Sau khi bữa tiệc ở hội sở kết thúc, Phó phu nhân đang trên đường trở về nhà thì nhận được một cuộc điện thoại do Mạnh Như Nhã gọi đến: "Bác gái, cháu vừa nhận được thông báo của MG, bọn họ nói cuối tuần luật sư sẽ đưa đơn khiếu nại đến còn có cả luật sư của Cố gia.. cháu thật sự không biết đó là đồ giả."

Phó phu nhân bình tĩnh nghe Mạnh Như Nhã nói xong liền hỏi: "Mẹ cháu có sao không?"

"Không được tốt lắm, bệnh cũ của mẹ cháu lại tái phát, vừa mới uống thuốc xong đi ngủ, đến cơm tối cũng không ăn." Mạnh Như Nhã vừa nói vừa khóc nức nở.

Phó phu nhân nghe xong trong lòng mềm nhũn, bà vốn không có con gái, những năm nay Mạnh Như Nhã thường xuyên đến nhà họ Phó, bà từ lâu đã xem cô như con gái của mình.

"Cháu đừng lo lắng, chuyện này ta sẽ cùng Hàn Tranh bàn bạc càng sớm càng tốt, cho dù là người của Cố gia hay là của MG ta cũng sẽ giải quyết giúp cháu."

"Cám ơn bác, chỉ có bác là đối tốt với cháu nhất.." Mạnh Như Nhã ngừng khóc, nói cảm ơn.

Phó lão thái vô cùng yêu quý con tiện nhân Mộ Vi Vi kia, vì vậy cô cũng chỉ có thể bám chặt lấy Phó phu nhân. Cũng may Phó phu nhân vẫn luôn mềm lòng và yêu thương cô, chỉ cần bà ấy đáp ứng thì chắc chắn sẽ giúp cô giải quyết tốt đẹp chuyện này.

Về phần Mộ Vi Vi, chuyện bức tranh của Phổ Lợi An lần trước cô ta đã làm cho cô mất mặt trước nhà họ Phó, cả chuyện lần này ở nhà họ Minh nữa. Lần tới cô sẽ chuẩn bị thật kĩ chắc chắn sẽ làm cho cô ta đẹp mặt.

Phó phu nhân trở về biệt thự cũ nhà họ Phó, đúng lúc gặp Phó Thời Khâm đã lâu không trở về, tan tiệc liền trực tiếp đến đây để ăn trực bữa cơm.

"Thời Khâm, anh trai con khi nào thì về?"

"Còn hai ba ngày nữa, có chuyện gì sao ạ?" Phó Thời Khâm kinh ngạc hỏi, mẹ của anh có bao giờ hỏi bọn họ chuyện công tác đâu.

Phó phu nhân chờ người hầu rót xong chén nước, ngồi xuống bên cạnh bàn ăn kể lại mọi chuyện xảy ra ở hội sở, sau đó nói: "MG có khả năng sẽ đưa đơn khiếu nại đến, con phái luật sư tốt nhất của công ti đem chuyện của Mạnh Như Nhã giải quyết đi."

Phó Thời Khâm có chút ngao ngán buông bát xuống, thở dài nói: "Lại là cô ta sao? Gần đây bộ phận pháp lí của công ti đang bận xử lí tỉ mỉ thỏa thuận chuyện hợp tác với công ti Wilson, làm gì có thời gian mà đi giải quyết chuyện của cô ta."

"Con bé sắp trở thành chị dâu tương lai của con đấy, chuyện của con bé cũng là chuyện của chúng ta, nhất định con phải xử lí cho tốt." Phó phu nhân thái độ cứng rắn, kiên quyết nói.

Phó lão thái sau khi nghe xong, không vui bỏ bát đũa xuống, ăn cũng không thấy ngon miệng nữa.

"Chị dâu tương lai cái gì chứ, lần trước bán đấu giá đem về một bức tranh giả của Phổ Lợi An, suýt chút nữa phá hỏng chuyện làm ăn với công ti Wilson. Nếu không phải Mộ Vi Vi đúng lúc nhận ta đây là đồ giả, lại thuyết phục Minh lão nhường lại một bức tranh khác thì vụ làm ăn trăm triệu này sẽ bị hủy hết. Mà sao cô ta thích sử dụng hàng giả vậy chứ? Tranh cũng mua phải tranh giả, túi cũng là túi giả, gây ra một đống phiền phức." Phó Thời Khâm khó chịu nói.

"Mộ Vi Vi?" Phó phu nhân hơi nhíu mày lại, chuyện hợp tác làm ăn với Wilson là nhờ cô ấy sao?

Bà không quá tin cô có cái bản lãnh này, nhưng nếu không phải vì vậy thì sao hôm nay Minh lão lại che chở cho cô.

"Mẹ thích Mạnh Như Nhã là một chuyện, nhưng anh trai con lại không thích cô ta." Phó Thời Khâm nói xong lại tiếp tục bưng bát cơm lên ăn: "Hơn nữa bây giờ anh ấy cũng đã có bạn gái.."

"Bạn gái?" Phó lão thái và Phó Thắng Anh đang xem báo nghe anh nói vậy bỗng nhiên kinh ngạc không thôi lên tiếng.

Phó Thời Khâm thấy bọn họ trên mặt lộ rõ vẻ không tin liền cầm điện thoại lên mở bức ảnh sáng nay anh mới chụp trộm được trong cuộc họp, giơ lên trước mặt hai người nói: "Mọi người nhìn vào vết thương ở môi của anh ấy đi, chắc chắn là lúc hôn bị con gái nhà người ta cắn."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương