Anh Đến Từ Vực Sâu
Quyển 4 - Chương 104

Phía dưới Giang Hành quấn cái khăn lông lớn màu trắng, tóc đã được sấy sơ nửa khô nửa ẩm, đuôi tóc rũ đến mí mắt, hai mắt khẽ chớp một cái, lông mi vừa thẳng vừa rậm như cánh quạt rũ xuống.

Làn da trắng ôn nhuận như ngọc, có lẽ vì vừa tắm nước nóng nên môi y hơi đỏ hồng, dưới cằm vẫn còn đọng một giọt nước. Vì y ngửa đầu mà bọt nước rơi xuống, đường cong từ cằm dưới, cần cổ đến bả vai căng lên, khi y cúi người đóng ngăn tủ, một tay giơ ra sau, xương vai sau lưng và cơ bắp phồng lên.

Không phải cơ bắp cuồn cuộn như vận động viên thể hình mà gầy hơn, nhưng tuyệt đối cường tráng không thiếu lực.

Từ nhỏ Giang Hành được giáo dục lễ nghi nghiêm khắc, cho nên từ trên vai đến phía sau ngang lưng đều thẳng một độ cong.

Da thịt dọc theo xương sống lưng vừa như dương chi noãn ngọc lại vừa là ngôn ngữ hình thể tao nhã vô song, dù Lý Toản từng có hành động vô cùng thân mật với cơ thể này, nhưng lúc này trong mắt hắn, cơ thể này vẫn quyến rũ đến nỗi khiến người ta cảm thán.

“Xoay người lại tôi nhìn xem.” Lý Toản nheo mắt, giọng nói khàn đi, trong mắt là ngọn lửa mà ai cũng hiểu.

Giang Hành nghe vậy quay qua nhìn hắn, hào phóng xoay người cho hắn nhìn chính diện, thuận tiện giang hai tay, đến gần cho hắn nhìn càng rõ hơn.

“Hài lòng không?”

Lý Toản: “Chỉ nhìn mà không sờ thì sao mà biết được, nếu hàng không giống thì phải làm sao đây?”

Hắn khoanh tay dựa vào đầu giường, ánh mắt mờ mịt mà lại vô cùng nóng bỏng lướt qua từng tấc da thịt của đối phương, từ trên xuống dưới, từng múi từng múi, đủ tám múi bụng, rõ ràng đã được huấn luyện bởi người chuyên nghiệp, không giống như những cơ bụng được huấn luyện không đâu có kích thước lớn nhỏ khác nhau khó coi. Chúng đều đặn chỉnh tề, gợi cảm đến nỗi khiến người ta tê cả da đầu.

Trên cơ bụng thứ hai bên trái có một nốt ruồi nho nhỏ màu nâu đỏ, giống như chấm máu điểm trên ngọc trắng, khiến người ta nhìn mà miệng khô lưỡi đắng, lòng như lửa đốt, dòng máu đang chảy trong người xao động bất an, chúng chảy cuồn cuộn trong mạch màu, gào thét trong người, chỉ còn thiếu một đốm lửa nhỏ nữa thôi là có thể thiêu đốt tất cả.

Ánh mắt Lý Toản chứa đầy tình cảm, tình cảm nồng cháy biến thành ngọn lửa âm thầm thiêu đốt, mà ngọn lửa này đang dần dần trở nên mất kiên nhẫn, không còn muốn che giấu nữa. Kiềm chế và che giấu ngắn ngủi nhanh chóng bị ném ra sau đầu. Dường như hắn đã nghĩ thông suốt, đó vốn là quyền lợi của hắn, có thể quang minh chính đại bày tỏ dụ.c vọng của hắn giờ phút này, vì thế hắn không do dự, nhiệt tình mà hào phóng, lộ rõ khát vọng nóng bỏng của bản thân.

Giang Hành thấy rõ.

Trái tim vốn bình lặng như nước lập tức bị dao động, ngọn lửa hừng hực trong mắt Lý Toản như lan ra, thiêu đốt Giang Hành đồng thời nổi lên phản ứng. Y sải hai bước tới, cầm tay Lý Toản đặt lên bụng y, sau đó cúi người xuống, con ngươi màu xám nhìn chằm chằm đối phương: “Hay là em tự kiểm tra.”

Lòng bàn tay chạm vào cơ bụng rắn chắc và ấm áp, hắn hơi rụt tay lại theo phản xạ, sau đó năm ngón tay cong lại rồi từ từ xòe ra, dán sát vào bụng Giang Hành, giữa ngón trỏ và ngón giữa chính là nốt ruồi nhỏ màu nâu đỏ kia.

Lý Toản nuốt nước bọt một cái, hơi do dự một chút, cuối cùng kề sát lại gần, hơi thở nóng bỏng phả vào phần bụng trần trụi của Giang Hành, k.ích thích da gà nổi lên. Hắn vươn đầu lưỡi chạm vào nốt ruồi nhỏ trên bụng.

Có thể cảm nhận được cả người Giang Hành chấn động rõ ràng, khóe mắt hắn lướt thấy vị trí nhô lên dưới bụng của y, Lý Toản vừa định ngẩng đầu nhìn nét mặt của đối phương thì một bàn tay bỗng đặt lên đỉnh đầu, hơi đè ép giữ chặt đầu hắn trước bụng, giọng nói của Giang Hành vang lên: “Tiếp tục.”

Giọng nói vô cùng kiềm chế và áp lực, tỏ rõ dụ.c vọng không được thỏa mãn.

Lý Toản cười ra tiếng, lấy tư thế không quá thoải mái mà dùng đầu lưỡi trêu chọc phần bụng của y, một lúc lâu sau, hắn bị Giang Hành kéo lên, khóe môi bị ngón cái của y đè xuống, sức lực mạnh yếu không đồng nhất.

Giang Hành kiềm chế đến khó chịu, mà Lý Toản đang cười càn rỡ.

“Ngày mai em phải đi làm, kiềm chế một chút đi.” Giang Hành rất bất đắc dĩ: “Lý Toản, anh không thân sĩ như vậy đâu.”

“Tôi tin tưởng tự chủ của anh.”

“Yêu cầu một người đàn ông có tự chủ trước mặt người yêu thì quá hà khắc rồi.”

“Người yêu?”

Giang Hành nheo mắt, bàn tay hờ hững xoa đầu Lý Toản: “Em muốn phủ nhận?”

Lý Toản cười ra tiếng, nắm cánh tay y mượn lực ngồi dậy: “Thứ trong ngăn kéo cuối cùng là anh mua? Dâu tây hồng nhạt, áo mưa có hạt lồi… Chậc, rất cợt nhả đó nha anh bạn.”

Giang Hành nhướng  mày: “Không phải anh chọn.”

Tên hacker rác rưởi mà y thuê vừa nghe nói Giang Hành thành công theo đuổi được Lý Toản, vội vàng muốn nhận đơn đặt hàng chuẩn bị hôn lễ và tuần trăng mật cho họ. Cân nhắc câu “muốn đạt được mục đích phải trả cái giá tương xứng”, tên kia lập tức hào phóng gửi đến bôi trơn và áo mưa kiểu mới, nhưng Giang Hành luôn ném trong ngăn tủ cuối cùng.

Lý Toản ngửa đầu dựa vào đầu giường nhìn lên Giang Hành, y đứng cạnh giường đối diện với hắn, bóng đèn sáng nhạt, trong không khí có hơi nóng đang lặng lẽ lan tràn.

Từng đốm lửa tự sinh sôi trong góc phòng, truyền qua các vật có thể đốt cháy, cuối cùng ngọn lửa bùng phát.

Ánh mắt Lý Toản lộ ý cười, giọng nói như móc câu quấn lấy lòng người: “Ngày mai chuẩn bị kết án, không vội. Hai vụ án giết người bằng súng không thể tra được gì ngay lập tức đâu, tiếp theo tôi khá rảnh rỗi. Vậy nên, đi làm trễ một hai tiếng đồng hồ cũng không sao.”

Đây không phải là ám chỉ mà là nói thẳng ra, nếu như Giang Hành không hiểu thì đáng đời y FA cả đời.

Không biết là ai bắt đầu trước, chờ đến lúc phản ứng lại thì bọn họ đã ôm hôn nhau.

Lý Toản dựa lưng vào đầu giường, vai bị đè nặng, cổ áo ngủ bị kéo xuống dưới. Giang Hành quỳ một chân trên giường, bàn tay nắm chặt cằm Lý Toản, tay kia đè vai hắn, phần lưng cong lên, đầu cúi thấp, như dã thú săn mồi mà cướp lấy bờ môi người bên dưới.

Có thể thấy rõ, Giang Hành ôn hòa chỉ là vỏ bọc bên ngoài, biểu hiện vô hại, cử chỉ dịu dàng như quý ông, tất cả chỉ là túi da bình thường có thể giúp y hành động thuận lợi hơn, ít nhất chúng có thể giúp y dễ dàng lăn lộn trong mọi hoàn cảnh như cá gặp nước.

Nhưng dưới lớp da ấy, bản tính thật sự sâu trong linh hồn y chính là khống chế, là xâm lược, là thiên tính chiếm làm của riêng tuyệt đối!

Hiện tại hình trạng của hai người giống như một cuộc chiến rùm beng, trên chiến trường chỉ có hai vị tướng quân ngang tài ngang sức, dùng môi lưỡi quấn lấy nhau thăm dò tiểu binh, kịch liệt đến nỗi nghe thấy tiếng nước, mà hiện tại tiếng nước này lại giống như tiếng trống trận, cổ vũ ham muốn, thiêu đốt tình độc đang dâng trào trong người họ.

Một tay Lý Toản choàng sau lưng Giang Hành, tay kia đặt lên vai y, lướt lung tung theo bản năng s/ờ soạng lồ.ng ngực y. Đầu hắn ngửa ra sau, cần cổ rất mỏi, nửa quỳ trên giường, thắt lưng bị đè ra sau, tư thế rất không thoải mái bị Giang Hành áp chế nhưng lại không cam lòng yếu thế mà giằng co.

Ham muốn chinh phục cắm rễ trong gen của nam giới không chỉ giới hạn trong chiến tranh mà còn trong tì.nh dục. Khi cuộc chiến tì.nh dục bùng nổ giữa hai người đàn ông, ham muốn cướp đoạt và chinh phục sẽ lên đến đỉnh điểm, khiến họ hóa thành dã thú, ắt phải cầm được ngọn cờ chiến thắng trong cuộc chiến này!

“Ưm… Hừ!” Lý Toản đuổi theo đầu lưỡi Giang Hành, giống hệt một chiến sĩ dũng mãnh thiện chiến, nhưng vừa nghĩ tình hình đã tốt thì lại bị Giang Hành luôn biểu hiện ôn hòa phản kích.

Vị trí chênh lệch và khoảng cách sức mạnh làm hắn không tự giác mở rộng cửa, mặc kệ Giang Hành xâm lược. Miệng hắn bị cạy mở, lưỡi bị quấn lấy, áo ngủ xốc lên, bàn tay Giang Hành vuốt ve xung quanh châm lửa trên người hắn, khi thì dịu dàng xoa bên hông, khi thì kịch liệt vuốt ve lồ.ng ngực, như một bạo quân hay thay đổi thất thường.

Trong không khí, từng ngọn lửa hừng hực bốc cháy, lửa nóng rất có tính hoocmon công kích tràn ngập trong phòng, như giội thêm dầu hỏa vào đống lửa cổ vũ nó tấn công.

Tiếng thở dốc nặng nề và tiếng thở kiềm nén vang lên, hai cơ thể đụng chạm vào nhau, giường ngủ phải chịu đựng vận động kịch liệt của hai người đàn ông bên trên, nó khó khăn phát ra tiếng kẽo kẹt kháng nghị, nhưng không biết rằng tiếng động đó lại như cổ vũ thêm hai người đã sa vào tì.nh dục.

Lý Toản bị đè xuống giường, hai chân dài thẳng tắp quấn quanh vòng eo hữu lực của Giang Hành, bỗng hắn dùng sức trở mình, xoay người ngồi trên Giang Hành, không cho đối phương cơ hội phản ứng đã cúi người gặm cắn hầu kết của y, sau đó trượt xuống xương quai xanh và lồng ngực, lưu lại một loạt dấu hôn ướt át.

Hai tay Giang Hành nắm chặt hông Lý Toản, thả lỏng từ từ xâm lược, vừa hưởng thụ người yêu âu yếm hôn môi, vừa không nhanh không chậm tìm điểm mẫn cảm trên người đối phương.

Ngoại trừ bước cuối cùng thì họ đã từng làm hết những động tác thân mật khác, gồm cả “tuốt” cho nhau, cũng từng thử khẩu giao. Lúc đó Lý Toản là học trò giỏi, tuy kỹ thuật không tốt nhưng thắng ở thiên phú hơn người.

Giang Hành cười cười, y khống chế hoàn toàn cơ thể Lý Toản, so với hắn, y càng hiểu rõ những điểm mẫn cảm cực khoái trên người hắn.

Lúc Lý Toản hôn đến bụng, Giang Hành kéo áo ngủ của hắn lên đến nách, giọng nói khàn khàn: “Giơ tay lên.”

Hắn liếc mắt nhìn y, hơi ngồi thẳng người, hai tay giơ lên đỉnh đầu phối hợp Giang Hành cởi áo. Áo ngủ vừa rời khỏi cổ tay, trước mắt đột nhiên biến đổi nghiêng trời lệch đất thành hắn nằm dưới người Giang Hành.

Y nằm lên người hắn, nở nụ cười không hề che giấu bản tính thật sự, con ngươi gần như thành màu xám đậm, ánh mắt lóe lên vẻ thú tính hung tàn, đầy xâm chiếm, cực kỳ nguy hiểm, cuối cùng trái lại biến thành gợi cảm khó mà kháng cự.

“Đội trưởng Lý, đội trưởng Lý, em ngoan ngoãn, làm anh vui sướng đi, anh cho em hết tất cả.” Giang Hành không tự giác nhỏ giọng dỗ dành nhưng động tác lại không dịu dàng chút nào mà cấp tốc triển khai xâm lược.

Y cắn hầu kết Lý Toản, một tay liên tục xoa bên hông săn chắc của đối phương, mà bên hông đó chính là điểm mẫn cảm của hắn, bị xoa nắn vuốt ve sẽ khiến Lý Toản nhanh chóng mềm cả người. Ngoại trừ bên hông, lỗ tai cũng là điểm rất mẫn cảm của Lý Toản, vì thế Giang Hành từ bỏ hầu kết mà y yêu tha thiết, dời trận địa đến lỗ tai.

Không lâu sau, lỗ tai Lý Toản đã ướt nhẹp, dưới sự kí.ch thích từ phần hông mẫn cảm và khoái cảm luân phiên kéo đến, hắn cố ngậm chặt miệng kiềm nén không rên lên, hừ lạnh một tiếng mang theo giọng mũi nặng nề, tiếng thở gấp nặng nề như thuốc giục tình câu hồn nhất.

“Ưm.” Lý Toản ưỡn ngực, núm vú bị Giang Hành ngậm trong miệng, đầu lưỡi l.iếm láp, khiêu khích, rồi lại gặm cắn, mang đến đau đớn và khoái cảm mãnh liệt.

Lý Toản như chịu không nổi, hắn cố sức kéo lấy tóc Giang Hành, giữa chừng lại đổi ý thả lỏng sức lực mặc cho y gặm cắn núm vú như bú sữa.

“Ưm… A…” Hắn rên ra tiếng, đột nhiên ngửa đầu ra sau, mái tóc đã thấm ướt mồ hôi, trên mặt cũng chảy ít mồ hôi. Cằm dưới, từ cổ đến vai căng ra vì kí.ch thích, thoạt nhìn như con thiên nga sắp chết mê hoặc lòng người.

Giang Hành xé mở gel bôi trơn đổ ra đầy lòng bàn tay, thở hổn hển nhìn Lý Toản hỏi: “Được không?”

“Ha ha…” Hắn nắm tóc Giang Hành, hung ác nói: “Tên đã lên dây mà anh còn không dứt khoát, hỏi tôi làm gì?! Lầm bà lầm bầm, đến lượt tôi!”

Thực tế thì hắn không quá để ý vấn đề vị trí trên dưới, vừa nãy mãnh liệt tấn công đều là do bản năng.

Giang Hành cười ra tiếng, hoàn toàn rũ bỏ lớp ngụy trang nhã nhặn cuối cùng, không chút do dự đẩy hai đùi Lý Toản ra, ngón tay thăm dò vào “hang động” chặt hẹp, dựa vào gel bôi trơn và Lý Toản phối hợp thả lỏng, rất nhanh đã vào được hai ngón tay, vừa làm công tác mở rộng đồng thời không quên hôn hít trấn an hắn.

Lý Toản cau mày, cảm giác bị xâm nhập bên dưới không dễ chịu, cảm giác dị vật khuấy động trong cơ thể quá rõ ràng, hơi khó chịu nhưng vẫn nhịn được. Con ngươi hắn run rẩy, mở mắt ra nhìn Giang Hành bên trên, gương mặt thâm thúy của hắn đầy ẩn nhẫn và kiềm nén d.ục vọng, ánh mắt nóng bỏng không hề che giấu độc chiếm, mồ hôi trên mái tóc đen thấm ướt chảy xuống trán, vô cùng gợi cảm.

Lý Toản ngẩng đầu, hôn lên khóe miệng y, lên tiếng giục: “Nhanh lên một chút… Ưm, vào đi!”

Giang Hành sợ hắn bị thương, y dùng hết sức bình sinh mà khắc chế bản thân, thế nhưng câu nói này của hắn khiến động tác của y khựng lại, sau đó Giang Hành rút áo mưa ra cắn vỏ, một tay đỡ đùi Lý Toản, đồng thời nhích người chặn chân còn lại của hắn, ngăn cản hắn phản kháng, đây là hành vi phòng thủ theo bản năng.

Giang Hành cúi người, thái độ không cho phép người ta cãi lại: “Lý Toản, nhìn anh, nhìn anh đi.”

Lông mi Lý Toản khẽ run, hắn nhìn lên Giang Hành, thấy y nở nụ cười, nghe được tiếng của y: “Nhớ kỹ là anh. Lý Toản, là anh đang làm em. Giang Hành là người đàn ông của em, người đàn ông đầu tiên của em!”

Lý Toản: “Anh lẩm bẩm… A!” Không giống ngón tay, một thứ cực nóng lại thô to bất ngờ xông vào “hang động” chật hẹp, cảm giác cơ thể bị tầng tầng mở rộng quá mức quỷ dị, hắn hét lên một tiếng ngắn ngủi rồi lập tức cắn chặt môi, kiên quyết không phát ra tiếng rên mềm yếu, đồng thời vô thức vùng vẫy, lại bị Giang Hành đè ép càng thêm triệt để.

Đàn ông càng hiểu rõ cách thức đàn ông đạt được khoái cảm và vị trí những điểm mẫn cảm trên người, mà người đàn ông có thói quen đi săn càng hiểu rõ đạo lý thừa thắng xông lên.

“Đệt! Mẹ anh… Nhanh biến đi đầu thai đi… Ưm… A…”

Tiếng tức giận mắng chửi nhanh chóng bị va chạm kịch liệt xông tới biến thành tiếng thở dốc, Lý Toản ngửa mặt nằm trên giường, ngực ưỡn lên, hạ thân bị đè chặt dưới háng đối phương, một chân bị ép không thể cử động, chân còn lại bị Giang Hành giơ lên, gác cao trên vai y.

Giang Hành cằm bắp chân Lý Toản, nhắm mắt lại hôn lên bắp chân hắn một cái, sau đó lại cắn xuống, nhưng dưới sự chinh phạt mạnh mẽ kia thì chút đau đớn này nhỏ đến nỗi không đáng để nhắc tới. Vòng eo của y thon gầy mà lại mạnh mẽ, mỗi lần đâm vào đều dùng hết sức đánh vào chỗ sâu nhất, sau đó rút ra, dương v*t bị phần thịt mềm bao bọc và níu kéo, lần nữa lặp lại động tác đâm rút, tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía, khiến hành động của hai người càng thêm ý nghĩa. So với khoái cảm thì thỏa mãn tột đỉnh này là vì chinh phục được người đàn ông mạnh mẽ, điên cuồng không kém bản thân!

Lý Toản dùng mu bàn tay che mắt, cắn chặt môi đến rách da, thế nhưng giữa răng môi thường tràn ra tiếng.rê.n rỉ không kiềm nén được, hơi thở càng lúc càng nặng nề, toàn bộ thân tâm đều tập trung vào bộ phận nối liền thân dưới, trong đầu không tự giác tưởng tượng hình ảnh bộ phận tư mật trên người mở rộng ra, bị thứ kia đâm vào rồi lại rút ra.

Tiếng nước dính nhớp, dịch bôi trơn bị đánh thành bọt bị đưa đẩy tới cửa “hang động” phát ra tiếng, ván giường không chịu nổi sức nặng vang lên ken két, cộng thêm tiếng thở dốc đầy khoái cảm trong không gian khép kín.

Lý Toản mở mắt ra, trông thấy bóng đèn lắc lư sau lưng Giang Hành, y đang đưa lưng về phía ánh sáng đắm chìm trong tìn.h dục, mái tóc thấm ướt rũ xuống trán, gương mặt trông như trẻ ra, mồ hôi từ trên mặt chảy xuống, tụ họp với nhau ở cằm thành giọt mồ hôi lớn rồi rơi xuống. Bờ vai rộng căng ra tạo thành đường cong mượt mà, cánh tay mạnh mẽ như sắt thép rèn thành nắm lấy cổ chân Lý Toản khiến hắn không thể cử động.

Giang Hành đang nhắm mắt, lông mày hơi cau lại, toàn tâm đắm chìm trong cuộc làm tình đầy kích thích này, ngũ quan càng thâm thúy, hoocmon bùng nổ, quả thật gợi cảm không gì sánh được.

“Ưm… A…”

Lý Toản cảm nhận được rõ ràng tốc độ của Giang Hành càng lúc càng nhanh, sức lực càng lúc càng lớn, không ngừng đẩy hắn lên trên, đỉnh đầu suýt đụng vào đầu giường, khiến hắn có ảo giác sẽ bị đẩy ra.

Nhưng bàn tay đang ôm eo hắn lại vô cùng khỏe!

***

Lý Toản nằm quỳ trên giường, phía sau là Giang Hành đang đỡ thắt lưng hắn va chạm kịch liệt, hai người thay đổi rất nhiều tư thế, hiện tại là tư thế truyền thống nhưng vào sâu nhất, tư thế này giúp Giang Hành có góc độ mới quan sát kỹ Lý Toản bên dưới.

Mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi, cổ gục xuống, vai rộng eo thon, lưng săn chắc, xương bả vai nhô lên, rõ ràng là cơ thể người trưởng thành nhưng lại ngây ngô như thiếu niên, hai tay siết chặt ga giường, chôn mặt trong chăn, sống chết không chịu lên tiếng, chỉ khi bị làm quá ác liệt mới hừ rên hai tiếng.

Tiếng rên khàn khàn kiềm nén, như đang cầu xin tha thứ.

“Mẹ anh… Vội đi đầu thai hả? Ưm… Chậm… chậm một chút! Đệt mợ! Anh… chậm một chút!”

“Chậm không được, đội trưởng Lý quá quyến rũ.” Giang Hành kề sát vào tai hắn cười nói: “Tự chủ của anh hoàn toàn sụp đổ vì đội trưởng Lý, hận không thể chết trên người em.”

Lý Toản tức giận: “Vậy… anh nhanh đi chết đi!”

“Tuân lệnh!”

Nhịp độ của cuộc chính phạt tiến công càng thêm dữ dội, khiến Lý Toản đang vùi trong chăn không chịu nổi mà nức nở, mà lần này, tiếng động khiến người ta đỏ mặt tim đập kéo dài rất lâu không ngừng.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cặp tình nhân đang độ tuổi tràn trề sinh lực, không thể kết thúc nhanh như vậy.

Quấn quít, va chạm, đến chết không ngừng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương