nhanh, so với cô nhanh hơn, người nào đó liền bình tĩnh không nổi nữa, hô hấp dồn dập, động tác cũng cuồng dã .
Tự giết lẫn nhau hai người cùng một loại liều mạng điên cuồng, không lâu lắm, bọn họ trở về trạng thái nguyên thủy nhất, một phen trả thù tính thú phát tiết, cộng thêm thân thể không quần áo dâng lên ý lạnh, khiến Hách Tịnh thần trí ngắn ngủi trở về, mắt to sương mù từ từ khôi phục một chút thanh tỉnh, Đan Nhĩ Tín là một bộ đội đặc chủng nên rất nhạy cảm biết được, thầm nói không tốt, lập tức đem thân nhào tới, lấy ra lửa nóng nhất thành ý lần nữa đem người hôn thất điên bát đảo.
Vòng eo mảnh khảnh bị vững vàng cố định, thời điểm bén nhọn đau đớn truyền tới, tất cả kiều diễm, tất cả mê say, tất cả tốt đẹp, cũng tan thành mây khói, Hách Tịnh chỉ còn lại có một cảm giác —— đau! Thân thể của mình tựa như mới vừa bị xe đè nát, hơn nữa tài xế này đáng chết, vì nói đụng chết không đụng tàn phế, nhưng vẫn còn tiếp tục lặp lại nhiều chuyến xe kế tiếp, đem loại thống khổ này tuần hoàn phát sinh ra, không biết trải qua bao nhiêu lần, giống như vĩnh không ngừng nghỉ.
Cô cố gắng giãy giụa, lại bị bàn tay của anh vững vàng ôm, anh ghé vào bên tai của cô, thở gấp hạ xuống nói: "Đừng, đừng giãy giụa! Anh có chút mất khống chế, sợ nhất không khống chế được sẽ làm em bị thương."
Hách Tịnh lại không dám động, như cũ muốn mắng người: hừ hừ giết người trước còn cùng người bị hại cò kè mặc cả à? Ngoan ngoãn lấy cổ đi chổ khác, nếu không tôi sợ vết thương chém sẽ không đồng đều, sẽ giống như anh vậy!
Đan Nhĩ Tín, anh nhất định phải chết!
Biết nhau lâu như vậy, ngay cả câu nói dễ nghe Hách Tịnh còn ít nói, hôm nay tự nhiên nhu mì điềm đạm nhìn anh, giọng êm ái mềm dịu yêu cầu, nửa người dưới của anh cũng yếu đi rồi, đừng nói hôm nay cấm dục, cả đời cấm dục ——kiên quyết không chịu đáp ứng, tuyệt đối không!
Có chút lôi thôi lề mề, thuận tiện ăn thêm chút đậu hũ của cô, Đan Nhĩ Tín dưới sự hướng dẫn của Hách Tịnh mặc dù không cam tâm tình nguyện đi ra cửa, nhưng vẫn thuận miệng hỏi một câu, chỉ thấy Hách Tịnh cúi đầu đếm đầu ngón tay, có chút xấu hổ mà nói: "Thời gian này chỉ có thể làm một chuyện."
Thần kinh Đan Nhĩ Tín run lên, thầm nghĩ nha đầu này rốt cuộc cũng giác ngộ, đêm đẹp như vậy, còn có cái gì so với yêu nhau là thích hợp hơn? Dù thế nào đi nữa anh tuyệt đối không chọn ban đêm mà đi học những cái khác nha!
"Xem xem phim đi, show diễn trễ sẽ được giảm giá đó!" Hách Tịnh cười híp mắt công bố đáp án.
Cái gì show diễn trễ! Cái gì được giảm giá! Sắc mặt Đan Nhĩ Tín tái xanh, không thèm đi theo ra cửa, ngược lại lôi kéo Hách Tịnh vào trong phòng.
Hách Tịnh có chút không hiểu, người này chẳng lẽ đột nhiên thay đổi ý định! Cô tự nhận mình rất hiền nha, không cho anh kéo kéo tay, những điều cần nên có như là viết thư tình, xem phim cùng nhau, đây không phải là chuyện nam nữ yêu nhau cần phải làm sao? Còn là xem phim trễ, lần trước cùng Triệu Lôi đi xem đã muốn nổi điên rồi, nào là phim tình cảm, trong đêm khuya mờ tối tại rạp, dường như đây là địa điểm thích hợp cho các cặp tình nhân nào là tình chàng ý thiếp, dĩ nhiên, dù sao nơi này cũng là nơi công cộng, cũng không thể làm chuyện không nên làm.
Đây chính là điều Hách Tịnh muốn, vừa trấn an tình huống phát sinh vừa rồi, vừa bảo đảm an toàn cho mình, cô cũng hy sinh rất nhiều rồi, ăn sạch cũng bị người nào đó ăn rồi!
Hơi sức không nhiều, giãy giụa bất quá chỉ là, Hách Tịnh thấy mục đích của anh cũng được giảm xuống, trong đầu nghĩ nếu anh giết cô giấu xác chuyện này xác định anh sẽ không làm, nên không giãy giụa nữa, đi theo anh tới trước một cánh cửa, sau khi mở ra Đan Nhĩ Tín nghiêng đầu hỏi cô: "Em nghĩ xem có thể đi xem phim mà không cần tốn tiền hay không? Không tốn tiền nha, chúng ta từ từ xem."
Wow, gia đình siêu cấp phô trương nha! vừa nhìn cũng biết đây toàn là loại thiết bị đắt tiền tiên tiến nhất, đến nhìn liền muốn nằm trên ghế sofa hưởng thụ, còn có kệ CD chiếm toàn bộ một mặt tường, Hách Tịnh trợn mắt há hốc mồm nhìn, thì ra còn có người thích đem tiền đi đốt đó a!
"Chị họ anh là người say mê điện ảnh, bình thường chị ấy là người giúp anh thiết kế phòng ốc ở đây, phim trong và ngoài nước đều có đủ, muốn xem cái gì em tự chọn đi." Đan Nhĩ Tín mở miệng hỏi thăm trước sau giải thích với cô.
Hách Tịnh lại có môt loại cảm giác, cô cũng không phải thích xem phim, hơn nửa đêm không chịu ngủ lại đi ra ngoài xem phim trễ như vậy, chẳng qua là cô muốn đền bù thiếu sót, nguyên nhân chính là tránh chung đụng cùng Đan Nhĩ Tín, hai người trốn ở chỗ này xem phim, còn không bằng thôi trở về nhà đi ngủ !
"Cái đó, đi ra ngoài cùng mọi người xem, tương đối có không khí hơn." Hách Tịnh cố gắng giãy giụa lần nữa hạ xuống, mặc dù thật ra thì cô cũng không thích nơi ồn ào, cũng không ưa thích cùng mọi người tụ tập.
Quả nhiên, mặt Đan Nhĩ Tín càng đen hơn, anh giống như cắn răng nghiện lợi hỏi: "Em, đã cùng đi xem phim tối với ai? !" Em dám nói, em dám nói anh liền xông lại làm thịt hắn ta —— biểu tình Đan Nhĩ Tín nói như thế.
Hách Tịnh đầu tiên là có chút kinh ngạc, ngay sau đó nhịn cười không được, thì ra anh khó chịu chính là vấn đề này!
"Cùng Triệu Lôi."
"Ai là Triệu Lôi? Người cắm sừng tôi bây giờ đang ở đâu?" anh hung tợn nói.
"Cảnh sát, hiện tại đang còn độc thân sống trong ký túc xá của cục công an." Hách Tịnh cố gắng nhịn cười, dĩ nhiên, Triệu Lôi nếu như ngày đó cùng anh trai sữa chua tiến triển hơn một bước, cũng không tiện nói, chỉ là ngay sau đó, Hách Tịnh bởi vì liên tưởng đỏ mặt.
"Tốt! Còn công tác chung, gọi hắn ta ra ngoài cùng tôi đấu một trận!" Ai u, này còn xấu hổ! Đan Nhĩ Tín lửa giận càng tăng lên.
"Sợ rằng không được, cô ấy đánh không lại anh."
"Tệ như vậy còn muốn cùng tôi tranh giành lão bà à, đi, tôi trước tiên đem anh ta tiêu diệt!" Nam nhân tự ái dâng cao, tốc độ ghen tức tăng lên nhưng căn bản đều ngang hàng nhau, nam nhân vô dụng như vậy em cũng để ý sao!
"Ách, thẳng thắn mà nói, hai người chúng tôi, cô muốn cướp lời nhưng anh nhanh hơn." Triệu Lôi ban ngày còn hỏi thăm anh đã có bạn gái chưa.
"Em đùa bỡn tôi?" Đầu óc căn bản ăn dấm chua như một đứa con nít, rốt cuộc ý thức được mình nên rút lui.
"Nào có, Triệu Lôi nha, là bạn học thời đại học với tôi, người ban ngày có dẫn anh đi thi hành nhiệm vụ đó, ai biết trí nhớ của anh kém như vậy!" Hách Tịnh kháng cự không thừa nhận.
Anh không phải trí nhớ kém, mà căn bản là không nhớ! Đan Nhĩ Tín thấy Hách Tịnh cười như mèo trộm thịt, mắt ngập tràn nước, lệ sắc đoạt người, trong lòng rung động, hỏa khí đã sớm tan thành mây khói, chỉ là vẫn nghiêm mặt làm bộ đang tức giận, không biến sắc tiện tay đem cửa phòng chiếu phim đóng lại, khóa cửa, lôi kéo Hách Tịnh về phía trước đi tới: "Phạt em chọn phim cho anh xem!" Nói xong phối hợp đi tới trước sô pha nằm xuống, còn cởi giày, giống như đại gia đem hai chân gác lên.
Hách Tịnh đối với hành động ngây thơ này của anh có chút khi dễ, nhưng mà vẫn là từ tốn chọn ra hai bộ phim, một bộ nội dung về chiến tranh, một về giải trí tình cảm, đem cho đại gia chọn lựa.
Đại gia rất quả quyết chọn phim tình cảm, Hách Tịnh kinh ngạc: "Tại sao?"
"Phim chiến tranh không phải dùng để thưởng thức." ánh mắt Đan Nhĩ Tín nhìn rất nghiêm túc, "Khói thuốc súng cùng lửa đạn, chảy máu cùng hy sinh, không có bất kỳ mỹ cảm nào có thể nói, không nên dùng để kích thích giác quan gì đó."
Hách Tịnh nghiêm nghị, cũng thu hồi ý định đùa giỡn,đang định mở miệng nói hai câu đồng tình, thì Đan Nhĩ Tín nhìn diễn viên trong phim đang được giới thiệu: "Sophie Marceau diễn , không tệ, để nguyên tiếng nói, đừng chuyển lồng tiếng."
Hách Tịnh còn tưởng rằng Đan Nhĩ Tín vì bực bội với cô sẽ chọn phim hành động, còn cố ý chọn loại phải máu me, căn bản không nhìn kỹ phim tình cảm giới thiệu cái gì, nghe nói nữ diễn viên rất sexy hấp dẫn, dẫn đến trong lòng liền lộp bộp giảm xuống, tiếng Pháp nghe tương đối khó hiểu, nhưng Đan Nhĩ Tín lại căn dặn cô càng thêm sửng sốt: "Anh biết tiếng Pháp?"
"Không phải có phụ đề tiếng Hoa sao?" Đan Nhĩ Tín trừng mắt, giống như là đang nói: em đừng chọc tôi!
Hách Tịnh sờ sờ lỗ mũi, cũng không dám nhiều lời nữa, cảm giác nghiên cứu loại máy móc này cảm thấy xa lạ chưa quen, vừa tiến hành thao tác —— tối hôm nay vừa mới bắt đầu rõ ràng là cô chiếm thượng phong đó, thế nào quay đầu lại là như vậy đây?
Ai ngờ lúc này đây phim mới mở đầu, nữ diễn viên sexy mới vừa mặc quần áo còn hoàn hảo, Đan Nhĩ Tín chợt gọi dừng: "Đổi cái khác!"
Hách Tịnh kinh ngạc nhìn anh, chỉ thấy trên khuôn mặt già nua của Đan Nhĩ Tín hiện ra một loại cảm xúc kỳ quái —— lúng túng, "Còn là đổi một bộ khác."
Hách Tịnh nhìn lại một chút giới thiệu trên hộp đựng đĩa trong tay: 《 siêu cấp Nữ Đặc Công)) , mặc dù Hách Tịnh đem nó phân chia là phim tình cảm, nhưng nội dung lại là chiến tranh tình báo, như vậy cũng sẽ không vô cớ gây rối triền miên, có hàng trăm mỹ nữ, cũng tương đối phù hợp Đan Nhĩ Tín người mà có cuộc sống tình thú tương đối cao, làm sao lại không thích đây?
"Thêu dệt vô cớ, gò ép, lại muốn một quả phụ mang một số người đi vào thành làm nhiệm vụ, kia lại là đàn ông Châu Âu mà vẫn còn mặt mũi để sống!" Giọng nói bực tức, tương đối khinh thường.
Nguyên lai là đại nam nhân chủ nghĩa tư tưởng quấy phá, Hách Tịnh chợt, lập tức biết nghe lời đổi phim, lần này cô đã có kinh nghiệm, chọn loại phim nhẹ nhàng, nữ diễn viên như chú chim nhỏ nhỏ nép vào người, sao nam tình yêu thắm thiết, sến cho chết anh luôn!
Tiết tấu phim rất chậm, vả lại tình tiết đơn giản, căn bản không cần phí đầu óc, cộng thêm ghế sa lon thật sự mềm mại thoải mái, Hách Tịnh cảm thấy buồn ngủ.
Vào lúc đang mơ mơ màng màng, Hách Tịnh cảm giác lưng eo căng thẳng, bị xách ngồi cao hơn một lớp, trong lòng cả kinh vừa muốn giãy giụa, thân thể lại bị cố định vững vàng, cô hiện tại dựa lưng vào trong lồng ngực nam nhân kia, cái mông là ngồi ở trên đùi của anh, một cánh tay vòng qua hông của cô, làm bọn họ hai người không có kẽ hở, động cũng không thể cử động.
Cảm nhận sau lưng lửa nóng cùng trong ngực tiếng thở hổn hển, Hách Tịnh cũng không nhịn được có chút đỏ mặt tía tai, vội vàng đang lúc liếc màn ảnh một cái, muốn biết rốt cuộc cái gì làm cho thú tính của anh lại bộc phát, lại thấy một màn gầm thét khan giọng của nam chính tố cáo: "Ngươi tại sao không nghe ta giải thích, tại sao tại sao tại sao? ! ! !"
Hách Tịnh lập tức ý thức rồi, cái này cũng có thể thôi thúc một chuyện?
Nam nhân nào đó đưa một cái tay ra, tắt âm thanh phim kinh điển, chỉ còn lại âm thanh tiếng hộp điều khiển ti vi nhét vào trên khay trà.
Không tiếng động động tác cũng đang tiếp tục, tay thô ráp của anh xẹt qua gương mặt của cô, sau tai, cổ, nhẹ nhàng mở ra nút áo cô, một nút, hai nút, sau đó dừng lại, ngón tay vuốt ve xâm nhập vào trong, ở nơi mịn màng xương quai xanh cùng ngực của Hách Tịnh lưu lại từng mãnh run rẩy.
Cô muốn ngăn cản, hai cánh tay lại bị cố định vững vàng bên người, bàn tay thô ráp thon dài vẫn còn đang tiếp tục, dọc theo người cô an toàn trượt xuống, gặp trở ngại, gặp phải sườn núi cao, từ từ trèo lên nửa đường vì bị vải áo ngăn cản, dò xét một vòng không sứt mẻ, chần chừ, sau quyết định tấn công, hai ngón tay chen vào xâm nhập.
Nhạy cảm vô lực chịu đựng bàn tay anh ma sát, Hách Tịnh ưỡn người giãy giụa, không có kết quả, giờ phút này trước ngực bị một bàn tay đè lại cố định, ngang hông chợt buông lỏng, cô còn chưa kịp có động tác nào, áo sơ mi sau sau lưng bị một cái tay, lục lọi một hồi, mở móc khoá áo lót, Hách Tịnh mới được buông lỏng vội vàng thở dốc một hơi, một hơi không có đi lên, chợt cảm thấy trước mặt chợt lạnh, bỗng nóng lên, nửa người trên thất thủ!
Thì ra là người khác ngại bản thân xâm nhập không đủ thỏa mãn, mở ra chổ hở phá hủy tiêu diệt pháo đài, kêu gọi tiểu đệ đến trợ giúp.
Mềm yếu trắng nõn đụng phải vật thô như rơi lệ, đối với hai người xúc giác đều là một cuộc rung động, Hách Tịnh chỉ cảm thấy toàn thân mình thần kinh cũng tập trung ở kia, khẩn trương đến mủi chân cũng căng thẳng, trong thoáng chốc một tia thanh tỉnh lý trí nói cho cô biết như vậy rất nguy hiểm, còn chưa kịp mở miệng ngăn cản, một đoàn lửa nóng ươn ướt hơi thở đã dâng lên ở bên tai, một giây sau, lỗ tai của cô bị người đó ngậm vào.
Nếu không phải là bị giam hãm, Hách Tịnh suýt nữa như một con cá nhảy dựng lên, anh anh. . . Anh không biết lỗ tai cô là nơi mẫn cảm nhất hay sao! Bình thường đụng cũng không thể đụng, giờ phút này bị nam nhân này phía sau ngậm vào trong miệng, đầu tiên đầu lưỡi dọc theo lỗ tai bên ngoài liếm một vòng, sau đó theo độ cong quanh viền tai cô xâm nhập, tỉ mỉ cắn nhẹ, nhẹ nhàng vẽ, toàn thân Hách Tịnh run rẩy, lý trí hoàn toàn biến mất, như muốn nổi điên, trong miệng ô ô mà kêu, giống như là khóc thút thít, bởi vì nước mắt chảy ra ngoài, cũng không phải là khóc thút thít, bởi vì cô cũng không biết mình muốn làm cái gì, không thể đẩy anh ra còn để cho anh tiếp tục.
Trong miệng Hách Tịnh đã không cách nào nói ra lời, môi lưỡi anh cùng bàn tay còn đang tiếp tục, rốt cuộc, Hách Tịnh xấu hổ muốn chết nhất định quyết tâm trước tiên phải giết chết anh, anh bỏ qua lỗ tai đáng thương kia, giờ phút này nó đã đỏ bừng một mảnh, hiện lên trạng thái trong suốt, sáng lên như thủy tinh sáng bóng.
Nhìn đáng yêu, anh đưa ra đầu lưỡi lại đụng nó hạ xuống, thấy nó lại lùi bước giật giật, cười nhẹ một tiếng, cũng đang nháy mắt vào lúc cô gái muốn nghiêng đầu tố cáo, mãnh thú vồ mồi loại gặm hướng cổ mịn màng của cô.
Anh từ phía sau lưng ôm cô, hai cánh tay thật chặt đem lấy cô cố định vào trong ngực, một cái tay xuyên qua đã làm áo cô xốc xếch không chịu nổi lưu luyến ở nơi gò bồng đảo, một cái tay khác là dọc theo người tiếp tục xâm nhập, thấy núi mở đường gặp sông xây cầu, một đường xuyên qua nơi trở ngại đi tới lối vào chật hẹp.
Nhận thấy được trong ngực cô còn theo đang theo bản năng giãy giụa, anh không có tiếp tục cử động, mà là dùng đầu ngón tay mở khóa quần jean, tiểu đệ từng bước tới gần, dọc theo quần nhỏ từng tấc xâm nhập, quanh co dừng lại bồi hồi, khiến cho trong lòng người sớm muốn nện xuống một thanh chùy, luôn là treo mà không quyết.
Bên kia, lửa nóng môi lưỡi một đường lưu lại dấu vết nóng bỏng, phân tán lực chú ý của Hách Tịnh, giải tán ý thức của cô, toàn thân mẫn cảm nhất vị trí trắng nõn bị bàn tay thô tháo cùng đầu lưỡi thay nhau kêu, Hách Tịnh cảm thấy giờ phút này thân thể của mình tựa như một kinh khí cầu, theo nhiệt độ lên cao, khí thể bắt đầu bành trướng, nhưng không có mở miệng nói ra, vẫn trướng làm toàn thân cô da bắt đầu thấy đau, không phải loại đau đớn thuần túy, còn kèm theo tê ngứa, loại tư vị này so đau đớn còn khó chịu hơn, cô cảm thấy mình sắp nổ tung, bức tường cuối cùng bị sụp đổ, vì điều này làm cho phát điên, đem cô ăn lấy không tiếc bất kỳ giá nào!
Bị thân thể thống khổ thúc giục, Hách Tịnh dựa vào nối khố hạ xuống bản lĩnh, hai chân vòng qua eo anh, giống như linh xà hai cánh tay uyển chuyển hướng lên, quấn lên cổ anh, sức nặng cơ thể rơi xuống làm anh phải cúi đầu, khi anh còn kinh ngạc, bỗng thấy làn môi đỏ dâng lên, cũng hung hăng hôn.
Hách Tịnh dường như là có chút mất khống chế đi cắn xé, dây dưa, linh hoạt đầu lưỡi đưa vào dò đáy, vô luận bao sâu, chung quy lại cảm thấy chưa đủ, còn chưa đủ, nhưng cô lại giống như biết lổ hổng ở chỗ này, đem anh cắn bị thương, kẹp chặt, trước mắt là mất khống chế.
Không để ý chút nào môi lưỡi truyền tới cảm giác đau cùng với trong miệng nhanh chóng tràn ngập mùi máu tươi, Đan Nhĩ Tín cười đến thỏa mãn lại vui vẻ: "Bảo bối, em thật là làm cho tôi vui mừng!"
Hách Tịnh không rảnh bận tâm anh nhạo báng, cô chỉ nghĩ mình vô cùng lo lắng làm sao hóa giải được khó chịu, học theo đi đụng chạm thân thể của anh, da anh trơn nhẵn lưu loát, mặc dù không có mịn màng như da cô, nhưng cô có cảm giác rất khỏe khoắn, cô theo bản năng ăn miếng trả miếng, đem nam nhân đang gia tăng trên người mình trả thù, rất nhanh, so với cô nhanh hơn, người nào đó liền bình tĩnh không nổi nữa, hô hấp dồn dập, động tác cũng cuồng dã .
Tự giết lẫn nhau hai người cùng một loại liều mạng điên cuồng, không lâu lắm, bọn họ trở về trạng thái nguyên thủy nhất, một phen trả thù tính thú phát tiết, cộng thêm thân thể không quần áo dâng lên ý lạnh, khiến Hách Tịnh thần trí ngắn ngủi trở về, mắt to sương mù từ từ khôi phục một chút thanh tỉnh, Đan Nhĩ Tín là một bộ đội đặc chủng nên rất nhạy cảm biết được, thầm nói không tốt, lập tức đem thân nhào tới, lấy ra lửa nóng nhất thành ý lần nữa đem người hôn thất điên bát đảo.
Vòng eo mảnh khảnh bị vững vàng cố định, thời điểm bén nhọn đau đớn truyền tới, tất cả kiều diễm, tất cả mê say, tất cả tốt đẹp, cũng tan thành mây khói, Hách Tịnh chỉ còn lại có một cảm giác —— đau! Thân thể của mình tựa như mới vừa bị xe đè nát, hơn nữa tài xế này đáng chết, vì nói đụng chết không đụng tàn phế, nhưng vẫn còn tiếp tục lặp lại nhiều chuyến xe kế tiếp, đem loại thống khổ này tuần hoàn phát sinh ra, không biết trải qua bao nhiêu lần, giống như vĩnh không ngừng nghỉ.
Cô cố gắng giãy giụa, lại bị bàn tay của anh vững vàng ôm, anh ghé vào bên tai của cô, thở gấp hạ xuống nói: "Đừng, đừng giãy giụa! Anh có chút mất khống chế, sợ nhất không khống chế được sẽ làm em bị thương."
Hách Tịnh lại không dám động, như cũ muốn mắng người: hừ hừ giết người trước còn cùng người bị hại cò kè mặc cả à? Ngoan ngoãn lấy cổ đi chổ khác, nếu không tôi sợ vết thương chém sẽ không đồng đều, sẽ giống như anh vậy!
Đan Nhĩ Tín, anh nhất định phải chết!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook