Anh Bạn, Cậu Nghe Nói Về Khổ Qua Chưa
-
Chương 1-1: Tiết tử
Edit: Tịnh
Mùa hè.
Không, chính xác hơn mà nói là đầu hè.
Còn chưa nóng lắm, chỉ mới mặc đồ ngắn mà thôi, nhưng sẽ không nóng đến mức ra mồ hôi. Hơn nữa có gió nhẹ, tiếng gió nhẹ phất qua giữa những tán cây. Đối với Lục Khoảnh mà nói, trong thời tiết này mà ngồi đối diện với cửa sổ, một tay xoay bút viết một tay chống đầu, không chút để ý nghe giáo viên giảng bài có lẽ là chuyện vô cùng dễ chịu.
Nếu mỗi một học sinh cấp ba đều có thể trôi qua nhẹ nhàng như Lục Khoảnh vậy, có lẽ cũng sẽ không có nhiều người vì kỳ thi Đại học mà tự sát rồi. Thành tích của Lục Khoảnh nghiêm khắc mà nói thì chỉ có thể coi là trung bình, nhưng mà miễn cưỡng cũng có thể qua được. Với hắn mà nói, như thế là đủ rồi.
Cho nên mỗi ngày sau giờ học, hắn đều chạy cực nhanh đến sân thể thao để chơi bóng rổ. Tuy rằng phơi nắng có chút đen, nhưng Lục Khoảnh cũng không để ý chút nào.
Lục Khoảnh là người tay dài chân dài nhất trong đám bạn cùng tuổi.
Cho dù thành tích không tốt lắm, là “Người khổng lồ” trong đội bóng rổ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Lục Khoảnh trở thành nam thần của trường. Bạn nói gì? Điểm đó cũng không đủ trở thành nam thần á? Vậy thì bạn thật sự quá out rồi.
Lục Khoảnh thế nhưng là “Khổ qua nam thần” đấy nhé.
Vì sao lại gọi hắn như vậy ấy hả? Bởi vì Lục Khoảnh rất thích ăn khổ qua.
Đây chính là thời kỳ cao lên, đặc biệt là với nam sinh, sức ăn vô cùng lớn. Nhưng mà Lục Khoảnh mỗi lần đi nhà ăn chỉ luôn gọi bốn chén cơm, hai phần đồ ăn, một phần khổ qua thịt bò, một phần khổ qua xào trứng. Thói quen này của hắn không chỉ bị một bà dì làm trong căn tin nhớ kỹ, mà lại làm cho hắn nổi tiếng khắp toàn trường.
“Bà biết không? Trường chúng ta có người rất thích ăn khổ qua đó.”
“Chuyện này thì có gì đâu? Bà đây còn thích ăn trứng đây này.”
“Thế nhưng người ta đẹp trai khủng khiếp!”
“Hả?!”
“Người khổng lồ, trong đội bóng rổ của trường đó!”
“Tui biết cậu ta nè! Quả thật rất đẹp trai …… lại rất thích ăn khổ qua…… Khổ qua nam thần!”
“Đúng đúng, Khổ qua nam thần rất thích hợp với cậu ấy.”
Mọi việc cứ như thế lén lưu truyền từ trong đoạn nói chuyện của nữ sinh, càng ngày càng nhiều người biết “Người khổng lồ” của đội bóng rổ thích ăn khổ qua, vì thế Lục Khoảnh trở thành nam thần nổi tiếng trong trường.
Không sai, Khổ qua nam thần.
Mùa hè.
Không, chính xác hơn mà nói là đầu hè.
Còn chưa nóng lắm, chỉ mới mặc đồ ngắn mà thôi, nhưng sẽ không nóng đến mức ra mồ hôi. Hơn nữa có gió nhẹ, tiếng gió nhẹ phất qua giữa những tán cây. Đối với Lục Khoảnh mà nói, trong thời tiết này mà ngồi đối diện với cửa sổ, một tay xoay bút viết một tay chống đầu, không chút để ý nghe giáo viên giảng bài có lẽ là chuyện vô cùng dễ chịu.
Nếu mỗi một học sinh cấp ba đều có thể trôi qua nhẹ nhàng như Lục Khoảnh vậy, có lẽ cũng sẽ không có nhiều người vì kỳ thi Đại học mà tự sát rồi. Thành tích của Lục Khoảnh nghiêm khắc mà nói thì chỉ có thể coi là trung bình, nhưng mà miễn cưỡng cũng có thể qua được. Với hắn mà nói, như thế là đủ rồi.
Cho nên mỗi ngày sau giờ học, hắn đều chạy cực nhanh đến sân thể thao để chơi bóng rổ. Tuy rằng phơi nắng có chút đen, nhưng Lục Khoảnh cũng không để ý chút nào.
Lục Khoảnh là người tay dài chân dài nhất trong đám bạn cùng tuổi.
Cho dù thành tích không tốt lắm, là “Người khổng lồ” trong đội bóng rổ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Lục Khoảnh trở thành nam thần của trường. Bạn nói gì? Điểm đó cũng không đủ trở thành nam thần á? Vậy thì bạn thật sự quá out rồi.
Lục Khoảnh thế nhưng là “Khổ qua nam thần” đấy nhé.
Vì sao lại gọi hắn như vậy ấy hả? Bởi vì Lục Khoảnh rất thích ăn khổ qua.
Đây chính là thời kỳ cao lên, đặc biệt là với nam sinh, sức ăn vô cùng lớn. Nhưng mà Lục Khoảnh mỗi lần đi nhà ăn chỉ luôn gọi bốn chén cơm, hai phần đồ ăn, một phần khổ qua thịt bò, một phần khổ qua xào trứng. Thói quen này của hắn không chỉ bị một bà dì làm trong căn tin nhớ kỹ, mà lại làm cho hắn nổi tiếng khắp toàn trường.
“Bà biết không? Trường chúng ta có người rất thích ăn khổ qua đó.”
“Chuyện này thì có gì đâu? Bà đây còn thích ăn trứng đây này.”
“Thế nhưng người ta đẹp trai khủng khiếp!”
“Hả?!”
“Người khổng lồ, trong đội bóng rổ của trường đó!”
“Tui biết cậu ta nè! Quả thật rất đẹp trai …… lại rất thích ăn khổ qua…… Khổ qua nam thần!”
“Đúng đúng, Khổ qua nam thần rất thích hợp với cậu ấy.”
Mọi việc cứ như thế lén lưu truyền từ trong đoạn nói chuyện của nữ sinh, càng ngày càng nhiều người biết “Người khổng lồ” của đội bóng rổ thích ăn khổ qua, vì thế Lục Khoảnh trở thành nam thần nổi tiếng trong trường.
Không sai, Khổ qua nam thần.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook