Anh Chỉ Muốn Ngược Em
-
Chương 13: Bạo lực
Thiến Hi lườm hắn một cái, muốn liếm? Được! Cô liền khiến hắn cả đời không ngóc đầu lên được.
Thiến Hi nghiến rắng há mồm thật rộng, cắn xuống một cái thật mạnh.
"Tít! Tít! Tít!" Điện thoại của Hoắc Dạ Thiên liền reo lên đúng lúc, hắn vội bật dậy liền cản giác đau đớn thấu tim ở dưới đùi. Hắn đen mặt nhìn xuống đùi mình liền thấy cô đang nghiến chặt vùng thịt ở đùi mình.
Trong lòng nổi lên một cỗ tức giận cực điểm, nếu không phải do cú điện thoại gọi tới có phải thằng em hắn sẽ...
Hoắc Dạ Thiên nhấn nút nhận điện thoại tay mò xuống bóp chặt cằm của cô.
"Ô...ô..." Cô đau đớn kêu lên.
"A lô" Giọng của Hoắc Dạ Thiên âm trầm, bàn tay thêm vài phần sức lực dễ dàng nhấc cô đứng dậy.
"Tiểu Húc tỉnh rồi" Người gọi tới là Triệu Duệ.
"Thì sao?" Hoắc Dạ Thiên tỏ vẻ lạnh nhạt hỏi lại.
"Tôi đã xem camera ở phòng cô ấy, cô gái kia thực sự là đã cứu tiểu Húc" Triệu Duệ đối với sống chết của người khác cũng không muốn quan tâm, nhưng hắn tuyệt đối không thể lấy oán báo ơn. Nhưng hắn chỉ sợ bây giờ gọi thì đã quá muộn, cô gái kia rất có thể đã chết.
Là hắn sáng nay mới nhớ tới trong phòng Lan Húc có gắn camera nên mới bật lên xem, lúc Thiến Hi bước vào phòng camera liền mất tín hiệu khoảng 1 phút nhưng sau đó liền có lại. Toàn bộ đầu đuôi câu chuyện hắn đều có thể nhận ra.
"Vậy à? " Hoắc Dạ Thiên cúp máy, thật ra ngay từ đầu hắn đã biết rồi.
"Em giỏi lắm, dám cắn tôi?" Đôi mắt Hoắc Dạ Thiên đỏ lừ.
Thiến Hi cũng không sợ đấu ánh mắt với hắn, là hắn làm sai...hắn hiểu lầm cô. Sau đó còn cướp đi tấm thân trong trắng của cô, bây giờ hắn có quyền gì chửi mắng cô chứ?
"Phụt!" Thiến Hi nhổ một bãi nước bọt lên mặt hắn.
Hoắc Dạ Thiên thả lỏng tay đang bóp cằm cô, gật gật đầu mang theo phẫn nộ ngút trời.
"Được! Được! Giỏi lắm" Hắn đột nhiên nhào tới đẩy cô ngã lên bàn ăn, tất cả đồ trên bàn đều bị hắn hất hết xuống dưới đất.
"Hôm nay tôi phải chơi chết cô!" Hắn xé tan quần lót của cô, bàn tay bóp chặt cổ cô.
"Anh lại muốn cưỡng bức tôi sao?" Thiến Hi trừng mắt nhìn hắn, giọng nói mang vẻ bất lực.
"Cưỡng bức? Được tôi chơi đã là phúc của cô rồi" Cái dương v*t ngạo nghễ của hắn đâm mạnh vào bên trong không có màn dạo đầu, hoa huy*t không chút nước khô khốc run lên.
"Aaaa" Thiến Hi nhắm chặt hai mắt đau đớn, hôm trước hắn đã xâm phạm khiến cô bị thương vậy mà hôm nay hắn còn rất bạo lực.
"Nghe nói hoa huy*t của phụ nữ khi bị bóp chặt cổ sẽ siết lại, tôi muốn thử cảm giác đó" Hắn như ma quỷ nói lời độc ác, tay xiết chặt cổ của cô gấp bội.
"Ô..." Thiến Hi giãy giụa đánh mạnh vào mặt hắn nhưng càng khiến hắn thích thú cười lớn.
Hoắc Dạ Thiên sung sướng vì vị bên dưới cô mút chặt, không ngừng cử động mông của mình ra vào trong cô.
"Ô..." Thiến Hi hai mắt trắng xóa, thiếu không khí nghiêm trọng, lúc cô gần ngất đi hắn mới chịu thả tay ra, nhưng bên dưới vẫn tiếp tục đâm mạnh vào.
Thiến Hi nằm yên bất động trên bàn như búp bê để hắn phát tiết, bây giờ toàn bộ tinh thần của cô đã bị sụp đổ rồi. Vì sao?... Vì sao lại trở nên như vậy?
Thiến Hi nghiến rắng há mồm thật rộng, cắn xuống một cái thật mạnh.
"Tít! Tít! Tít!" Điện thoại của Hoắc Dạ Thiên liền reo lên đúng lúc, hắn vội bật dậy liền cản giác đau đớn thấu tim ở dưới đùi. Hắn đen mặt nhìn xuống đùi mình liền thấy cô đang nghiến chặt vùng thịt ở đùi mình.
Trong lòng nổi lên một cỗ tức giận cực điểm, nếu không phải do cú điện thoại gọi tới có phải thằng em hắn sẽ...
Hoắc Dạ Thiên nhấn nút nhận điện thoại tay mò xuống bóp chặt cằm của cô.
"Ô...ô..." Cô đau đớn kêu lên.
"A lô" Giọng của Hoắc Dạ Thiên âm trầm, bàn tay thêm vài phần sức lực dễ dàng nhấc cô đứng dậy.
"Tiểu Húc tỉnh rồi" Người gọi tới là Triệu Duệ.
"Thì sao?" Hoắc Dạ Thiên tỏ vẻ lạnh nhạt hỏi lại.
"Tôi đã xem camera ở phòng cô ấy, cô gái kia thực sự là đã cứu tiểu Húc" Triệu Duệ đối với sống chết của người khác cũng không muốn quan tâm, nhưng hắn tuyệt đối không thể lấy oán báo ơn. Nhưng hắn chỉ sợ bây giờ gọi thì đã quá muộn, cô gái kia rất có thể đã chết.
Là hắn sáng nay mới nhớ tới trong phòng Lan Húc có gắn camera nên mới bật lên xem, lúc Thiến Hi bước vào phòng camera liền mất tín hiệu khoảng 1 phút nhưng sau đó liền có lại. Toàn bộ đầu đuôi câu chuyện hắn đều có thể nhận ra.
"Vậy à? " Hoắc Dạ Thiên cúp máy, thật ra ngay từ đầu hắn đã biết rồi.
"Em giỏi lắm, dám cắn tôi?" Đôi mắt Hoắc Dạ Thiên đỏ lừ.
Thiến Hi cũng không sợ đấu ánh mắt với hắn, là hắn làm sai...hắn hiểu lầm cô. Sau đó còn cướp đi tấm thân trong trắng của cô, bây giờ hắn có quyền gì chửi mắng cô chứ?
"Phụt!" Thiến Hi nhổ một bãi nước bọt lên mặt hắn.
Hoắc Dạ Thiên thả lỏng tay đang bóp cằm cô, gật gật đầu mang theo phẫn nộ ngút trời.
"Được! Được! Giỏi lắm" Hắn đột nhiên nhào tới đẩy cô ngã lên bàn ăn, tất cả đồ trên bàn đều bị hắn hất hết xuống dưới đất.
"Hôm nay tôi phải chơi chết cô!" Hắn xé tan quần lót của cô, bàn tay bóp chặt cổ cô.
"Anh lại muốn cưỡng bức tôi sao?" Thiến Hi trừng mắt nhìn hắn, giọng nói mang vẻ bất lực.
"Cưỡng bức? Được tôi chơi đã là phúc của cô rồi" Cái dương v*t ngạo nghễ của hắn đâm mạnh vào bên trong không có màn dạo đầu, hoa huy*t không chút nước khô khốc run lên.
"Aaaa" Thiến Hi nhắm chặt hai mắt đau đớn, hôm trước hắn đã xâm phạm khiến cô bị thương vậy mà hôm nay hắn còn rất bạo lực.
"Nghe nói hoa huy*t của phụ nữ khi bị bóp chặt cổ sẽ siết lại, tôi muốn thử cảm giác đó" Hắn như ma quỷ nói lời độc ác, tay xiết chặt cổ của cô gấp bội.
"Ô..." Thiến Hi giãy giụa đánh mạnh vào mặt hắn nhưng càng khiến hắn thích thú cười lớn.
Hoắc Dạ Thiên sung sướng vì vị bên dưới cô mút chặt, không ngừng cử động mông của mình ra vào trong cô.
"Ô..." Thiến Hi hai mắt trắng xóa, thiếu không khí nghiêm trọng, lúc cô gần ngất đi hắn mới chịu thả tay ra, nhưng bên dưới vẫn tiếp tục đâm mạnh vào.
Thiến Hi nằm yên bất động trên bàn như búp bê để hắn phát tiết, bây giờ toàn bộ tinh thần của cô đã bị sụp đổ rồi. Vì sao?... Vì sao lại trở nên như vậy?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook