Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh
-
Chương 80
Xu Mạn và nhiếp ảnh gia Tiểu Lý chơi đùa máy ảnh cách đó không xa, cô phát hiện thế giới này rất nhiều thứ thú vị, con người rất thông minh, có thể dùng máy ảnh lưu giữ những khoảnh khắc đẹp.
Tiểu Lý là nhiếp ảnh gia của “Beauty”, lần trước anh ta đã quay lại cảnh bọn họ cầu hôn, anh ta rất thành thạo kỹ thuật quay phim, biết rõ cấu trúc khung cảnh. Xu Mạn không hiểu gì cả, vẫn luôn vây quanh anh ta hỏi không ngừng, Tiểu Lý thấy cô nghiêm túc nên kiên nhẫn trả lời, còn dạy cô cách chụp ảnh đẹp.
Nhưng thời gian có hạn, cô chỉ nắm giữ được một chút kỹ thuật, mấy người Mary vội vàng quay về thành phố.
Sau khi khách rời đi, Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn quay về nhà, Thẩm Thanh Yến cầm một hộp nhỏ đưa cho Xu Mạn. Xu Mạn không biết gì, vui vẻ mở hộp ra: “Anh Thẩm, anh lại tặng quà gì cho em vậy?”
Thẩm Thanh Yến thấy cô cười vui vẻ, quả thực không biết nên nói gì: “Em mở ra trước đi.”
Xu Mạn mở hộp ra: “Hả? Đây không phải là đan dược thất bại sao?”
“Đúng vậy, vì sao đan dược của em lại rơi vào tay Vân Tụ?” Thẩm Thanh Yến hỏi.
Xu Mạn cảm thấy da đầu tê dại, nhưng cô lóe lên một suy nghĩ, định đổ hết trách nhiệm cho Vân Tụ, dù sao anh ta là người đưa ra ý này.
Cô ra vẻ kinh ngạc: “Anh Thẩm lấy được từ chỗ Vân Tụ sao? Nhưng em đã ném đan dược thất bại đi rồi, sao lại rơi vào tay anh ta chứ?”
Cô ngây thơ nói, ánh mắt lại hơi né tránh.
Thẩm Thanh Yến đã đoán ra được, nếu Vân Tụ không biết nguồn gốc của đan dược thì sao có thể bán cho những người trong giới chứ, còn nâng giá cao như thế.
“Ừ, Vân Tụ rất gian xảo, sau này em đừng để ý đến anh ta. Hơn nữa anh sẽ giúp em xử lý đan dược này! Tránh cho loại người Vân Tụ ‘nhặt’ được lợi.” Thẩm Thanh Yến gật đầu nói.
Xu Mạn nghe xong thì vội vàng đưa đan dược thất bại cho Thẩm Thanh Yến, dù sao cô đã kiếm đủ tiền rồi, hơn nữa có Thẩm Thanh Yến ở đây, hiện tại nông trại cũng có thể kinh doanh kiếm tiền. Đối với cô mà nói, tiền chỉ là một con số, cô không cần dùng nhiều tiền như thế.
Nhưng Thẩm Thanh Yến luôn tặng quà cho cô, lần này cô định dùng số tiền này mua quà cho Thẩm Thanh Yến.
Thẩm Thanh Yến cất kỹ đan dược thất bại của Xu Mạn: “Sau này nếu em nhàm chán, có thể nói với anh, anh đưa em ra ngoài chơi. Em không cần luyện đan nữa, cả ngày ở trước lò luyện đan giống như mèo mướp nhỏ, không xinh đẹp.”
Xu Mạn gật đầu, cô chỉ cảm thấy mới mẻ, mấy ngày nay cô không quá thích luyện đan. Nhắc đến chuyện đi ra ngoài, Xu Mạn lên tinh thần, lấy tạp chí du lịch ra bàn bạc với Thẩm Thanh Yến.
Thế giới này có thể di chuyển bằng máy bay, có thể so sánh với phép di chuyển, chỉ cần nhiên liệu, không cần hao tốn linh lực.
Hai người quyết định lộ trình xong thì đi du lịch nước ngoài.
Gần đây Vân Tụ mua bán đan dược nên kiếm được rất nhiều tiền, còn định lợi dụng Xu Mạn lấy thêm hàng. Anh ta gọi cho Xu Mạn hơi có chút đắc ý nói: “Người đẹp Mạn Mạn, còn thuốc làm đẹp không? Tôi cần một trăm viên.”
Thẩm Thanh Yến mặc đồ ngủ rộng rãi dựa vào giường khách sạn, sâu xa trả lời: “Gần đây cậu lừa gạt đến nghiện rồi sao?”
ên kia im lặng vài giây, mới truyền đến giọng của Vân Tụ: “… Thì ra là thầy Thẩm, chào buổi tối thầy Thẩm, đã trễ thế này anh còn không ngủ, không tốt cho sức khỏe…”
Thẩm Thanh Yến: “Sau này có chuyện gì thì liên lạc với phòng làm việc của tôi, đừng gọi vào số điện thoại này nữa.”
“Này! Tôi nói này thầy Thẩm, anh có cần quá đáng như thế không? Nhưng Xu Mạn…” Vân Tụ phản bác nói.
Xu Mạn là vợ chưa cưới của tôi, cậu quấy rầy cô ấy, lừa gạt lấy đồ của cô ấy đi, nâng giá cao bán ra ngoài, cậu nói cậu có quá đáng không?” Thẩm Thanh Yến lạnh giọng hỏi.
Vân Tụ đuối lý, đành phải giải thích: “Thì ra thầy Thẩm tức giận chuyện này sao, tôi lừa cô ấy lúc nào, tôi mua từ cô ấy, giá cả cũng đã bàn bạc xong, sao lại nói tôi lừa gạt…”
“Vậy hiện tại chúng tôi không muốn hợp tác với cậu nữa, đừng gọi điện thoại quấy rầy chúng tôi.” Thẩm Thanh Yến cắt ngang nói.
“Tôi nói này thầy Thẩm, có chuyện gì thì từ từ nói. Chúng ta là bạn bè nhiều năm, hay là… Alo alo alo! Thẩm Thanh Yến!” Vân Tụ cầm điện thoại alo nửa ngày, sau đó anh ta gọi lại nhưng không được.
Thẩm Thanh Yến chặt đứt con đường tài lộc của anh ta.
Vân Tụ thổi phồng công dụng của thuốc này, cũng có không ít minh tinh nếm được quả ngọt, muốn mua thêm thì lại ngừng sản xuất.
Dù sao công dụng của thuốc này rất rõ ràng, nhiều minh tinh thích đẹp muốn mua thêm, giá cả được nâng lên cao, lúc này Thẩm Thanh Yến mới thông qua Cao Khang Hạo bán một ít ra ngoài.
Ông chủ Thẩm lại kiếm tiền đầy túi.
Xu Mạn và Thẩm Thanh Yến đi du lịch vòng quanh trái đất, khi hai người quay về nông trại thì đã đến lễ Giáng Sinh. Thẩm Thanh Yến kể cho cô nghe câu chuyện ông già Noel, vào đêm Bình An, Xu Mạn không chờ nổi lấy ra quà tặng đã được chuẩn bị kỹ đến trước mặt Thẩm Thanh Yến: “Anh Thẩm, Giáng Sinh vui vẻ!”
Tiểu Lý là nhiếp ảnh gia của “Beauty”, lần trước anh ta đã quay lại cảnh bọn họ cầu hôn, anh ta rất thành thạo kỹ thuật quay phim, biết rõ cấu trúc khung cảnh. Xu Mạn không hiểu gì cả, vẫn luôn vây quanh anh ta hỏi không ngừng, Tiểu Lý thấy cô nghiêm túc nên kiên nhẫn trả lời, còn dạy cô cách chụp ảnh đẹp.
Nhưng thời gian có hạn, cô chỉ nắm giữ được một chút kỹ thuật, mấy người Mary vội vàng quay về thành phố.
Sau khi khách rời đi, Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn quay về nhà, Thẩm Thanh Yến cầm một hộp nhỏ đưa cho Xu Mạn. Xu Mạn không biết gì, vui vẻ mở hộp ra: “Anh Thẩm, anh lại tặng quà gì cho em vậy?”
Thẩm Thanh Yến thấy cô cười vui vẻ, quả thực không biết nên nói gì: “Em mở ra trước đi.”
Xu Mạn mở hộp ra: “Hả? Đây không phải là đan dược thất bại sao?”
“Đúng vậy, vì sao đan dược của em lại rơi vào tay Vân Tụ?” Thẩm Thanh Yến hỏi.
Xu Mạn cảm thấy da đầu tê dại, nhưng cô lóe lên một suy nghĩ, định đổ hết trách nhiệm cho Vân Tụ, dù sao anh ta là người đưa ra ý này.
Cô ra vẻ kinh ngạc: “Anh Thẩm lấy được từ chỗ Vân Tụ sao? Nhưng em đã ném đan dược thất bại đi rồi, sao lại rơi vào tay anh ta chứ?”
Cô ngây thơ nói, ánh mắt lại hơi né tránh.
Thẩm Thanh Yến đã đoán ra được, nếu Vân Tụ không biết nguồn gốc của đan dược thì sao có thể bán cho những người trong giới chứ, còn nâng giá cao như thế.
“Ừ, Vân Tụ rất gian xảo, sau này em đừng để ý đến anh ta. Hơn nữa anh sẽ giúp em xử lý đan dược này! Tránh cho loại người Vân Tụ ‘nhặt’ được lợi.” Thẩm Thanh Yến gật đầu nói.
Xu Mạn nghe xong thì vội vàng đưa đan dược thất bại cho Thẩm Thanh Yến, dù sao cô đã kiếm đủ tiền rồi, hơn nữa có Thẩm Thanh Yến ở đây, hiện tại nông trại cũng có thể kinh doanh kiếm tiền. Đối với cô mà nói, tiền chỉ là một con số, cô không cần dùng nhiều tiền như thế.
Nhưng Thẩm Thanh Yến luôn tặng quà cho cô, lần này cô định dùng số tiền này mua quà cho Thẩm Thanh Yến.
Thẩm Thanh Yến cất kỹ đan dược thất bại của Xu Mạn: “Sau này nếu em nhàm chán, có thể nói với anh, anh đưa em ra ngoài chơi. Em không cần luyện đan nữa, cả ngày ở trước lò luyện đan giống như mèo mướp nhỏ, không xinh đẹp.”
Xu Mạn gật đầu, cô chỉ cảm thấy mới mẻ, mấy ngày nay cô không quá thích luyện đan. Nhắc đến chuyện đi ra ngoài, Xu Mạn lên tinh thần, lấy tạp chí du lịch ra bàn bạc với Thẩm Thanh Yến.
Thế giới này có thể di chuyển bằng máy bay, có thể so sánh với phép di chuyển, chỉ cần nhiên liệu, không cần hao tốn linh lực.
Hai người quyết định lộ trình xong thì đi du lịch nước ngoài.
Gần đây Vân Tụ mua bán đan dược nên kiếm được rất nhiều tiền, còn định lợi dụng Xu Mạn lấy thêm hàng. Anh ta gọi cho Xu Mạn hơi có chút đắc ý nói: “Người đẹp Mạn Mạn, còn thuốc làm đẹp không? Tôi cần một trăm viên.”
Thẩm Thanh Yến mặc đồ ngủ rộng rãi dựa vào giường khách sạn, sâu xa trả lời: “Gần đây cậu lừa gạt đến nghiện rồi sao?”
ên kia im lặng vài giây, mới truyền đến giọng của Vân Tụ: “… Thì ra là thầy Thẩm, chào buổi tối thầy Thẩm, đã trễ thế này anh còn không ngủ, không tốt cho sức khỏe…”
Thẩm Thanh Yến: “Sau này có chuyện gì thì liên lạc với phòng làm việc của tôi, đừng gọi vào số điện thoại này nữa.”
“Này! Tôi nói này thầy Thẩm, anh có cần quá đáng như thế không? Nhưng Xu Mạn…” Vân Tụ phản bác nói.
Xu Mạn là vợ chưa cưới của tôi, cậu quấy rầy cô ấy, lừa gạt lấy đồ của cô ấy đi, nâng giá cao bán ra ngoài, cậu nói cậu có quá đáng không?” Thẩm Thanh Yến lạnh giọng hỏi.
Vân Tụ đuối lý, đành phải giải thích: “Thì ra thầy Thẩm tức giận chuyện này sao, tôi lừa cô ấy lúc nào, tôi mua từ cô ấy, giá cả cũng đã bàn bạc xong, sao lại nói tôi lừa gạt…”
“Vậy hiện tại chúng tôi không muốn hợp tác với cậu nữa, đừng gọi điện thoại quấy rầy chúng tôi.” Thẩm Thanh Yến cắt ngang nói.
“Tôi nói này thầy Thẩm, có chuyện gì thì từ từ nói. Chúng ta là bạn bè nhiều năm, hay là… Alo alo alo! Thẩm Thanh Yến!” Vân Tụ cầm điện thoại alo nửa ngày, sau đó anh ta gọi lại nhưng không được.
Thẩm Thanh Yến chặt đứt con đường tài lộc của anh ta.
Vân Tụ thổi phồng công dụng của thuốc này, cũng có không ít minh tinh nếm được quả ngọt, muốn mua thêm thì lại ngừng sản xuất.
Dù sao công dụng của thuốc này rất rõ ràng, nhiều minh tinh thích đẹp muốn mua thêm, giá cả được nâng lên cao, lúc này Thẩm Thanh Yến mới thông qua Cao Khang Hạo bán một ít ra ngoài.
Ông chủ Thẩm lại kiếm tiền đầy túi.
Xu Mạn và Thẩm Thanh Yến đi du lịch vòng quanh trái đất, khi hai người quay về nông trại thì đã đến lễ Giáng Sinh. Thẩm Thanh Yến kể cho cô nghe câu chuyện ông già Noel, vào đêm Bình An, Xu Mạn không chờ nổi lấy ra quà tặng đã được chuẩn bị kỹ đến trước mặt Thẩm Thanh Yến: “Anh Thẩm, Giáng Sinh vui vẻ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook