Giới thiệu
VĂN ÁN
Một hôm, Tiêu Niên về nhà, ba mẹ đột nhiên nói rằng cậu có một vị hôn phu chưa từng gặp mặt, còn ra lệnh muốn bọn họ kết hôn, nói đây là đính ước từ bé.
Mẹ nó cười chết, đầu năm nay còn có đính ước từ bé sao?
Tiêu Niên nghe nói người kia là một vị giáo sư đại học, là người ít nói, thành thật, lại vô cùng đứng đắn, vừa nghe đã thấy hai người bọn họ không hợp nhau.
Chuyện này ai mà nhịn được?
Thế nên, sau khi cãi nhau với người nhà một trận, Tiêu Niên liền đi quán bar, uống đến say mèm không còn biết gì, lại gặp được một anh trai cực phẩm, high cả đêm.
Ngày hôm sau, trong nhà sắp xếp cho cậu và người kia gặp mặt, đến lúc bốn mắt nhìn nhau, Tiêu Niên đều choáng váng.
Gì???
“Chúng ta chỉ là người yêu theo hiệp ước, chuyện này anh hẳn rõ ràng.”
“Tất nhiên.”
“Trong thời gian này, tự do yêu đương, tôi mặc kệ anh anh cũng mặc kệ tôi, đúng không.”
“Đương nhiên.”
Nhưng sau lại……
Cái người tên Lục Tri Chu này trong ngoài bất nhất đã đành, lại còn thích ăn dấm đến là khó hiểu, anh dứt khoát cột Tiêu Niên lên người đi.
Vừa lãng vừa túng yêu tinh thụ (Tiêu Niên)
Vs.
Xem dấm như cơm ăn, miệng chê nhưng thân thể lại thành thật công (Lục Tri Chu).
Một hôm, Tiêu Niên về nhà, ba mẹ đột nhiên nói rằng cậu có một vị hôn phu chưa từng gặp mặt, còn ra lệnh muốn bọn họ kết hôn, nói đây là đính ước từ bé.
Mẹ nó cười chết, đầu năm nay còn có đính ước từ bé sao?
Tiêu Niên nghe nói người kia là một vị giáo sư đại học, là người ít nói, thành thật, lại vô cùng đứng đắn, vừa nghe đã thấy hai người bọn họ không hợp nhau.
Chuyện này ai mà nhịn được?
Thế nên, sau khi cãi nhau với người nhà một trận, Tiêu Niên liền đi quán bar, uống đến say mèm không còn biết gì, lại gặp được một anh trai cực phẩm, high cả đêm.
Ngày hôm sau, trong nhà sắp xếp cho cậu và người kia gặp mặt, đến lúc bốn mắt nhìn nhau, Tiêu Niên đều choáng váng.
Gì???
“Chúng ta chỉ là người yêu theo hiệp ước, chuyện này anh hẳn rõ ràng.”
“Tất nhiên.”
“Trong thời gian này, tự do yêu đương, tôi mặc kệ anh anh cũng mặc kệ tôi, đúng không.”
“Đương nhiên.”
Nhưng sau lại……
Cái người tên Lục Tri Chu này trong ngoài bất nhất đã đành, lại còn thích ăn dấm đến là khó hiểu, anh dứt khoát cột Tiêu Niên lên người đi.
Vừa lãng vừa túng yêu tinh thụ (Tiêu Niên)
Vs.
Xem dấm như cơm ăn, miệng chê nhưng thân thể lại thành thật công (Lục Tri Chu).
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook