Editor: Quýt

Không tới hai ngày, kỳ mới của “Tiến hành yêu đương” lại được tiếp tục ghi hình.

Bởi vì chủ đề kỳ này là ba mang thai nên tất cả các khách mời nam phải đến sớm hơn các khách mời nữ để hóa trang.

Đúng vậy, bụng của họ sẽ được hóa trang đặc biệt để mô phỏng bụng bầu bảy tháng tuổi.

Ba chàng trai phải nằm trên ghế, trên bụng buộc chặt bao cát, chờ sau khi được buộc bao cát xong còn được phủ một lớp da giả lên để trông giống như bụng mình.

Từ Tử Dục thở dài: “Tôi cảm thấy hiện tại tôi như cá nằm trên thớt, chờ bị mổ bụng.”

Chị gái chuyên viên trang điểm bên cạnh cười trộm: “Anh Từ, hiện tại anh mới tới bước bị buộc thôi chứ chưa tới bước mổ bụng đâu!”

Từ Tử Dục gật gật đầu: “Đúng vậy, hiện tại tôi đang rất khó chịu nhưng phụ nữ thật sự phải đối mặt với cảm giác đau xé xác, còn có cảm giác bất lực và mất tôn nghiêm, thật sự là khâm phục!”

Tần Ngộ cũng bị lời anh ấy nói thuyết phục, còn nghĩ mình luôn gây gổ với Tang Linh thấy hơi hối hận, là đàn ông thì nên quan tâm tới phụ nữ nhiều hơn.

Thẩm Chi Diễn đã từng nghĩ tới nếu anh và Khương Đào cùng có con thì cũng không tệ, nhưng hiện tại nghe Từ Tử Dục nói như vậy, nếu đặt lên người Khương Đào, anh lập tức cảm thấy khó chịu, nếu để Khương Đào chịu sự đau khổ này mới có thể có con vậy anh tình nguyện không cần, chỉ hy vọng cô bé Thao Thiết có thể không bao giờ sợ gì cả, luôn vui vui vẻ vẻ.

Nhưng ba người cũng không suy nghĩ được quá lâu, bởi vì rất nhanh chuyên viên trang điểm đặc biệt mang bao cát tới, bắt đầu buộc lên người bọn họ.

Tần Ngộ còn tự cổ vũ cho bọn họ: “Tôi đã tra tư liệu rồi, thai phụ bảy tháng, bụng nặng khoảng hai mươi cân (*), coi như tập tạ thôi.”

(*) Một cân Trung Quốc=0,5kg

Nhưng mà anh ấy vừa dứt lời thì nhìn thấy chuyên viên trang điểm cầm bao cát to hơn nhiều so với bao cát của hai người kia, đi về phía anh ấy.

“Tại sao cái của tôi lại lớn như vậy?!”

Chuyên viên trang điểm: “Anh Tần, đây là thai song sinh của anh!”

Tần Ngộ: “…”

Thẩm Chi Diễn muốn cười anh ấy, nhưng lúc này bao cát đã bị buộc vào bụng, nặng trịch đè lên bụng anh, hơn nữa eo anh cũng đang truyền đến cảm giác nặng nề.

Hiếm khi anh có chút lương tâm với Tần Ngộ.

Ai cũng đồng bệnh tương liên như nhau nên không cười nhạo ai cả.

Đợi đến khi cả ba người đã buộc bao cát xong, chuyên viên trang điểm bắt đầu hóa trang bụng cho họ.

Dùng da giả che lại bao cát, vừa điều chỉnh vừa dùng keo nước dán da giả lên da của bọn họ.

Đến khi mọi việc đều xong xuôi thì đã là chuyện của hai giờ sau.

Ba người rõ ràng không làm gì cả nhưng vẫn cảm thấy kiệt sức.

Lúc này Tần Ngộ mới ý thức được hóa ra trước đây mình đã nghĩ việc này quá đơn giản.

Hai mươi cân tạ không là gì, hai mươi cân sức kéo cũng đơn giản, nhẹ nhàng chút là có thể kéo được.

Nhưng tập thể hình chỉ nhiều nhất một tiếng một ngày.

Mà hiện tại hai mươi cân này không chỉ đặt ở bụng mà còn là trọng lượng trong cả ngày.

Tần Ngộ u ám nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Thẩm Chi Diễn, đều là tại cậu, hại tôi thành cái dạng này! Lương tâm cậu không đau sao!”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Mà bọn họ hóa trang, thay quần áo xong, cuối cùng có thể thử đứng lên.

Nhưng mà Tần Ngộ lần đầu tiên thử đứng lên, bởi vì không giữ vững trọng tâm, lại ngồi về chỗ lần nữa.

Vất vả lắm anh ấy mới đứng lên lại được dưới sự giúp đỡ của nhân viên công tác.

Anh ấy nâng bụng bằng hai tay, nói nhỏ: “Tôi nghe nói lúc tôi mới sinh ra đã mười cân, khi đó tôi không hiểu điều đó có nghĩa là gì, hiện tại tôi chỉ muốn nói với mẹ một câu, mẹ à mẹ thật vĩ đại!”

Thẩm Chi Diễn đã quen với bao cát hơn Tần Ngộ một chút, sau khi biết về chủ đề này, anh đã quay về tập eo và bụng, nhưng dù vậy anh vẫn cảm thấy eo, lưng của mình rất đau, cho nên dáng đi rất kỳ quái.

Lúc này, ba khách mời nữ cũng tới.

Ngay giây phút Tang Linh nhìn thấy bọn họ đầu tiên đã lập tức cười to.

Ai mà ngờ được người đàn ông bụng phệ, ngượng ngùng đang đi là nam thần quốc dân, đỉnh lưu giới giải trí chứ!

Sau đó là Đoạn Nhạc Nhạc và Khương Đào nén cười.

Đoạn Nhạc Nhạc đến bên cạnh Từ Tử Dục: “Thế nào rồi, còn ổn chứ?”

Từ Tử Dục bất đắc dĩ nói: “Em cảm thấy sao?”

Đoạn Nhạc Nhạc: “Em cảm thấy anh rất đẹp trai!”

Từ Tử Dục: “…”

Thẩm Chi Diễn thấy Khương Đào vẫn luôn che miệng cười, bất đắc dĩ nói: “Em muốn cười thì cứ cười đi!”

Khương Đào lập tức “Phụt” cười, chỉ là nghĩ đến Thẩm Chi Diễn bị biến thành thế này là do lúc ấy mình lừa anh uống nước hồ tiên nữ liền ngượng ngùng.

Cô đi đến trước mặt Thẩm Chi Diễn, cẩn thận sờ sờ bụng anh rồi ngẩng đầu lên hỏi: “Ở đây chính là con của chúng ta sao?”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Anh đột nhiên cảm thấy cái bụng này cũng không xấu hổ đến như vậy.

-

Đợi đến khi các khách mời nam đã thích ứng được trọng lượng bụng, phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu.

Vẫn là ba căn phòng nhỏ giống như kỳ một.

Kỳ phát sóng trực tiếp này sẽ chia làm ba phòng để khán giả có thể đồng thời xem cùng một lúc, cũng có thể chọn xem một mình cặp đôi mà mình theo dõi thôi.

Lời thuyết minh của Kiều Thi Thi vang lên.

“Trong kỳ trước, ba cặp đôi của chúng ta đã trải qua một chuyến du lịch lãng mạn trên đảo Hải Nhai nhưng bởi vì ba chàng trai đã uống nhầm nước suối tiên nữ làm cho người ta mang thai, cho nên chủ đề kỳ này của chúng ta chính là mang thai.”

“Mọi người đều biết, sau khi phụ nữ mang thai, bởi vì lượng hormone thay đổi nhanh chóng nên tính cách cũng sẽ thay đổi, mà người chồng bởi vì không có hiểu biết, không chỉ xem nhẹ nhu cầu của vợ, thậm chí còn có một số người cho rằng phụ nữ ra vẻ, đây cũng là một nguyên nhân khiến tình cảm vợ chồng tan vỡ.”

“Cho nên trong kỳ này, chúng tôi hy vọng hai bên có thể cảm nhận được cảm giác này trước, hy vọng trải qua trải nghiệm này, tình cảm của bọn họ sẽ ngày càng sâu đậm.”

[Ha ha ha ha ha lãng mạn quá, ha ha ha ha ha ha uống nhầm, đạo diễn Kiều đúng là trợn mắt nói dối]

[Chương trình tình yêu đến kỳ ba đã mang thai ha ha ha ha ha, đỉnh quá!]

[Đạo diễn Kiều, cô chắc chắn sau khi trải nghiệm, tình cảm của bọn họ sẽ gia tăng chứ không phải trực tiếp chia tay sao [đầu chó]]

Lúc này màn hình đã chuyển hướng về từng phòng của ba cặp đôi.

Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục vẫn rất ngọt ngào tình cảm với nhau như trước, cũng không bởi vì có thêm một cái bụng mà xảy ra bất cứ thay đổi gì.

Nhưng hai cặp đôi Tang Linh, Tần Ngộ và Khương Đào, Thẩm Chi Diễn thì hoàn toàn khác.

Phòng của Tang Linh, Tần Ngộ.

Tần Ngộ nằm trên ghế sofa, vừa xem TV vừa hô to: “Tang Linh, tôi muốn ăn bánh kem!”

Tang Linh nhíu mày: “Tự đi mà lấy!”

Tần Ngộ gằn từng chữ một: “Tôi đang mang thai! Cơ thể không tiện đi lại!”

Tang Linh hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi đứng lên: “Được, để tôi đi lấy cho anh!”

Đến khi cô vừa đem bánh kem đến, Tần Ngộ lại hô: “Tôi muốn uống coca!”

Tang Linh: “…”

“Anh không thể nói luôn một lần à?”

Tần Ngộ vuốt bụng: “Haiz, tôi đang mang thai đôi, thai đôi đấy!”

Tang Linh: “Được, để tôi đi lấy.”

Tần Ngộ sướng chết đi được.

Từ sau khi tham gia chương trình giải trí này, anh ấy luôn bị Tang Linh trêu chọc, cuối cùng cũng có cơ hội để sai khiến cô ấy.

Cái cảm giác trướng bụng này không ngờ lại tốt như thế!

[Ha ha ha ha ha anh Tần, anh thật đểu]

[Chị Tang, chờ anh ấy sinh xong, chị hãy đập anh ấy đi]

[Anh Tần, em khuyên anh nên cẩn thận, nếu không anh sẽ phải tiếp nhận sự tức giận gấp đôi của chị Tang sau khi anh sinh!]

Mà đối lập với cặp đôi oan gia này, tình hình trong phòng của Thẩm Chi Diễn và Khương Đào lại khác hoàn toàn.

Thẩm Chi Diễn cũng nằm trên ghế sofa, Khương Đào ngồi bên cạnh ăn đồ ăn vặt, tay còn cầm một quyển “100 quy tắc dành cho phụ nữ mang thai”: “Sách nói phụ nữ mang thai không được ăn những đồ ăn vặt có nhiều chất béo, nhiều muối, nhiều calo này. Cho nên cứ để tôi ăn giùm!”

Thẩm Chi Diễn: “…”

“Trong sách nói, phụ nữ mang thai sẽ thường muốn đi vệ sinh vì bàng quang của họ bị đè nén trong giai đoạn sau của thai kỳ.” Cô nhìn Thẩm Chi Diễn, “Anh muốn đi không?”

Thẩm Chi Diễn: “… Năm phút trước, em vừa mới hỏi anh xong.”

“Ò.” Khương Đào gãi gãi đầu, “Lần đầu tiên tôi làm mẹ nên chưa quen.”

Thẩm Chi Diễn: “… Người mang thai rõ ràng là anh!”

Khương Đào: “Vậy thì… để tôi hát cho anh nghe để anh dưỡng thai có được không?”

Thẩm Chi Diễn không nhịn được nữa, đứng lên: “Anh về phòng trước.”

Khương Đào cũng đứng lên theo: “Đừng chạy, sẽ động đến thai nhi đấy! Hay là để tôi bế anh về phòng đi!”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Bước đi càng nhanh hơn.

[Ha ha ha ha ha ha ha anh Thẩm tính toán không bỏ sót tí gì mà không ngờ tới anh cũng có ngày hôm nay]

[Quá buồn cười, thời gian mang thai càng lâu càng tốt]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương