Những cánh hoa trắng muốt được những chiếc lá xanh đậm làm nền, trong khoảng thời gian ngắn nở ra chín đóa hoa lớn.

Là hoa dành dành.

Dịch Tri hít một hơi thật sâu, chỉ xài một tia linh lực của mình vào chậu hoa sắp chết này thôi mà cũng thay đổi dữ vậy hả, mẹ ơi, cô ấy hoàn toàn không ngờ sẽ có tác dụng lớn như vậy.

Ban đầu còn sợ nếu chuyển vào không gian dinh dưỡng quá nhiều sẽ biến dị, kết quả chỉ cần một chút linh lực đã có tác dụng như vậy, rõ ràng là hấp thụ quá nhiều dinh dưỡng.

Đúng lúc này, Dịch Tri nghe thấy tiếng sột soạt có người xuống giường trong ký túc xá, toàn thân cô ấy căng thẳng quay đầu lại, sau đó nhìn thấy bạn cùng phòng ở giường đối diện là A Ngôn đang leo thang xuống giường, mà cái chậu hoa dành dành trước mặt cô ấy đang nở to vô cùng, dùng người che lại cũng không hết!
Lúc này A Ngôn đã nhìn thấy, cô trợn to hai mắt, rõ ràng là rất kinh ngạc trước hoa dành dành này.

Lúc này nếu muốn chuyển bông hoa này vào không gian thì đã muộn, Dịch Tri thầm kêu không ổn.

Não cô ấy vận động với tốc độ ánh sáng, A Ngôn tỉnh dậy từ lúc nào? Hay là vẫn nằm trên giường nhìn lén cô ấy thăm dò linh lực? Cô đã biết được chuyện gì? Trong đầu cô ấy đang suy nghĩ xem dùng cách nào để xóa ký ức của bạn cùng phòng mà không gây hại.


Dịch Tri và A Ngôn nhìn nhau, cô ấy cắn chặt đầu lưỡi nói: “Cậu nhìn thấy hết rồi sao?”
Giọng nói của Dịch Tri mang theo chút lạnh lùng, A Ngôn sửng sốt trước câu hỏi này, sau đó cô nhìn chậu hoa dành dành lớn trước mặt Dịch Tri, trong mắt thoáng hiện một tia hiểu biết.

“Cậu yên tâm, mình sẽ không nói với người khác đâu.


Cô dịu dàng nhìn Dịch Tri.

Nghe xong lời này, mắt Dịch Tri hơi nheo lại, tay phải đang ẩn trong cành lá hoa dành dành lặng lẽ mọc ra một đóa hoa Vong Ưu.

Hoa Vong Ưu có thể nuốt chửng một phần ký ức của con người và không để lại hậu họa gì, đời trước rất nhiều người thích mua thứ này để quên đi ký ức không mong muốn, phải xài nó thôi.

Trên mặt A Ngôn lại chẳng thấy bất kỳ vẻ kinh ngạc nào, cô đều nhìn thấy hết rồi sao? Chẳng lẽ! cô cũng không phải người thường?
Lúc này A Ngôn đi tới trước giường số 6, trong ánh mắt tràn đầy an ủi vỗ vỗ bả vai Dịch Tri.


“Không phải chỉ mua hoa mới thay hoa cũ thôi sao, yên tâm, chuyện bé mà.


“Cậu không biết chăm hoa cũng không sao.


Tay phải Dịch Tri đột nhiên thả lỏng, bông hoa Vong Ưu trong tay liền thu hồi linh lực mà biến mất.

A Ngôn suy nghĩ một lát, lại bồi thêm một câu: “Trước đó mình đã thấy chậu hoa kia sắp chết rồi.


Tay phải của Dịch Tri lập tức lại giơ lên, chỉ thấy A Ngôn trên mặt tràn đầy sự thông hiểu: “Mặc dù cậu học ở khoa nông nghiệp nhưng không chắc chắn sẽ biết cách chăm hoa, huống chi là hoa sắp chết, lại lỡ nhận lời chăm cây trước mặt nhiều bạn cùng phòng như vậy, lén đổi hoa để giữ thể diện thì cũng chẳng sao cả.


Dịch Tri im lặng, cô ấy nhìn chậu hoa khác mà mình không truyền linh lực vẫn nửa sống nửa chết kia.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương